“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9880: "Ngươi cũng không ngốc!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Trùng hợp, đệ đệ ngươi cũng nói với ta như thế”.Tần Ninh cười nhạo nói: "Nhà họ Cố các ngươi đúng là người một nhà”."À không đúng, U Cổ tộc các ngươi...", nói đến đây, Tần Ninh đột nhiên nói: "Ta rất hiếu kì, tộc nhân U Cổ tộc các ngươi vốn có tên là gì?Chắc hẳn không giống với Nhân tộc chúng ta đi?"Nghe nói như thế, sắc mặt Cố Nguyên Triết càng thêm khó coi.Lúc này hắn ta đã là cá trên thớt, bị Tần Ninh tùy ý mổ xẻ."Không trêu ngươi nữa!"Tần Ninh nhìn về phía Cố Nguyên Triết, tiếp tục nói: "Ta vừa giết Cố Nguyên Khánh được vài ngày, ngươi đã biết, hơn nữa còn tìm được ta, chắc hẳn U Cổ tộc cũng có liên hệ với thế lực nào đó trong biển Nam Thiên đi?"Nghe nói như thế, Cố Nguyên Triết hừ một tiếng: "Muốn giết cứ giết, đừng nhiều lời”."Có cá tính!"Tần Ninh nói: "Xem ra nếu hỏi ngươi là sẽ không tìm hiểu được tin tức gì rồi”.Vừa dứt lời, Tần Ninh liền chuẩn bị chém đao kiếm trong tay xuống."Dừng tay!"Một tiếng quát lớn từ trên trời giáng xuống.Ba bóng người hạ xuống ầm ầm từ trên mười hai cột đá quay xung quanh.Ba người kia đứng trước mặt Tần Ninh và Cố Nguyên Triết trăm trượng, nhìn hắn như hổ rình mồi.Đa số ánh mắt đều tập trung trên đao kiếm giữa Tần Ninh và Cố Nguyên Triết.Chỉ cần mũi đao mũi kiếm kia đâm vào lần thứ hai là có thể lấy mạng Cố Nguyên Triết."Đến giúp đỡ à!"Tần Ninh cười nói: "Ta nghĩ cũng đúng, ta có thể làm thịt Cố Nguyên Khánh, U Cổ tộc ngươi đã phái ngươi tới giết ta, còn có vẻ yên tâm như vậy thì cũng quá ngu xuẩn rồi”.Ánh mắt Cố Nguyên Triết ảm đạm nhìn về phía ba người, sắc mặt lo lắng, mở miệng nói cái gì đó."Nói tiếng người!"Tần Ninh chém xuống một kiếm, trực tiếp chém đứt cánh tay phải của Cố Nguyên Triết."A!"Cố Nguyên Triết hét thảm một tiếng, lăn lộn trên mặt đất.Một người đàn ông trung niên ở giữa ba người sắc mặt khó coi nói: "Dừng tay, mau dừng tay”.Tần Ninh nói: "Ai cho các ngươi nói líu ríu tiếng chim gì đó ở trước mặt ta?"Đám dị tộc này đến từ bên ngoài, tinh thông ngôn ngữ của Nhân tộc, Tần Ninh trước kia ở đại lục Vạn Thiên còn biết một ít ngôn ngữ Ma tộc, nhưng bây giờ lại không nghe hiểu.Người đàn ông ở giữa liền nói ngay: "Tam công tử chỉ bảo chúng ta rời đi, không có nói gì khác!""Ngươi là ai?"
"Trùng hợp, đệ đệ ngươi cũng nói với ta như thế”.
Tần Ninh cười nhạo nói: "Nhà họ Cố các ngươi đúng là người một nhà”.
"À không đúng, U Cổ tộc các ngươi...", nói đến đây, Tần Ninh đột nhiên nói: "Ta rất hiếu kì, tộc nhân U Cổ tộc các ngươi vốn có tên là gì?
Chắc hẳn không giống với Nhân tộc chúng ta đi?"
Nghe nói như thế, sắc mặt Cố Nguyên Triết càng thêm khó coi.
Lúc này hắn ta đã là cá trên thớt, bị Tần Ninh tùy ý mổ xẻ.
"Không trêu ngươi nữa!"
Tần Ninh nhìn về phía Cố Nguyên Triết, tiếp tục nói: "Ta vừa giết Cố Nguyên Khánh được vài ngày, ngươi đã biết, hơn nữa còn tìm được ta, chắc hẳn U Cổ tộc cũng có liên hệ với thế lực nào đó trong biển Nam Thiên đi?"
Nghe nói như thế, Cố Nguyên Triết hừ một tiếng: "Muốn giết cứ giết, đừng nhiều lời”.
"Có cá tính!"
Tần Ninh nói: "Xem ra nếu hỏi ngươi là sẽ không tìm hiểu được tin tức gì rồi”.
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền chuẩn bị chém đao kiếm trong tay xuống.
"Dừng tay!"
Một tiếng quát lớn từ trên trời giáng xuống.
Ba bóng người hạ xuống ầm ầm từ trên mười hai cột đá quay xung quanh.
Ba người kia đứng trước mặt Tần Ninh và Cố Nguyên Triết trăm trượng, nhìn hắn như hổ rình mồi.
Đa số ánh mắt đều tập trung trên đao kiếm giữa Tần Ninh và Cố Nguyên Triết.
Chỉ cần mũi đao mũi kiếm kia đâm vào lần thứ hai là có thể lấy mạng Cố Nguyên Triết.
"Đến giúp đỡ à!"
Tần Ninh cười nói: "Ta nghĩ cũng đúng, ta có thể làm thịt Cố Nguyên Khánh, U Cổ tộc ngươi đã phái ngươi tới giết ta, còn có vẻ yên tâm như vậy thì cũng quá ngu xuẩn rồi”.
Ánh mắt Cố Nguyên Triết ảm đạm nhìn về phía ba người, sắc mặt lo lắng, mở miệng nói cái gì đó.
"Nói tiếng người!"
Tần Ninh chém xuống một kiếm, trực tiếp chém đứt cánh tay phải của Cố Nguyên Triết.
"A!"
Cố Nguyên Triết hét thảm một tiếng, lăn lộn trên mặt đất.
Một người đàn ông trung niên ở giữa ba người sắc mặt khó coi nói: "Dừng tay, mau dừng tay”.
Tần Ninh nói: "Ai cho các ngươi nói líu ríu tiếng chim gì đó ở trước mặt ta?"
Đám dị tộc này đến từ bên ngoài, tinh thông ngôn ngữ của Nhân tộc, Tần Ninh trước kia ở đại lục Vạn Thiên còn biết một ít ngôn ngữ Ma tộc, nhưng bây giờ lại không nghe hiểu.
Người đàn ông ở giữa liền nói ngay: "Tam công tử chỉ bảo chúng ta rời đi, không có nói gì khác!"
"Ngươi là ai?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Trùng hợp, đệ đệ ngươi cũng nói với ta như thế”.Tần Ninh cười nhạo nói: "Nhà họ Cố các ngươi đúng là người một nhà”."À không đúng, U Cổ tộc các ngươi...", nói đến đây, Tần Ninh đột nhiên nói: "Ta rất hiếu kì, tộc nhân U Cổ tộc các ngươi vốn có tên là gì?Chắc hẳn không giống với Nhân tộc chúng ta đi?"Nghe nói như thế, sắc mặt Cố Nguyên Triết càng thêm khó coi.Lúc này hắn ta đã là cá trên thớt, bị Tần Ninh tùy ý mổ xẻ."Không trêu ngươi nữa!"Tần Ninh nhìn về phía Cố Nguyên Triết, tiếp tục nói: "Ta vừa giết Cố Nguyên Khánh được vài ngày, ngươi đã biết, hơn nữa còn tìm được ta, chắc hẳn U Cổ tộc cũng có liên hệ với thế lực nào đó trong biển Nam Thiên đi?"Nghe nói như thế, Cố Nguyên Triết hừ một tiếng: "Muốn giết cứ giết, đừng nhiều lời”."Có cá tính!"Tần Ninh nói: "Xem ra nếu hỏi ngươi là sẽ không tìm hiểu được tin tức gì rồi”.Vừa dứt lời, Tần Ninh liền chuẩn bị chém đao kiếm trong tay xuống."Dừng tay!"Một tiếng quát lớn từ trên trời giáng xuống.Ba bóng người hạ xuống ầm ầm từ trên mười hai cột đá quay xung quanh.Ba người kia đứng trước mặt Tần Ninh và Cố Nguyên Triết trăm trượng, nhìn hắn như hổ rình mồi.Đa số ánh mắt đều tập trung trên đao kiếm giữa Tần Ninh và Cố Nguyên Triết.Chỉ cần mũi đao mũi kiếm kia đâm vào lần thứ hai là có thể lấy mạng Cố Nguyên Triết."Đến giúp đỡ à!"Tần Ninh cười nói: "Ta nghĩ cũng đúng, ta có thể làm thịt Cố Nguyên Khánh, U Cổ tộc ngươi đã phái ngươi tới giết ta, còn có vẻ yên tâm như vậy thì cũng quá ngu xuẩn rồi”.Ánh mắt Cố Nguyên Triết ảm đạm nhìn về phía ba người, sắc mặt lo lắng, mở miệng nói cái gì đó."Nói tiếng người!"Tần Ninh chém xuống một kiếm, trực tiếp chém đứt cánh tay phải của Cố Nguyên Triết."A!"Cố Nguyên Triết hét thảm một tiếng, lăn lộn trên mặt đất.Một người đàn ông trung niên ở giữa ba người sắc mặt khó coi nói: "Dừng tay, mau dừng tay”.Tần Ninh nói: "Ai cho các ngươi nói líu ríu tiếng chim gì đó ở trước mặt ta?"Đám dị tộc này đến từ bên ngoài, tinh thông ngôn ngữ của Nhân tộc, Tần Ninh trước kia ở đại lục Vạn Thiên còn biết một ít ngôn ngữ Ma tộc, nhưng bây giờ lại không nghe hiểu.Người đàn ông ở giữa liền nói ngay: "Tam công tử chỉ bảo chúng ta rời đi, không có nói gì khác!""Ngươi là ai?"