“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 10252: Thế giới này quả nhiên là quá điên khùng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Xa xa, Đại Hoàng vội vàng rụt đầu, mặc niệm: không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta.Bên trong phế tích.Diệp Nam Hiên cảm giác xương cốt cả người mình như sắp nứt ra.Mẹ nó đau quá! Hắn ta dựa vào một viên Tịnh Ma Châu Đan để tăng lên tới Tiên Vương, chỉ cảm thấy từ trên xuống dưới cơ thể đều hoàn toàn khác mình trước đây.Nhưng đao này một căn bản còn chưa chém ra đã bị người ta đập chết rồi.Chênh lệch.Thật lớn.Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”.Vừa dứt lời, Kỳ Quân lại vung tay ra, hư không bốn phía sụp xuống, lực lượng cuồn cuộn.Nhưng đúng lúc này, một cái đỉnh đồng xanh lao đến, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai bao phủ lấy Diệp Nam Hiên.Sau đó cái đồng rút lui, nhảy vào bên trong lôi kiếp xa xa.Giữa lôi kiếp trong trời đất.Một bóng người đẫm máu, quần áo rách nát đứng trong mưa gió lôi điện trông như ma quỷ.“Tiên Hoàng giỏi lắm sao?”Giờ phút này cả người Tần Ninh đã nứt nẻ, bị lôi kiếp phá hủy khiến người ta phải run sợ.“Hôm nay ông đây sẽ thử chém một cái xem sao!”Nghe nói như thế, Diệp Nam Hiên bị Nguyên Hoàng Đỉnh bao lại vô cùng kích động nói: “Sư phụ vô địch!”Tần Ninh liếc mắt nhìn Diệp Nam Hiên một cái, không khỏi nói: “Ngu ngốc”.“Ặc...”, “Ngươi cho là ngươi đang vì vi sư sao?Một kẻ mới vào Tiên Vương mà lại cầm đao đi chém Tiên Hoàng?”Diệp Nam Hiên gãi đầu.Tần Ninh không để ý đến Diệp Nam Hiên nữa, mà nhìn về phía Kỳ Quân, cười lạnh nói: “Đối mặt với dị tộc, Tần Ninh ta chỉ có một chữ - giết!”Một tiếng hét truyền ra khắp trời đất.Kỳ Quân nghe nói như thế, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo.Đã lâu rồi ông ta không gặp được người nào tuổi còn trẻ mà lại ngông cuồng như vậy.Cho dù là không biết không sợ hay là to gan lớn mật, hôm nay Tần Ninh đều phải chết.Kỳ Quân vung tay lên, khí tức quanh người ngưng tụ, giống như thời không bên cạnh ông ta đều sụp đổ, từng lực lượng trời đất khác quanh quẩn ra.Sự khủng bố của Tiên Hoàng khiến lực lượng trời đất cũng phải thần phục.

Xa xa, Đại Hoàng vội vàng rụt đầu, mặc niệm: không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta.

Bên trong phế tích.

Diệp Nam Hiên cảm giác xương cốt cả người mình như sắp nứt ra.

Mẹ nó đau quá! Hắn ta dựa vào một viên Tịnh Ma Châu Đan để tăng lên tới Tiên Vương, chỉ cảm thấy từ trên xuống dưới cơ thể đều hoàn toàn khác mình trước đây.

Nhưng đao này một căn bản còn chưa chém ra đã bị người ta đập chết rồi.

Chênh lệch.

Thật lớn.

Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”.

Vừa dứt lời, Kỳ Quân lại vung tay ra, hư không bốn phía sụp xuống, lực lượng cuồn cuộn.

Nhưng đúng lúc này, một cái đỉnh đồng xanh lao đến, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai bao phủ lấy Diệp Nam Hiên.

Sau đó cái đồng rút lui, nhảy vào bên trong lôi kiếp xa xa.

Giữa lôi kiếp trong trời đất.

Một bóng người đẫm máu, quần áo rách nát đứng trong mưa gió lôi điện trông như ma quỷ.

“Tiên Hoàng giỏi lắm sao?”

Giờ phút này cả người Tần Ninh đã nứt nẻ, bị lôi kiếp phá hủy khiến người ta phải run sợ.

“Hôm nay ông đây sẽ thử chém một cái xem sao!”

Nghe nói như thế, Diệp Nam Hiên bị Nguyên Hoàng Đỉnh bao lại vô cùng kích động nói: “Sư phụ vô địch!”

Tần Ninh liếc mắt nhìn Diệp Nam Hiên một cái, không khỏi nói: “Ngu ngốc”.

“Ặc...”, “Ngươi cho là ngươi đang vì vi sư sao?

Một kẻ mới vào Tiên Vương mà lại cầm đao đi chém Tiên Hoàng?”

Diệp Nam Hiên gãi đầu.

Tần Ninh không để ý đến Diệp Nam Hiên nữa, mà nhìn về phía Kỳ Quân, cười lạnh nói: “Đối mặt với dị tộc, Tần Ninh ta chỉ có một chữ - giết!”

Một tiếng hét truyền ra khắp trời đất.

Kỳ Quân nghe nói như thế, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo.

Đã lâu rồi ông ta không gặp được người nào tuổi còn trẻ mà lại ngông cuồng như vậy.

Cho dù là không biết không sợ hay là to gan lớn mật, hôm nay Tần Ninh đều phải chết.

Kỳ Quân vung tay lên, khí tức quanh người ngưng tụ, giống như thời không bên cạnh ông ta đều sụp đổ, từng lực lượng trời đất khác quanh quẩn ra.

Sự khủng bố của Tiên Hoàng khiến lực lượng trời đất cũng phải thần phục.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Xa xa, Đại Hoàng vội vàng rụt đầu, mặc niệm: không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta.Bên trong phế tích.Diệp Nam Hiên cảm giác xương cốt cả người mình như sắp nứt ra.Mẹ nó đau quá! Hắn ta dựa vào một viên Tịnh Ma Châu Đan để tăng lên tới Tiên Vương, chỉ cảm thấy từ trên xuống dưới cơ thể đều hoàn toàn khác mình trước đây.Nhưng đao này một căn bản còn chưa chém ra đã bị người ta đập chết rồi.Chênh lệch.Thật lớn.Kỳ Quân lạnh lùng nói: “Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”.Vừa dứt lời, Kỳ Quân lại vung tay ra, hư không bốn phía sụp xuống, lực lượng cuồn cuộn.Nhưng đúng lúc này, một cái đỉnh đồng xanh lao đến, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai bao phủ lấy Diệp Nam Hiên.Sau đó cái đồng rút lui, nhảy vào bên trong lôi kiếp xa xa.Giữa lôi kiếp trong trời đất.Một bóng người đẫm máu, quần áo rách nát đứng trong mưa gió lôi điện trông như ma quỷ.“Tiên Hoàng giỏi lắm sao?”Giờ phút này cả người Tần Ninh đã nứt nẻ, bị lôi kiếp phá hủy khiến người ta phải run sợ.“Hôm nay ông đây sẽ thử chém một cái xem sao!”Nghe nói như thế, Diệp Nam Hiên bị Nguyên Hoàng Đỉnh bao lại vô cùng kích động nói: “Sư phụ vô địch!”Tần Ninh liếc mắt nhìn Diệp Nam Hiên một cái, không khỏi nói: “Ngu ngốc”.“Ặc...”, “Ngươi cho là ngươi đang vì vi sư sao?Một kẻ mới vào Tiên Vương mà lại cầm đao đi chém Tiên Hoàng?”Diệp Nam Hiên gãi đầu.Tần Ninh không để ý đến Diệp Nam Hiên nữa, mà nhìn về phía Kỳ Quân, cười lạnh nói: “Đối mặt với dị tộc, Tần Ninh ta chỉ có một chữ - giết!”Một tiếng hét truyền ra khắp trời đất.Kỳ Quân nghe nói như thế, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo.Đã lâu rồi ông ta không gặp được người nào tuổi còn trẻ mà lại ngông cuồng như vậy.Cho dù là không biết không sợ hay là to gan lớn mật, hôm nay Tần Ninh đều phải chết.Kỳ Quân vung tay lên, khí tức quanh người ngưng tụ, giống như thời không bên cạnh ông ta đều sụp đổ, từng lực lượng trời đất khác quanh quẩn ra.Sự khủng bố của Tiên Hoàng khiến lực lượng trời đất cũng phải thần phục.

Chương 10252: Thế giới này quả nhiên là quá điên khùng.