“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9698: "Đều là ngươi làm hại ta!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sau khi biết được Hồn Vô Ngân lão ca trở về, hắn ta đã lập tức tốn rất nhiều công sức để làm ra chuyện này, cuối cùng cũng đã hoàn thành, thể hiện ra vào ngày hôm nay.Lão ca trở về.Vậy phải trở về thật khí thế! Nghi thức hoan nghênh này mới có thể xứng với thân phận địa vị của lão ca! Vương Dã đáp xuống trước sơn môn, đứng ở trước mặt Tần Ninh, cười haha nói: "Lão ca, xin lỗi, chiếm tiện nghi của ngươi”."Nếu ta gọi ngươi là lão ca ở trước mặt người ngoài, người ta chắc chắn sẽ cảm thấy không đúng, đoán ra thân phận của ngươi sẽ không tốt!""Ta nghĩ ngươi có thể hiểu được, đúng không?"Tần Ninh cười dài nói: "Ừm, ta hiểu mà”.Vương Dã lập tức cười haha.Việc chiếm tiện nghi này làm cho Tần Ninh cũng không nói nên lời.Thoải mái! Vương Dã thưởng thức âm nhạc vũ đạo, gọi Tần Ninh là lão đệ, trong lòng vô cùng vui vẻ.Cho dù trong khoảng thời gian này phải vất vả chuẩn bị những thứ kia, nhưng bây giờ có thể thoải mái gọi Tần Ninh một câu lão đệ, tất cả cái giá đều đáng.Cho đến khi bên tai truyền đến hai chữ, nụ cười trên mặt Vương Dã đột nhiên cứng lại."Quỳ xuống”."Hả?"Vương Dã ngây ra nhìn về phía Tần Ninh."Ra quỳ với Bạch Phàm!"Nghe nói như thế Vương Dã nhìn Kế Bạch Phàm đang quỳ trên mũi kiếm của mình, lại nhìn Tần Ninh."Ca, ta sai rồi”.Vương Dã quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng."Quỳ sai chỗ rồi...”, Tần Ninh thản nhiên nói.Vương Dã giờ phút này hoàn toàn há hốc mồm.Kế Bạch Phàm một bên rất biết điều nhích chân của mình ra."Vương Dã, đến đây đến đây”.Kế Bạch Phàm cười ha hả nói: "Vương lão đệ, quỳ cùng nhau mới vui!”"Cút đi!"Giờ phút này hai người đều quỳ trên mũi kiếm, tuy không thể cứa rách đầu gối hai người, nhưng kiếm tiên của Kế Bạch Phàm đều là tiên khí Cửu Thiên, dù sao vẫn khiến hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên bọn họ rất đau."Đều là ngươi làm hại ta!"Kế Bạch Phàm hừ một tiếng nói: "Ta đã nói phải đến ngay lập tức, ngươi lại cứ muốn làm vài thứ vô dụng đó, lão ca là người hay để ý đến việc phô trương sao?""Bây giờ thì hay rồi, lão ca bị người ta đánh rồi chúng ta mới đến!"Bị đánh?
Sau khi biết được Hồn Vô Ngân lão ca trở về, hắn ta đã lập tức tốn rất nhiều công sức để làm ra chuyện này, cuối cùng cũng đã hoàn thành, thể hiện ra vào ngày hôm nay.
Lão ca trở về.
Vậy phải trở về thật khí thế! Nghi thức hoan nghênh này mới có thể xứng với thân phận địa vị của lão ca! Vương Dã đáp xuống trước sơn môn, đứng ở trước mặt Tần Ninh, cười haha nói: "Lão ca, xin lỗi, chiếm tiện nghi của ngươi”.
"Nếu ta gọi ngươi là lão ca ở trước mặt người ngoài, người ta chắc chắn sẽ cảm thấy không đúng, đoán ra thân phận của ngươi sẽ không tốt!"
"Ta nghĩ ngươi có thể hiểu được, đúng không?"
Tần Ninh cười dài nói: "Ừm, ta hiểu mà”.
Vương Dã lập tức cười haha.
Việc chiếm tiện nghi này làm cho Tần Ninh cũng không nói nên lời.
Thoải mái! Vương Dã thưởng thức âm nhạc vũ đạo, gọi Tần Ninh là lão đệ, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Cho dù trong khoảng thời gian này phải vất vả chuẩn bị những thứ kia, nhưng bây giờ có thể thoải mái gọi Tần Ninh một câu lão đệ, tất cả cái giá đều đáng.
Cho đến khi bên tai truyền đến hai chữ, nụ cười trên mặt Vương Dã đột nhiên cứng lại.
"Quỳ xuống”.
"Hả?"
Vương Dã ngây ra nhìn về phía Tần Ninh.
"Ra quỳ với Bạch Phàm!"
Nghe nói như thế Vương Dã nhìn Kế Bạch Phàm đang quỳ trên mũi kiếm của mình, lại nhìn Tần Ninh.
"Ca, ta sai rồi”.
Vương Dã quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng.
"Quỳ sai chỗ rồi...”, Tần Ninh thản nhiên nói.
Vương Dã giờ phút này hoàn toàn há hốc mồm.
Kế Bạch Phàm một bên rất biết điều nhích chân của mình ra.
"Vương Dã, đến đây đến đây”.
Kế Bạch Phàm cười ha hả nói: "Vương lão đệ, quỳ cùng nhau mới vui!”
"Cút đi!"
Giờ phút này hai người đều quỳ trên mũi kiếm, tuy không thể cứa rách đầu gối hai người, nhưng kiếm tiên của Kế Bạch Phàm đều là tiên khí Cửu Thiên, dù sao vẫn khiến hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên bọn họ rất đau.
"Đều là ngươi làm hại ta!"
Kế Bạch Phàm hừ một tiếng nói: "Ta đã nói phải đến ngay lập tức, ngươi lại cứ muốn làm vài thứ vô dụng đó, lão ca là người hay để ý đến việc phô trương sao?"
"Bây giờ thì hay rồi, lão ca bị người ta đánh rồi chúng ta mới đến!"
Bị đánh?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sau khi biết được Hồn Vô Ngân lão ca trở về, hắn ta đã lập tức tốn rất nhiều công sức để làm ra chuyện này, cuối cùng cũng đã hoàn thành, thể hiện ra vào ngày hôm nay.Lão ca trở về.Vậy phải trở về thật khí thế! Nghi thức hoan nghênh này mới có thể xứng với thân phận địa vị của lão ca! Vương Dã đáp xuống trước sơn môn, đứng ở trước mặt Tần Ninh, cười haha nói: "Lão ca, xin lỗi, chiếm tiện nghi của ngươi”."Nếu ta gọi ngươi là lão ca ở trước mặt người ngoài, người ta chắc chắn sẽ cảm thấy không đúng, đoán ra thân phận của ngươi sẽ không tốt!""Ta nghĩ ngươi có thể hiểu được, đúng không?"Tần Ninh cười dài nói: "Ừm, ta hiểu mà”.Vương Dã lập tức cười haha.Việc chiếm tiện nghi này làm cho Tần Ninh cũng không nói nên lời.Thoải mái! Vương Dã thưởng thức âm nhạc vũ đạo, gọi Tần Ninh là lão đệ, trong lòng vô cùng vui vẻ.Cho dù trong khoảng thời gian này phải vất vả chuẩn bị những thứ kia, nhưng bây giờ có thể thoải mái gọi Tần Ninh một câu lão đệ, tất cả cái giá đều đáng.Cho đến khi bên tai truyền đến hai chữ, nụ cười trên mặt Vương Dã đột nhiên cứng lại."Quỳ xuống”."Hả?"Vương Dã ngây ra nhìn về phía Tần Ninh."Ra quỳ với Bạch Phàm!"Nghe nói như thế Vương Dã nhìn Kế Bạch Phàm đang quỳ trên mũi kiếm của mình, lại nhìn Tần Ninh."Ca, ta sai rồi”.Vương Dã quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng."Quỳ sai chỗ rồi...”, Tần Ninh thản nhiên nói.Vương Dã giờ phút này hoàn toàn há hốc mồm.Kế Bạch Phàm một bên rất biết điều nhích chân của mình ra."Vương Dã, đến đây đến đây”.Kế Bạch Phàm cười ha hả nói: "Vương lão đệ, quỳ cùng nhau mới vui!”"Cút đi!"Giờ phút này hai người đều quỳ trên mũi kiếm, tuy không thể cứa rách đầu gối hai người, nhưng kiếm tiên của Kế Bạch Phàm đều là tiên khí Cửu Thiên, dù sao vẫn khiến hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên bọn họ rất đau."Đều là ngươi làm hại ta!"Kế Bạch Phàm hừ một tiếng nói: "Ta đã nói phải đến ngay lập tức, ngươi lại cứ muốn làm vài thứ vô dụng đó, lão ca là người hay để ý đến việc phô trương sao?""Bây giờ thì hay rồi, lão ca bị người ta đánh rồi chúng ta mới đến!"Bị đánh?