Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 93
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Quân và Tiêu Qua đứng đó vui sướng vô ngần! Công pháp tu luyện cấp Tiên! AdvertisementĐỉnh của đỉnh! Cả cái Nam Châu chắc cũng không móc đâu ra! AdvertisementHai người bỏ qua hết những xích mích khi trước, nở nụ cười xán lạn. Lúc này, trận pháp dịch chuyển ở đằng xa bỗng rung lên. Diệp Quân quay đầu nhìn, hắn biết thư viện Quan Huyên đang tu sửa trận pháp! Sau khi im lặng một lát, Diệp Quân nói: "Tiêu Qua huynh, chút nữa huynh ra trước, sau đó nói một mình huynh phá ải!" Nghe thế, Tiêu Qua không hiểu: "Sao phải vậy?" Diệp Quân cười: "Ta có kẻ thù ở trong thư viện, thế nên ta muốn kín tiếng chút!" Tiêu Qua chớp mắt: "Huynh muốn đội lốt heo cắn chết hổ hả?" Diệp Quân cười ha ha: "Đúng vậy!" Tiêu Qua suy nghĩ rồi nói: "Nói thật là ta không muốn làm vậy cho lắm, vì điều này khiến ta thấy hơi xấu hổ!" Diệp Quân chân thành thuyết thục: "Huynh cứ xem như là giúp ta một tay!" Người tài luôn bị ganh ghét! Hắn vẫn muốn khiêm tốn một chút! Dù sao hắn cũng không muốn bị người khác ngày ngày dòm ngó. Làm thinh rinh cục vàng mới là chân ái! Danh tiếng? Hắn không quan tâm cho lắm. Sau khi đắn đo một hồi, Tiêu Qua đáp: "Được!" Diệp Quân cười: "Đa tạ!"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Quân và Tiêu Qua đứng đó vui sướng vô ngần!
Công pháp tu luyện cấp Tiên!
Advertisement
Đỉnh của đỉnh!
Cả cái Nam Châu chắc cũng không móc đâu ra!
Advertisement
Hai người bỏ qua hết những xích mích khi trước, nở nụ cười xán lạn.
Lúc này, trận pháp dịch chuyển ở đằng xa bỗng rung lên.
Diệp Quân quay đầu nhìn, hắn biết thư viện Quan Huyên đang tu sửa trận pháp!
Sau khi im lặng một lát, Diệp Quân nói: "Tiêu Qua huynh, chút nữa huynh ra trước, sau đó nói một mình huynh phá ải!"
Nghe thế, Tiêu Qua không hiểu: "Sao phải vậy?"
Diệp Quân cười: "Ta có kẻ thù ở trong thư viện, thế nên ta muốn kín tiếng chút!"
Tiêu Qua chớp mắt: "Huynh muốn đội lốt heo cắn chết hổ hả?"
Diệp Quân cười ha ha: "Đúng vậy!"
Tiêu Qua suy nghĩ rồi nói: "Nói thật là ta không muốn làm vậy cho lắm, vì điều này khiến ta thấy hơi xấu hổ!"
Diệp Quân chân thành thuyết thục: "Huynh cứ xem như là giúp ta một tay!"
Người tài luôn bị ganh ghét!
Hắn vẫn muốn khiêm tốn một chút!
Dù sao hắn cũng không muốn bị người khác ngày ngày dòm ngó.
Làm thinh rinh cục vàng mới là chân ái!
Danh tiếng?
Hắn không quan tâm cho lắm.
Sau khi đắn đo một hồi, Tiêu Qua đáp: "Được!"
Diệp Quân cười: "Đa tạ!"
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Quân và Tiêu Qua đứng đó vui sướng vô ngần! Công pháp tu luyện cấp Tiên! AdvertisementĐỉnh của đỉnh! Cả cái Nam Châu chắc cũng không móc đâu ra! AdvertisementHai người bỏ qua hết những xích mích khi trước, nở nụ cười xán lạn. Lúc này, trận pháp dịch chuyển ở đằng xa bỗng rung lên. Diệp Quân quay đầu nhìn, hắn biết thư viện Quan Huyên đang tu sửa trận pháp! Sau khi im lặng một lát, Diệp Quân nói: "Tiêu Qua huynh, chút nữa huynh ra trước, sau đó nói một mình huynh phá ải!" Nghe thế, Tiêu Qua không hiểu: "Sao phải vậy?" Diệp Quân cười: "Ta có kẻ thù ở trong thư viện, thế nên ta muốn kín tiếng chút!" Tiêu Qua chớp mắt: "Huynh muốn đội lốt heo cắn chết hổ hả?" Diệp Quân cười ha ha: "Đúng vậy!" Tiêu Qua suy nghĩ rồi nói: "Nói thật là ta không muốn làm vậy cho lắm, vì điều này khiến ta thấy hơi xấu hổ!" Diệp Quân chân thành thuyết thục: "Huynh cứ xem như là giúp ta một tay!" Người tài luôn bị ganh ghét! Hắn vẫn muốn khiêm tốn một chút! Dù sao hắn cũng không muốn bị người khác ngày ngày dòm ngó. Làm thinh rinh cục vàng mới là chân ái! Danh tiếng? Hắn không quan tâm cho lắm. Sau khi đắn đo một hồi, Tiêu Qua đáp: "Được!" Diệp Quân cười: "Đa tạ!"