“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9835: Nó như vậy là có ý gì đây?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dưới sự tấn công dồn dập của hai mươi mấy con người đã chặt đứt mấy trăm cái chân của Thiên Ngô Cổ Công, đã có vài người không kịp né mà dính máu của Thiên Ngô Cổ Công, máu thịt của họ bị ăn mòn, chẳng bao lâu sau đã có vài vị Huyền Tiên mất mạng giống với người đầu tiên.Điều đó khiến không ai dám bất cẩn nữa.“Xem ra nhắm vào chân là cách tốt nhất, tiếp tục!”Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang dẫn theo hơn mười vị Huyền Tiên cùng tấn công.Bạch Hạo Vũ Thấy thế thì mặt mũi xám xịt, nói: “Công tử Tần Ninh à, ngươi có cách nào khác không?”Từ nãy đến giờ, Tần Ninh không hề mở miệng.Hắn ta không biết là Tần Ninh đang sợ nên đã chấp nhận số phận rồi hay không.“Đừng vội vã”.Tần Ninh quan sát trận chiến giữa tầng ba.Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ nhìn nhau, nói: “Nếu đã vậy thì bọn ta đến hỗ trợ trước...”, “Đừng vội vã”.Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, nói tiếp: “Không muốn mất mạng thì từ từ rồi lên”.Nghe vậy, hai người nhíu mày.Hắn có ý gì?Giữa tầng thứ ba, hơn mười vị Huyền Tiên và hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên đã dần dần chặt đứt hết chân của Thiên Ngô Cổ Công, máu tươi màu vàng chảy xuống ồ ạt.Chẳng qua là hiện tại mọi người đã đề phòng từ trước nên không ai bị dính máu mà chết oan chết uổng hết.Thiên Ngô Cổ Công như đã từ bỏ chống trả mà tùy tiện cho bọn họ tấn công nó rồi chặt đứt chân nó.Nó như vậy là có ý gì đây?Mọi chuyện xảy ra chỉ trong khoảng một tách trà nhỏ, chân của Thiên Ngô Cổ Công đã bị chặt đứt hết, mấy nghìn cái chân giờ không còn chân nào.Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang đến giờ mới được thư thả.May thay là con cổ thú này chưa thức tỉnh, chưa chủ động tấn công bọn họ.Nếu không thì bọn họ phải trả một cái giá rất lớn mới có thể đánh bại nó.Khi cả hai đang nghĩ như vậy.Con Thiên Ngô Cổ Công mất hết chân nằm liệt trên mặt đất gập ghềnh bỗng nhiên động đậy.Cả người nó vùng dậy, đầu đuôi giống nhau khiến người ta không biết chỗ nào là đầu, chỗ nào là đuôi.Nhưng chẳng mấy chốc, một cái đầu ngóc lên cao hơn.Lúc này mọi người mới biết cái nào là đầu.
Dưới sự tấn công dồn dập của hai mươi mấy con người đã chặt đứt mấy trăm cái chân của Thiên Ngô Cổ Công, đã có vài người không kịp né mà dính máu của Thiên Ngô Cổ Công, máu thịt của họ bị ăn mòn, chẳng bao lâu sau đã có vài vị Huyền Tiên mất mạng giống với người đầu tiên.
Điều đó khiến không ai dám bất cẩn nữa.
“Xem ra nhắm vào chân là cách tốt nhất, tiếp tục!”
Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang dẫn theo hơn mười vị Huyền Tiên cùng tấn công.
Bạch Hạo Vũ Thấy thế thì mặt mũi xám xịt, nói: “Công tử Tần Ninh à, ngươi có cách nào khác không?”
Từ nãy đến giờ, Tần Ninh không hề mở miệng.
Hắn ta không biết là Tần Ninh đang sợ nên đã chấp nhận số phận rồi hay không.
“Đừng vội vã”.
Tần Ninh quan sát trận chiến giữa tầng ba.
Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ nhìn nhau, nói: “Nếu đã vậy thì bọn ta đến hỗ trợ trước...”, “Đừng vội vã”.
Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, nói tiếp: “Không muốn mất mạng thì từ từ rồi lên”.
Nghe vậy, hai người nhíu mày.
Hắn có ý gì?
Giữa tầng thứ ba, hơn mười vị Huyền Tiên và hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên đã dần dần chặt đứt hết chân của Thiên Ngô Cổ Công, máu tươi màu vàng chảy xuống ồ ạt.
Chẳng qua là hiện tại mọi người đã đề phòng từ trước nên không ai bị dính máu mà chết oan chết uổng hết.
Thiên Ngô Cổ Công như đã từ bỏ chống trả mà tùy tiện cho bọn họ tấn công nó rồi chặt đứt chân nó.
Nó như vậy là có ý gì đây?
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong khoảng một tách trà nhỏ, chân của Thiên Ngô Cổ Công đã bị chặt đứt hết, mấy nghìn cái chân giờ không còn chân nào.
Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang đến giờ mới được thư thả.
May thay là con cổ thú này chưa thức tỉnh, chưa chủ động tấn công bọn họ.
Nếu không thì bọn họ phải trả một cái giá rất lớn mới có thể đánh bại nó.
Khi cả hai đang nghĩ như vậy.
Con Thiên Ngô Cổ Công mất hết chân nằm liệt trên mặt đất gập ghềnh bỗng nhiên động đậy.
Cả người nó vùng dậy, đầu đuôi giống nhau khiến người ta không biết chỗ nào là đầu, chỗ nào là đuôi.
Nhưng chẳng mấy chốc, một cái đầu ngóc lên cao hơn.
Lúc này mọi người mới biết cái nào là đầu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dưới sự tấn công dồn dập của hai mươi mấy con người đã chặt đứt mấy trăm cái chân của Thiên Ngô Cổ Công, đã có vài người không kịp né mà dính máu của Thiên Ngô Cổ Công, máu thịt của họ bị ăn mòn, chẳng bao lâu sau đã có vài vị Huyền Tiên mất mạng giống với người đầu tiên.Điều đó khiến không ai dám bất cẩn nữa.“Xem ra nhắm vào chân là cách tốt nhất, tiếp tục!”Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang dẫn theo hơn mười vị Huyền Tiên cùng tấn công.Bạch Hạo Vũ Thấy thế thì mặt mũi xám xịt, nói: “Công tử Tần Ninh à, ngươi có cách nào khác không?”Từ nãy đến giờ, Tần Ninh không hề mở miệng.Hắn ta không biết là Tần Ninh đang sợ nên đã chấp nhận số phận rồi hay không.“Đừng vội vã”.Tần Ninh quan sát trận chiến giữa tầng ba.Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ nhìn nhau, nói: “Nếu đã vậy thì bọn ta đến hỗ trợ trước...”, “Đừng vội vã”.Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, nói tiếp: “Không muốn mất mạng thì từ từ rồi lên”.Nghe vậy, hai người nhíu mày.Hắn có ý gì?Giữa tầng thứ ba, hơn mười vị Huyền Tiên và hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên đã dần dần chặt đứt hết chân của Thiên Ngô Cổ Công, máu tươi màu vàng chảy xuống ồ ạt.Chẳng qua là hiện tại mọi người đã đề phòng từ trước nên không ai bị dính máu mà chết oan chết uổng hết.Thiên Ngô Cổ Công như đã từ bỏ chống trả mà tùy tiện cho bọn họ tấn công nó rồi chặt đứt chân nó.Nó như vậy là có ý gì đây?Mọi chuyện xảy ra chỉ trong khoảng một tách trà nhỏ, chân của Thiên Ngô Cổ Công đã bị chặt đứt hết, mấy nghìn cái chân giờ không còn chân nào.Thánh Thiên Cương và Phạm Văn Ngang đến giờ mới được thư thả.May thay là con cổ thú này chưa thức tỉnh, chưa chủ động tấn công bọn họ.Nếu không thì bọn họ phải trả một cái giá rất lớn mới có thể đánh bại nó.Khi cả hai đang nghĩ như vậy.Con Thiên Ngô Cổ Công mất hết chân nằm liệt trên mặt đất gập ghềnh bỗng nhiên động đậy.Cả người nó vùng dậy, đầu đuôi giống nhau khiến người ta không biết chỗ nào là đầu, chỗ nào là đuôi.Nhưng chẳng mấy chốc, một cái đầu ngóc lên cao hơn.Lúc này mọi người mới biết cái nào là đầu.