“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 10010: Phủ Hạo Thiên ư?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Họ rời khỏi khu vực này, đi sâu vào bên trong.Mặt đất trên quãng đường họ đi qua vẫn giữ tình trạng như ban đầu.Nơi này cứ như một khoảng trời khác nằm dưới khu di tích cổ Đông Vĩnh thành vậy.Mặc dù nằm ngay sát khu di tích cổ Đông Vĩnh thành nhưng lại tách rời nhau, cái ở trên, cái ở dưới.Nếu thiên tài tiên bảo trong khu vực Thế Ngoại Đào Nguyên này không bị Tần Ninh vét sạch thì có thể mặt đất đã không sụp đổ, và nơi này cũng không được lộ ra ánh sáng.Đây không đơn giản chỉ là đất sập mà là phong ấn liên kết giữa hai nơi đã vỡ nát theo.Vừa ngước lên đã thấy cả một vùng đất trải dài miên man vô tận, đâu đâu cũng chìm vào sự tĩnh lặng, im ắng.Trong vòng nửa tháng liên tục, một nhóm gồm mấy chục người cứ đi về phía trước mãi, dọc đường im ru, không hề có biến cố nào.Hôm nay, Tần Ninh và những người tiếp tục đi, tốc độ không nhanh mà cũng không chậm.Đột nhiên.Những Thanh Vân Vệ tiên phong đi điều tra quay về."Cung chủ!"Một người trong đó bẩm báo nói: "Bọn thuộc hạ tìm thấy một thi thể ở đằng trước!"Thi thể?"Là dị tộc hay Nhân tộc?""Có hết ạ!""Đi xem sao!"Một loạt Thanh Vân Vệ ngay lập tức bay lên trời, tiến về phía trước.Còn nhóm Tần Ninh thì chậm rãi theo sau.Khi đến nơi, đập vào mắt họ là một rừng cây.Cánh rừng có chu vi khoảng mười mấy dặm. Tuy nhiên, lúc này đây, nhìn đâu cũng thấy khu rừng đã biến thành một bãi chiến trường, vài ba vụn gỗ vương vãi khắp nơi, mặt đất thì toàn là hố trũng, thi thể như ngả rạ.Quả thật ở đây có rất nhiều Nhân tộc và dị tộc.Lý Nhàn Ngư điều tra một vòng rồi đi tới trước mặt Tần Ninh, chắp tay báo cáo: "Sư phụ, là thi thể của phủ Hạo Thiên và Linh Đồng tộc".Phủ Hạo Thiên ư?Năm xưa, Đào Vĩnh Thịnh của Thánh Thiên tiên tông đã dẫn dắt Bắc Đấu Diêm của gia tộc Bắc Đấu, Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung, Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện và Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên vào Đông Vĩnh thành để thám thính, cuối cùng không một ai trong số những người này trở về.Hôm nay, đã có thể khẳng định rằng.Gia tộc Bắc Đấu đã bắt tay với dị tộc.Còn Thánh Thiên tiên tông... Đào Vĩnh Thịnh thần phục dị tộc là điều chắc chắn, còn việc Thánh Thiên tiên tông có thần phục dị tộc không thì chưa biết.Bên cạnh đó.Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung.Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện.Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên.Hiện tại hắn cũng chưa biết ba người này cùng một giuộc với Đào Vĩnh Thịnh, hay là bị lừa tới đây để rồi chôn thây tại nơi này."Đi xem thế nào".Tần Ninh lại gần từng thi thể một để kiểm tra."Sư phụ, người xem".Lý Nhàn Ngư chỉ vào hai xác chết, nói: "Hai người này là Hướng Hoa Phong - tứ phủ chủ và Bạch Côi - ngũ phủ chủ của phủ Hạo Thiên hiện nay!"Hai kẻ này được đảm nhiệm chức phủ chủ của phủ Hạo Thiên, suy ra bọn họ ít nhất có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên.Trừ hai người này ra, còn có mấy chục thi thể khác, người thì bị nổ bung bét, cụt tay cụt chân, người thì trừ tay chân ra lại chẳng còn gì khác.
Họ rời khỏi khu vực này, đi sâu vào bên trong.
Mặt đất trên quãng đường họ đi qua vẫn giữ tình trạng như ban đầu.
Nơi này cứ như một khoảng trời khác nằm dưới khu di tích cổ Đông Vĩnh thành vậy.
Mặc dù nằm ngay sát khu di tích cổ Đông Vĩnh thành nhưng lại tách rời nhau, cái ở trên, cái ở dưới.
Nếu thiên tài tiên bảo trong khu vực Thế Ngoại Đào Nguyên này không bị Tần Ninh vét sạch thì có thể mặt đất đã không sụp đổ, và nơi này cũng không được lộ ra ánh sáng.
Đây không đơn giản chỉ là đất sập mà là phong ấn liên kết giữa hai nơi đã vỡ nát theo.
Vừa ngước lên đã thấy cả một vùng đất trải dài miên man vô tận, đâu đâu cũng chìm vào sự tĩnh lặng, im ắng.
Trong vòng nửa tháng liên tục, một nhóm gồm mấy chục người cứ đi về phía trước mãi, dọc đường im ru, không hề có biến cố nào.
Hôm nay, Tần Ninh và những người tiếp tục đi, tốc độ không nhanh mà cũng không chậm.
Đột nhiên.
Những Thanh Vân Vệ tiên phong đi điều tra quay về.
"Cung chủ!"
Một người trong đó bẩm báo nói: "Bọn thuộc hạ tìm thấy một thi thể ở đằng trước!"
Thi thể?
"Là dị tộc hay Nhân tộc?"
"Có hết ạ!"
"Đi xem sao!"
Một loạt Thanh Vân Vệ ngay lập tức bay lên trời, tiến về phía trước.
Còn nhóm Tần Ninh thì chậm rãi theo sau.
Khi đến nơi, đập vào mắt họ là một rừng cây.
Cánh rừng có chu vi khoảng mười mấy dặm. Tuy nhiên, lúc này đây, nhìn đâu cũng thấy khu rừng đã biến thành một bãi chiến trường, vài ba vụn gỗ vương vãi khắp nơi, mặt đất thì toàn là hố trũng, thi thể như ngả rạ.
Quả thật ở đây có rất nhiều Nhân tộc và dị tộc.
Lý Nhàn Ngư điều tra một vòng rồi đi tới trước mặt Tần Ninh, chắp tay báo cáo: "Sư phụ, là thi thể của phủ Hạo Thiên và Linh Đồng tộc".
Phủ Hạo Thiên ư?
Năm xưa, Đào Vĩnh Thịnh của Thánh Thiên tiên tông đã dẫn dắt Bắc Đấu Diêm của gia tộc Bắc Đấu, Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung, Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện và Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên vào Đông Vĩnh thành để thám thính, cuối cùng không một ai trong số những người này trở về.
Hôm nay, đã có thể khẳng định rằng.
Gia tộc Bắc Đấu đã bắt tay với dị tộc.
Còn Thánh Thiên tiên tông... Đào Vĩnh Thịnh thần phục dị tộc là điều chắc chắn, còn việc Thánh Thiên tiên tông có thần phục dị tộc không thì chưa biết.
Bên cạnh đó.
Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung.
Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện.
Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên.
Hiện tại hắn cũng chưa biết ba người này cùng một giuộc với Đào Vĩnh Thịnh, hay là bị lừa tới đây để rồi chôn thây tại nơi này.
"Đi xem thế nào".
Tần Ninh lại gần từng thi thể một để kiểm tra.
"Sư phụ, người xem".
Lý Nhàn Ngư chỉ vào hai xác chết, nói: "Hai người này là Hướng Hoa Phong - tứ phủ chủ và Bạch Côi - ngũ phủ chủ của phủ Hạo Thiên hiện nay!"
Hai kẻ này được đảm nhiệm chức phủ chủ của phủ Hạo Thiên, suy ra bọn họ ít nhất có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên.
Trừ hai người này ra, còn có mấy chục thi thể khác, người thì bị nổ bung bét, cụt tay cụt chân, người thì trừ tay chân ra lại chẳng còn gì khác.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Họ rời khỏi khu vực này, đi sâu vào bên trong.Mặt đất trên quãng đường họ đi qua vẫn giữ tình trạng như ban đầu.Nơi này cứ như một khoảng trời khác nằm dưới khu di tích cổ Đông Vĩnh thành vậy.Mặc dù nằm ngay sát khu di tích cổ Đông Vĩnh thành nhưng lại tách rời nhau, cái ở trên, cái ở dưới.Nếu thiên tài tiên bảo trong khu vực Thế Ngoại Đào Nguyên này không bị Tần Ninh vét sạch thì có thể mặt đất đã không sụp đổ, và nơi này cũng không được lộ ra ánh sáng.Đây không đơn giản chỉ là đất sập mà là phong ấn liên kết giữa hai nơi đã vỡ nát theo.Vừa ngước lên đã thấy cả một vùng đất trải dài miên man vô tận, đâu đâu cũng chìm vào sự tĩnh lặng, im ắng.Trong vòng nửa tháng liên tục, một nhóm gồm mấy chục người cứ đi về phía trước mãi, dọc đường im ru, không hề có biến cố nào.Hôm nay, Tần Ninh và những người tiếp tục đi, tốc độ không nhanh mà cũng không chậm.Đột nhiên.Những Thanh Vân Vệ tiên phong đi điều tra quay về."Cung chủ!"Một người trong đó bẩm báo nói: "Bọn thuộc hạ tìm thấy một thi thể ở đằng trước!"Thi thể?"Là dị tộc hay Nhân tộc?""Có hết ạ!""Đi xem sao!"Một loạt Thanh Vân Vệ ngay lập tức bay lên trời, tiến về phía trước.Còn nhóm Tần Ninh thì chậm rãi theo sau.Khi đến nơi, đập vào mắt họ là một rừng cây.Cánh rừng có chu vi khoảng mười mấy dặm. Tuy nhiên, lúc này đây, nhìn đâu cũng thấy khu rừng đã biến thành một bãi chiến trường, vài ba vụn gỗ vương vãi khắp nơi, mặt đất thì toàn là hố trũng, thi thể như ngả rạ.Quả thật ở đây có rất nhiều Nhân tộc và dị tộc.Lý Nhàn Ngư điều tra một vòng rồi đi tới trước mặt Tần Ninh, chắp tay báo cáo: "Sư phụ, là thi thể của phủ Hạo Thiên và Linh Đồng tộc".Phủ Hạo Thiên ư?Năm xưa, Đào Vĩnh Thịnh của Thánh Thiên tiên tông đã dẫn dắt Bắc Đấu Diêm của gia tộc Bắc Đấu, Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung, Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện và Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên vào Đông Vĩnh thành để thám thính, cuối cùng không một ai trong số những người này trở về.Hôm nay, đã có thể khẳng định rằng.Gia tộc Bắc Đấu đã bắt tay với dị tộc.Còn Thánh Thiên tiên tông... Đào Vĩnh Thịnh thần phục dị tộc là điều chắc chắn, còn việc Thánh Thiên tiên tông có thần phục dị tộc không thì chưa biết.Bên cạnh đó.Đạm Thai Hinh của Hoang Thần Cung.Hạ Hầu Chú của Càn Khôn Điện.Thác Bạt Nghiễn của phủ Hạo Thiên.Hiện tại hắn cũng chưa biết ba người này cùng một giuộc với Đào Vĩnh Thịnh, hay là bị lừa tới đây để rồi chôn thây tại nơi này."Đi xem thế nào".Tần Ninh lại gần từng thi thể một để kiểm tra."Sư phụ, người xem".Lý Nhàn Ngư chỉ vào hai xác chết, nói: "Hai người này là Hướng Hoa Phong - tứ phủ chủ và Bạch Côi - ngũ phủ chủ của phủ Hạo Thiên hiện nay!"Hai kẻ này được đảm nhiệm chức phủ chủ của phủ Hạo Thiên, suy ra bọn họ ít nhất có cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng thiên.Trừ hai người này ra, còn có mấy chục thi thể khác, người thì bị nổ bung bét, cụt tay cụt chân, người thì trừ tay chân ra lại chẳng còn gì khác.