Tỉnh lại trong đêm đen hỗn độn, thiếu niên Nhâm Tiểu Túc lau lau mồ hôi trên trán mình, sau đó nhìn về phía thiếu niên mười ba, bốn tuổi đang đứng canh cửa."Lục Nguyên, có xuất hiện tình huống gì hay không?"  Nhâm Tiểu Túc hỏi.Thiếu niên được gọi là Lục Nguyên kỳ thật tên đầy đủ là Nhan Lục Nguyên.Nhan Lục Nguyên lớn lên bộ dáng cả người lẫn vật vô hại, nhìn sơ qua cũng rất vô tội, nhưng mà trong tay cậu lại cầm một thanh cốt đao canh giữ ở lối vào, lúc này đêm khuya, tuy cậu đã rất buồn ngủ nhưng thủy chung chưa từng nhắm mắt, bởi vì cậu phải gác đêm.Nhan Lục Nguyên lắc đầu nói: "Không có việc gì, bệnh tình của anh như thế nào rồi, bác sĩ trên thị trấn cũng không nhìn ra đây là bệnh gì sao?""Không cần em quan tâm mấy chuyện này, anh không phải mắc bệnh." Nhâm Tiểu Túc ngữ khí quả quyết nói: "Trời sắp sáng, anh chuẩn bị ra ngoài đi săn, một lát nữa em nhớ đi học đúng giờ đấy.""Ừm"Nhan Lục Nguyên trầm thấp gật đầu:"Ở cái vùng đất chết này, học giỏi thì làm được cái gì.

Chương 228: Đàn Sói Thành Tinh

Đệ Nhất Danh SáchTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Thám HiểmTỉnh lại trong đêm đen hỗn độn, thiếu niên Nhâm Tiểu Túc lau lau mồ hôi trên trán mình, sau đó nhìn về phía thiếu niên mười ba, bốn tuổi đang đứng canh cửa."Lục Nguyên, có xuất hiện tình huống gì hay không?"  Nhâm Tiểu Túc hỏi.Thiếu niên được gọi là Lục Nguyên kỳ thật tên đầy đủ là Nhan Lục Nguyên.Nhan Lục Nguyên lớn lên bộ dáng cả người lẫn vật vô hại, nhìn sơ qua cũng rất vô tội, nhưng mà trong tay cậu lại cầm một thanh cốt đao canh giữ ở lối vào, lúc này đêm khuya, tuy cậu đã rất buồn ngủ nhưng thủy chung chưa từng nhắm mắt, bởi vì cậu phải gác đêm.Nhan Lục Nguyên lắc đầu nói: "Không có việc gì, bệnh tình của anh như thế nào rồi, bác sĩ trên thị trấn cũng không nhìn ra đây là bệnh gì sao?""Không cần em quan tâm mấy chuyện này, anh không phải mắc bệnh." Nhâm Tiểu Túc ngữ khí quả quyết nói: "Trời sắp sáng, anh chuẩn bị ra ngoài đi săn, một lát nữa em nhớ đi học đúng giờ đấy.""Ừm"Nhan Lục Nguyên trầm thấp gật đầu:"Ở cái vùng đất chết này, học giỏi thì làm được cái gì. Thẳng tới khi đám Lâm Tê phát hiện đội trưởng Chu có vấn đề.Họ mới bỗng nhiên ý thức được, khả năng cao trong balo đối phương có máy cung cấp năng lượng cho người máy nano.Chính vì lẽ đó mà khi người máy nano của mọi người hết năng lượng thì đội trưởng Chu vẫn không có chuyện gì.Bây giờ đang là lúc nguy hiểm, đám Lâm Tê thầm nghĩ, nếu được dùng thiết bị sạc này thì tỷ lệ sống của mọi người hẳn sẽ lớn hơn.Vì thế mấy người Lâm Tê nhìn nhau, họ tính nhờ đội trưởng Chu được dùng balo hắn đang mang.Có điều không chờ họ mở miệng, cánh rừng sau lưng họ bỗng nhiên phát ra tiếng động, phảng phất như có cự thú đang tới gần.- Không tốt, đàn sói đuổi theo!Đội trưởng Chu hô to:- Chạy mau!Lúc này, những người khác không có cơ hội nói nữa, chỉ có thể tiếp tục chạy thoát thân!Khi họ phát hiện sau lưng có đàn sói đuổi theo thì chúng đã bao vây hai phía.Một màn này khiến mọi người chạy càng nhanh hơn, sợ bị đàn sói đuổi kịp!Có vài chiến binh nano đã hết năng lượng nên tụt lại đằng sau.Chiến hữu của họ thì chẳng ai có ý tứ trợ giúp.Họ càng chạy càng tuyệt vọng.Không ít người thậm chí còn quên bản thân có súng, có thể dùng để phòng thủ.Nhâm Tiểu Túc trốn trên sườn núi nhìn một màn này, hắn không khỏi thở dài.Quả nhiên Lý thị phái họ tới là để tìm cái chết.Nếu đây là tiểu đội chính quy thì dù lui binh cũng có trật tự, tuyệt đối không chạy loạn như bấy giờ.Nói cho cùng, họ chỉ là những người bình thường biết điều khiến người máy nano mà thôi.Không chừng chẳng ít người có tố chất tâm lý còn không bằng người bình thường.Bất quá, Nhâm Tiểu Túc muốn biết bộ dáng chiến binh nano chân chính của Lý thị sẽ có bộ dáng gì.- Ồ.Nhâm Tiểu Túc chú ý tới chỗ khắc thường của đội trưởng Chu.Hắn phát hiện năng lượng của đối phương không chút suy giảm.Chuyện gì thế này?Sau một khắc, đàn sói từ hai phía bắt đầu giáp công, cứng rắn cắt đứt đám chiến binh thành hai phần.Thẳng tới lúc này, họ mới nhớ mình có súng, lập tức nổ súng tấn công.Nhưng đám chiến binh ngu tới mức, ngay cả chốt an toàn cũng còn chưa mở!Có người rút bội đao từ bên hông ra.Đó là vũ khí thân cận mà binh sĩ Lý thị hay dùng, thuận tiện phát huy tố chất thân thể siêu cường của binh sĩ nano.Đối với những binh sĩ nano này mà nói, việc chiến đấu bằng đao sắc tốt hơn dùng súng nhiều!Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa nhìn đám chiến binh rút đao.Hắn phát hiện cán đao có màu da cam, lưỡi đao có màu bạc giống y như người máy nano vậy.Thời điểm lưỡi đao chém về phía đàn sói, lưỡi đao ngân sắc kia thậm chí còn có chút ba động, một tầng rung động không ngừng lan tràn.Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc, chẳng lẽ lưỡi đao là do người máy nano tạo thành?Lưỡi chém vào thân, miệng vết thương nháy mắt như bị đốt cháy!Đàn sói thấy vũ khí lợi hại không chính diện tấn công nữa mà đánh lén sau lưng!Đội trưởng Chu và đám Lâm Tê không chạy nữa.Nếu họ không nghĩ ra cách thì chết là cái chắc.Dù năng lượng nano của đội trưởng Chu nhiều hơn đi nữa thì hắn cũng không chạy nhanh bằng đàn sói!- Ai có tạc đạn đưa cho ta!Đội trưởng Chu hét lớn, thời khắc sinh tử hắn hét lên đến mức khản giọng.Có người biến sắc nói:- Nhưng đằng sau vẫn còn đồng đội!Lúc này, có người nổ súng trong bầy sói, nói rõ dù bị bầy sói bao vây nhưng họ vẫn chưa chết!Âm thanh đội trưởng Chu lạnh lùng vang lên:- Ngươi muốn đồng tình thì về cứu họ đi.Bằng không đừng ở chỗ này của ta giả nhân giả nghĩa nghĩa.Chẳng phải chính ngươi cũng bỏ họ ở đó mà chạy thoát thân à?Không ai lên tiếng, bất quá có người không nhịn được nói:- Ngươi là muốn nổ chết các chiến hữu kia a.- Chiến hữu?Đội trưởng Chu cười lạnh:- Bọn họ không xứng thành chiến hữu của lão tử.Trong đội còn mười tạc đạn, lấy hết ra đây cho ta.Nói xong, lập tức có người lấy tạc đạn ra.Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa, sắc mặt nhất thời đại biến.Đám người kia có mang theo tạc đạn?!Tuy đàn sói có thể kháng cự được súng đạn nhưng không gánh nổi tạc đạn a.Nổ một lần là chết vài con sói, vậy chẳng phải nhiệm vụ hắn đi tong rồi à?Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc điều khiển ảnh tử xông vào chiến trường.Nhâm Tiểu Túc đứng đằng sau hạ giọng hô:- Đừng đuổi theo nữa! Nguy hiểm!Đại bộ phận đàn sói dừng bước.Có điều, một con sói dã tính dâng cao, mắt thấy sắp cắn chết vài chiến binh nano nên lao ra.Đầu sói này chỉ to sau lang vương, bình thường Nhâm Tiểu Túc thấy nó thường đi cùng lang vương, không khác gì tả hộ pháp cả…Kết quả trong nháy mắt con sói kia lao ra, ảnh tử lập tức vọt tới trước mặt nó, bồng nó chạy đi!Đầu sói gấp gáp, điên cuồng gào rống, thế nhưng ảnh tử mặc kệ nó kêu la, quyết đoán khiêng nó đi!Lúc này, biểu tình lang vương nhìn ảnh tử cũng thay đổi, khí lực thứ đồ chơi này lớn thế?!Đám đội trưởng Chu đã thống nhất kéo chốt an toàn của tạc đạn, muốn ném vào đàn sói đuổi theo sau.Kết quả họ ngạc nhiên phát hiện chẳng biết từ lúc nào đàn sói đã dừng bước, không đuổi theo nữa.Có một đầu đuổi theo họ nhưng bị một ảnh tử màu đen khiêng lên, chạy theo hướng ngược lại, càng chạy càng xa…Một màn này khiến đám Lâm Tê ngốc ngơ, đây là sao? Sao không đuổi theo họ nữa?Vì sao bóng đen kia lại ngăn đầu sói kia tấn công họ?Họ không phải người chưa trải sự đời.Có điều cảnh tượng trước mắt quá khó tin.Một người ngơ ngác hỏi:- Vẫn ném à?- Ném mau!Nói xong, đội trưởng Chu vung tạc đạn trong tay mình, không ném thì để lại tự nổ chính mình à…Thế nhưng tạc đạn ném ra, chẳng còn đầu sói nào nữa! Đám sói này thành tinh rồi hả?Tiếng nổ chấn động một vùng núi.Các loài chim trong sơn dã kinh hãi, điên cuồng bay lên không trung, bay lượn ngợp một mảnh trời.Lang vương lẳng lặng dừng trước khói thuốc nổ bay toán loạn.Nó sớm đã chứng kiến sự lợi hại của vũ khí nóng nên không quá kinh hãi.Lang vương nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc gật đầu như nó đang cảm tạ.Nếu vừa rồi Nhâm Tiểu Túc không kịp thời ngăn nó lại, e rằng đàn sói sẽ có thương vong thảm trọng.Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc không thể nói hắn chỉ đang làm nhiệm vụ.Kỳ thật dù không có nhiệm vụ này, Nhâm Tiểu Túc cũng không thấy chết bỏ mặc.Dù sao họ vẫn đang hợp tác với nhau kia mà.Nhâm Tiểu Túc nhìn chiến binh nano bị đàn sói giết.Trong thi thể chảy ra một dòng ngân sắc.Nhâm Tiểu Túc đếm một chút, đàn sói đã vây giết được chín 9 binh sĩ nano.Hiệu suất tương đối cao, đáng tiếc vì tạc đạn mà phần lớn chiến binh vẫn chạy trốn được..

Đệ Nhất Danh SáchTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Thám HiểmTỉnh lại trong đêm đen hỗn độn, thiếu niên Nhâm Tiểu Túc lau lau mồ hôi trên trán mình, sau đó nhìn về phía thiếu niên mười ba, bốn tuổi đang đứng canh cửa."Lục Nguyên, có xuất hiện tình huống gì hay không?"  Nhâm Tiểu Túc hỏi.Thiếu niên được gọi là Lục Nguyên kỳ thật tên đầy đủ là Nhan Lục Nguyên.Nhan Lục Nguyên lớn lên bộ dáng cả người lẫn vật vô hại, nhìn sơ qua cũng rất vô tội, nhưng mà trong tay cậu lại cầm một thanh cốt đao canh giữ ở lối vào, lúc này đêm khuya, tuy cậu đã rất buồn ngủ nhưng thủy chung chưa từng nhắm mắt, bởi vì cậu phải gác đêm.Nhan Lục Nguyên lắc đầu nói: "Không có việc gì, bệnh tình của anh như thế nào rồi, bác sĩ trên thị trấn cũng không nhìn ra đây là bệnh gì sao?""Không cần em quan tâm mấy chuyện này, anh không phải mắc bệnh." Nhâm Tiểu Túc ngữ khí quả quyết nói: "Trời sắp sáng, anh chuẩn bị ra ngoài đi săn, một lát nữa em nhớ đi học đúng giờ đấy.""Ừm"Nhan Lục Nguyên trầm thấp gật đầu:"Ở cái vùng đất chết này, học giỏi thì làm được cái gì. Thẳng tới khi đám Lâm Tê phát hiện đội trưởng Chu có vấn đề.Họ mới bỗng nhiên ý thức được, khả năng cao trong balo đối phương có máy cung cấp năng lượng cho người máy nano.Chính vì lẽ đó mà khi người máy nano của mọi người hết năng lượng thì đội trưởng Chu vẫn không có chuyện gì.Bây giờ đang là lúc nguy hiểm, đám Lâm Tê thầm nghĩ, nếu được dùng thiết bị sạc này thì tỷ lệ sống của mọi người hẳn sẽ lớn hơn.Vì thế mấy người Lâm Tê nhìn nhau, họ tính nhờ đội trưởng Chu được dùng balo hắn đang mang.Có điều không chờ họ mở miệng, cánh rừng sau lưng họ bỗng nhiên phát ra tiếng động, phảng phất như có cự thú đang tới gần.- Không tốt, đàn sói đuổi theo!Đội trưởng Chu hô to:- Chạy mau!Lúc này, những người khác không có cơ hội nói nữa, chỉ có thể tiếp tục chạy thoát thân!Khi họ phát hiện sau lưng có đàn sói đuổi theo thì chúng đã bao vây hai phía.Một màn này khiến mọi người chạy càng nhanh hơn, sợ bị đàn sói đuổi kịp!Có vài chiến binh nano đã hết năng lượng nên tụt lại đằng sau.Chiến hữu của họ thì chẳng ai có ý tứ trợ giúp.Họ càng chạy càng tuyệt vọng.Không ít người thậm chí còn quên bản thân có súng, có thể dùng để phòng thủ.Nhâm Tiểu Túc trốn trên sườn núi nhìn một màn này, hắn không khỏi thở dài.Quả nhiên Lý thị phái họ tới là để tìm cái chết.Nếu đây là tiểu đội chính quy thì dù lui binh cũng có trật tự, tuyệt đối không chạy loạn như bấy giờ.Nói cho cùng, họ chỉ là những người bình thường biết điều khiến người máy nano mà thôi.Không chừng chẳng ít người có tố chất tâm lý còn không bằng người bình thường.Bất quá, Nhâm Tiểu Túc muốn biết bộ dáng chiến binh nano chân chính của Lý thị sẽ có bộ dáng gì.- Ồ.Nhâm Tiểu Túc chú ý tới chỗ khắc thường của đội trưởng Chu.Hắn phát hiện năng lượng của đối phương không chút suy giảm.Chuyện gì thế này?Sau một khắc, đàn sói từ hai phía bắt đầu giáp công, cứng rắn cắt đứt đám chiến binh thành hai phần.Thẳng tới lúc này, họ mới nhớ mình có súng, lập tức nổ súng tấn công.Nhưng đám chiến binh ngu tới mức, ngay cả chốt an toàn cũng còn chưa mở!Có người rút bội đao từ bên hông ra.Đó là vũ khí thân cận mà binh sĩ Lý thị hay dùng, thuận tiện phát huy tố chất thân thể siêu cường của binh sĩ nano.Đối với những binh sĩ nano này mà nói, việc chiến đấu bằng đao sắc tốt hơn dùng súng nhiều!Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa nhìn đám chiến binh rút đao.Hắn phát hiện cán đao có màu da cam, lưỡi đao có màu bạc giống y như người máy nano vậy.Thời điểm lưỡi đao chém về phía đàn sói, lưỡi đao ngân sắc kia thậm chí còn có chút ba động, một tầng rung động không ngừng lan tràn.Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc, chẳng lẽ lưỡi đao là do người máy nano tạo thành?Lưỡi chém vào thân, miệng vết thương nháy mắt như bị đốt cháy!Đàn sói thấy vũ khí lợi hại không chính diện tấn công nữa mà đánh lén sau lưng!Đội trưởng Chu và đám Lâm Tê không chạy nữa.Nếu họ không nghĩ ra cách thì chết là cái chắc.Dù năng lượng nano của đội trưởng Chu nhiều hơn đi nữa thì hắn cũng không chạy nhanh bằng đàn sói!- Ai có tạc đạn đưa cho ta!Đội trưởng Chu hét lớn, thời khắc sinh tử hắn hét lên đến mức khản giọng.Có người biến sắc nói:- Nhưng đằng sau vẫn còn đồng đội!Lúc này, có người nổ súng trong bầy sói, nói rõ dù bị bầy sói bao vây nhưng họ vẫn chưa chết!Âm thanh đội trưởng Chu lạnh lùng vang lên:- Ngươi muốn đồng tình thì về cứu họ đi.Bằng không đừng ở chỗ này của ta giả nhân giả nghĩa nghĩa.Chẳng phải chính ngươi cũng bỏ họ ở đó mà chạy thoát thân à?Không ai lên tiếng, bất quá có người không nhịn được nói:- Ngươi là muốn nổ chết các chiến hữu kia a.- Chiến hữu?Đội trưởng Chu cười lạnh:- Bọn họ không xứng thành chiến hữu của lão tử.Trong đội còn mười tạc đạn, lấy hết ra đây cho ta.Nói xong, lập tức có người lấy tạc đạn ra.Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa, sắc mặt nhất thời đại biến.Đám người kia có mang theo tạc đạn?!Tuy đàn sói có thể kháng cự được súng đạn nhưng không gánh nổi tạc đạn a.Nổ một lần là chết vài con sói, vậy chẳng phải nhiệm vụ hắn đi tong rồi à?Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc điều khiển ảnh tử xông vào chiến trường.Nhâm Tiểu Túc đứng đằng sau hạ giọng hô:- Đừng đuổi theo nữa! Nguy hiểm!Đại bộ phận đàn sói dừng bước.Có điều, một con sói dã tính dâng cao, mắt thấy sắp cắn chết vài chiến binh nano nên lao ra.Đầu sói này chỉ to sau lang vương, bình thường Nhâm Tiểu Túc thấy nó thường đi cùng lang vương, không khác gì tả hộ pháp cả…Kết quả trong nháy mắt con sói kia lao ra, ảnh tử lập tức vọt tới trước mặt nó, bồng nó chạy đi!Đầu sói gấp gáp, điên cuồng gào rống, thế nhưng ảnh tử mặc kệ nó kêu la, quyết đoán khiêng nó đi!Lúc này, biểu tình lang vương nhìn ảnh tử cũng thay đổi, khí lực thứ đồ chơi này lớn thế?!Đám đội trưởng Chu đã thống nhất kéo chốt an toàn của tạc đạn, muốn ném vào đàn sói đuổi theo sau.Kết quả họ ngạc nhiên phát hiện chẳng biết từ lúc nào đàn sói đã dừng bước, không đuổi theo nữa.Có một đầu đuổi theo họ nhưng bị một ảnh tử màu đen khiêng lên, chạy theo hướng ngược lại, càng chạy càng xa…Một màn này khiến đám Lâm Tê ngốc ngơ, đây là sao? Sao không đuổi theo họ nữa?Vì sao bóng đen kia lại ngăn đầu sói kia tấn công họ?Họ không phải người chưa trải sự đời.Có điều cảnh tượng trước mắt quá khó tin.Một người ngơ ngác hỏi:- Vẫn ném à?- Ném mau!Nói xong, đội trưởng Chu vung tạc đạn trong tay mình, không ném thì để lại tự nổ chính mình à…Thế nhưng tạc đạn ném ra, chẳng còn đầu sói nào nữa! Đám sói này thành tinh rồi hả?Tiếng nổ chấn động một vùng núi.Các loài chim trong sơn dã kinh hãi, điên cuồng bay lên không trung, bay lượn ngợp một mảnh trời.Lang vương lẳng lặng dừng trước khói thuốc nổ bay toán loạn.Nó sớm đã chứng kiến sự lợi hại của vũ khí nóng nên không quá kinh hãi.Lang vương nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc gật đầu như nó đang cảm tạ.Nếu vừa rồi Nhâm Tiểu Túc không kịp thời ngăn nó lại, e rằng đàn sói sẽ có thương vong thảm trọng.Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc không thể nói hắn chỉ đang làm nhiệm vụ.Kỳ thật dù không có nhiệm vụ này, Nhâm Tiểu Túc cũng không thấy chết bỏ mặc.Dù sao họ vẫn đang hợp tác với nhau kia mà.Nhâm Tiểu Túc nhìn chiến binh nano bị đàn sói giết.Trong thi thể chảy ra một dòng ngân sắc.Nhâm Tiểu Túc đếm một chút, đàn sói đã vây giết được chín 9 binh sĩ nano.Hiệu suất tương đối cao, đáng tiếc vì tạc đạn mà phần lớn chiến binh vẫn chạy trốn được..

Đệ Nhất Danh SáchTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Thám HiểmTỉnh lại trong đêm đen hỗn độn, thiếu niên Nhâm Tiểu Túc lau lau mồ hôi trên trán mình, sau đó nhìn về phía thiếu niên mười ba, bốn tuổi đang đứng canh cửa."Lục Nguyên, có xuất hiện tình huống gì hay không?"  Nhâm Tiểu Túc hỏi.Thiếu niên được gọi là Lục Nguyên kỳ thật tên đầy đủ là Nhan Lục Nguyên.Nhan Lục Nguyên lớn lên bộ dáng cả người lẫn vật vô hại, nhìn sơ qua cũng rất vô tội, nhưng mà trong tay cậu lại cầm một thanh cốt đao canh giữ ở lối vào, lúc này đêm khuya, tuy cậu đã rất buồn ngủ nhưng thủy chung chưa từng nhắm mắt, bởi vì cậu phải gác đêm.Nhan Lục Nguyên lắc đầu nói: "Không có việc gì, bệnh tình của anh như thế nào rồi, bác sĩ trên thị trấn cũng không nhìn ra đây là bệnh gì sao?""Không cần em quan tâm mấy chuyện này, anh không phải mắc bệnh." Nhâm Tiểu Túc ngữ khí quả quyết nói: "Trời sắp sáng, anh chuẩn bị ra ngoài đi săn, một lát nữa em nhớ đi học đúng giờ đấy.""Ừm"Nhan Lục Nguyên trầm thấp gật đầu:"Ở cái vùng đất chết này, học giỏi thì làm được cái gì. Thẳng tới khi đám Lâm Tê phát hiện đội trưởng Chu có vấn đề.Họ mới bỗng nhiên ý thức được, khả năng cao trong balo đối phương có máy cung cấp năng lượng cho người máy nano.Chính vì lẽ đó mà khi người máy nano của mọi người hết năng lượng thì đội trưởng Chu vẫn không có chuyện gì.Bây giờ đang là lúc nguy hiểm, đám Lâm Tê thầm nghĩ, nếu được dùng thiết bị sạc này thì tỷ lệ sống của mọi người hẳn sẽ lớn hơn.Vì thế mấy người Lâm Tê nhìn nhau, họ tính nhờ đội trưởng Chu được dùng balo hắn đang mang.Có điều không chờ họ mở miệng, cánh rừng sau lưng họ bỗng nhiên phát ra tiếng động, phảng phất như có cự thú đang tới gần.- Không tốt, đàn sói đuổi theo!Đội trưởng Chu hô to:- Chạy mau!Lúc này, những người khác không có cơ hội nói nữa, chỉ có thể tiếp tục chạy thoát thân!Khi họ phát hiện sau lưng có đàn sói đuổi theo thì chúng đã bao vây hai phía.Một màn này khiến mọi người chạy càng nhanh hơn, sợ bị đàn sói đuổi kịp!Có vài chiến binh nano đã hết năng lượng nên tụt lại đằng sau.Chiến hữu của họ thì chẳng ai có ý tứ trợ giúp.Họ càng chạy càng tuyệt vọng.Không ít người thậm chí còn quên bản thân có súng, có thể dùng để phòng thủ.Nhâm Tiểu Túc trốn trên sườn núi nhìn một màn này, hắn không khỏi thở dài.Quả nhiên Lý thị phái họ tới là để tìm cái chết.Nếu đây là tiểu đội chính quy thì dù lui binh cũng có trật tự, tuyệt đối không chạy loạn như bấy giờ.Nói cho cùng, họ chỉ là những người bình thường biết điều khiến người máy nano mà thôi.Không chừng chẳng ít người có tố chất tâm lý còn không bằng người bình thường.Bất quá, Nhâm Tiểu Túc muốn biết bộ dáng chiến binh nano chân chính của Lý thị sẽ có bộ dáng gì.- Ồ.Nhâm Tiểu Túc chú ý tới chỗ khắc thường của đội trưởng Chu.Hắn phát hiện năng lượng của đối phương không chút suy giảm.Chuyện gì thế này?Sau một khắc, đàn sói từ hai phía bắt đầu giáp công, cứng rắn cắt đứt đám chiến binh thành hai phần.Thẳng tới lúc này, họ mới nhớ mình có súng, lập tức nổ súng tấn công.Nhưng đám chiến binh ngu tới mức, ngay cả chốt an toàn cũng còn chưa mở!Có người rút bội đao từ bên hông ra.Đó là vũ khí thân cận mà binh sĩ Lý thị hay dùng, thuận tiện phát huy tố chất thân thể siêu cường của binh sĩ nano.Đối với những binh sĩ nano này mà nói, việc chiến đấu bằng đao sắc tốt hơn dùng súng nhiều!Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa nhìn đám chiến binh rút đao.Hắn phát hiện cán đao có màu da cam, lưỡi đao có màu bạc giống y như người máy nano vậy.Thời điểm lưỡi đao chém về phía đàn sói, lưỡi đao ngân sắc kia thậm chí còn có chút ba động, một tầng rung động không ngừng lan tràn.Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc, chẳng lẽ lưỡi đao là do người máy nano tạo thành?Lưỡi chém vào thân, miệng vết thương nháy mắt như bị đốt cháy!Đàn sói thấy vũ khí lợi hại không chính diện tấn công nữa mà đánh lén sau lưng!Đội trưởng Chu và đám Lâm Tê không chạy nữa.Nếu họ không nghĩ ra cách thì chết là cái chắc.Dù năng lượng nano của đội trưởng Chu nhiều hơn đi nữa thì hắn cũng không chạy nhanh bằng đàn sói!- Ai có tạc đạn đưa cho ta!Đội trưởng Chu hét lớn, thời khắc sinh tử hắn hét lên đến mức khản giọng.Có người biến sắc nói:- Nhưng đằng sau vẫn còn đồng đội!Lúc này, có người nổ súng trong bầy sói, nói rõ dù bị bầy sói bao vây nhưng họ vẫn chưa chết!Âm thanh đội trưởng Chu lạnh lùng vang lên:- Ngươi muốn đồng tình thì về cứu họ đi.Bằng không đừng ở chỗ này của ta giả nhân giả nghĩa nghĩa.Chẳng phải chính ngươi cũng bỏ họ ở đó mà chạy thoát thân à?Không ai lên tiếng, bất quá có người không nhịn được nói:- Ngươi là muốn nổ chết các chiến hữu kia a.- Chiến hữu?Đội trưởng Chu cười lạnh:- Bọn họ không xứng thành chiến hữu của lão tử.Trong đội còn mười tạc đạn, lấy hết ra đây cho ta.Nói xong, lập tức có người lấy tạc đạn ra.Nhâm Tiểu Túc đứng cách đó không xa, sắc mặt nhất thời đại biến.Đám người kia có mang theo tạc đạn?!Tuy đàn sói có thể kháng cự được súng đạn nhưng không gánh nổi tạc đạn a.Nổ một lần là chết vài con sói, vậy chẳng phải nhiệm vụ hắn đi tong rồi à?Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc điều khiển ảnh tử xông vào chiến trường.Nhâm Tiểu Túc đứng đằng sau hạ giọng hô:- Đừng đuổi theo nữa! Nguy hiểm!Đại bộ phận đàn sói dừng bước.Có điều, một con sói dã tính dâng cao, mắt thấy sắp cắn chết vài chiến binh nano nên lao ra.Đầu sói này chỉ to sau lang vương, bình thường Nhâm Tiểu Túc thấy nó thường đi cùng lang vương, không khác gì tả hộ pháp cả…Kết quả trong nháy mắt con sói kia lao ra, ảnh tử lập tức vọt tới trước mặt nó, bồng nó chạy đi!Đầu sói gấp gáp, điên cuồng gào rống, thế nhưng ảnh tử mặc kệ nó kêu la, quyết đoán khiêng nó đi!Lúc này, biểu tình lang vương nhìn ảnh tử cũng thay đổi, khí lực thứ đồ chơi này lớn thế?!Đám đội trưởng Chu đã thống nhất kéo chốt an toàn của tạc đạn, muốn ném vào đàn sói đuổi theo sau.Kết quả họ ngạc nhiên phát hiện chẳng biết từ lúc nào đàn sói đã dừng bước, không đuổi theo nữa.Có một đầu đuổi theo họ nhưng bị một ảnh tử màu đen khiêng lên, chạy theo hướng ngược lại, càng chạy càng xa…Một màn này khiến đám Lâm Tê ngốc ngơ, đây là sao? Sao không đuổi theo họ nữa?Vì sao bóng đen kia lại ngăn đầu sói kia tấn công họ?Họ không phải người chưa trải sự đời.Có điều cảnh tượng trước mắt quá khó tin.Một người ngơ ngác hỏi:- Vẫn ném à?- Ném mau!Nói xong, đội trưởng Chu vung tạc đạn trong tay mình, không ném thì để lại tự nổ chính mình à…Thế nhưng tạc đạn ném ra, chẳng còn đầu sói nào nữa! Đám sói này thành tinh rồi hả?Tiếng nổ chấn động một vùng núi.Các loài chim trong sơn dã kinh hãi, điên cuồng bay lên không trung, bay lượn ngợp một mảnh trời.Lang vương lẳng lặng dừng trước khói thuốc nổ bay toán loạn.Nó sớm đã chứng kiến sự lợi hại của vũ khí nóng nên không quá kinh hãi.Lang vương nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc gật đầu như nó đang cảm tạ.Nếu vừa rồi Nhâm Tiểu Túc không kịp thời ngăn nó lại, e rằng đàn sói sẽ có thương vong thảm trọng.Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc không thể nói hắn chỉ đang làm nhiệm vụ.Kỳ thật dù không có nhiệm vụ này, Nhâm Tiểu Túc cũng không thấy chết bỏ mặc.Dù sao họ vẫn đang hợp tác với nhau kia mà.Nhâm Tiểu Túc nhìn chiến binh nano bị đàn sói giết.Trong thi thể chảy ra một dòng ngân sắc.Nhâm Tiểu Túc đếm một chút, đàn sói đã vây giết được chín 9 binh sĩ nano.Hiệu suất tương đối cao, đáng tiếc vì tạc đạn mà phần lớn chiến binh vẫn chạy trốn được..

Chương 228: Đàn Sói Thành Tinh