“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 10116: “Ngươi lại muốn khuyên bảo ta?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ở trong căn phòng rộng lớn, nóc phòng xốc lên, một cái chuông lẳng lặng đứng ở trong phòng.Tần Ninh mở miệng nói.Huyết Hâm Nhi nhìn cái chuông lớn, chậm rãi nói: “Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Là tiên khí Đế phẩm của Nam Thiên Tiên Đế năm đó”.“Năm đó cái chuông này bị ba tộc chúng ta cướp được, khí linh bị đánh nát, đế uẩn bị phá hủy, sau đó được đặt ở đây, trở thành trung tâm đại trận hộ thành của Tam Lăng thành”.Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Chuông cao ba trượng, lẳng lặng đứng trên mặt đất, mặt ngoài có ánh sáng màu xanh sáng bóng chảy xuôi, khắc rất nhiều văn ấn phức tạp.“Chuông Nam Thiên Hỗn Độn...”, Tần Ninh rơi xuống, đứng yên trên thân chuông.Cho dù tiên khí Đế phẩm này đã mất đi khí linh và đế uẩn, nhưng khi Tần Ninh sải bước đến, tiên khí Đế phẩm vẫn vô cùng cao ngạo bài xích Tần Ninh.“Bài xích ta?”Tần Ninh đá xuống một cái.Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng từ từ hiện lên, Bát Hoang Ly Thiên Viêm cũng lóe ra ánh lửa bao lấy cái chuông này.Sau đó trong đầu Tần Ninh hiện ra một cái đỉnh nhỏ.Tam Tộc Viên Đỉnh.Nguyên Hoàng Đỉnh.Nguyên Hoàng Đỉnh bay lơ lửng lên, cùng với Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng và Bát Hoang Ly Thiên Viêm áp chế Nam Thiên Hỗn Độn, dần dần rơi vào dưới chuông Nam Thiên Hỗn Độn.Ầm! Chỉ một thoáng, bên trong thân chuông truyền đến tính kháng cự cực kỳ lớn.Ngay sau đó, khắp căn phòng vang lên những tiếng vỡ nát ầm ầm.Đột nhiên.Suy nghĩ của Tần Ninh dường như rơi vào trong một thế giới hỗn độn nào đó.Tất cả mọi thứ xung quanh mình nhìn có vẻ ko hề trật tự, hỗn loạn không chịu nổi.Tần Ninh chậm rãi nói: “Ngươi đã mất đi khí linh, giống như võ giả không có hồn phách, mất đi đế uẩn giống như tiên nhân không có tiên khí”.“Chủ nhân của ngươi bị dị tộc giết chết, ngươi bị dị tộc sử dụng”.“Mà bây giờ ta sẽ cứu ngươi đi ra ngoài”.Tần Ninh nói năng có khí phách: “Đi theo ta, ta có thể sửa lại khí linh, tạo lại đế uẩn cho ngươi”.“Hoặc là ngươi cứ bị dị tộc sử dụng như vậy, trầm luân ở nơi đây trong những năm tháng vô biên không có giới hạn, thẳng đến khi khí văn của ngươi hỏng mất, thẳng đến khi thân hình của ngươi mục nát!”“Chính ngươi lựa chọn đi”.Mất đi khí linh cũng không có nghĩa là đế khí này không có ý thức.Tiên khí Đế phẩm có thể nói là tiên khí có phẩm chất, khí phách mạnh nhất Tiên Giới.Mà lúc này, mọi người xung quanh không hề nhìn thấy cảnh tượng mà Tần Ninh thấy.

Ở trong căn phòng rộng lớn, nóc phòng xốc lên, một cái chuông lẳng lặng đứng ở trong phòng.

Tần Ninh mở miệng nói.

Huyết Hâm Nhi nhìn cái chuông lớn, chậm rãi nói: “Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Là tiên khí Đế phẩm của Nam Thiên Tiên Đế năm đó”.

“Năm đó cái chuông này bị ba tộc chúng ta cướp được, khí linh bị đánh nát, đế uẩn bị phá hủy, sau đó được đặt ở đây, trở thành trung tâm đại trận hộ thành của Tam Lăng thành”.

Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Chuông cao ba trượng, lẳng lặng đứng trên mặt đất, mặt ngoài có ánh sáng màu xanh sáng bóng chảy xuôi, khắc rất nhiều văn ấn phức tạp.

“Chuông Nam Thiên Hỗn Độn...”, Tần Ninh rơi xuống, đứng yên trên thân chuông.

Cho dù tiên khí Đế phẩm này đã mất đi khí linh và đế uẩn, nhưng khi Tần Ninh sải bước đến, tiên khí Đế phẩm vẫn vô cùng cao ngạo bài xích Tần Ninh.

“Bài xích ta?”

Tần Ninh đá xuống một cái.

Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng từ từ hiện lên, Bát Hoang Ly Thiên Viêm cũng lóe ra ánh lửa bao lấy cái chuông này.

Sau đó trong đầu Tần Ninh hiện ra một cái đỉnh nhỏ.

Tam Tộc Viên Đỉnh.

Nguyên Hoàng Đỉnh.

Nguyên Hoàng Đỉnh bay lơ lửng lên, cùng với Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng và Bát Hoang Ly Thiên Viêm áp chế Nam Thiên Hỗn Độn, dần dần rơi vào dưới chuông Nam Thiên Hỗn Độn.

Ầm! Chỉ một thoáng, bên trong thân chuông truyền đến tính kháng cự cực kỳ lớn.

Ngay sau đó, khắp căn phòng vang lên những tiếng vỡ nát ầm ầm.

Đột nhiên.

Suy nghĩ của Tần Ninh dường như rơi vào trong một thế giới hỗn độn nào đó.

Tất cả mọi thứ xung quanh mình nhìn có vẻ ko hề trật tự, hỗn loạn không chịu nổi.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Ngươi đã mất đi khí linh, giống như võ giả không có hồn phách, mất đi đế uẩn giống như tiên nhân không có tiên khí”.

“Chủ nhân của ngươi bị dị tộc giết chết, ngươi bị dị tộc sử dụng”.

“Mà bây giờ ta sẽ cứu ngươi đi ra ngoài”.

Tần Ninh nói năng có khí phách: “Đi theo ta, ta có thể sửa lại khí linh, tạo lại đế uẩn cho ngươi”.

“Hoặc là ngươi cứ bị dị tộc sử dụng như vậy, trầm luân ở nơi đây trong những năm tháng vô biên không có giới hạn, thẳng đến khi khí văn của ngươi hỏng mất, thẳng đến khi thân hình của ngươi mục nát!”

“Chính ngươi lựa chọn đi”.

Mất đi khí linh cũng không có nghĩa là đế khí này không có ý thức.

Tiên khí Đế phẩm có thể nói là tiên khí có phẩm chất, khí phách mạnh nhất Tiên Giới.

Mà lúc này, mọi người xung quanh không hề nhìn thấy cảnh tượng mà Tần Ninh thấy.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ở trong căn phòng rộng lớn, nóc phòng xốc lên, một cái chuông lẳng lặng đứng ở trong phòng.Tần Ninh mở miệng nói.Huyết Hâm Nhi nhìn cái chuông lớn, chậm rãi nói: “Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Là tiên khí Đế phẩm của Nam Thiên Tiên Đế năm đó”.“Năm đó cái chuông này bị ba tộc chúng ta cướp được, khí linh bị đánh nát, đế uẩn bị phá hủy, sau đó được đặt ở đây, trở thành trung tâm đại trận hộ thành của Tam Lăng thành”.Chuông Nam Thiên Hỗn Độn! Chuông cao ba trượng, lẳng lặng đứng trên mặt đất, mặt ngoài có ánh sáng màu xanh sáng bóng chảy xuôi, khắc rất nhiều văn ấn phức tạp.“Chuông Nam Thiên Hỗn Độn...”, Tần Ninh rơi xuống, đứng yên trên thân chuông.Cho dù tiên khí Đế phẩm này đã mất đi khí linh và đế uẩn, nhưng khi Tần Ninh sải bước đến, tiên khí Đế phẩm vẫn vô cùng cao ngạo bài xích Tần Ninh.“Bài xích ta?”Tần Ninh đá xuống một cái.Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng từ từ hiện lên, Bát Hoang Ly Thiên Viêm cũng lóe ra ánh lửa bao lấy cái chuông này.Sau đó trong đầu Tần Ninh hiện ra một cái đỉnh nhỏ.Tam Tộc Viên Đỉnh.Nguyên Hoàng Đỉnh.Nguyên Hoàng Đỉnh bay lơ lửng lên, cùng với Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng và Bát Hoang Ly Thiên Viêm áp chế Nam Thiên Hỗn Độn, dần dần rơi vào dưới chuông Nam Thiên Hỗn Độn.Ầm! Chỉ một thoáng, bên trong thân chuông truyền đến tính kháng cự cực kỳ lớn.Ngay sau đó, khắp căn phòng vang lên những tiếng vỡ nát ầm ầm.Đột nhiên.Suy nghĩ của Tần Ninh dường như rơi vào trong một thế giới hỗn độn nào đó.Tất cả mọi thứ xung quanh mình nhìn có vẻ ko hề trật tự, hỗn loạn không chịu nổi.Tần Ninh chậm rãi nói: “Ngươi đã mất đi khí linh, giống như võ giả không có hồn phách, mất đi đế uẩn giống như tiên nhân không có tiên khí”.“Chủ nhân của ngươi bị dị tộc giết chết, ngươi bị dị tộc sử dụng”.“Mà bây giờ ta sẽ cứu ngươi đi ra ngoài”.Tần Ninh nói năng có khí phách: “Đi theo ta, ta có thể sửa lại khí linh, tạo lại đế uẩn cho ngươi”.“Hoặc là ngươi cứ bị dị tộc sử dụng như vậy, trầm luân ở nơi đây trong những năm tháng vô biên không có giới hạn, thẳng đến khi khí văn của ngươi hỏng mất, thẳng đến khi thân hình của ngươi mục nát!”“Chính ngươi lựa chọn đi”.Mất đi khí linh cũng không có nghĩa là đế khí này không có ý thức.Tiên khí Đế phẩm có thể nói là tiên khí có phẩm chất, khí phách mạnh nhất Tiên Giới.Mà lúc này, mọi người xung quanh không hề nhìn thấy cảnh tượng mà Tần Ninh thấy.

Chương 10116: “Ngươi lại muốn khuyên bảo ta?”