“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9975: Hồn Vô Ngân là ai?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Chết đi!”Thiếu niên hừ, tay nắm chặt tung ra một quyền.Một quyền kia rất đơn giản, thẳng vào mục tiêu.Nhưng lực lượng nó mang theo cũng ẩn chứa tiên tắc vô tận, cô đọng không gian xung quanh.Chỉ một thoáng qua.Quả đấm của hắn ta nện thẳng vào người cao to vạm vỡ như ngọn núi kia, đánh người nọ tan tác.Rồi thiếu niên lại thuận tay tung ra một trảo.Trảo kia xé gió vọt tới mục tiêu.Không gian chấn động dữ dội, bóng người trong sấm chớp đùng đoàng kia tanh bành, còn người cầm kiếm kia, sau khi dùng kiếm khí chẻ đôi bầu trời thì bay thẳng tới chỗ thiếu niên.Rầm! Ầm ầm ầm! Chỉ trong chớp mắt, thế giới bên trong khung hình đã đổ sập.Ba người cao lớn vĩ đại ấy tan biến thành mây khói.Hình ảnh trở nên mờ ảo.Mãi một lúc lâu sau mới yên ả trở lại.Lúc này, cả người thiếu niên thấm đẫm máu, ánh mắt dõi về phía mấy người đứng trên mặt biển, thản nhiên nói: “Thần Môn làm việc, mời các Đế lui ra!”Ngay khoảnh khắc ấy, trong lòng vài vị tiên đế run rẩy.Ba người vừa bị đánh thành tro bụi tiêu tan trong thế gian kia tệ nhất phải là Tiên Đế.Mấy vạn năm trước, ở tiên vực Thái Thần, Thần Môn phát triển, kiêu ngạo đứng trên đỉnh kim tự tháp.Bộ đôi thầy trò Thần Môn mạnh đến đáng sợ.Thái Tuế Hồn Vô Ngân.Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm.Đó là cả một thời đại.Nhưng Hồn Vô Ngân mất tích, Thần Môn diệt vong, sau khi tin Cố Vân Kiếm hy sinh, tên tuổi của Thần Môn không còn như trước nữa.Nhưng... người đời không bao giờ quên.Dưới trướng một Hồn Vô Ngân mạnh mẽ ngang tàng.Còn có một vị đệ tử Cố Vân Kiếm.Người nọ cũng là một người cực kỳ mạnh.Cố Vân Kiếm đứng giữa không trung, nhìn các vị Đế, hờ hững nói: “Thần Môn ta diệt vong, nhưng Cố Vân Kiếm ta còn chưa chết thì Thần Môn vẫn còn tồn tại”.“Từ khi nào đến lượt các ngươi chỉ trỏ này nọ rồi, ta muốn làm gì thì làm cái đó!”“Nói với mấy ông già đứng sau các ngươi rằng ta không chết, không chỉ ta không chết mà sư phụ của ta cũng không chết!”Câu nói ấy như tin tức long trời lở đất gì, khiến các vị thần đế khiếp hãi, lòng đầy hoảng sợ.Hồn Vô Ngân! Vẫn còn sống!Tin tức ấy chắc chắn sẽ nhấc lên phong ba bão táp cả Tiên Giới.Hồn Vô Ngân là ai?Hắn là Hồn Võ Thiên Tôn dẫn dắt cả một thời đại.Là một người cực kỳ vĩ đại.Trước Hồn Vô Ngân cũng không có ai khủng khiếp hơn hắn.Từ mấy vạn năm sau khi Hồn Vô Ngân xuất hiện, Tiên Giới cũng chưa từng xuất hiện một người kiệt xuất như hắn.“Đó là thật sao?”Một vị tiên đế già cỗi kinh hãi thốt lên.

“Chết đi!”

Thiếu niên hừ, tay nắm chặt tung ra một quyền.

Một quyền kia rất đơn giản, thẳng vào mục tiêu.

Nhưng lực lượng nó mang theo cũng ẩn chứa tiên tắc vô tận, cô đọng không gian xung quanh.

Chỉ một thoáng qua.

Quả đấm của hắn ta nện thẳng vào người cao to vạm vỡ như ngọn núi kia, đánh người nọ tan tác.

Rồi thiếu niên lại thuận tay tung ra một trảo.

Trảo kia xé gió vọt tới mục tiêu.

Không gian chấn động dữ dội, bóng người trong sấm chớp đùng đoàng kia tanh bành, còn người cầm kiếm kia, sau khi dùng kiếm khí chẻ đôi bầu trời thì bay thẳng tới chỗ thiếu niên.

Rầm! Ầm ầm ầm! Chỉ trong chớp mắt, thế giới bên trong khung hình đã đổ sập.

Ba người cao lớn vĩ đại ấy tan biến thành mây khói.

Hình ảnh trở nên mờ ảo.

Mãi một lúc lâu sau mới yên ả trở lại.

Lúc này, cả người thiếu niên thấm đẫm máu, ánh mắt dõi về phía mấy người đứng trên mặt biển, thản nhiên nói: “Thần Môn làm việc, mời các Đế lui ra!”

Ngay khoảnh khắc ấy, trong lòng vài vị tiên đế run rẩy.

Ba người vừa bị đánh thành tro bụi tiêu tan trong thế gian kia tệ nhất phải là Tiên Đế.

Mấy vạn năm trước, ở tiên vực Thái Thần, Thần Môn phát triển, kiêu ngạo đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Bộ đôi thầy trò Thần Môn mạnh đến đáng sợ.

Thái Tuế Hồn Vô Ngân.

Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm.

Đó là cả một thời đại.

Nhưng Hồn Vô Ngân mất tích, Thần Môn diệt vong, sau khi tin Cố Vân Kiếm hy sinh, tên tuổi của Thần Môn không còn như trước nữa.

Nhưng... người đời không bao giờ quên.

Dưới trướng một Hồn Vô Ngân mạnh mẽ ngang tàng.

Còn có một vị đệ tử Cố Vân Kiếm.

Người nọ cũng là một người cực kỳ mạnh.

Cố Vân Kiếm đứng giữa không trung, nhìn các vị Đế, hờ hững nói: “Thần Môn ta diệt vong, nhưng Cố Vân Kiếm ta còn chưa chết thì Thần Môn vẫn còn tồn tại”.

“Từ khi nào đến lượt các ngươi chỉ trỏ này nọ rồi, ta muốn làm gì thì làm cái đó!”

“Nói với mấy ông già đứng sau các ngươi rằng ta không chết, không chỉ ta không chết mà sư phụ của ta cũng không chết!”

Câu nói ấy như tin tức long trời lở đất gì, khiến các vị thần đế khiếp hãi, lòng đầy hoảng sợ.

Hồn Vô Ngân! Vẫn còn sống!

Tin tức ấy chắc chắn sẽ nhấc lên phong ba bão táp cả Tiên Giới.

Hồn Vô Ngân là ai?

Hắn là Hồn Võ Thiên Tôn dẫn dắt cả một thời đại.

Là một người cực kỳ vĩ đại.

Trước Hồn Vô Ngân cũng không có ai khủng khiếp hơn hắn.

Từ mấy vạn năm sau khi Hồn Vô Ngân xuất hiện, Tiên Giới cũng chưa từng xuất hiện một người kiệt xuất như hắn.

“Đó là thật sao?”

Một vị tiên đế già cỗi kinh hãi thốt lên.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Chết đi!”Thiếu niên hừ, tay nắm chặt tung ra một quyền.Một quyền kia rất đơn giản, thẳng vào mục tiêu.Nhưng lực lượng nó mang theo cũng ẩn chứa tiên tắc vô tận, cô đọng không gian xung quanh.Chỉ một thoáng qua.Quả đấm của hắn ta nện thẳng vào người cao to vạm vỡ như ngọn núi kia, đánh người nọ tan tác.Rồi thiếu niên lại thuận tay tung ra một trảo.Trảo kia xé gió vọt tới mục tiêu.Không gian chấn động dữ dội, bóng người trong sấm chớp đùng đoàng kia tanh bành, còn người cầm kiếm kia, sau khi dùng kiếm khí chẻ đôi bầu trời thì bay thẳng tới chỗ thiếu niên.Rầm! Ầm ầm ầm! Chỉ trong chớp mắt, thế giới bên trong khung hình đã đổ sập.Ba người cao lớn vĩ đại ấy tan biến thành mây khói.Hình ảnh trở nên mờ ảo.Mãi một lúc lâu sau mới yên ả trở lại.Lúc này, cả người thiếu niên thấm đẫm máu, ánh mắt dõi về phía mấy người đứng trên mặt biển, thản nhiên nói: “Thần Môn làm việc, mời các Đế lui ra!”Ngay khoảnh khắc ấy, trong lòng vài vị tiên đế run rẩy.Ba người vừa bị đánh thành tro bụi tiêu tan trong thế gian kia tệ nhất phải là Tiên Đế.Mấy vạn năm trước, ở tiên vực Thái Thần, Thần Môn phát triển, kiêu ngạo đứng trên đỉnh kim tự tháp.Bộ đôi thầy trò Thần Môn mạnh đến đáng sợ.Thái Tuế Hồn Vô Ngân.Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm.Đó là cả một thời đại.Nhưng Hồn Vô Ngân mất tích, Thần Môn diệt vong, sau khi tin Cố Vân Kiếm hy sinh, tên tuổi của Thần Môn không còn như trước nữa.Nhưng... người đời không bao giờ quên.Dưới trướng một Hồn Vô Ngân mạnh mẽ ngang tàng.Còn có một vị đệ tử Cố Vân Kiếm.Người nọ cũng là một người cực kỳ mạnh.Cố Vân Kiếm đứng giữa không trung, nhìn các vị Đế, hờ hững nói: “Thần Môn ta diệt vong, nhưng Cố Vân Kiếm ta còn chưa chết thì Thần Môn vẫn còn tồn tại”.“Từ khi nào đến lượt các ngươi chỉ trỏ này nọ rồi, ta muốn làm gì thì làm cái đó!”“Nói với mấy ông già đứng sau các ngươi rằng ta không chết, không chỉ ta không chết mà sư phụ của ta cũng không chết!”Câu nói ấy như tin tức long trời lở đất gì, khiến các vị thần đế khiếp hãi, lòng đầy hoảng sợ.Hồn Vô Ngân! Vẫn còn sống!Tin tức ấy chắc chắn sẽ nhấc lên phong ba bão táp cả Tiên Giới.Hồn Vô Ngân là ai?Hắn là Hồn Võ Thiên Tôn dẫn dắt cả một thời đại.Là một người cực kỳ vĩ đại.Trước Hồn Vô Ngân cũng không có ai khủng khiếp hơn hắn.Từ mấy vạn năm sau khi Hồn Vô Ngân xuất hiện, Tiên Giới cũng chưa từng xuất hiện một người kiệt xuất như hắn.“Đó là thật sao?”Một vị tiên đế già cỗi kinh hãi thốt lên.

Chương 9975: Hồn Vô Ngân là ai?