“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9753: Chuyện này quá đáng sợ!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại sư huynh...", Lý Nhàn Ngư nhìn Dương Thanh Vân với vẻ mặt xin giúp đỡ.Dương Thanh Vân nhíu mày, cười nói: "Tiểu sư đệ, Huyết Hâm Nhi này nhìn như đơn thuần, nói không chừng là ngụy trang thì sao? Ngươi phải cẩn thận trông giữ, nếu không để cô ta chạy mất, sư phụ nhất định sẽ trách phạt ngươi".Trách phạt?Tần Ninh sẽ không trách phạt đâu!Tuy Tần Ninh thương yêu đại sư huynh nhất, thế những đệ tử khác cũng đều là thịt trong lòng sư phụ.Cũng không phải Lý Nhàn Ngư sợ trách phạt.Nếu Huyết Hâm Nhi là ngụy trang thật, cô ta mà chạy mất, đúng là hắn sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn sư phụ.Dù sao...Cả cuộc đời của sư phụ, sự căm hận với dị tộc có thể nói là cực kỳ mãnh liệt.Gặp phải dị tộc, có thể diệt tộc thì tuyệt đối sẽ không chỉ giết một nửa!"Đại sư huynh, tẩu tử vẫn luôn không ở đây, một mình ngươi rất cô đơn, hay là ngươi đi chăm nom cô ta đi!"Nghe nói như thế, Dương Thanh Vân ngẩn người, nói: "Cút".Vừa dứt lời, Dương Thanh Vân quay người rời đi.Hắn ta còn phải dung hợp thương Ách Nguyên nữa.Thương này chính là Siêu Huyền tiên khí, không chừng tiến vào đảo Tử Huyên Hoa sẽ xảy ra chuyện gì đó.Kẻ địch ở biển Nam Thiên.Kẻ địch là dị tộc.Đều phải phòng bị.Hai vạn năm qua hắn ta không ngừng khổ tu là vì cái gì?Không phải là vào lúc sư phụ cần, có thể trợ giúp sư phụ sao?Nhìn thấy mấy người lần lượt rời đi.Huyết Hâm Nhi càng thân mật dán lên người Lý Nhàn Ngư, chân thành nói: "Mùi trên người ngươi thật là thơm!"Nghe nói như vậy, Lý Nhàn Ngư đột nhiên trừng lớn hai mắt, tiếp theo không thể tưởng tượng nổi nhìn Huyết Hâm Nhi."Sư phụ!"Lý Nhàn Ngư vội vàng đuổi kịp Tần Ninh, hô: "Con không muốn chăm nom cô ta đâu!"Người phụ nữ này!Muốn ăn hắn ta!Chuyện này quá đáng sợ!Cuối cùng, vẫn là Lý Nhàn Ngư chăm sóc Huyết Hâm Nhi.Nhưng lúc nào vãng sinh đồng của Lý Nhàn Ngư cũng đều ở tình trạng đề phòng cao nhất.Ban đêm.Trăng sáng treo cao.

"Đại sư huynh...", Lý Nhàn Ngư nhìn Dương Thanh Vân với vẻ mặt xin giúp đỡ.

Dương Thanh Vân nhíu mày, cười nói: "Tiểu sư đệ, Huyết Hâm Nhi này nhìn như đơn thuần, nói không chừng là ngụy trang thì sao? Ngươi phải cẩn thận trông giữ, nếu không để cô ta chạy mất, sư phụ nhất định sẽ trách phạt ngươi".

Trách phạt?

Tần Ninh sẽ không trách phạt đâu!

Tuy Tần Ninh thương yêu đại sư huynh nhất, thế những đệ tử khác cũng đều là thịt trong lòng sư phụ.

Cũng không phải Lý Nhàn Ngư sợ trách phạt.

Nếu Huyết Hâm Nhi là ngụy trang thật, cô ta mà chạy mất, đúng là hắn sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn sư phụ.

Dù sao...

Cả cuộc đời của sư phụ, sự căm hận với dị tộc có thể nói là cực kỳ mãnh liệt.

Gặp phải dị tộc, có thể diệt tộc thì tuyệt đối sẽ không chỉ giết một nửa!

"Đại sư huynh, tẩu tử vẫn luôn không ở đây, một mình ngươi rất cô đơn, hay là ngươi đi chăm nom cô ta đi!"

Nghe nói như thế, Dương Thanh Vân ngẩn người, nói: "Cút".

Vừa dứt lời, Dương Thanh Vân quay người rời đi.

Hắn ta còn phải dung hợp thương Ách Nguyên nữa.

Thương này chính là Siêu Huyền tiên khí, không chừng tiến vào đảo Tử Huyên Hoa sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Kẻ địch ở biển Nam Thiên.

Kẻ địch là dị tộc.

Đều phải phòng bị.

Hai vạn năm qua hắn ta không ngừng khổ tu là vì cái gì?

Không phải là vào lúc sư phụ cần, có thể trợ giúp sư phụ sao?

Nhìn thấy mấy người lần lượt rời đi.

Huyết Hâm Nhi càng thân mật dán lên người Lý Nhàn Ngư, chân thành nói: "Mùi trên người ngươi thật là thơm!"

Nghe nói như vậy, Lý Nhàn Ngư đột nhiên trừng lớn hai mắt, tiếp theo không thể tưởng tượng nổi nhìn Huyết Hâm Nhi.

"Sư phụ!"

Lý Nhàn Ngư vội vàng đuổi kịp Tần Ninh, hô: "Con không muốn chăm nom cô ta đâu!"

Người phụ nữ này!

Muốn ăn hắn ta!

Chuyện này quá đáng sợ!

Cuối cùng, vẫn là Lý Nhàn Ngư chăm sóc Huyết Hâm Nhi.

Nhưng lúc nào vãng sinh đồng của Lý Nhàn Ngư cũng đều ở tình trạng đề phòng cao nhất.

Ban đêm.

Trăng sáng treo cao.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại sư huynh...", Lý Nhàn Ngư nhìn Dương Thanh Vân với vẻ mặt xin giúp đỡ.Dương Thanh Vân nhíu mày, cười nói: "Tiểu sư đệ, Huyết Hâm Nhi này nhìn như đơn thuần, nói không chừng là ngụy trang thì sao? Ngươi phải cẩn thận trông giữ, nếu không để cô ta chạy mất, sư phụ nhất định sẽ trách phạt ngươi".Trách phạt?Tần Ninh sẽ không trách phạt đâu!Tuy Tần Ninh thương yêu đại sư huynh nhất, thế những đệ tử khác cũng đều là thịt trong lòng sư phụ.Cũng không phải Lý Nhàn Ngư sợ trách phạt.Nếu Huyết Hâm Nhi là ngụy trang thật, cô ta mà chạy mất, đúng là hắn sẽ không còn mặt mũi nào mà nhìn sư phụ.Dù sao...Cả cuộc đời của sư phụ, sự căm hận với dị tộc có thể nói là cực kỳ mãnh liệt.Gặp phải dị tộc, có thể diệt tộc thì tuyệt đối sẽ không chỉ giết một nửa!"Đại sư huynh, tẩu tử vẫn luôn không ở đây, một mình ngươi rất cô đơn, hay là ngươi đi chăm nom cô ta đi!"Nghe nói như thế, Dương Thanh Vân ngẩn người, nói: "Cút".Vừa dứt lời, Dương Thanh Vân quay người rời đi.Hắn ta còn phải dung hợp thương Ách Nguyên nữa.Thương này chính là Siêu Huyền tiên khí, không chừng tiến vào đảo Tử Huyên Hoa sẽ xảy ra chuyện gì đó.Kẻ địch ở biển Nam Thiên.Kẻ địch là dị tộc.Đều phải phòng bị.Hai vạn năm qua hắn ta không ngừng khổ tu là vì cái gì?Không phải là vào lúc sư phụ cần, có thể trợ giúp sư phụ sao?Nhìn thấy mấy người lần lượt rời đi.Huyết Hâm Nhi càng thân mật dán lên người Lý Nhàn Ngư, chân thành nói: "Mùi trên người ngươi thật là thơm!"Nghe nói như vậy, Lý Nhàn Ngư đột nhiên trừng lớn hai mắt, tiếp theo không thể tưởng tượng nổi nhìn Huyết Hâm Nhi."Sư phụ!"Lý Nhàn Ngư vội vàng đuổi kịp Tần Ninh, hô: "Con không muốn chăm nom cô ta đâu!"Người phụ nữ này!Muốn ăn hắn ta!Chuyện này quá đáng sợ!Cuối cùng, vẫn là Lý Nhàn Ngư chăm sóc Huyết Hâm Nhi.Nhưng lúc nào vãng sinh đồng của Lý Nhàn Ngư cũng đều ở tình trạng đề phòng cao nhất.Ban đêm.Trăng sáng treo cao.

Chương 9753: Chuyện này quá đáng sợ!