“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 10012: Chúng nối trời và đất với nhau thật.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đoàn người tiếp tục lên đường.Dõi mắt nhìn ra xa, bốn bề vẫn là đại địa mênh mông bát ngát, thỉnh thoảng sẽ thấy núi sông và biển rừng, song tất cả đều là mây khói viển vông về một thời đã qua.Cứ thế, lại năm ngày trôi qua.Thám tử đi trước báo cáo rằng lại tìm thấy thi thể.Lần này không phải phủ Hạo Thiên nữa mà là tộc Tam Vĩ Lân Giao.Giao Hóa Vũ là tam đương gia của tộc Tam Vĩ Lân Giao.Cũng là muội muội của Giao Nguyên Sơ.Cô cô của Giao Tử Huyên! Trước đây khi tiến vào khu di tích cổ, Tần Ninh đã từng gặp người này một lần, đó là một vị cường giả Cửu Thiên Huyền Tiên bát trọng thiên.Lần này, "làm bạn" với thi thể của những người thuộc tộc Tam Vĩ Lân Giao không phải xác bọn võ giả Linh Đồng tộc mà là Huyết Nguyệt tộc.Trong đó còn lẫn một vài thi thể U Cổ tộc.Lần này, hơn hai trăm người đã chết.Tần Ninh nhíu mày.Dọc đường đi, bọn họ bắt gặp rất nhiều cảnh tượng như vậy.Xem ra bọn võ giả U Cổ tộc ở đây vẫn chưa chết.Hơn nữa, ba dị tộc lớn đã bắt đầu ra tay tàn sát võ giả các phe trên quy mô lớn, chắc hẳn việc Cổ Cửu thành bị tiêu diệt đã làm bọn chúng sốt ruột."Từ giờ trở đi, tất cả đều phải đề cao cảnh giác cho ta".Tần Ninh nhìn khu vực thẳng cánh cò bay trước mắt, chầm chậm dặn dò: "Nếu như phát hiện tung tích của dị tộc thì đừng lưỡng lự, cứ giết thẳng tay"."Rõ"."Rõ".Người xung quanh không hẹn mà cùng gật đầu.Ba ngày kế tiếp, đoàn người băng qua con đường dài mấy ngàn dặm.Đằng trước họ là núi non trùng trùng điệp điệp, bắc thành cây cầu nối kết giữa trời và đất, dựng cao chót vót.Chúng nối trời và đất với nhau thật.Mà thật ra những ngọn núi ấy cũng không giống núi lắm, chúng như những cây cột nối giữa nơi này với tầng đất phía trên vậy.Dõi mắt nhìn ra xa, những cây cột hai bên kéo dài miên man bất tận, núi non thì trập trùng sâu hoắm.Cho người ta cảm giác như thể đã đi đến cùng trời cuối đất rồi vậy.Tần Ninh dừng bước, nhìn khung cảnh trước mặt, nhíu mày lại.Chẳng hiểu tại sao, khi thấy cảnh vật kiểu này, trực giác mách bảo hắn có gì đó không ổn.Đột nhiên, tiếng la hét, chém giết vang lên liên hồi ở bên trái.Tần Ninh quay sang bên kia nhìn.Một số Thanh Vân Vệ qua đó điều tra.Không lâu sau, một vị Thanh Vân Vệ trở về, bẩm báo: "Là võ giả của phủ Hạo Thiên, tam phủ chủ Khương Bác Văn hiện đang bị bọn võ giả của Linh Đồng tộc bao vây tấn công...", cả Dương Thanh Vân lẫn Lý Nhàn Ngư đều nhìn về phía Tần Ninh.Họ muốn hỏi ý kiến hắn, xem hắn có muốn cứu không."Cứu đi".Tần Ninh đưa ra quyết định: "Vẫn chưa kết luận được phủ Hạo Thiên có cùng một phe với bọn dị tộc hay không, trước mắt cứu cũng không sao"."Rõ".Ngay sau đó, Lý Nhàn Ngư mang theo mười Thanh Vân Vệ lao đi như tên bắn."Chúng ta cũng đi xem sao".Những người còn lại nhanh chóng đuổi theo.Bên sát rìa dãy núi ở đằng trước, một lượng tiên khí khủng khiếp cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng, nơi ấy đang diễn ra một trận quyết chiến.
Đoàn người tiếp tục lên đường.
Dõi mắt nhìn ra xa, bốn bề vẫn là đại địa mênh mông bát ngát, thỉnh thoảng sẽ thấy núi sông và biển rừng, song tất cả đều là mây khói viển vông về một thời đã qua.
Cứ thế, lại năm ngày trôi qua.
Thám tử đi trước báo cáo rằng lại tìm thấy thi thể.
Lần này không phải phủ Hạo Thiên nữa mà là tộc Tam Vĩ Lân Giao.
Giao Hóa Vũ là tam đương gia của tộc Tam Vĩ Lân Giao.
Cũng là muội muội của Giao Nguyên Sơ.
Cô cô của Giao Tử Huyên! Trước đây khi tiến vào khu di tích cổ, Tần Ninh đã từng gặp người này một lần, đó là một vị cường giả Cửu Thiên Huyền Tiên bát trọng thiên.
Lần này, "làm bạn" với thi thể của những người thuộc tộc Tam Vĩ Lân Giao không phải xác bọn võ giả Linh Đồng tộc mà là Huyết Nguyệt tộc.
Trong đó còn lẫn một vài thi thể U Cổ tộc.
Lần này, hơn hai trăm người đã chết.
Tần Ninh nhíu mày.
Dọc đường đi, bọn họ bắt gặp rất nhiều cảnh tượng như vậy.
Xem ra bọn võ giả U Cổ tộc ở đây vẫn chưa chết.
Hơn nữa, ba dị tộc lớn đã bắt đầu ra tay tàn sát võ giả các phe trên quy mô lớn, chắc hẳn việc Cổ Cửu thành bị tiêu diệt đã làm bọn chúng sốt ruột.
"Từ giờ trở đi, tất cả đều phải đề cao cảnh giác cho ta".
Tần Ninh nhìn khu vực thẳng cánh cò bay trước mắt, chầm chậm dặn dò: "Nếu như phát hiện tung tích của dị tộc thì đừng lưỡng lự, cứ giết thẳng tay".
"Rõ".
"Rõ".
Người xung quanh không hẹn mà cùng gật đầu.
Ba ngày kế tiếp, đoàn người băng qua con đường dài mấy ngàn dặm.
Đằng trước họ là núi non trùng trùng điệp điệp, bắc thành cây cầu nối kết giữa trời và đất, dựng cao chót vót.
Chúng nối trời và đất với nhau thật.
Mà thật ra những ngọn núi ấy cũng không giống núi lắm, chúng như những cây cột nối giữa nơi này với tầng đất phía trên vậy.
Dõi mắt nhìn ra xa, những cây cột hai bên kéo dài miên man bất tận, núi non thì trập trùng sâu hoắm.
Cho người ta cảm giác như thể đã đi đến cùng trời cuối đất rồi vậy.
Tần Ninh dừng bước, nhìn khung cảnh trước mặt, nhíu mày lại.
Chẳng hiểu tại sao, khi thấy cảnh vật kiểu này, trực giác mách bảo hắn có gì đó không ổn.
Đột nhiên, tiếng la hét, chém giết vang lên liên hồi ở bên trái.
Tần Ninh quay sang bên kia nhìn.
Một số Thanh Vân Vệ qua đó điều tra.
Không lâu sau, một vị Thanh Vân Vệ trở về, bẩm báo: "Là võ giả của phủ Hạo Thiên, tam phủ chủ Khương Bác Văn hiện đang bị bọn võ giả của Linh Đồng tộc bao vây tấn công...", cả Dương Thanh Vân lẫn Lý Nhàn Ngư đều nhìn về phía Tần Ninh.
Họ muốn hỏi ý kiến hắn, xem hắn có muốn cứu không.
"Cứu đi".
Tần Ninh đưa ra quyết định: "Vẫn chưa kết luận được phủ Hạo Thiên có cùng một phe với bọn dị tộc hay không, trước mắt cứu cũng không sao".
"Rõ".
Ngay sau đó, Lý Nhàn Ngư mang theo mười Thanh Vân Vệ lao đi như tên bắn.
"Chúng ta cũng đi xem sao".
Những người còn lại nhanh chóng đuổi theo.
Bên sát rìa dãy núi ở đằng trước, một lượng tiên khí khủng khiếp cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng, nơi ấy đang diễn ra một trận quyết chiến.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đoàn người tiếp tục lên đường.Dõi mắt nhìn ra xa, bốn bề vẫn là đại địa mênh mông bát ngát, thỉnh thoảng sẽ thấy núi sông và biển rừng, song tất cả đều là mây khói viển vông về một thời đã qua.Cứ thế, lại năm ngày trôi qua.Thám tử đi trước báo cáo rằng lại tìm thấy thi thể.Lần này không phải phủ Hạo Thiên nữa mà là tộc Tam Vĩ Lân Giao.Giao Hóa Vũ là tam đương gia của tộc Tam Vĩ Lân Giao.Cũng là muội muội của Giao Nguyên Sơ.Cô cô của Giao Tử Huyên! Trước đây khi tiến vào khu di tích cổ, Tần Ninh đã từng gặp người này một lần, đó là một vị cường giả Cửu Thiên Huyền Tiên bát trọng thiên.Lần này, "làm bạn" với thi thể của những người thuộc tộc Tam Vĩ Lân Giao không phải xác bọn võ giả Linh Đồng tộc mà là Huyết Nguyệt tộc.Trong đó còn lẫn một vài thi thể U Cổ tộc.Lần này, hơn hai trăm người đã chết.Tần Ninh nhíu mày.Dọc đường đi, bọn họ bắt gặp rất nhiều cảnh tượng như vậy.Xem ra bọn võ giả U Cổ tộc ở đây vẫn chưa chết.Hơn nữa, ba dị tộc lớn đã bắt đầu ra tay tàn sát võ giả các phe trên quy mô lớn, chắc hẳn việc Cổ Cửu thành bị tiêu diệt đã làm bọn chúng sốt ruột."Từ giờ trở đi, tất cả đều phải đề cao cảnh giác cho ta".Tần Ninh nhìn khu vực thẳng cánh cò bay trước mắt, chầm chậm dặn dò: "Nếu như phát hiện tung tích của dị tộc thì đừng lưỡng lự, cứ giết thẳng tay"."Rõ"."Rõ".Người xung quanh không hẹn mà cùng gật đầu.Ba ngày kế tiếp, đoàn người băng qua con đường dài mấy ngàn dặm.Đằng trước họ là núi non trùng trùng điệp điệp, bắc thành cây cầu nối kết giữa trời và đất, dựng cao chót vót.Chúng nối trời và đất với nhau thật.Mà thật ra những ngọn núi ấy cũng không giống núi lắm, chúng như những cây cột nối giữa nơi này với tầng đất phía trên vậy.Dõi mắt nhìn ra xa, những cây cột hai bên kéo dài miên man bất tận, núi non thì trập trùng sâu hoắm.Cho người ta cảm giác như thể đã đi đến cùng trời cuối đất rồi vậy.Tần Ninh dừng bước, nhìn khung cảnh trước mặt, nhíu mày lại.Chẳng hiểu tại sao, khi thấy cảnh vật kiểu này, trực giác mách bảo hắn có gì đó không ổn.Đột nhiên, tiếng la hét, chém giết vang lên liên hồi ở bên trái.Tần Ninh quay sang bên kia nhìn.Một số Thanh Vân Vệ qua đó điều tra.Không lâu sau, một vị Thanh Vân Vệ trở về, bẩm báo: "Là võ giả của phủ Hạo Thiên, tam phủ chủ Khương Bác Văn hiện đang bị bọn võ giả của Linh Đồng tộc bao vây tấn công...", cả Dương Thanh Vân lẫn Lý Nhàn Ngư đều nhìn về phía Tần Ninh.Họ muốn hỏi ý kiến hắn, xem hắn có muốn cứu không."Cứu đi".Tần Ninh đưa ra quyết định: "Vẫn chưa kết luận được phủ Hạo Thiên có cùng một phe với bọn dị tộc hay không, trước mắt cứu cũng không sao"."Rõ".Ngay sau đó, Lý Nhàn Ngư mang theo mười Thanh Vân Vệ lao đi như tên bắn."Chúng ta cũng đi xem sao".Những người còn lại nhanh chóng đuổi theo.Bên sát rìa dãy núi ở đằng trước, một lượng tiên khí khủng khiếp cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng, nơi ấy đang diễn ra một trận quyết chiến.