“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 10047: "Mở đi chứ!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kế Bạch Phàm gật đầu nói: "Lợi hại lợi hại."Nhưng hai người thấy Tần Ninh lòng bàn tay có vết máu thấm ra, đều là rõ ràng.Tần Ninh trong lòng mới vừa rồi giãy giụa, không hề giống như là bây giờ nói ra tới như vậy ung dung đơn giản.Lúc này ba người trò chuyện, cũng không che giấu.Bốn phía các phe thế lực khác võ giả nghe được.Người của dị tộc cũng nghe thấy.Sắc mặt của Huyết Bằng Trình trở nên tối tăm thấy rõ, cả Linh Vịnh Ca lẫn Cổ Nguyên Long cũng giận dữ vô cùng.Không thể tin được, thằng ôn con này dám trêu ngươi bọn họ! "Xem ra những gì ta suy đoán đã đúng…", một bóng người mặc trang phục màu đen cất giọng ồm ồm.Vừa nghe thấy câu này, Huyết Bằng Trình xốc lại tinh thần ngay, hỏi: "Chắc chắn rồi hay sao?""Chứ không ngươi nghĩ vì sao ngươi vừa bẩm báo tin tức của kẻ này về, toàn bộ Tiên Vương lẫn Tiên Hoàng trong tộc ngươi đều vào cuộc hả?""Mặc dù bọn ta cũng không rõ cụ thể sự tình ra sao nhưng căn cứ vào…", nam tử mặc y phục màu đen đáng nói giữa chừng thì dừng lại, không lên tiếng nữa."Đã như vậy thì không thể giết hắn được!"Huyết Bằng Trình siết chặt hai tay thành nắm đấm, nói: "Một khi bắt sống được kẻ này, có thể nói chúng ta sẽ lập được công lao hiển hách đấy".Linh Vịnh Ca, Cổ Nguyên Long và những người khác trông hào hứng thấy rõ.Giờ phút này, Huyết Vô Chiết uống một viên tiên đan, bàn tay bị giẫm nát của hắn ta dần dần mọc máu thịt trở lại, khôi phục như thường."Không giết hắn ư?Hắn không chết thì lấy gì để xoa dịu cơn thịnh nộ trong lòng ta đây hả!"Ánh mắt của Huyết Vô Chiết lạnh lùng vô cùng."Không được nóng vội, đừng cư xử bồng bột như thế chứ!"Huyết Bằng Trình vội vàng bảo: "Tên này thì chắc chắn là phải chết rồi đấy, nhưng không phải bây giờ. Giữ hắn lại thì có thể đem đến công lao vinh quang cho chúng ta, đây là chuyện tốt còn gì".Vừa nghe thấy câu này, Huyết Vô Chiết vung tay, thẳng thừng tát Huyết Bằng Trình một bạt tai.Chát! Cú tát gây ra âm thanh chát chúa, vang đến nỗi kể cả nhóm Tần Ninh cũng nghe thấy rõ mồn một."Công lao?Suýt chút nữa ta đã chết trong tay tên ất ơ này, đã vậy còn tận tình khuyên nhủ hắn đầu hàng. Thế mà hắn hồ đồ ngu xuẩn, sỉ nhục ta bằng tất cả mọi cách, công lao là cái thá gì hả?"Ăn một cú tát rõ đau, hai má Huyết Bằng Trình đỏ bừng cả lên.Ấy vậy mà nhân vật cảnh giới Tiên Quân tai to mặt lớn này lại không dám phản bác lấy một câu nào.Rốt cuộc tên Huyết Vô Chiết này có thân phận gì?"Ta muốn hắn chết, bây giờ, ngay bây giờ, nhanh lên!"Huyết Vô Chiết nói với vẻ dữ tợn: "Kích hoạt Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận ngay lập tức!"Huyết Vô Chiết ra lệnh mà không chút do dự.Huyết Bằng Trình vội vàng phản đối: "Không được gấp, không được, bây giờ mà kích hoạt trận pháp đó thì không thể giết tất cả bọn chúng được!""Mở đi chứ!"Huyết Vô Chiết quát tháo: "Người được toàn quyền chịu trách nhiệm về chuyện biển Nam Thiên lần này là Huyết Vô Chiết ta đây cứ không phải ngươi!""Nếu xảy ra bất kỳ vấn đề gì, ta sẽ chịu trách nhiệm"."Những kẻ khốn kiếp này không biết chúng đã mạo phạm ai, không cho bọn chúng biết tay thì tưởng chúng ta không làm gì chúng được chắc?"
Kế Bạch Phàm gật đầu nói: "Lợi hại lợi hại."
Nhưng hai người thấy Tần Ninh lòng bàn tay có vết máu thấm ra, đều là rõ ràng.
Tần Ninh trong lòng mới vừa rồi giãy giụa, không hề giống như là bây giờ nói ra tới như vậy ung dung đơn giản.
Lúc này ba người trò chuyện, cũng không che giấu.
Bốn phía các phe thế lực khác võ giả nghe được.
Người của dị tộc cũng nghe thấy.
Sắc mặt của Huyết Bằng Trình trở nên tối tăm thấy rõ, cả Linh Vịnh Ca lẫn Cổ Nguyên Long cũng giận dữ vô cùng.
Không thể tin được, thằng ôn con này dám trêu ngươi bọn họ! "Xem ra những gì ta suy đoán đã đúng…", một bóng người mặc trang phục màu đen cất giọng ồm ồm.
Vừa nghe thấy câu này, Huyết Bằng Trình xốc lại tinh thần ngay, hỏi: "Chắc chắn rồi hay sao?"
"Chứ không ngươi nghĩ vì sao ngươi vừa bẩm báo tin tức của kẻ này về, toàn bộ Tiên Vương lẫn Tiên Hoàng trong tộc ngươi đều vào cuộc hả?"
"Mặc dù bọn ta cũng không rõ cụ thể sự tình ra sao nhưng căn cứ vào…", nam tử mặc y phục màu đen đáng nói giữa chừng thì dừng lại, không lên tiếng nữa.
"Đã như vậy thì không thể giết hắn được!"
Huyết Bằng Trình siết chặt hai tay thành nắm đấm, nói: "Một khi bắt sống được kẻ này, có thể nói chúng ta sẽ lập được công lao hiển hách đấy".
Linh Vịnh Ca, Cổ Nguyên Long và những người khác trông hào hứng thấy rõ.
Giờ phút này, Huyết Vô Chiết uống một viên tiên đan, bàn tay bị giẫm nát của hắn ta dần dần mọc máu thịt trở lại, khôi phục như thường.
"Không giết hắn ư?
Hắn không chết thì lấy gì để xoa dịu cơn thịnh nộ trong lòng ta đây hả!"
Ánh mắt của Huyết Vô Chiết lạnh lùng vô cùng.
"Không được nóng vội, đừng cư xử bồng bột như thế chứ!"
Huyết Bằng Trình vội vàng bảo: "Tên này thì chắc chắn là phải chết rồi đấy, nhưng không phải bây giờ. Giữ hắn lại thì có thể đem đến công lao vinh quang cho chúng ta, đây là chuyện tốt còn gì".
Vừa nghe thấy câu này, Huyết Vô Chiết vung tay, thẳng thừng tát Huyết Bằng Trình một bạt tai.
Chát! Cú tát gây ra âm thanh chát chúa, vang đến nỗi kể cả nhóm Tần Ninh cũng nghe thấy rõ mồn một.
"Công lao?
Suýt chút nữa ta đã chết trong tay tên ất ơ này, đã vậy còn tận tình khuyên nhủ hắn đầu hàng. Thế mà hắn hồ đồ ngu xuẩn, sỉ nhục ta bằng tất cả mọi cách, công lao là cái thá gì hả?"
Ăn một cú tát rõ đau, hai má Huyết Bằng Trình đỏ bừng cả lên.
Ấy vậy mà nhân vật cảnh giới Tiên Quân tai to mặt lớn này lại không dám phản bác lấy một câu nào.
Rốt cuộc tên Huyết Vô Chiết này có thân phận gì?
"Ta muốn hắn chết, bây giờ, ngay bây giờ, nhanh lên!"
Huyết Vô Chiết nói với vẻ dữ tợn: "Kích hoạt Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận ngay lập tức!"
Huyết Vô Chiết ra lệnh mà không chút do dự.
Huyết Bằng Trình vội vàng phản đối: "Không được gấp, không được, bây giờ mà kích hoạt trận pháp đó thì không thể giết tất cả bọn chúng được!"
"Mở đi chứ!"
Huyết Vô Chiết quát tháo: "Người được toàn quyền chịu trách nhiệm về chuyện biển Nam Thiên lần này là Huyết Vô Chiết ta đây cứ không phải ngươi!"
"Nếu xảy ra bất kỳ vấn đề gì, ta sẽ chịu trách nhiệm".
"Những kẻ khốn kiếp này không biết chúng đã mạo phạm ai, không cho bọn chúng biết tay thì tưởng chúng ta không làm gì chúng được chắc?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kế Bạch Phàm gật đầu nói: "Lợi hại lợi hại."Nhưng hai người thấy Tần Ninh lòng bàn tay có vết máu thấm ra, đều là rõ ràng.Tần Ninh trong lòng mới vừa rồi giãy giụa, không hề giống như là bây giờ nói ra tới như vậy ung dung đơn giản.Lúc này ba người trò chuyện, cũng không che giấu.Bốn phía các phe thế lực khác võ giả nghe được.Người của dị tộc cũng nghe thấy.Sắc mặt của Huyết Bằng Trình trở nên tối tăm thấy rõ, cả Linh Vịnh Ca lẫn Cổ Nguyên Long cũng giận dữ vô cùng.Không thể tin được, thằng ôn con này dám trêu ngươi bọn họ! "Xem ra những gì ta suy đoán đã đúng…", một bóng người mặc trang phục màu đen cất giọng ồm ồm.Vừa nghe thấy câu này, Huyết Bằng Trình xốc lại tinh thần ngay, hỏi: "Chắc chắn rồi hay sao?""Chứ không ngươi nghĩ vì sao ngươi vừa bẩm báo tin tức của kẻ này về, toàn bộ Tiên Vương lẫn Tiên Hoàng trong tộc ngươi đều vào cuộc hả?""Mặc dù bọn ta cũng không rõ cụ thể sự tình ra sao nhưng căn cứ vào…", nam tử mặc y phục màu đen đáng nói giữa chừng thì dừng lại, không lên tiếng nữa."Đã như vậy thì không thể giết hắn được!"Huyết Bằng Trình siết chặt hai tay thành nắm đấm, nói: "Một khi bắt sống được kẻ này, có thể nói chúng ta sẽ lập được công lao hiển hách đấy".Linh Vịnh Ca, Cổ Nguyên Long và những người khác trông hào hứng thấy rõ.Giờ phút này, Huyết Vô Chiết uống một viên tiên đan, bàn tay bị giẫm nát của hắn ta dần dần mọc máu thịt trở lại, khôi phục như thường."Không giết hắn ư?Hắn không chết thì lấy gì để xoa dịu cơn thịnh nộ trong lòng ta đây hả!"Ánh mắt của Huyết Vô Chiết lạnh lùng vô cùng."Không được nóng vội, đừng cư xử bồng bột như thế chứ!"Huyết Bằng Trình vội vàng bảo: "Tên này thì chắc chắn là phải chết rồi đấy, nhưng không phải bây giờ. Giữ hắn lại thì có thể đem đến công lao vinh quang cho chúng ta, đây là chuyện tốt còn gì".Vừa nghe thấy câu này, Huyết Vô Chiết vung tay, thẳng thừng tát Huyết Bằng Trình một bạt tai.Chát! Cú tát gây ra âm thanh chát chúa, vang đến nỗi kể cả nhóm Tần Ninh cũng nghe thấy rõ mồn một."Công lao?Suýt chút nữa ta đã chết trong tay tên ất ơ này, đã vậy còn tận tình khuyên nhủ hắn đầu hàng. Thế mà hắn hồ đồ ngu xuẩn, sỉ nhục ta bằng tất cả mọi cách, công lao là cái thá gì hả?"Ăn một cú tát rõ đau, hai má Huyết Bằng Trình đỏ bừng cả lên.Ấy vậy mà nhân vật cảnh giới Tiên Quân tai to mặt lớn này lại không dám phản bác lấy một câu nào.Rốt cuộc tên Huyết Vô Chiết này có thân phận gì?"Ta muốn hắn chết, bây giờ, ngay bây giờ, nhanh lên!"Huyết Vô Chiết nói với vẻ dữ tợn: "Kích hoạt Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận ngay lập tức!"Huyết Vô Chiết ra lệnh mà không chút do dự.Huyết Bằng Trình vội vàng phản đối: "Không được gấp, không được, bây giờ mà kích hoạt trận pháp đó thì không thể giết tất cả bọn chúng được!""Mở đi chứ!"Huyết Vô Chiết quát tháo: "Người được toàn quyền chịu trách nhiệm về chuyện biển Nam Thiên lần này là Huyết Vô Chiết ta đây cứ không phải ngươi!""Nếu xảy ra bất kỳ vấn đề gì, ta sẽ chịu trách nhiệm"."Những kẻ khốn kiếp này không biết chúng đã mạo phạm ai, không cho bọn chúng biết tay thì tưởng chúng ta không làm gì chúng được chắc?"