“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 10131: "Ta phải trở về tìm xem”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Còn muốn làm cha vợ của huynh đệ mình, cả đời này lão phu chưa bao giờ gặp người nào không biết xấu hổ như vậy!""Đại Bao Tử, ngươi nói bậy bạ gì thế!""Ta nói bậy bạ?"Bảo Tử Đạt mắng: "Vũ Ấu An có phải con gái ngươi không?Không phải ngươi muốn gả con gái mình cho Hồn Vô Ngân sao?"Vừa nghe thấy lời này, Bảo Tiên Đế vô cùng giận dữ, mắng: "Ông đây và Hồn Vô Ngân đã bàn bạc rồi, ta gọi hắn ta là lão đệ, hắn gọi ta là cha vợ thì sao chứ?Ngươi ghen tị à?Ngươi ghen tị thì ngươi cũng gả khuê nữ nhà mình cho Hồn Vô Ngân đi?Khuê nữ kia của ngươi, tặng ta ta cũng không thèm!""Cẩu Bảo Bảo, ngươi nói mê sảng cái gì thế?Kiểu gì lão phu cũng phải lột da của ngươi!"Ầm ầm ầm... trên không, những tiếng nổ vang hoàn toàn bùng nổ ra.Hai Tiên Đế không ngừng chém giết trên bầu trời biển Nam Thiên.Phía dưới, năm người Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Kế Bạch Phàm, Vương Dã, Vân Sương Nhi đều trợn mắt há hốc mồm.Vũ Bảo Bảo! Bảo Tử Đạt! Nếu tình cờ gặp được hai vị này trên đường, ai có thể nghĩ được bọn họ chính là Tiên Đế chứ! Tiên Đế là như vậy sao?Vân Sương Nhi đột nhiên lẩm bẩm nói: "Ta đã hơi hiểu được vì sao mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc lại quái gở như vậy rồi...”, hóa ra là Tần Ninh thích như thế.Những người mà hắn quen biết, người này còn quái gở hơn người kia."Không nên ở lại đây lâu, chúng ta rời đi trước đi”."Ừm”.Vài bóng người lập tức bỏ chạy.Hai Tiên Đế đánh nhau, ai biết sẽ là cảnh tượng long trời lở đất gì chứ.Mà ở chỗ xa hơn.Sắc mặt đám người Giao Nguyên Sơ, Thánh Tùng Vân, Nguyệt Thu Vân vô cùng khó coi.Rất khủng bố! Cách trăm dặm mà bọn họ vẫn có thể cảm giác được khí tức áp chế.Đây là Tiên Đế! Hoàn toàn không phải là người mà tiên phàm tục có khả năng so sánh được."Bảo Tiên Đế...”, có người mở miệng nói: "Hình như là đến từ vùng đất Trung Thiên?""Ừm”.Khương Bác Văn phủ chủ của Hạo Thiên phủ gật đầu nói: "Ta từng nghe Dịch công tử nói qua”."À đúng rồi, Dịch Tinh Thần công tử đến từ vùng đất Trung Thiên, chắc chắn hắn ta sẽ biết, hỏi hắn ta một chút xem”.Vừa nghe thấy lời này.Đột nhiên, Khương Bác Văn biến sắc.Thánh Tùng Vân liền nói ngay: "Bây giờ mà trở về, không phải sẽ bị giao chiến của Tiên Đế ảnh hưởng đến, chết không có chỗ chôn sao?"

Còn muốn làm cha vợ của huynh đệ mình, cả đời này lão phu chưa bao giờ gặp người nào không biết xấu hổ như vậy!"

"Đại Bao Tử, ngươi nói bậy bạ gì thế!"

"Ta nói bậy bạ?"

Bảo Tử Đạt mắng: "Vũ Ấu An có phải con gái ngươi không?

Không phải ngươi muốn gả con gái mình cho Hồn Vô Ngân sao?"

Vừa nghe thấy lời này, Bảo Tiên Đế vô cùng giận dữ, mắng: "Ông đây và Hồn Vô Ngân đã bàn bạc rồi, ta gọi hắn ta là lão đệ, hắn gọi ta là cha vợ thì sao chứ?

Ngươi ghen tị à?

Ngươi ghen tị thì ngươi cũng gả khuê nữ nhà mình cho Hồn Vô Ngân đi?

Khuê nữ kia của ngươi, tặng ta ta cũng không thèm!"

"Cẩu Bảo Bảo, ngươi nói mê sảng cái gì thế?

Kiểu gì lão phu cũng phải lột da của ngươi!"

Ầm ầm ầm... trên không, những tiếng nổ vang hoàn toàn bùng nổ ra.

Hai Tiên Đế không ngừng chém giết trên bầu trời biển Nam Thiên.

Phía dưới, năm người Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Kế Bạch Phàm, Vương Dã, Vân Sương Nhi đều trợn mắt há hốc mồm.

Vũ Bảo Bảo! Bảo Tử Đạt! Nếu tình cờ gặp được hai vị này trên đường, ai có thể nghĩ được bọn họ chính là Tiên Đế chứ! Tiên Đế là như vậy sao?

Vân Sương Nhi đột nhiên lẩm bẩm nói: "Ta đã hơi hiểu được vì sao mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc lại quái gở như vậy rồi...”, hóa ra là Tần Ninh thích như thế.

Những người mà hắn quen biết, người này còn quái gở hơn người kia.

"Không nên ở lại đây lâu, chúng ta rời đi trước đi”.

"Ừm”.

Vài bóng người lập tức bỏ chạy.

Hai Tiên Đế đánh nhau, ai biết sẽ là cảnh tượng long trời lở đất gì chứ.

Mà ở chỗ xa hơn.

Sắc mặt đám người Giao Nguyên Sơ, Thánh Tùng Vân, Nguyệt Thu Vân vô cùng khó coi.

Rất khủng bố! Cách trăm dặm mà bọn họ vẫn có thể cảm giác được khí tức áp chế.

Đây là Tiên Đế! Hoàn toàn không phải là người mà tiên phàm tục có khả năng so sánh được.

"Bảo Tiên Đế...”, có người mở miệng nói: "Hình như là đến từ vùng đất Trung Thiên?"

"Ừm”.

Khương Bác Văn phủ chủ của Hạo Thiên phủ gật đầu nói: "Ta từng nghe Dịch công tử nói qua”.

"À đúng rồi, Dịch Tinh Thần công tử đến từ vùng đất Trung Thiên, chắc chắn hắn ta sẽ biết, hỏi hắn ta một chút xem”.

Vừa nghe thấy lời này.

Đột nhiên, Khương Bác Văn biến sắc.

Thánh Tùng Vân liền nói ngay: "Bây giờ mà trở về, không phải sẽ bị giao chiến của Tiên Đế ảnh hưởng đến, chết không có chỗ chôn sao?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Còn muốn làm cha vợ của huynh đệ mình, cả đời này lão phu chưa bao giờ gặp người nào không biết xấu hổ như vậy!""Đại Bao Tử, ngươi nói bậy bạ gì thế!""Ta nói bậy bạ?"Bảo Tử Đạt mắng: "Vũ Ấu An có phải con gái ngươi không?Không phải ngươi muốn gả con gái mình cho Hồn Vô Ngân sao?"Vừa nghe thấy lời này, Bảo Tiên Đế vô cùng giận dữ, mắng: "Ông đây và Hồn Vô Ngân đã bàn bạc rồi, ta gọi hắn ta là lão đệ, hắn gọi ta là cha vợ thì sao chứ?Ngươi ghen tị à?Ngươi ghen tị thì ngươi cũng gả khuê nữ nhà mình cho Hồn Vô Ngân đi?Khuê nữ kia của ngươi, tặng ta ta cũng không thèm!""Cẩu Bảo Bảo, ngươi nói mê sảng cái gì thế?Kiểu gì lão phu cũng phải lột da của ngươi!"Ầm ầm ầm... trên không, những tiếng nổ vang hoàn toàn bùng nổ ra.Hai Tiên Đế không ngừng chém giết trên bầu trời biển Nam Thiên.Phía dưới, năm người Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Kế Bạch Phàm, Vương Dã, Vân Sương Nhi đều trợn mắt há hốc mồm.Vũ Bảo Bảo! Bảo Tử Đạt! Nếu tình cờ gặp được hai vị này trên đường, ai có thể nghĩ được bọn họ chính là Tiên Đế chứ! Tiên Đế là như vậy sao?Vân Sương Nhi đột nhiên lẩm bẩm nói: "Ta đã hơi hiểu được vì sao mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc lại quái gở như vậy rồi...”, hóa ra là Tần Ninh thích như thế.Những người mà hắn quen biết, người này còn quái gở hơn người kia."Không nên ở lại đây lâu, chúng ta rời đi trước đi”."Ừm”.Vài bóng người lập tức bỏ chạy.Hai Tiên Đế đánh nhau, ai biết sẽ là cảnh tượng long trời lở đất gì chứ.Mà ở chỗ xa hơn.Sắc mặt đám người Giao Nguyên Sơ, Thánh Tùng Vân, Nguyệt Thu Vân vô cùng khó coi.Rất khủng bố! Cách trăm dặm mà bọn họ vẫn có thể cảm giác được khí tức áp chế.Đây là Tiên Đế! Hoàn toàn không phải là người mà tiên phàm tục có khả năng so sánh được."Bảo Tiên Đế...”, có người mở miệng nói: "Hình như là đến từ vùng đất Trung Thiên?""Ừm”.Khương Bác Văn phủ chủ của Hạo Thiên phủ gật đầu nói: "Ta từng nghe Dịch công tử nói qua”."À đúng rồi, Dịch Tinh Thần công tử đến từ vùng đất Trung Thiên, chắc chắn hắn ta sẽ biết, hỏi hắn ta một chút xem”.Vừa nghe thấy lời này.Đột nhiên, Khương Bác Văn biến sắc.Thánh Tùng Vân liền nói ngay: "Bây giờ mà trở về, không phải sẽ bị giao chiến của Tiên Đế ảnh hưởng đến, chết không có chỗ chôn sao?"

Chương 10131: "Ta phải trở về tìm xem”.