“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9739: "Thôi cái gì mà thôi?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhìn quan tài kia, Tần Ninh nhíu mày lại.Những văn ấn này là pháp văn phong ấn, hơn nữa không thể nghi ngờ là tiên văn phong ấn trong Tiên Giới, Tần Ninh đã từng gặp qua.Bên trong quan tài đang phong ấn cái gì?Tần Ninh ngạc nhiên.Sáu ngọn núi trước đều là Siêu Huyền tiên khí, tiên bảo, thế nhưng đến nơi này lại xuất hiện một cái quan tài.Vốn dĩ Tần Ninh muốn dựa vào bảy đỉnh núi của núi Thiên Thông để đánh giá ra nơi này rốt cuộc là do cao thủ phương nào để lại.Nhưng bây giờ xem ra vẫn không có đầu mối.Nhưng có một điều có thể xác định.Tuyệt đối là nhân vật cấp bậc Tiên Quân, thậm chí là nhân vật cấp bậc vượt qua Tiên Quân để lại.Mà lúc này, hai bóng người đi tới.Chính là Kế Bạch Phàm và Vương Dã.Giờ phút này Vương Dã cầm một thanh kiếm màu xanh trong tay, nhe răng trợn mắt mà cười."Ninh ca, ta lấy được rồi!"Vương Dã cười ha ha nói."Kiếm này tên là Thuần Quân tiên kiếm, có thể biến đổi bộ dáng, kiếm này nặng nề, ta vừa lúc tu hành trọng kiếm, nó càng phù hợp với ta hơn".Nói, Vương Dã nắm tay lại, trường kiếm màu xanh kia lập tức mở rộng ra, lưỡi kiếm toả ra ánh sáng đen sì có chút đáng sợ."Kiếm tốt".Tần Ninh cảm thán.Một bên, Kế Bạch Phàm khoanh hai tay lại xem náo nhiệt, nói: "Là ta nhường cho ngươi mới đúng chứ?""Thôi đi!""Thôi cái gì mà thôi?"Kế Bạch Phàm thản nhiên nói: "Ta tu kiếm đến tận bốn thanh liền, theo đuổi tốc độ, lực lượng, bộc phát, phòng ngự, thanh trọng kiếm này không thích hợp với ta, ta mới không tranh giành với ngươi!"Vương Dã không thèm để ý đến Kế Bạch Phàm.Thuần Quân tiên kiếm này chỉ có một chữ, nặng! Hắn ta tu hành theo con đường trọng kiếm, rất xứng đôi với hắn ta, Kế Bạch Phàm muốn cướp cũng không cướp được của hắn ta.Mà lúc này, Lý Nhàn Ngư cũng đi tới.Tay trái cầm cung, tay phải cầm tiễn, nhìn hắn ta có thêm mấy phần khí chất tư thế hiên ngang."Con đã lấy được Lục Tiên Tiễn, Lục Tiên Cung rồi".
Nhìn quan tài kia, Tần Ninh nhíu mày lại.
Những văn ấn này là pháp văn phong ấn, hơn nữa không thể nghi ngờ là tiên văn phong ấn trong Tiên Giới, Tần Ninh đã từng gặp qua.
Bên trong quan tài đang phong ấn cái gì?
Tần Ninh ngạc nhiên.
Sáu ngọn núi trước đều là Siêu Huyền tiên khí, tiên bảo, thế nhưng đến nơi này lại xuất hiện một cái quan tài.
Vốn dĩ Tần Ninh muốn dựa vào bảy đỉnh núi của núi Thiên Thông để đánh giá ra nơi này rốt cuộc là do cao thủ phương nào để lại.
Nhưng bây giờ xem ra vẫn không có đầu mối.
Nhưng có một điều có thể xác định.
Tuyệt đối là nhân vật cấp bậc Tiên Quân, thậm chí là nhân vật cấp bậc vượt qua Tiên Quân để lại.
Mà lúc này, hai bóng người đi tới.
Chính là Kế Bạch Phàm và Vương Dã.
Giờ phút này Vương Dã cầm một thanh kiếm màu xanh trong tay, nhe răng trợn mắt mà cười.
"Ninh ca, ta lấy được rồi!"
Vương Dã cười ha ha nói.
"Kiếm này tên là Thuần Quân tiên kiếm, có thể biến đổi bộ dáng, kiếm này nặng nề, ta vừa lúc tu hành trọng kiếm, nó càng phù hợp với ta hơn".
Nói, Vương Dã nắm tay lại, trường kiếm màu xanh kia lập tức mở rộng ra, lưỡi kiếm toả ra ánh sáng đen sì có chút đáng sợ.
"Kiếm tốt".
Tần Ninh cảm thán.
Một bên, Kế Bạch Phàm khoanh hai tay lại xem náo nhiệt, nói: "Là ta nhường cho ngươi mới đúng chứ?"
"Thôi đi!"
"Thôi cái gì mà thôi?"
Kế Bạch Phàm thản nhiên nói: "Ta tu kiếm đến tận bốn thanh liền, theo đuổi tốc độ, lực lượng, bộc phát, phòng ngự, thanh trọng kiếm này không thích hợp với ta, ta mới không tranh giành với ngươi!"
Vương Dã không thèm để ý đến Kế Bạch Phàm.
Thuần Quân tiên kiếm này chỉ có một chữ, nặng! Hắn ta tu hành theo con đường trọng kiếm, rất xứng đôi với hắn ta, Kế Bạch Phàm muốn cướp cũng không cướp được của hắn ta.
Mà lúc này, Lý Nhàn Ngư cũng đi tới.
Tay trái cầm cung, tay phải cầm tiễn, nhìn hắn ta có thêm mấy phần khí chất tư thế hiên ngang.
"Con đã lấy được Lục Tiên Tiễn, Lục Tiên Cung rồi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhìn quan tài kia, Tần Ninh nhíu mày lại.Những văn ấn này là pháp văn phong ấn, hơn nữa không thể nghi ngờ là tiên văn phong ấn trong Tiên Giới, Tần Ninh đã từng gặp qua.Bên trong quan tài đang phong ấn cái gì?Tần Ninh ngạc nhiên.Sáu ngọn núi trước đều là Siêu Huyền tiên khí, tiên bảo, thế nhưng đến nơi này lại xuất hiện một cái quan tài.Vốn dĩ Tần Ninh muốn dựa vào bảy đỉnh núi của núi Thiên Thông để đánh giá ra nơi này rốt cuộc là do cao thủ phương nào để lại.Nhưng bây giờ xem ra vẫn không có đầu mối.Nhưng có một điều có thể xác định.Tuyệt đối là nhân vật cấp bậc Tiên Quân, thậm chí là nhân vật cấp bậc vượt qua Tiên Quân để lại.Mà lúc này, hai bóng người đi tới.Chính là Kế Bạch Phàm và Vương Dã.Giờ phút này Vương Dã cầm một thanh kiếm màu xanh trong tay, nhe răng trợn mắt mà cười."Ninh ca, ta lấy được rồi!"Vương Dã cười ha ha nói."Kiếm này tên là Thuần Quân tiên kiếm, có thể biến đổi bộ dáng, kiếm này nặng nề, ta vừa lúc tu hành trọng kiếm, nó càng phù hợp với ta hơn".Nói, Vương Dã nắm tay lại, trường kiếm màu xanh kia lập tức mở rộng ra, lưỡi kiếm toả ra ánh sáng đen sì có chút đáng sợ."Kiếm tốt".Tần Ninh cảm thán.Một bên, Kế Bạch Phàm khoanh hai tay lại xem náo nhiệt, nói: "Là ta nhường cho ngươi mới đúng chứ?""Thôi đi!""Thôi cái gì mà thôi?"Kế Bạch Phàm thản nhiên nói: "Ta tu kiếm đến tận bốn thanh liền, theo đuổi tốc độ, lực lượng, bộc phát, phòng ngự, thanh trọng kiếm này không thích hợp với ta, ta mới không tranh giành với ngươi!"Vương Dã không thèm để ý đến Kế Bạch Phàm.Thuần Quân tiên kiếm này chỉ có một chữ, nặng! Hắn ta tu hành theo con đường trọng kiếm, rất xứng đôi với hắn ta, Kế Bạch Phàm muốn cướp cũng không cướp được của hắn ta.Mà lúc này, Lý Nhàn Ngư cũng đi tới.Tay trái cầm cung, tay phải cầm tiễn, nhìn hắn ta có thêm mấy phần khí chất tư thế hiên ngang."Con đã lấy được Lục Tiên Tiễn, Lục Tiên Cung rồi".