“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9686: Cứ như thế, không ai dám hành động nữa.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dưới vẻ bề ngoài đáng yêu ngốc nghếch là một trái tim không ngừng giết chóc.Cho nên, Tần Ninh mới nhốt nó lại.Chỉ là những năm gần đây, Đề Hồn Thú bị nhốt đã lớn dần.Lúc trước ở đảo Nguyên Hoàng, Tần Ninh vẫn chưa thả nó ra.Bởi vì... khi đó Tần Ninh quá yếu, không khống chế được nó.Bây giờ hắn đã đến cấp bậc Ngọc Tiên, thật ra vẫn có thể miễn cưỡng lấy Sinh Tử Ám Ấn để khống chế con thú này.Nếu không như thế, bây giờ Tần Ninh sẽ không thả nó ra.Sinh Tử Ám Ấn rất mạnh, lực khống chế là vô địch.Thậm chí, nói một cách khoa trương, đưa mắt nhìn khắp Thương Mang Vân Giới, thế giới Cửu Thiên, hàng vạn hàng nghìn vùng đất trong những thời không của ba đại lục, không có một thủ đoạn trói buộc nào có thể mạnh hơn Sinh Tử Ám Ấn.Nhưng mà... nếu cảnh giới của hai bên chênh lệch quá lớn, lực khống chế của Sinh Tử Ám Ấn cũng sẽ giảm.Nhìn thấy dáng vẻ tìm đường chết của tên nhóc kia, Tần Ninh không nói gì để nói nữa."Ngươi đi, giết hai tên kia cho ta”.Tần Ninh chỉ vào hai người Thương Dật Phi và Thương Dật Không.Nhóc con gật đầu, vèo một tiếng đã biến mất với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.Đề Hồn Thú.Tốc độ nhanh, công kích mạnh, mà đòn tấn công chính là tấn công bằng âm thanh, chuyên môn đối phó với hồn phách của Tiên Nhân.Muốn ngăn cản cũng không được! Nhìn thấy Đề Hồn Thú đánh tới, trong lòng Thương Dật Phi và Thương Dật Không vô cùng hoảng sợ.Tốc độ của con thú này quá nhanh, nếu không có Thương Thạch Tiên Kính, hai người cũng khó mà đối phó được.Nhưng mà bây giờ… mặc dù có Thương Thạch Tiên Kính trong tay, hai người cũng rất khó tấn công nó được, ngược lại con thú nhỏ này lại thường xuyên tấn công, mang đến cho hai người cảm giác áp bách cực lớn.Mà đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên khác của Thương tộc thì đang muốn nhân cơ hội này để ra tay với Tần Ninh.Nhưng hễ những người đó tới gần Tần Ninh thì đều bị Đề Hồn Thú làm cho bị thương nặng hoặc là giết chết.Cứ như thế, không ai dám hành động nữa.Tất cả mọi người đều nhìn thấy trên không, hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên và một con Đề Hồn Thú đánh nhau kịch liệt.Hai người bị đánh.Đề Hồn Thú tấn công.Thấy một màn như vậy, một số Tiên Nhân của Thương tộc chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng uất ức.Lúc này trong lòng Hạng Minh Chúc cũng vô cùng lo lắng.Nếu cứ tiếp tục như thế nữa cũng không phải là chuyện tốt! Dù sao, người bị động chịu đánh chính là hai vị cữu cữu.

Dưới vẻ bề ngoài đáng yêu ngốc nghếch là một trái tim không ngừng giết chóc.

Cho nên, Tần Ninh mới nhốt nó lại.

Chỉ là những năm gần đây, Đề Hồn Thú bị nhốt đã lớn dần.

Lúc trước ở đảo Nguyên Hoàng, Tần Ninh vẫn chưa thả nó ra.

Bởi vì... khi đó Tần Ninh quá yếu, không khống chế được nó.

Bây giờ hắn đã đến cấp bậc Ngọc Tiên, thật ra vẫn có thể miễn cưỡng lấy Sinh Tử Ám Ấn để khống chế con thú này.

Nếu không như thế, bây giờ Tần Ninh sẽ không thả nó ra.

Sinh Tử Ám Ấn rất mạnh, lực khống chế là vô địch.

Thậm chí, nói một cách khoa trương, đưa mắt nhìn khắp Thương Mang Vân Giới, thế giới Cửu Thiên, hàng vạn hàng nghìn vùng đất trong những thời không của ba đại lục, không có một thủ đoạn trói buộc nào có thể mạnh hơn Sinh Tử Ám Ấn.

Nhưng mà... nếu cảnh giới của hai bên chênh lệch quá lớn, lực khống chế của Sinh Tử Ám Ấn cũng sẽ giảm.

Nhìn thấy dáng vẻ tìm đường chết của tên nhóc kia, Tần Ninh không nói gì để nói nữa.

"Ngươi đi, giết hai tên kia cho ta”.

Tần Ninh chỉ vào hai người Thương Dật Phi và Thương Dật Không.

Nhóc con gật đầu, vèo một tiếng đã biến mất với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Đề Hồn Thú.

Tốc độ nhanh, công kích mạnh, mà đòn tấn công chính là tấn công bằng âm thanh, chuyên môn đối phó với hồn phách của Tiên Nhân.

Muốn ngăn cản cũng không được! Nhìn thấy Đề Hồn Thú đánh tới, trong lòng Thương Dật Phi và Thương Dật Không vô cùng hoảng sợ.

Tốc độ của con thú này quá nhanh, nếu không có Thương Thạch Tiên Kính, hai người cũng khó mà đối phó được.

Nhưng mà bây giờ… mặc dù có Thương Thạch Tiên Kính trong tay, hai người cũng rất khó tấn công nó được, ngược lại con thú nhỏ này lại thường xuyên tấn công, mang đến cho hai người cảm giác áp bách cực lớn.

Mà đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên khác của Thương tộc thì đang muốn nhân cơ hội này để ra tay với Tần Ninh.

Nhưng hễ những người đó tới gần Tần Ninh thì đều bị Đề Hồn Thú làm cho bị thương nặng hoặc là giết chết.

Cứ như thế, không ai dám hành động nữa.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy trên không, hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên và một con Đề Hồn Thú đánh nhau kịch liệt.

Hai người bị đánh.

Đề Hồn Thú tấn công.

Thấy một màn như vậy, một số Tiên Nhân của Thương tộc chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng uất ức.

Lúc này trong lòng Hạng Minh Chúc cũng vô cùng lo lắng.

Nếu cứ tiếp tục như thế nữa cũng không phải là chuyện tốt! Dù sao, người bị động chịu đánh chính là hai vị cữu cữu.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dưới vẻ bề ngoài đáng yêu ngốc nghếch là một trái tim không ngừng giết chóc.Cho nên, Tần Ninh mới nhốt nó lại.Chỉ là những năm gần đây, Đề Hồn Thú bị nhốt đã lớn dần.Lúc trước ở đảo Nguyên Hoàng, Tần Ninh vẫn chưa thả nó ra.Bởi vì... khi đó Tần Ninh quá yếu, không khống chế được nó.Bây giờ hắn đã đến cấp bậc Ngọc Tiên, thật ra vẫn có thể miễn cưỡng lấy Sinh Tử Ám Ấn để khống chế con thú này.Nếu không như thế, bây giờ Tần Ninh sẽ không thả nó ra.Sinh Tử Ám Ấn rất mạnh, lực khống chế là vô địch.Thậm chí, nói một cách khoa trương, đưa mắt nhìn khắp Thương Mang Vân Giới, thế giới Cửu Thiên, hàng vạn hàng nghìn vùng đất trong những thời không của ba đại lục, không có một thủ đoạn trói buộc nào có thể mạnh hơn Sinh Tử Ám Ấn.Nhưng mà... nếu cảnh giới của hai bên chênh lệch quá lớn, lực khống chế của Sinh Tử Ám Ấn cũng sẽ giảm.Nhìn thấy dáng vẻ tìm đường chết của tên nhóc kia, Tần Ninh không nói gì để nói nữa."Ngươi đi, giết hai tên kia cho ta”.Tần Ninh chỉ vào hai người Thương Dật Phi và Thương Dật Không.Nhóc con gật đầu, vèo một tiếng đã biến mất với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.Đề Hồn Thú.Tốc độ nhanh, công kích mạnh, mà đòn tấn công chính là tấn công bằng âm thanh, chuyên môn đối phó với hồn phách của Tiên Nhân.Muốn ngăn cản cũng không được! Nhìn thấy Đề Hồn Thú đánh tới, trong lòng Thương Dật Phi và Thương Dật Không vô cùng hoảng sợ.Tốc độ của con thú này quá nhanh, nếu không có Thương Thạch Tiên Kính, hai người cũng khó mà đối phó được.Nhưng mà bây giờ… mặc dù có Thương Thạch Tiên Kính trong tay, hai người cũng rất khó tấn công nó được, ngược lại con thú nhỏ này lại thường xuyên tấn công, mang đến cho hai người cảm giác áp bách cực lớn.Mà đám Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên khác của Thương tộc thì đang muốn nhân cơ hội này để ra tay với Tần Ninh.Nhưng hễ những người đó tới gần Tần Ninh thì đều bị Đề Hồn Thú làm cho bị thương nặng hoặc là giết chết.Cứ như thế, không ai dám hành động nữa.Tất cả mọi người đều nhìn thấy trên không, hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên và một con Đề Hồn Thú đánh nhau kịch liệt.Hai người bị đánh.Đề Hồn Thú tấn công.Thấy một màn như vậy, một số Tiên Nhân của Thương tộc chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng uất ức.Lúc này trong lòng Hạng Minh Chúc cũng vô cùng lo lắng.Nếu cứ tiếp tục như thế nữa cũng không phải là chuyện tốt! Dù sao, người bị động chịu đánh chính là hai vị cữu cữu.

Chương 9686: Cứ như thế, không ai dám hành động nữa.