Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 444

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 444Diệp Quân bỗng chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu hắn không ngừng văng vẳng câu nói trên tấm bia đá kia.Một lát sau, Diệp Quân bỗng tới trước tấm bia đá, hắn khẽ sờ vào đó và nói: “Kiếm trong tay, giết ai mà không được? Phải bá đạo đến nhường nào mới nói được thế này?”Hắn dừng lại một chút rồi mới nói: “Tháp gia, ngoài sự bá đạo, sao ta lại cảm nhận được một chút quạnh quẽ và cô độc nữa vậy?”Tiểu Tháp hỏi: “Vì sao vậy?”Diệp Quân khẽ nói: “Nếu chưa đạt đến vô địch thì sao có thể nói ra lời lẽ hào hùng thế này? Mà khi đã có thể ‘giết ai cũng được’ thì ngoài vô địch ra, chắc là vẫn còn quạnh quẽ và cô độc, chắc vị tiền bối này từng rất lẻ loi và cô độc nhỉ?”Tiểu Tháp đang định nói gì thì bia đá trước mặt Diệp Quân bỗng khẽ rung lên!Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người ở đó đều thay đổi!Diệp Quân cũng vậy, tay phải lập tức rút ra khỏi bia đá.Lúc này, chữ trên bia đá bỗng hoá thành một thanh kiếm chém về phía hắn!Đồng tử Diệp Quân rút lại!Giây phút này, hắn cảm thấy xung quanh mình như bị cố định lại!Hắn có thể nghe thấy nhịp tim của mình một cách rõ ràng, còn nhát kiếm kia rất chậm, vô cùng chậm, nhưng Diệp Quân vẫn cảm thấy như nó có thể chém nát cả đất trời!Thế vô địch!Hắn chỉ có thể thấy được ‘thế’ này từ một người!Chính là vào lần đầu tiên hắn gặp tỷ tỷ váy trắng, nhát kiếm đó cũng khủng bố như thế này. Nhưng, lúc đó hắn vẫn chưa phải là kiếm tu, còn rất yếu ớt, thế nên hắn cực kỳ sợ hãi.Song, bây giờ hắn đã là kiếm tu, còn tu luyện ra ‘thế’ của riêng mình, nhưng vào giờ phút này, hắn mới phát hiện ‘thế’ của mình nực cười đến nhường nào!Thì ra, ‘thế’ của một nhát kiếm có thể khủng khiếp đến mức này!Chỉ có mỗi ‘thế’ thôi sao?Không!Ngoài ‘thế’ ra vẫn còn khí!Một luồng khí!Khí gì?Tinh khí thần!Một kiếm tu nên có tinh khí thần của riêng mình.Nói đơn giản chính là phải có mục tiêu, có niềm tin!Mục tiêu tu kiếm là gì?Niềm tin tu kiếm là gì?Bản thân mình có không?Không có!Mình tu kiếm, ban đầu chỉ để giết người, dùng kiếm làm công cụ!

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 444Diệp Quân bỗng chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu hắn không ngừng văng vẳng câu nói trên tấm bia đá kia.Một lát sau, Diệp Quân bỗng tới trước tấm bia đá, hắn khẽ sờ vào đó và nói: “Kiếm trong tay, giết ai mà không được? Phải bá đạo đến nhường nào mới nói được thế này?”Hắn dừng lại một chút rồi mới nói: “Tháp gia, ngoài sự bá đạo, sao ta lại cảm nhận được một chút quạnh quẽ và cô độc nữa vậy?”Tiểu Tháp hỏi: “Vì sao vậy?”Diệp Quân khẽ nói: “Nếu chưa đạt đến vô địch thì sao có thể nói ra lời lẽ hào hùng thế này? Mà khi đã có thể ‘giết ai cũng được’ thì ngoài vô địch ra, chắc là vẫn còn quạnh quẽ và cô độc, chắc vị tiền bối này từng rất lẻ loi và cô độc nhỉ?”Tiểu Tháp đang định nói gì thì bia đá trước mặt Diệp Quân bỗng khẽ rung lên!Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người ở đó đều thay đổi!Diệp Quân cũng vậy, tay phải lập tức rút ra khỏi bia đá.Lúc này, chữ trên bia đá bỗng hoá thành một thanh kiếm chém về phía hắn!Đồng tử Diệp Quân rút lại!Giây phút này, hắn cảm thấy xung quanh mình như bị cố định lại!Hắn có thể nghe thấy nhịp tim của mình một cách rõ ràng, còn nhát kiếm kia rất chậm, vô cùng chậm, nhưng Diệp Quân vẫn cảm thấy như nó có thể chém nát cả đất trời!Thế vô địch!Hắn chỉ có thể thấy được ‘thế’ này từ một người!Chính là vào lần đầu tiên hắn gặp tỷ tỷ váy trắng, nhát kiếm đó cũng khủng bố như thế này. Nhưng, lúc đó hắn vẫn chưa phải là kiếm tu, còn rất yếu ớt, thế nên hắn cực kỳ sợ hãi.Song, bây giờ hắn đã là kiếm tu, còn tu luyện ra ‘thế’ của riêng mình, nhưng vào giờ phút này, hắn mới phát hiện ‘thế’ của mình nực cười đến nhường nào!Thì ra, ‘thế’ của một nhát kiếm có thể khủng khiếp đến mức này!Chỉ có mỗi ‘thế’ thôi sao?Không!Ngoài ‘thế’ ra vẫn còn khí!Một luồng khí!Khí gì?Tinh khí thần!Một kiếm tu nên có tinh khí thần của riêng mình.Nói đơn giản chính là phải có mục tiêu, có niềm tin!Mục tiêu tu kiếm là gì?Niềm tin tu kiếm là gì?Bản thân mình có không?Không có!Mình tu kiếm, ban đầu chỉ để giết người, dùng kiếm làm công cụ!

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 444Diệp Quân bỗng chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu hắn không ngừng văng vẳng câu nói trên tấm bia đá kia.Một lát sau, Diệp Quân bỗng tới trước tấm bia đá, hắn khẽ sờ vào đó và nói: “Kiếm trong tay, giết ai mà không được? Phải bá đạo đến nhường nào mới nói được thế này?”Hắn dừng lại một chút rồi mới nói: “Tháp gia, ngoài sự bá đạo, sao ta lại cảm nhận được một chút quạnh quẽ và cô độc nữa vậy?”Tiểu Tháp hỏi: “Vì sao vậy?”Diệp Quân khẽ nói: “Nếu chưa đạt đến vô địch thì sao có thể nói ra lời lẽ hào hùng thế này? Mà khi đã có thể ‘giết ai cũng được’ thì ngoài vô địch ra, chắc là vẫn còn quạnh quẽ và cô độc, chắc vị tiền bối này từng rất lẻ loi và cô độc nhỉ?”Tiểu Tháp đang định nói gì thì bia đá trước mặt Diệp Quân bỗng khẽ rung lên!Thấy cảnh này, sắc mặt tất cả mọi người ở đó đều thay đổi!Diệp Quân cũng vậy, tay phải lập tức rút ra khỏi bia đá.Lúc này, chữ trên bia đá bỗng hoá thành một thanh kiếm chém về phía hắn!Đồng tử Diệp Quân rút lại!Giây phút này, hắn cảm thấy xung quanh mình như bị cố định lại!Hắn có thể nghe thấy nhịp tim của mình một cách rõ ràng, còn nhát kiếm kia rất chậm, vô cùng chậm, nhưng Diệp Quân vẫn cảm thấy như nó có thể chém nát cả đất trời!Thế vô địch!Hắn chỉ có thể thấy được ‘thế’ này từ một người!Chính là vào lần đầu tiên hắn gặp tỷ tỷ váy trắng, nhát kiếm đó cũng khủng bố như thế này. Nhưng, lúc đó hắn vẫn chưa phải là kiếm tu, còn rất yếu ớt, thế nên hắn cực kỳ sợ hãi.Song, bây giờ hắn đã là kiếm tu, còn tu luyện ra ‘thế’ của riêng mình, nhưng vào giờ phút này, hắn mới phát hiện ‘thế’ của mình nực cười đến nhường nào!Thì ra, ‘thế’ của một nhát kiếm có thể khủng khiếp đến mức này!Chỉ có mỗi ‘thế’ thôi sao?Không!Ngoài ‘thế’ ra vẫn còn khí!Một luồng khí!Khí gì?Tinh khí thần!Một kiếm tu nên có tinh khí thần của riêng mình.Nói đơn giản chính là phải có mục tiêu, có niềm tin!Mục tiêu tu kiếm là gì?Niềm tin tu kiếm là gì?Bản thân mình có không?Không có!Mình tu kiếm, ban đầu chỉ để giết người, dùng kiếm làm công cụ!

Chương 444