“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 10199: Là căn cứ của Dị tộc hả?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đời này, hắn lại tới cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, tất nhiên giờ Tần Ninh sẽ không bỏ qua hai tiên quyết này, lựa chọn tu luyện chúng lần thứ hai.Ngoại trừ bộ đao pháp và kiếm pháp này thì Tần Ninh cũng không học tập những tiên thuật khác.Nó được phụ thân hắn truyền lại, đã nhiều năm trôi qua, Tần Ninh vẫn chưa hiểu rõ được chân lý ảo diệu trong đó, chỉ cảm thấy nó rất mạnh, còn hơn xa những võ quyết mà hắn tích lũy suốt mấy năm qua.Nhưng mà, chỉ như vậy phụ thân mới không phí kha khá thời gian truyền cho hắn.Tất nhiên nó còn ẩn chứa những điều huyền diệu khác! Bây giờ hắn không phát hiện, nhưng nếu tu luyện hoàn chỉnh Vạn Cổ Tinh Thần Quyết thì chắc có lẽ sẽ phát hiện được gì đó.Dù sao, hắn không cần nôn nóng.Nôn nóng cũng chả được gì! Cũng như cơm thì phải ăn từng miếng, con đường tu hành cũng phải đi từng bước một.Lúc đi nhanh được thì cứ đi, nhưng tới lúc quan trọng cần phải tạm dừng thưởng thức xung quanh.Khí tức trong cơ thể hắn cuồn cuộn.Lôi kiếp lần thứ ba, thứ tư và thứ năm thoắt ẩn thoắt hiện.Lúc nào Tần Ninh cũng phải áp chế chúng.Không thể cứ vậy lãng phí lôi kiếp được.Keng két.Cửa nhà tranh mở ra.Một bóng dáng uyển chuyển, khoác một chiếc áo choàng màu xanh, đuôi mắt hơi nheo, loạng choạng bước ra khỏi phòng.Đó chính là Lý Uyển Thanh.Lúc này, Lý Uyển Thanh quan sát xung quanh, mặt mày mơ màng.Mình... còn sống ư?Chẳng phải mình đã chết rồi sao?Bị thương nặng rồi còn chìm xuống nước, hôn mê, vậy sao giờ mình lại xuất hiện ở đây?Trong sơn cốc chỉ có một người duy nhất ngồi xếp bằng trên mặt đất, Lý Uyển Thanh nhìn sang, cảm thấy người nọ rất quen.“Là ngươi đã cứu ta sao?”Lý Uyển Thanh hỏi.Tần Ninh mở mắt xoay người nhìn Lý Uyển Thanh.“Là ngươi!”Gương mặt xinh đẹp của Lý Uyển Thanh biến sắc, người liên tục lùi về sau, dáng vẻ thấy chết không sờn hừ hỏi: “Đây là đâu?Là căn cứ của Dị tộc hả?Ngươi quá nham hiểm, vậy mà đã phá giải tất cả xiềng xích trói buộc của Thái Thanh tiên tông chúng ta...”, “Gâu gâu, ê cô nương, thơm quá đi!”Bỗng nhiên, bên chân váy của Lý Uyển Thanh thò ra một con chó vàng, nó lấy mũi ngửi rồi hớn hở nói: “Ôi mẹ ơi, thơm quá!”Con chó vàng nhe răng trợn mắt nói: “Ôi cái đồ đàn bà này đúng là không có tầm nhìn mà, nếu không nhờ cẩu gia ta cứu ngươi thì ngươi đã chết lâu rồi”.

Đời này, hắn lại tới cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, tất nhiên giờ Tần Ninh sẽ không bỏ qua hai tiên quyết này, lựa chọn tu luyện chúng lần thứ hai.

Ngoại trừ bộ đao pháp và kiếm pháp này thì Tần Ninh cũng không học tập những tiên thuật khác.

Nó được phụ thân hắn truyền lại, đã nhiều năm trôi qua, Tần Ninh vẫn chưa hiểu rõ được chân lý ảo diệu trong đó, chỉ cảm thấy nó rất mạnh, còn hơn xa những võ quyết mà hắn tích lũy suốt mấy năm qua.

Nhưng mà, chỉ như vậy phụ thân mới không phí kha khá thời gian truyền cho hắn.

Tất nhiên nó còn ẩn chứa những điều huyền diệu khác! Bây giờ hắn không phát hiện, nhưng nếu tu luyện hoàn chỉnh Vạn Cổ Tinh Thần Quyết thì chắc có lẽ sẽ phát hiện được gì đó.

Dù sao, hắn không cần nôn nóng.

Nôn nóng cũng chả được gì! Cũng như cơm thì phải ăn từng miếng, con đường tu hành cũng phải đi từng bước một.

Lúc đi nhanh được thì cứ đi, nhưng tới lúc quan trọng cần phải tạm dừng thưởng thức xung quanh.

Khí tức trong cơ thể hắn cuồn cuộn.

Lôi kiếp lần thứ ba, thứ tư và thứ năm thoắt ẩn thoắt hiện.

Lúc nào Tần Ninh cũng phải áp chế chúng.

Không thể cứ vậy lãng phí lôi kiếp được.

Keng két.

Cửa nhà tranh mở ra.

Một bóng dáng uyển chuyển, khoác một chiếc áo choàng màu xanh, đuôi mắt hơi nheo, loạng choạng bước ra khỏi phòng.

Đó chính là Lý Uyển Thanh.

Lúc này, Lý Uyển Thanh quan sát xung quanh, mặt mày mơ màng.

Mình... còn sống ư?

Chẳng phải mình đã chết rồi sao?

Bị thương nặng rồi còn chìm xuống nước, hôn mê, vậy sao giờ mình lại xuất hiện ở đây?

Trong sơn cốc chỉ có một người duy nhất ngồi xếp bằng trên mặt đất, Lý Uyển Thanh nhìn sang, cảm thấy người nọ rất quen.

“Là ngươi đã cứu ta sao?”

Lý Uyển Thanh hỏi.

Tần Ninh mở mắt xoay người nhìn Lý Uyển Thanh.

“Là ngươi!”

Gương mặt xinh đẹp của Lý Uyển Thanh biến sắc, người liên tục lùi về sau, dáng vẻ thấy chết không sờn hừ hỏi: “Đây là đâu?

Là căn cứ của Dị tộc hả?

Ngươi quá nham hiểm, vậy mà đã phá giải tất cả xiềng xích trói buộc của Thái Thanh tiên tông chúng ta...”, “Gâu gâu, ê cô nương, thơm quá đi!”

Bỗng nhiên, bên chân váy của Lý Uyển Thanh thò ra một con chó vàng, nó lấy mũi ngửi rồi hớn hở nói: “Ôi mẹ ơi, thơm quá!”

Con chó vàng nhe răng trợn mắt nói: “Ôi cái đồ đàn bà này đúng là không có tầm nhìn mà, nếu không nhờ cẩu gia ta cứu ngươi thì ngươi đã chết lâu rồi”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đời này, hắn lại tới cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, tất nhiên giờ Tần Ninh sẽ không bỏ qua hai tiên quyết này, lựa chọn tu luyện chúng lần thứ hai.Ngoại trừ bộ đao pháp và kiếm pháp này thì Tần Ninh cũng không học tập những tiên thuật khác.Nó được phụ thân hắn truyền lại, đã nhiều năm trôi qua, Tần Ninh vẫn chưa hiểu rõ được chân lý ảo diệu trong đó, chỉ cảm thấy nó rất mạnh, còn hơn xa những võ quyết mà hắn tích lũy suốt mấy năm qua.Nhưng mà, chỉ như vậy phụ thân mới không phí kha khá thời gian truyền cho hắn.Tất nhiên nó còn ẩn chứa những điều huyền diệu khác! Bây giờ hắn không phát hiện, nhưng nếu tu luyện hoàn chỉnh Vạn Cổ Tinh Thần Quyết thì chắc có lẽ sẽ phát hiện được gì đó.Dù sao, hắn không cần nôn nóng.Nôn nóng cũng chả được gì! Cũng như cơm thì phải ăn từng miếng, con đường tu hành cũng phải đi từng bước một.Lúc đi nhanh được thì cứ đi, nhưng tới lúc quan trọng cần phải tạm dừng thưởng thức xung quanh.Khí tức trong cơ thể hắn cuồn cuộn.Lôi kiếp lần thứ ba, thứ tư và thứ năm thoắt ẩn thoắt hiện.Lúc nào Tần Ninh cũng phải áp chế chúng.Không thể cứ vậy lãng phí lôi kiếp được.Keng két.Cửa nhà tranh mở ra.Một bóng dáng uyển chuyển, khoác một chiếc áo choàng màu xanh, đuôi mắt hơi nheo, loạng choạng bước ra khỏi phòng.Đó chính là Lý Uyển Thanh.Lúc này, Lý Uyển Thanh quan sát xung quanh, mặt mày mơ màng.Mình... còn sống ư?Chẳng phải mình đã chết rồi sao?Bị thương nặng rồi còn chìm xuống nước, hôn mê, vậy sao giờ mình lại xuất hiện ở đây?Trong sơn cốc chỉ có một người duy nhất ngồi xếp bằng trên mặt đất, Lý Uyển Thanh nhìn sang, cảm thấy người nọ rất quen.“Là ngươi đã cứu ta sao?”Lý Uyển Thanh hỏi.Tần Ninh mở mắt xoay người nhìn Lý Uyển Thanh.“Là ngươi!”Gương mặt xinh đẹp của Lý Uyển Thanh biến sắc, người liên tục lùi về sau, dáng vẻ thấy chết không sờn hừ hỏi: “Đây là đâu?Là căn cứ của Dị tộc hả?Ngươi quá nham hiểm, vậy mà đã phá giải tất cả xiềng xích trói buộc của Thái Thanh tiên tông chúng ta...”, “Gâu gâu, ê cô nương, thơm quá đi!”Bỗng nhiên, bên chân váy của Lý Uyển Thanh thò ra một con chó vàng, nó lấy mũi ngửi rồi hớn hở nói: “Ôi mẹ ơi, thơm quá!”Con chó vàng nhe răng trợn mắt nói: “Ôi cái đồ đàn bà này đúng là không có tầm nhìn mà, nếu không nhờ cẩu gia ta cứu ngươi thì ngươi đã chết lâu rồi”.

Chương 10199: Là căn cứ của Dị tộc hả?