“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9865: Vậy Cố Nguyên Khánh thì sao?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nhưng một vài nhân vật thiên tài yêu nghiệt cũng có thể làm được, không có thể chất độc đáo, tự mình bằng dựa vào thiên phú bản thân để khai phá lực lượng đến mức tận cùng"."Giống như Tần Ninh công tử sao?"Bạch Hạo Vũ mở miệng.Nghe nói như thế, Tần Ninh mỉm cười.Bạch Hạo Vũ mừng thầm trong lòng, nịnh bợ đúng rồi! Tần Ninh lắc đầu nói: "Sai!"Ặc.Sai?Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu giống như ta thì là sau khi khai phá lực lượng của bản thân đến mức tận cùng, lại có đột phá"."Ngươi có thể hiểu thế này, võ đạo giống như một ngọn núi, võ giả tăng cấp chính là leo núi"."Nếu là một ngọn núi cao ngàn trượng, võ giả bình thường sẽ có thiên phú ở độ cao trăm trượng"."Người có thiên phú, thiên phú sẽ ở độ cao từ ba trăm trượng đến năm trăm trượng"."Nếu là nhân vật thiên tài, thiên phú từ năm trăm trượng đến chín trăm trượng"."Yêu nghiệt chân chính, thiên phú là chín trăm trượng đến tận đỉnh núi".Nói đến đây, Tần Ninh nhìn về phía hai người, nói: "Hai người các ngươi bây giờ cùng lắm chỉ xem như đứng ở chín trăm trượng".Thiên tài.Không đến yêu nghiệt! "Vậy Cố Nguyên Khánh thì sao?"Dịch Tinh Thần tò mò.Tần Ninh khoanh tay đi trên đường trong Sa thành, cười nói: "Hắn ta?Hắn ta đứng ở trên đỉnh núi, lại tự mình xây vài bậc thang đi lên thêm vài bước"."Như vậy mới xứng đôi với cách gọi kỳ tài cái thế"."Từ xưa đến nay, kỳ tài cái thế vô cùng hiếm thấy, cái thế không chỉ là cái thế về thiên phú uy áp, mà còn là hiếm thấy trên đời, có thể đè ép nhân vật trụ cột cùng thế hệ".Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều gật đầu."Vậy Tần công tử thì sao?"Bạch Hạo Vũ hiếu kỳ nói.Tần Ninh đánh giá Cố Nguyên Khánh, nhưng lại chưa nói đến mình."Ta?"Tần Ninh không khỏi cười nói: "Ta ở đỉnh ngọn núi cao nghìn trượng, lại tự tạo thêm ra một ngọn núi nghìn trượng nữa, cố gắng leo đến đỉnh ngọn núi thứ hai".Nghe nói như thế, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người trong óc nội đồng thời hiện lên một câu: rất phải mặt.
"Nhưng một vài nhân vật thiên tài yêu nghiệt cũng có thể làm được, không có thể chất độc đáo, tự mình bằng dựa vào thiên phú bản thân để khai phá lực lượng đến mức tận cùng".
"Giống như Tần Ninh công tử sao?"
Bạch Hạo Vũ mở miệng.
Nghe nói như thế, Tần Ninh mỉm cười.
Bạch Hạo Vũ mừng thầm trong lòng, nịnh bợ đúng rồi! Tần Ninh lắc đầu nói: "Sai!"
Ặc.
Sai?
Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu giống như ta thì là sau khi khai phá lực lượng của bản thân đến mức tận cùng, lại có đột phá".
"Ngươi có thể hiểu thế này, võ đạo giống như một ngọn núi, võ giả tăng cấp chính là leo núi".
"Nếu là một ngọn núi cao ngàn trượng, võ giả bình thường sẽ có thiên phú ở độ cao trăm trượng".
"Người có thiên phú, thiên phú sẽ ở độ cao từ ba trăm trượng đến năm trăm trượng".
"Nếu là nhân vật thiên tài, thiên phú từ năm trăm trượng đến chín trăm trượng".
"Yêu nghiệt chân chính, thiên phú là chín trăm trượng đến tận đỉnh núi".
Nói đến đây, Tần Ninh nhìn về phía hai người, nói: "Hai người các ngươi bây giờ cùng lắm chỉ xem như đứng ở chín trăm trượng".
Thiên tài.
Không đến yêu nghiệt! "Vậy Cố Nguyên Khánh thì sao?"
Dịch Tinh Thần tò mò.
Tần Ninh khoanh tay đi trên đường trong Sa thành, cười nói: "Hắn ta?
Hắn ta đứng ở trên đỉnh núi, lại tự mình xây vài bậc thang đi lên thêm vài bước".
"Như vậy mới xứng đôi với cách gọi kỳ tài cái thế".
"Từ xưa đến nay, kỳ tài cái thế vô cùng hiếm thấy, cái thế không chỉ là cái thế về thiên phú uy áp, mà còn là hiếm thấy trên đời, có thể đè ép nhân vật trụ cột cùng thế hệ".
Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều gật đầu.
"Vậy Tần công tử thì sao?"
Bạch Hạo Vũ hiếu kỳ nói.
Tần Ninh đánh giá Cố Nguyên Khánh, nhưng lại chưa nói đến mình.
"Ta?"
Tần Ninh không khỏi cười nói: "Ta ở đỉnh ngọn núi cao nghìn trượng, lại tự tạo thêm ra một ngọn núi nghìn trượng nữa, cố gắng leo đến đỉnh ngọn núi thứ hai".
Nghe nói như thế, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người trong óc nội đồng thời hiện lên một câu: rất phải mặt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nhưng một vài nhân vật thiên tài yêu nghiệt cũng có thể làm được, không có thể chất độc đáo, tự mình bằng dựa vào thiên phú bản thân để khai phá lực lượng đến mức tận cùng"."Giống như Tần Ninh công tử sao?"Bạch Hạo Vũ mở miệng.Nghe nói như thế, Tần Ninh mỉm cười.Bạch Hạo Vũ mừng thầm trong lòng, nịnh bợ đúng rồi! Tần Ninh lắc đầu nói: "Sai!"Ặc.Sai?Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu giống như ta thì là sau khi khai phá lực lượng của bản thân đến mức tận cùng, lại có đột phá"."Ngươi có thể hiểu thế này, võ đạo giống như một ngọn núi, võ giả tăng cấp chính là leo núi"."Nếu là một ngọn núi cao ngàn trượng, võ giả bình thường sẽ có thiên phú ở độ cao trăm trượng"."Người có thiên phú, thiên phú sẽ ở độ cao từ ba trăm trượng đến năm trăm trượng"."Nếu là nhân vật thiên tài, thiên phú từ năm trăm trượng đến chín trăm trượng"."Yêu nghiệt chân chính, thiên phú là chín trăm trượng đến tận đỉnh núi".Nói đến đây, Tần Ninh nhìn về phía hai người, nói: "Hai người các ngươi bây giờ cùng lắm chỉ xem như đứng ở chín trăm trượng".Thiên tài.Không đến yêu nghiệt! "Vậy Cố Nguyên Khánh thì sao?"Dịch Tinh Thần tò mò.Tần Ninh khoanh tay đi trên đường trong Sa thành, cười nói: "Hắn ta?Hắn ta đứng ở trên đỉnh núi, lại tự mình xây vài bậc thang đi lên thêm vài bước"."Như vậy mới xứng đôi với cách gọi kỳ tài cái thế"."Từ xưa đến nay, kỳ tài cái thế vô cùng hiếm thấy, cái thế không chỉ là cái thế về thiên phú uy áp, mà còn là hiếm thấy trên đời, có thể đè ép nhân vật trụ cột cùng thế hệ".Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều gật đầu."Vậy Tần công tử thì sao?"Bạch Hạo Vũ hiếu kỳ nói.Tần Ninh đánh giá Cố Nguyên Khánh, nhưng lại chưa nói đến mình."Ta?"Tần Ninh không khỏi cười nói: "Ta ở đỉnh ngọn núi cao nghìn trượng, lại tự tạo thêm ra một ngọn núi nghìn trượng nữa, cố gắng leo đến đỉnh ngọn núi thứ hai".Nghe nói như thế, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người trong óc nội đồng thời hiện lên một câu: rất phải mặt.