“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9779: “Ngươi có ấn tượng gì không?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây chẳng phải giống hệt như hai tên thái giám bên cạnh đế vương dưới phàm trần hay sao?Bọn hắn không cần mặt mũi gì à?Lúc này, tiếng đàn tiếng sáo kia từ từ dừng lại.Nguyên Hoàng Cung to lớn lơ lửng giữa không trung.Trên khoảng đất trống trước cung điện, từng người từng người đứng đó.Tần Ninh mặc quần áo trắng tinh, khoác cái áo choàng màu xanh nhạt, hắn khoanh tay đứng đó, mái tóc tung bay theo làn gió.Khí chất lạnh nhạt nhưng độc đáo, tao nhã nhưng hấp dẫn trong cơ thể hắn tỏa ra.Nơi đây cách đảo Tử Huyên Hoa khoảng mười dặm, ở giữa không trung có thể nhìn thấy phía bên đảo Tử Huyên Hoa, có một đóa Tử Huyên Hoa to lớn tỏa ra một vầng sáng màu đen bao phủ cả hòn đảo.Ở trung tâm hòn đảo là đóa Tử Huyên Hoa kia, nhụy hoa của nó nở rộ, đường kính khoảng tầm nghìn trượng, tỏa ra một làn sương khói mờ ảo.Thấy cảnh đó, Tần Ninh nhíu mày.Sương khói nơi đây còn mịt mù hơn khi hắn rời khỏi lúc trước nữa, hơn nữa, khi đó lại nó là một đóa Tử Huyên Hoa rất lớn, nhưng bây giờ cả hòn đảo đều là Tử Huyên Hoa.Tần Ninh nhìn về phía Huyết Hâm Nhi, hỏi: “Ngươi có ấn tượng gì không?”Đôi mắt long lanh ướt át của Huyết Hâm Nhin nhìn về phía đảo Tử Huyên Hoa, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Lý Nhàn Ngư, kề sát tay hắn ta, quan sát một lát rồi lắc đầu nói: “Chưa từng thấy...”Chưa từng thấy à?Tần Ninh gật đầu.Lúc này, Lý Nhàn Ngư rút nhẹ cánh tay ra.Tuy Huyết Hâm Nhi cũng là một giai nhân tuyệt sắc nhưng dù sao cũng là người của Huyết Nguyệt tộc, mà Lý Nhàn Ngư cũng không biết ở chung với con gái thế nào nữa.Nhất là đối với những cô gái xinh đẹp mỹ miều lại rất thích lại gần mình.Nếu Thần sư huynh ở đây thì hay rồi.Một tháng qua Lý Nhàn Ngư đều nghĩ vậy mỗi ngày.Trước kia hắn ta luôn cảm thấy Thần Tinh Dịch là cái đồ lăng nhăng, đi đến đâu cũng quyến rũ một đống nữ nhân đủ hình đủ dạng theo hắn.Thậm chí Lý Nhàn Ngư còn cảm thấy nếu Thần Tinh Dịch lựa chọn binh khí thì hẳn sẽ lựa chọn cây gậy.Hắn ta cảm thấy phụ bạc tình cảm của con gái nhà người ta thì không hay lắm, nhưng mỗi lần Thần Tinh Dịch đều nói rằng những phụ nữ ở bên hắn ta đều tâm đầu hợp ý, tình tự tìm tới chỗ hắn ta chứ hắn ta cũng hết cách.Nói được lời này thì đúng là không biết xấu hổ mà.
Đây chẳng phải giống hệt như hai tên thái giám bên cạnh đế vương dưới phàm trần hay sao?
Bọn hắn không cần mặt mũi gì à?
Lúc này, tiếng đàn tiếng sáo kia từ từ dừng lại.
Nguyên Hoàng Cung to lớn lơ lửng giữa không trung.
Trên khoảng đất trống trước cung điện, từng người từng người đứng đó.
Tần Ninh mặc quần áo trắng tinh, khoác cái áo choàng màu xanh nhạt, hắn khoanh tay đứng đó, mái tóc tung bay theo làn gió.
Khí chất lạnh nhạt nhưng độc đáo, tao nhã nhưng hấp dẫn trong cơ thể hắn tỏa ra.
Nơi đây cách đảo Tử Huyên Hoa khoảng mười dặm, ở giữa không trung có thể nhìn thấy phía bên đảo Tử Huyên Hoa, có một đóa Tử Huyên Hoa to lớn tỏa ra một vầng sáng màu đen bao phủ cả hòn đảo.
Ở trung tâm hòn đảo là đóa Tử Huyên Hoa kia, nhụy hoa của nó nở rộ, đường kính khoảng tầm nghìn trượng, tỏa ra một làn sương khói mờ ảo.
Thấy cảnh đó, Tần Ninh nhíu mày.
Sương khói nơi đây còn mịt mù hơn khi hắn rời khỏi lúc trước nữa, hơn nữa, khi đó lại nó là một đóa Tử Huyên Hoa rất lớn, nhưng bây giờ cả hòn đảo đều là Tử Huyên Hoa.
Tần Ninh nhìn về phía Huyết Hâm Nhi, hỏi: “Ngươi có ấn tượng gì không?”
Đôi mắt long lanh ướt át của Huyết Hâm Nhin nhìn về phía đảo Tử Huyên Hoa, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Lý Nhàn Ngư, kề sát tay hắn ta, quan sát một lát rồi lắc đầu nói: “Chưa từng thấy...”
Chưa từng thấy à?
Tần Ninh gật đầu.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư rút nhẹ cánh tay ra.
Tuy Huyết Hâm Nhi cũng là một giai nhân tuyệt sắc nhưng dù sao cũng là người của Huyết Nguyệt tộc, mà Lý Nhàn Ngư cũng không biết ở chung với con gái thế nào nữa.
Nhất là đối với những cô gái xinh đẹp mỹ miều lại rất thích lại gần mình.
Nếu Thần sư huynh ở đây thì hay rồi.
Một tháng qua Lý Nhàn Ngư đều nghĩ vậy mỗi ngày.
Trước kia hắn ta luôn cảm thấy Thần Tinh Dịch là cái đồ lăng nhăng, đi đến đâu cũng quyến rũ một đống nữ nhân đủ hình đủ dạng theo hắn.
Thậm chí Lý Nhàn Ngư còn cảm thấy nếu Thần Tinh Dịch lựa chọn binh khí thì hẳn sẽ lựa chọn cây gậy.
Hắn ta cảm thấy phụ bạc tình cảm của con gái nhà người ta thì không hay lắm, nhưng mỗi lần Thần Tinh Dịch đều nói rằng những phụ nữ ở bên hắn ta đều tâm đầu hợp ý, tình tự tìm tới chỗ hắn ta chứ hắn ta cũng hết cách.
Nói được lời này thì đúng là không biết xấu hổ mà.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây chẳng phải giống hệt như hai tên thái giám bên cạnh đế vương dưới phàm trần hay sao?Bọn hắn không cần mặt mũi gì à?Lúc này, tiếng đàn tiếng sáo kia từ từ dừng lại.Nguyên Hoàng Cung to lớn lơ lửng giữa không trung.Trên khoảng đất trống trước cung điện, từng người từng người đứng đó.Tần Ninh mặc quần áo trắng tinh, khoác cái áo choàng màu xanh nhạt, hắn khoanh tay đứng đó, mái tóc tung bay theo làn gió.Khí chất lạnh nhạt nhưng độc đáo, tao nhã nhưng hấp dẫn trong cơ thể hắn tỏa ra.Nơi đây cách đảo Tử Huyên Hoa khoảng mười dặm, ở giữa không trung có thể nhìn thấy phía bên đảo Tử Huyên Hoa, có một đóa Tử Huyên Hoa to lớn tỏa ra một vầng sáng màu đen bao phủ cả hòn đảo.Ở trung tâm hòn đảo là đóa Tử Huyên Hoa kia, nhụy hoa của nó nở rộ, đường kính khoảng tầm nghìn trượng, tỏa ra một làn sương khói mờ ảo.Thấy cảnh đó, Tần Ninh nhíu mày.Sương khói nơi đây còn mịt mù hơn khi hắn rời khỏi lúc trước nữa, hơn nữa, khi đó lại nó là một đóa Tử Huyên Hoa rất lớn, nhưng bây giờ cả hòn đảo đều là Tử Huyên Hoa.Tần Ninh nhìn về phía Huyết Hâm Nhi, hỏi: “Ngươi có ấn tượng gì không?”Đôi mắt long lanh ướt át của Huyết Hâm Nhin nhìn về phía đảo Tử Huyên Hoa, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Lý Nhàn Ngư, kề sát tay hắn ta, quan sát một lát rồi lắc đầu nói: “Chưa từng thấy...”Chưa từng thấy à?Tần Ninh gật đầu.Lúc này, Lý Nhàn Ngư rút nhẹ cánh tay ra.Tuy Huyết Hâm Nhi cũng là một giai nhân tuyệt sắc nhưng dù sao cũng là người của Huyết Nguyệt tộc, mà Lý Nhàn Ngư cũng không biết ở chung với con gái thế nào nữa.Nhất là đối với những cô gái xinh đẹp mỹ miều lại rất thích lại gần mình.Nếu Thần sư huynh ở đây thì hay rồi.Một tháng qua Lý Nhàn Ngư đều nghĩ vậy mỗi ngày.Trước kia hắn ta luôn cảm thấy Thần Tinh Dịch là cái đồ lăng nhăng, đi đến đâu cũng quyến rũ một đống nữ nhân đủ hình đủ dạng theo hắn.Thậm chí Lý Nhàn Ngư còn cảm thấy nếu Thần Tinh Dịch lựa chọn binh khí thì hẳn sẽ lựa chọn cây gậy.Hắn ta cảm thấy phụ bạc tình cảm của con gái nhà người ta thì không hay lắm, nhưng mỗi lần Thần Tinh Dịch đều nói rằng những phụ nữ ở bên hắn ta đều tâm đầu hợp ý, tình tự tìm tới chỗ hắn ta chứ hắn ta cũng hết cách.Nói được lời này thì đúng là không biết xấu hổ mà.