“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9547: “Ba vị cũng xuống đây uống chút trà đi!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chiến hạm to lớn trăm trượng kia neo đậu ở bãi đá này trông như một con thuyền buộc lên một tảng đá nhỏ mà thôi.“Nhỏ thế?”Tần Ninh rất ngạc nhiên.Thế này thôi thà ngồi đợi trên thuyền cho rồi.Cửu Anh cọ đầu, nói: “Hết cách rồi, chúng ta đến chậm nên các đảo nhỏ rải rác gần đảo Huyết Minh đều bị các thế lực khác cắm cờ chiếm chỗ rồi”.Cắm cờ hả?Dễ làm rồi! Tần Ninh nhảy xuống, lấy ra một lá cờ to lớn.Tay hắn nắm chặt, cây cờ kia cắm chặt ở trung tâm bãi đá ngầm.Rồi sau đó chỉ thấy một tia sáng lóe lên, cây cờ cao lên trăm trượng.Cho dù cách xa hơn mười lý đều có thể thấy rõ nó.Làm xong bước này, Tần Ninh vỗ tay mỉm cười.Lần này, hắn nên xây dựng tên tuổi của mình ở vùng biển Thái Ất rồi.Nhưng trên chiến hạm, Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần thấy thế thì trố mắt nhìn nhau, lòng thầm mắng: ui cái tên này quá dối trá rồi!Cả ba bọn họ đều đã bị hành động của Tần Ninh làm khiếp sợ rồi! Bọn họ chưa bao giờ thấy một vị cung chủ lẻ loi hành động như vậy cả.Hơn nữa thực lực của Tần Ninh mới chỉ ở cảnh giới Kim Tiên mà lại tự xưng là cung chủ của Nguyên Hoàng cung, vậy Nguyên Hoàng cung là thế lực kiểu gì chứ?Trong tông môn chắc có mấy chục tên Kim Tiên là cùng, khá hơn chút thì là mấy trăm tên Kim Tiên.Thành thật mà nói.Nếu là trước kia thì người đứng đầu thế lực kiểu vậy chắc là đến cả tư cách gặp mặt ba người Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều không có nữa là.Trong ba người có có hai người là Ngọc Tiên đỉnh phong, một người ở cảnh giới Huyền Tiền.Và đều là người có tiếng trong thế lực của mình.Kim Tiên ư?Kim Tiên đi đâu cũng gặp thì tính là cái thá gì chứ! Nhưng bây giờ, khổ nỗi cả ba người họ đều bị trọng thương nên không thể không e dè Tần Ninh.Hơn nữa con hung thú bên cạnh Tần Ninh có thực lực Ngọc Tiên nên không thể khinh thường được.Thấy Tần Ninh dựng cờ của Nguyên Hoàng cung xong, Cửu Anh hưng phấn rống to, tiếng rống của nó vang xa khắp trăm dặm.Các đảo nhỏ và không ít thế lực ở lân cận đảo Huyết Minh đều ghé mắt xem thử.Là ai mà dám to gan làm loạn phía sau như thế?Tần Ninh không quan tâm.Hắn lấy bàn trà, ly trà, xích đu từ trong nhẫn không gian ra rồi ung dung tận hưởng chứng.“Ba vị cũng xuống đây uốngchút trà đi!”

Chiến hạm to lớn trăm trượng kia neo đậu ở bãi đá này trông như một con thuyền buộc lên một tảng đá nhỏ mà thôi.

“Nhỏ thế?”

Tần Ninh rất ngạc nhiên.

Thế này thôi thà ngồi đợi trên thuyền cho rồi.

Cửu Anh cọ đầu, nói: “Hết cách rồi, chúng ta đến chậm nên các đảo nhỏ rải rác gần đảo Huyết Minh đều bị các thế lực khác cắm cờ chiếm chỗ rồi”.

Cắm cờ hả?

Dễ làm rồi! Tần Ninh nhảy xuống, lấy ra một lá cờ to lớn.

Tay hắn nắm chặt, cây cờ kia cắm chặt ở trung tâm bãi đá ngầm.

Rồi sau đó chỉ thấy một tia sáng lóe lên, cây cờ cao lên trăm trượng.

Cho dù cách xa hơn mười lý đều có thể thấy rõ nó.

Làm xong bước này, Tần Ninh vỗ tay mỉm cười.

Lần này, hắn nên xây dựng tên tuổi của mình ở vùng biển Thái Ất rồi.

Nhưng trên chiến hạm, Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần thấy thế thì trố mắt nhìn nhau, lòng thầm mắng: ui cái tên này quá dối trá rồi!

Cả ba bọn họ đều đã bị hành động của Tần Ninh làm khiếp sợ rồi! Bọn họ chưa bao giờ thấy một vị cung chủ lẻ loi hành động như vậy cả.

Hơn nữa thực lực của Tần Ninh mới chỉ ở cảnh giới Kim Tiên mà lại tự xưng là cung chủ của Nguyên Hoàng cung, vậy Nguyên Hoàng cung là thế lực kiểu gì chứ?

Trong tông môn chắc có mấy chục tên Kim Tiên là cùng, khá hơn chút thì là mấy trăm tên Kim Tiên.

Thành thật mà nói.

Nếu là trước kia thì người đứng đầu thế lực kiểu vậy chắc là đến cả tư cách gặp mặt ba người Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều không có nữa là.

Trong ba người có có hai người là Ngọc Tiên đỉnh phong, một người ở cảnh giới Huyền Tiền.

Và đều là người có tiếng trong thế lực của mình.

Kim Tiên ư?

Kim Tiên đi đâu cũng gặp thì tính là cái thá gì chứ! Nhưng bây giờ, khổ nỗi cả ba người họ đều bị trọng thương nên không thể không e dè Tần Ninh.

Hơn nữa con hung thú bên cạnh Tần Ninh có thực lực Ngọc Tiên nên không thể khinh thường được.

Thấy Tần Ninh dựng cờ của Nguyên Hoàng cung xong, Cửu Anh hưng phấn rống to, tiếng rống của nó vang xa khắp trăm dặm.

Các đảo nhỏ và không ít thế lực ở lân cận đảo Huyết Minh đều ghé mắt xem thử.

Là ai mà dám to gan làm loạn phía sau như thế?

Tần Ninh không quan tâm.

Hắn lấy bàn trà, ly trà, xích đu từ trong nhẫn không gian ra rồi ung dung tận hưởng chứng.

“Ba vị cũng xuống đây uống

chút trà đi!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chiến hạm to lớn trăm trượng kia neo đậu ở bãi đá này trông như một con thuyền buộc lên một tảng đá nhỏ mà thôi.“Nhỏ thế?”Tần Ninh rất ngạc nhiên.Thế này thôi thà ngồi đợi trên thuyền cho rồi.Cửu Anh cọ đầu, nói: “Hết cách rồi, chúng ta đến chậm nên các đảo nhỏ rải rác gần đảo Huyết Minh đều bị các thế lực khác cắm cờ chiếm chỗ rồi”.Cắm cờ hả?Dễ làm rồi! Tần Ninh nhảy xuống, lấy ra một lá cờ to lớn.Tay hắn nắm chặt, cây cờ kia cắm chặt ở trung tâm bãi đá ngầm.Rồi sau đó chỉ thấy một tia sáng lóe lên, cây cờ cao lên trăm trượng.Cho dù cách xa hơn mười lý đều có thể thấy rõ nó.Làm xong bước này, Tần Ninh vỗ tay mỉm cười.Lần này, hắn nên xây dựng tên tuổi của mình ở vùng biển Thái Ất rồi.Nhưng trên chiến hạm, Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần thấy thế thì trố mắt nhìn nhau, lòng thầm mắng: ui cái tên này quá dối trá rồi!Cả ba bọn họ đều đã bị hành động của Tần Ninh làm khiếp sợ rồi! Bọn họ chưa bao giờ thấy một vị cung chủ lẻ loi hành động như vậy cả.Hơn nữa thực lực của Tần Ninh mới chỉ ở cảnh giới Kim Tiên mà lại tự xưng là cung chủ của Nguyên Hoàng cung, vậy Nguyên Hoàng cung là thế lực kiểu gì chứ?Trong tông môn chắc có mấy chục tên Kim Tiên là cùng, khá hơn chút thì là mấy trăm tên Kim Tiên.Thành thật mà nói.Nếu là trước kia thì người đứng đầu thế lực kiểu vậy chắc là đến cả tư cách gặp mặt ba người Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều không có nữa là.Trong ba người có có hai người là Ngọc Tiên đỉnh phong, một người ở cảnh giới Huyền Tiền.Và đều là người có tiếng trong thế lực của mình.Kim Tiên ư?Kim Tiên đi đâu cũng gặp thì tính là cái thá gì chứ! Nhưng bây giờ, khổ nỗi cả ba người họ đều bị trọng thương nên không thể không e dè Tần Ninh.Hơn nữa con hung thú bên cạnh Tần Ninh có thực lực Ngọc Tiên nên không thể khinh thường được.Thấy Tần Ninh dựng cờ của Nguyên Hoàng cung xong, Cửu Anh hưng phấn rống to, tiếng rống của nó vang xa khắp trăm dặm.Các đảo nhỏ và không ít thế lực ở lân cận đảo Huyết Minh đều ghé mắt xem thử.Là ai mà dám to gan làm loạn phía sau như thế?Tần Ninh không quan tâm.Hắn lấy bàn trà, ly trà, xích đu từ trong nhẫn không gian ra rồi ung dung tận hưởng chứng.“Ba vị cũng xuống đây uốngchút trà đi!”

Chương 9547: “Ba vị cũng xuống đây uống chút trà đi!”