“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9596: "Nói nhảm".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà ngay lúc này, ánh sáng màu vàng đất bên ngoài quan tài tỏa ra chói lóa, trong nháy mắt xuất hiện phù văn vô tận phác họa thành từng đao kiếm thương nhằm vào Tần Ninh.Chẳng qua là đột nhiên, tiên văn mà Tần Ninh ngưng tụ cũng hóa thành từng cái bóng đao kiếm thương, đánh về phía đao kiếm thương mặt ngoài quan tài đối diện.Hai phe đối lập, khí thế kiếm bạt nỏ trương.Keng keng keng... đao thương do hai bên ngưng tụ ra va chạm, bên trong phạm vi nhỏ, không gian không ngừng bị xé rách, khôi phục, lại lần nữa bị xé rách, lại lần nữa tụ tập.Ầm! Đột nhiên.Phía trên quan tài bộc phát ra một tiếng vang.Nắp quan tài bay lên trời, cuối cùng rớt xuống đất."Mở ra!"Thấy một màn này, mấy người Dịch Tinh Thần đều vô cùng vui mừng."Không nghĩ tới Tần Ninh cung chủ không chỉ có thực lực cường đại đáng sợ, mà còn tinh thông những thứ như tiên trận phong ấn này".Tần Ninh nhìn về phía Dịch Tinh Thần, nghiêm túc trả lời: "Không chỉ như vậy, ta còn tinh thông cả việc luyện chế tiên đan, chế tạo tiên khí nữa cơ"."Ngự thú thuật, khôi lỗi thuật, cùng với đủ loại thủ đoạn khác, ta đều biết ít nhiều".Nghe nói như vậy, ba người Dịch Tinh Thần sửng sốt một chút.Cuối cùng Tần Ninh lại là nói: "Bởi vì ta là cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh"."...", "Nếu không, chúng ta xem bên trong quan tài rốt cuộc là cái gì trước đi?"Ba cái đầu đồng loạt xích tới cạnh quan tài.Chỉ thấy trong đó có một người nằm.Người nọ mặc một bộ trường sam tơ lụa, hai tay yên tĩnh đặt ở trên bụng mình, mặt hướng lên trời, lẳng lặng nằm ở bên trong quan tài giống như ngủ vậy."Vị này là...", Bạch Hạo Vũ nhìn người đàn ông bên trong quan tài, ngũ quan chính trực, vẻ mặt thanh thản, chỉ là ở phía má trái có một vệt máu, mặc dù đã khép lại, nhưng lại phá hủy hết cảm giác thanh thản của người này."Là người chết!"Bạch Hạo Vũ lẩm bẩm nói.Nghe nói như vậy, Dịch Tinh Thần và Giao Tử Huyên đều xì một tiếng.Hai người còn tưởng rằng Bạch Hạo Vũ biết người này chứ."Nói nhảm".Giao Tử Huyên hừ lạnh một tiếng.Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở bên cạnh quan tài, nhẹ nhàng đưa bàn tay ra vén vạt áo bên ngoài thi thể này.Dưới quần áo.Phần bụng và một cái chân của thi thể này đều trống rỗng.
Mà ngay lúc này, ánh sáng màu vàng đất bên ngoài quan tài tỏa ra chói lóa, trong nháy mắt xuất hiện phù văn vô tận phác họa thành từng đao kiếm thương nhằm vào Tần Ninh.
Chẳng qua là đột nhiên, tiên văn mà Tần Ninh ngưng tụ cũng hóa thành từng cái bóng đao kiếm thương, đánh về phía đao kiếm thương mặt ngoài quan tài đối diện.
Hai phe đối lập, khí thế kiếm bạt nỏ trương.
Keng keng keng... đao thương do hai bên ngưng tụ ra va chạm, bên trong phạm vi nhỏ, không gian không ngừng bị xé rách, khôi phục, lại lần nữa bị xé rách, lại lần nữa tụ tập.
Ầm! Đột nhiên.
Phía trên quan tài bộc phát ra một tiếng vang.
Nắp quan tài bay lên trời, cuối cùng rớt xuống đất.
"Mở ra!"
Thấy một màn này, mấy người Dịch Tinh Thần đều vô cùng vui mừng.
"Không nghĩ tới Tần Ninh cung chủ không chỉ có thực lực cường đại đáng sợ, mà còn tinh thông những thứ như tiên trận phong ấn này".
Tần Ninh nhìn về phía Dịch Tinh Thần, nghiêm túc trả lời: "Không chỉ như vậy, ta còn tinh thông cả việc luyện chế tiên đan, chế tạo tiên khí nữa cơ".
"Ngự thú thuật, khôi lỗi thuật, cùng với đủ loại thủ đoạn khác, ta đều biết ít nhiều".
Nghe nói như vậy, ba người Dịch Tinh Thần sửng sốt một chút.
Cuối cùng Tần Ninh lại là nói: "Bởi vì ta là cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh".
"...", "Nếu không, chúng ta xem bên trong quan tài rốt cuộc là cái gì trước đi?"
Ba cái đầu đồng loạt xích tới cạnh quan tài.
Chỉ thấy trong đó có một người nằm.
Người nọ mặc một bộ trường sam tơ lụa, hai tay yên tĩnh đặt ở trên bụng mình, mặt hướng lên trời, lẳng lặng nằm ở bên trong quan tài giống như ngủ vậy.
"Vị này là...", Bạch Hạo Vũ nhìn người đàn ông bên trong quan tài, ngũ quan chính trực, vẻ mặt thanh thản, chỉ là ở phía má trái có một vệt máu, mặc dù đã khép lại, nhưng lại phá hủy hết cảm giác thanh thản của người này.
"Là người chết!"
Bạch Hạo Vũ lẩm bẩm nói.
Nghe nói như vậy, Dịch Tinh Thần và Giao Tử Huyên đều xì một tiếng.
Hai người còn tưởng rằng Bạch Hạo Vũ biết người này chứ.
"Nói nhảm".
Giao Tử Huyên hừ lạnh một tiếng.
Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở bên cạnh quan tài, nhẹ nhàng đưa bàn tay ra vén vạt áo bên ngoài thi thể này.
Dưới quần áo.
Phần bụng và một cái chân của thi thể này đều trống rỗng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà ngay lúc này, ánh sáng màu vàng đất bên ngoài quan tài tỏa ra chói lóa, trong nháy mắt xuất hiện phù văn vô tận phác họa thành từng đao kiếm thương nhằm vào Tần Ninh.Chẳng qua là đột nhiên, tiên văn mà Tần Ninh ngưng tụ cũng hóa thành từng cái bóng đao kiếm thương, đánh về phía đao kiếm thương mặt ngoài quan tài đối diện.Hai phe đối lập, khí thế kiếm bạt nỏ trương.Keng keng keng... đao thương do hai bên ngưng tụ ra va chạm, bên trong phạm vi nhỏ, không gian không ngừng bị xé rách, khôi phục, lại lần nữa bị xé rách, lại lần nữa tụ tập.Ầm! Đột nhiên.Phía trên quan tài bộc phát ra một tiếng vang.Nắp quan tài bay lên trời, cuối cùng rớt xuống đất."Mở ra!"Thấy một màn này, mấy người Dịch Tinh Thần đều vô cùng vui mừng."Không nghĩ tới Tần Ninh cung chủ không chỉ có thực lực cường đại đáng sợ, mà còn tinh thông những thứ như tiên trận phong ấn này".Tần Ninh nhìn về phía Dịch Tinh Thần, nghiêm túc trả lời: "Không chỉ như vậy, ta còn tinh thông cả việc luyện chế tiên đan, chế tạo tiên khí nữa cơ"."Ngự thú thuật, khôi lỗi thuật, cùng với đủ loại thủ đoạn khác, ta đều biết ít nhiều".Nghe nói như vậy, ba người Dịch Tinh Thần sửng sốt một chút.Cuối cùng Tần Ninh lại là nói: "Bởi vì ta là cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh"."...", "Nếu không, chúng ta xem bên trong quan tài rốt cuộc là cái gì trước đi?"Ba cái đầu đồng loạt xích tới cạnh quan tài.Chỉ thấy trong đó có một người nằm.Người nọ mặc một bộ trường sam tơ lụa, hai tay yên tĩnh đặt ở trên bụng mình, mặt hướng lên trời, lẳng lặng nằm ở bên trong quan tài giống như ngủ vậy."Vị này là...", Bạch Hạo Vũ nhìn người đàn ông bên trong quan tài, ngũ quan chính trực, vẻ mặt thanh thản, chỉ là ở phía má trái có một vệt máu, mặc dù đã khép lại, nhưng lại phá hủy hết cảm giác thanh thản của người này."Là người chết!"Bạch Hạo Vũ lẩm bẩm nói.Nghe nói như vậy, Dịch Tinh Thần và Giao Tử Huyên đều xì một tiếng.Hai người còn tưởng rằng Bạch Hạo Vũ biết người này chứ."Nói nhảm".Giao Tử Huyên hừ lạnh một tiếng.Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở bên cạnh quan tài, nhẹ nhàng đưa bàn tay ra vén vạt áo bên ngoài thi thể này.Dưới quần áo.Phần bụng và một cái chân của thi thể này đều trống rỗng.