“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 10216:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tại hạ tên là Tần Ninh!”Tần Ninh cười nói: “Lần đầu gặp mặt, xin chào”.Chào cái đầu ngươi! Hỏa văn ở hai má Kỳ Manh nhảy lên lên vẻ mặt biến hóa.Đau đến rút gân! Kỳ Manh chậm rãi nói: “Nhân tộc các ngươi quả thực là gian trá, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì tính là bản lĩnh gì chứ?”“Haiz, việc này thì ngươi hiểu nhầm ta rồi!”Tần Ninh cười nói: “Cũng không phải là ta bắt ngươi tới, mà là con chó ngốc này”.Đại Hoàng ngạo kiều ưỡn ngực lên.Kỳ Manh nhìn về phía con chó vàng cực kỳ bình thường kia, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: “Ngươi dám thả ta ra không?”“Không dám!”“...”, Tần Ninh cười ha hả nói: “Ngươi chính là cảnh giới Tiên Vương, ta chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, thả ngươi ra, là ngươi ngu ngốc hay là ta ngu ngốc?”“Được rồi, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ta còn phải đi cứu người”.Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Kỳ Manh trầm xuống, hờ hững nói: “Ta có thể làm giao dịch với ngươi, ngươi thả ta ra, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn!”“Cho dù là tiên quyết hay là tiên khí, tiên đan, cùng với thiên tài địa bảo, thậm chí mỹ nhân, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi”.Kỳ Manh nghiêm túc nói: “Ta lấy tổ tiên Cảnh Hỏa tộc để thề, nếu lừa ngươi, ta sẽ không chết tử tế được!”Nghe thấy lời này, Tần Ninh cũng cười nhạo nói: “Được thôi”.Được?Kỳ Manh khó hiểu nhìn Tần Ninh.Tần Ninh cười nói: “Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc Ôn Ngọc Trạch có bí mật gì, ta sẽ tha cho ngươi”.Nghe hắn nói vậy, Kỳ Manh biến sắc, lập tức nghiêng đầu đi, nhắm mắt tĩnh dưỡng, không hề mở miệng ra nữa.Hay lắm! Trong lòng Tần Ninh vô cùng kinh ngạc.Kỳ Manh này thà chết cũng không muốn nói ra bí mật về Ôn Ngọc Trạch.Xem ra, bí mật trên người Ôn Ngọc Trạch còn lớn hơn cả tưởng tượng của hắn.Tần Ninh cũng lười tiếp tục tán gẫu với Kỳ Manh.Nếu không chiếm được tin tức hắn muốn từ trên người Kỳ Manh, hai người nói chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa.“Đại Hoàng, để ý đến hắn ta, bây giờ người này vẫn không thể chết được, nhưng về sau nếu ta giết hắn ta, tiên đan lấy được...”, vừa nghe thấy lời này, Đại Hoàng rỏ cả nước miếng ra, vội vàng nói: “Yên tâm yên tâm, ta hiểu rồi!”Tịnh Ma Tiên Đan do một vị Tiên Vương ngưng tụ ra.Tuyệt đối còn tuyệt hơn cả tiên đan Vương phẩm.Đời này Đại Hoàng còn chưa được nếm thử tiên đan Vương phẩm bao giờ đâu! Tuyệt đối là đại bổ! Tất nhanh Tần Ninh đã đi đến trước một căn nhà cỏ.Lý Uyển Thanh đã muốn ở cửa lo lắng chờ đợi lâu ngày.
“Tại hạ tên là Tần Ninh!”
Tần Ninh cười nói: “Lần đầu gặp mặt, xin chào”.
Chào cái đầu ngươi! Hỏa văn ở hai má Kỳ Manh nhảy lên lên vẻ mặt biến hóa.
Đau đến rút gân! Kỳ Manh chậm rãi nói: “Nhân tộc các ngươi quả thực là gian trá, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì tính là bản lĩnh gì chứ?”
“Haiz, việc này thì ngươi hiểu nhầm ta rồi!”
Tần Ninh cười nói: “Cũng không phải là ta bắt ngươi tới, mà là con chó ngốc này”.
Đại Hoàng ngạo kiều ưỡn ngực lên.
Kỳ Manh nhìn về phía con chó vàng cực kỳ bình thường kia, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: “Ngươi dám thả ta ra không?”
“Không dám!”
“...”, Tần Ninh cười ha hả nói: “Ngươi chính là cảnh giới Tiên Vương, ta chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, thả ngươi ra, là ngươi ngu ngốc hay là ta ngu ngốc?”
“Được rồi, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ta còn phải đi cứu người”.
Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Kỳ Manh trầm xuống, hờ hững nói: “Ta có thể làm giao dịch với ngươi, ngươi thả ta ra, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn!”
“Cho dù là tiên quyết hay là tiên khí, tiên đan, cùng với thiên tài địa bảo, thậm chí mỹ nhân, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi”.
Kỳ Manh nghiêm túc nói: “Ta lấy tổ tiên Cảnh Hỏa tộc để thề, nếu lừa ngươi, ta sẽ không chết tử tế được!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh cũng cười nhạo nói: “Được thôi”.
Được?
Kỳ Manh khó hiểu nhìn Tần Ninh.
Tần Ninh cười nói: “Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc Ôn Ngọc Trạch có bí mật gì, ta sẽ tha cho ngươi”.
Nghe hắn nói vậy, Kỳ Manh biến sắc, lập tức nghiêng đầu đi, nhắm mắt tĩnh dưỡng, không hề mở miệng ra nữa.
Hay lắm! Trong lòng Tần Ninh vô cùng kinh ngạc.
Kỳ Manh này thà chết cũng không muốn nói ra bí mật về Ôn Ngọc Trạch.
Xem ra, bí mật trên người Ôn Ngọc Trạch còn lớn hơn cả tưởng tượng của hắn.
Tần Ninh cũng lười tiếp tục tán gẫu với Kỳ Manh.
Nếu không chiếm được tin tức hắn muốn từ trên người Kỳ Manh, hai người nói chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa.
“Đại Hoàng, để ý đến hắn ta, bây giờ người này vẫn không thể chết được, nhưng về sau nếu ta giết hắn ta, tiên đan lấy được...”, vừa nghe thấy lời này, Đại Hoàng rỏ cả nước miếng ra, vội vàng nói: “Yên tâm yên tâm, ta hiểu rồi!”
Tịnh Ma Tiên Đan do một vị Tiên Vương ngưng tụ ra.
Tuyệt đối còn tuyệt hơn cả tiên đan Vương phẩm.
Đời này Đại Hoàng còn chưa được nếm thử tiên đan Vương phẩm bao giờ đâu! Tuyệt đối là đại bổ! Tất nhanh Tần Ninh đã đi đến trước một căn nhà cỏ.
Lý Uyển Thanh đã muốn ở cửa lo lắng chờ đợi lâu ngày.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tại hạ tên là Tần Ninh!”Tần Ninh cười nói: “Lần đầu gặp mặt, xin chào”.Chào cái đầu ngươi! Hỏa văn ở hai má Kỳ Manh nhảy lên lên vẻ mặt biến hóa.Đau đến rút gân! Kỳ Manh chậm rãi nói: “Nhân tộc các ngươi quả thực là gian trá, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn thì tính là bản lĩnh gì chứ?”“Haiz, việc này thì ngươi hiểu nhầm ta rồi!”Tần Ninh cười nói: “Cũng không phải là ta bắt ngươi tới, mà là con chó ngốc này”.Đại Hoàng ngạo kiều ưỡn ngực lên.Kỳ Manh nhìn về phía con chó vàng cực kỳ bình thường kia, sau đó nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: “Ngươi dám thả ta ra không?”“Không dám!”“...”, Tần Ninh cười ha hả nói: “Ngươi chính là cảnh giới Tiên Vương, ta chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, thả ngươi ra, là ngươi ngu ngốc hay là ta ngu ngốc?”“Được rồi, có chuyện mau nói, có rắm mau thả, ta còn phải đi cứu người”.Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Kỳ Manh trầm xuống, hờ hững nói: “Ta có thể làm giao dịch với ngươi, ngươi thả ta ra, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn!”“Cho dù là tiên quyết hay là tiên khí, tiên đan, cùng với thiên tài địa bảo, thậm chí mỹ nhân, ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi”.Kỳ Manh nghiêm túc nói: “Ta lấy tổ tiên Cảnh Hỏa tộc để thề, nếu lừa ngươi, ta sẽ không chết tử tế được!”Nghe thấy lời này, Tần Ninh cũng cười nhạo nói: “Được thôi”.Được?Kỳ Manh khó hiểu nhìn Tần Ninh.Tần Ninh cười nói: “Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc Ôn Ngọc Trạch có bí mật gì, ta sẽ tha cho ngươi”.Nghe hắn nói vậy, Kỳ Manh biến sắc, lập tức nghiêng đầu đi, nhắm mắt tĩnh dưỡng, không hề mở miệng ra nữa.Hay lắm! Trong lòng Tần Ninh vô cùng kinh ngạc.Kỳ Manh này thà chết cũng không muốn nói ra bí mật về Ôn Ngọc Trạch.Xem ra, bí mật trên người Ôn Ngọc Trạch còn lớn hơn cả tưởng tượng của hắn.Tần Ninh cũng lười tiếp tục tán gẫu với Kỳ Manh.Nếu không chiếm được tin tức hắn muốn từ trên người Kỳ Manh, hai người nói chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa.“Đại Hoàng, để ý đến hắn ta, bây giờ người này vẫn không thể chết được, nhưng về sau nếu ta giết hắn ta, tiên đan lấy được...”, vừa nghe thấy lời này, Đại Hoàng rỏ cả nước miếng ra, vội vàng nói: “Yên tâm yên tâm, ta hiểu rồi!”Tịnh Ma Tiên Đan do một vị Tiên Vương ngưng tụ ra.Tuyệt đối còn tuyệt hơn cả tiên đan Vương phẩm.Đời này Đại Hoàng còn chưa được nếm thử tiên đan Vương phẩm bao giờ đâu! Tuyệt đối là đại bổ! Tất nhanh Tần Ninh đã đi đến trước một căn nhà cỏ.Lý Uyển Thanh đã muốn ở cửa lo lắng chờ đợi lâu ngày.