Truyện thám hiểm là một thể loại văn học tập trung vào cuộc phiêu lưu, khám phá và khám phá các địa điểm hoang dã, vùng đất xa xôi hoặc địa điểm bí ẩn. Thể loại này thường xoay quanh những nhân vật phiêu lưu, nhà thám hiểm hoặc những người tìm kiếm sự khám phá và mạo hiểm. Truyện thám hiểm thường mô tả hành trình của nhân vật chính khi họ tiến vào những vùng đất không khám phá, đầy nguy hiểm và đầy bí ẩn. Cốt truyện có thể xoay quanh việc khám phá các điểm đến hoang dã như rừng rậm, núi non, sa mạc, đảo hoang, hay thậm chí là không gian và thế giới dưới nước. Nhân vật chính phải đối mặt với các thử thách tự nhiên, đối đầu với động vật hoang dã, vượt qua các chướng ngại vật và tìm hiểu những bí ẩn về vùng đất mà họ khám phá.

Truyện thám hiểm tạo ra một không gian mở rộng và khám phá cho độc giả. Nó mang đến cho người đọc những trải nghiệm phiêu lưu hấp dẫn, mở rộng kiến thức về thiên nhiên và địa lý, cũng như tạo ra sự kỳ vọng và sự háo hức về những khám phá mới. Thể loại này cung cấp cho người đọc cảm giác mạo hiểm, sự thách thức và sự kích thích của việc khám phá điều mới mẻ và chưa biết. Nó thường khám phá các khía cạnh về lòng dũng cảm, sự kiên nhẫn, sự đoàn kết và lòng tin vào khả năng vượt qua khó khăn.

Truyện thám hiểm có thể mang nhiều yếu tố, từ cuộc phiêu lưu hấp dẫn và căng thẳng đến sự khám phá về văn hoá, lịch sử và sự tự tìm hiểu của nhân vật chính. Nó cũng có thể tạo ra những cảm xúc sâu sắc về sự kỳ vọng và hy vọng, cũng như sự sợ hãi và bất ngờ. Truyện thám hiểm là một thể loại hấp dẫn và mang tính giải trí cao, thu hút người đọc với những câu chuyện mạo hiểm và những khám phá đầy màu sắc.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại thám hiểm đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Viễn Cổ Hành, Đại Mạc Thương Lang, Cửu Môn Ký Sự hay Đạo Mộ Bút Ký.

Giấc chiều tà.

Từng mô đất phong thực liên miên giơ nanh múa vuốt trên sa mạc Gobi, Lý Quảng Sinh ở đồn cảnh sát Nhã Đan vẫy tay với người cộng tác nơi xa.

“Lão Lưu, ở chỗ này.”

Bên ngoài là màu đen hỗn độn, ánh trăng trắng toát chém vào cửa kính tựa lưỡi dao sắc.

Lê Chỉ tỉnh giấc trong ánh nến vàng võ, hôm nay là tối đầu tiên anh đến trang viên Bình Minh.

"Hải Âu ơi, cậu đã bao giờ nghe nói đến "tử vong mục kích" là gì chưa?"

Ngày 31 tháng Một, vùng ngoại ô phía Bắc Nam Thành, khu Thiên Tinh Uyển, tòa nhà số tám, căn hộ 502, 11 giờ 55 phút.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Đạo quan này thực sự là của cô à?"

Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi.

Tiếng thang máy "Đinh" một tiếng, tôi cũng theo đó tỉnh lại.

Tôi kinh ngạc nhìn về phía cửa thang máy đang mở ra, rõ ràng một giây trước tôi còn bị zombie cắn, sao giờ phút này lại lành lặn đứng trong thang máy, như thể quay về thời điểm trước tận thế.

“Diệp Y, hai bình rượu ngon!” Một tráng hán ngồi phía sau hô lên.

“Được” Thiếu niên hồi đáp “Hai bình Nữ Nhi Hồng ngon nhất!”

Không sai, thiếu niên chính là thiếu đương gia của khách sạn, Vương Diệp Y.

Giống như có một ngọn lửa yêu đốt cháy đoàn kỵ binh vậy. Mấy trăm tên kỵ binh với thế tiến công mãnh liệt bắt đầu lao về phía đội buôn.

Người trung niên lập tức đặt vật mình đang cầm lên bàn, mời Răng Vàng xem qua. Hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi hai tay xòe tay, thể hiện ra ra vẻ mặt yêu nước thương dân của đám cán bộ thôn: "Tôi nói này đồng chí 'ông chủ lớn', tục ngữ nói rất hay, gặp nhau không phải do duyên cũng do phận.

Bài vè này đại ý nói về phong cảnh trước đây của thành Thiên Tân. ThờiDân quốc ngày đó, phía Nam có bến Thượng Hải, Bắc có thành Thiên Tân,chính là hai nơi phồn hoa nhất. Chuyện kể về Hà thần phần lớn đều xảy ra ở Thiên Tân.