“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 10241: Không có việc gì chứ?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong trời đất, những tiếng nổ vang truyền ra.Đột nhiên, một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đạp chân lên trên dãy núi, khiến dãy núi cứ như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào."Hừ!"Ầm ầm ầm... Chỉ một thoáng, từng ngọn núi cao sụp đổ, từng gốc cây cổ thụ trực tiếp hóa thành bột mịn.Bụi bặm cuồn cuộn khắp trời đất.Đám người Thạch Quang Diệu, Vân Học Lâm, Lam Nhược Vân, Lý Uyển Thanh cũng dừng chiến đấu với đám dị tộc, rút lui ra mười dặm.Tiên Vương! Lại có Tiên Vương xuất hiện.Bây giờ đã không phải là chiến trường của bọn họ nữa rồi.Mà là chiến trường của nhân vật cấp bậc Tiên Vương.Lam Nhược Vân lo lắng nhìn bốn phía, như đang tìm kiếm cái gì."Lam sư tỷ, ngươi làm gì vậy?"Lý Uyển Thanh hiếu kỳ nói.Hai người dẫn theo vài vị đệ tử Thái Thánh, giờ phút này đang trốn ở dưới một ngọn núi."Cù sư tỷ đâu?"Lam Nhược Vân lo lắng nói: "Cô ấy đánh nhau với Băng U Cơ, đến bây giờ cũng không biết đi nơi nào rồi!"Nghe thấy lời này, Lý Uyển Thanh cũng ngẩn ra.Đúng vậy! Cù Thanh Thư đi đâu rồi?Ầm! Mà đúng lúc này, trong trời đất vang lên những tiếng nổi, đất rung núi chuyển, mặt đất cuồn cuộn ầm vang, bàn chân khổng lồ kia trực tiếp đạp xuống.Cả trời đất đều run lên.Thậm chí không gian cũng có một số dấu hiệu sắp sụp đổ."Đây là…", ánh mắt Lam Nhược Vân dại ra, nhìn về phía phương xa."Lam Nhược Vân!""Lý Uyển Thanh!"Đúng lúc này, những tiếng hô hào vang lên."Tông Càn sư huynh, Tông Đồng sư huynh!"Lý Uyển Thanh nhìn thấy hai người đi đến, vô cùng vui vẻ.Tông Càn và Tông Đồng chính là huynh đệ, cũng là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, đều là cảnh giới Tiên Quân trung phẩm."Cuối cùng cũng tìm được các ngươi, sao rồi?Không có việc gì chứ?"Lý Uyển Thanh vội vàng nói: "Chúng ta không có việc gì, chỉ là không thấy Cù thánh nữ nữa!""Yên tâm, Cáo thánh tử đã tìm ra Cù thánh nữ, Băng U Cơ của Hàn Mị tộc bây giờ đang đánh nhau với Cáo thánh tử!"Cáo Thừa Thiên! Thật tốt quá! Lý Uyển Thanh nhìn về phía Lam Nhược Vân, cười nói: "Lam sư tỷ bây giờ có thể yên tâm rồi”."Ừm...”, Tông Càn có thân hình cao lớn, tiếp tục nói: "Mạc Du trưởng lão cũng đã đến đây, mấy Tiên Vương dị tộc kia không chạy thoát được đâu!""Vị kia là… Thạch Bắc Lâm của Thượng Thanh Lâu!"
Trong trời đất, những tiếng nổ vang truyền ra.
Đột nhiên, một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đạp chân lên trên dãy núi, khiến dãy núi cứ như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
"Hừ!"
Ầm ầm ầm... Chỉ một thoáng, từng ngọn núi cao sụp đổ, từng gốc cây cổ thụ trực tiếp hóa thành bột mịn.
Bụi bặm cuồn cuộn khắp trời đất.
Đám người Thạch Quang Diệu, Vân Học Lâm, Lam Nhược Vân, Lý Uyển Thanh cũng dừng chiến đấu với đám dị tộc, rút lui ra mười dặm.
Tiên Vương! Lại có Tiên Vương xuất hiện.
Bây giờ đã không phải là chiến trường của bọn họ nữa rồi.
Mà là chiến trường của nhân vật cấp bậc Tiên Vương.
Lam Nhược Vân lo lắng nhìn bốn phía, như đang tìm kiếm cái gì.
"Lam sư tỷ, ngươi làm gì vậy?"
Lý Uyển Thanh hiếu kỳ nói.
Hai người dẫn theo vài vị đệ tử Thái Thánh, giờ phút này đang trốn ở dưới một ngọn núi.
"Cù sư tỷ đâu?"
Lam Nhược Vân lo lắng nói: "Cô ấy đánh nhau với Băng U Cơ, đến bây giờ cũng không biết đi nơi nào rồi!"
Nghe thấy lời này, Lý Uyển Thanh cũng ngẩn ra.
Đúng vậy! Cù Thanh Thư đi đâu rồi?
Ầm! Mà đúng lúc này, trong trời đất vang lên những tiếng nổi, đất rung núi chuyển, mặt đất cuồn cuộn ầm vang, bàn chân khổng lồ kia trực tiếp đạp xuống.
Cả trời đất đều run lên.
Thậm chí không gian cũng có một số dấu hiệu sắp sụp đổ.
"Đây là…", ánh mắt Lam Nhược Vân dại ra, nhìn về phía phương xa.
"Lam Nhược Vân!"
"Lý Uyển Thanh!"
Đúng lúc này, những tiếng hô hào vang lên.
"Tông Càn sư huynh, Tông Đồng sư huynh!"
Lý Uyển Thanh nhìn thấy hai người đi đến, vô cùng vui vẻ.
Tông Càn và Tông Đồng chính là huynh đệ, cũng là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, đều là cảnh giới Tiên Quân trung phẩm.
"Cuối cùng cũng tìm được các ngươi, sao rồi?
Không có việc gì chứ?"
Lý Uyển Thanh vội vàng nói: "Chúng ta không có việc gì, chỉ là không thấy Cù thánh nữ nữa!"
"Yên tâm, Cáo thánh tử đã tìm ra Cù thánh nữ, Băng U Cơ của Hàn Mị tộc bây giờ đang đánh nhau với Cáo thánh tử!"
Cáo Thừa Thiên! Thật tốt quá! Lý Uyển Thanh nhìn về phía Lam Nhược Vân, cười nói: "Lam sư tỷ bây giờ có thể yên tâm rồi”.
"Ừm...”, Tông Càn có thân hình cao lớn, tiếp tục nói: "Mạc Du trưởng lão cũng đã đến đây, mấy Tiên Vương dị tộc kia không chạy thoát được đâu!"
"Vị kia là… Thạch Bắc Lâm của Thượng Thanh Lâu!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong trời đất, những tiếng nổ vang truyền ra.Đột nhiên, một bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đạp chân lên trên dãy núi, khiến dãy núi cứ như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào."Hừ!"Ầm ầm ầm... Chỉ một thoáng, từng ngọn núi cao sụp đổ, từng gốc cây cổ thụ trực tiếp hóa thành bột mịn.Bụi bặm cuồn cuộn khắp trời đất.Đám người Thạch Quang Diệu, Vân Học Lâm, Lam Nhược Vân, Lý Uyển Thanh cũng dừng chiến đấu với đám dị tộc, rút lui ra mười dặm.Tiên Vương! Lại có Tiên Vương xuất hiện.Bây giờ đã không phải là chiến trường của bọn họ nữa rồi.Mà là chiến trường của nhân vật cấp bậc Tiên Vương.Lam Nhược Vân lo lắng nhìn bốn phía, như đang tìm kiếm cái gì."Lam sư tỷ, ngươi làm gì vậy?"Lý Uyển Thanh hiếu kỳ nói.Hai người dẫn theo vài vị đệ tử Thái Thánh, giờ phút này đang trốn ở dưới một ngọn núi."Cù sư tỷ đâu?"Lam Nhược Vân lo lắng nói: "Cô ấy đánh nhau với Băng U Cơ, đến bây giờ cũng không biết đi nơi nào rồi!"Nghe thấy lời này, Lý Uyển Thanh cũng ngẩn ra.Đúng vậy! Cù Thanh Thư đi đâu rồi?Ầm! Mà đúng lúc này, trong trời đất vang lên những tiếng nổi, đất rung núi chuyển, mặt đất cuồn cuộn ầm vang, bàn chân khổng lồ kia trực tiếp đạp xuống.Cả trời đất đều run lên.Thậm chí không gian cũng có một số dấu hiệu sắp sụp đổ."Đây là…", ánh mắt Lam Nhược Vân dại ra, nhìn về phía phương xa."Lam Nhược Vân!""Lý Uyển Thanh!"Đúng lúc này, những tiếng hô hào vang lên."Tông Càn sư huynh, Tông Đồng sư huynh!"Lý Uyển Thanh nhìn thấy hai người đi đến, vô cùng vui vẻ.Tông Càn và Tông Đồng chính là huynh đệ, cũng là đệ tử hạch tâm của Thái Thanh tiên tông, đều là cảnh giới Tiên Quân trung phẩm."Cuối cùng cũng tìm được các ngươi, sao rồi?Không có việc gì chứ?"Lý Uyển Thanh vội vàng nói: "Chúng ta không có việc gì, chỉ là không thấy Cù thánh nữ nữa!""Yên tâm, Cáo thánh tử đã tìm ra Cù thánh nữ, Băng U Cơ của Hàn Mị tộc bây giờ đang đánh nhau với Cáo thánh tử!"Cáo Thừa Thiên! Thật tốt quá! Lý Uyển Thanh nhìn về phía Lam Nhược Vân, cười nói: "Lam sư tỷ bây giờ có thể yên tâm rồi”."Ừm...”, Tông Càn có thân hình cao lớn, tiếp tục nói: "Mạc Du trưởng lão cũng đã đến đây, mấy Tiên Vương dị tộc kia không chạy thoát được đâu!""Vị kia là… Thạch Bắc Lâm của Thượng Thanh Lâu!"