Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 642
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 642Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Lục Hiên và An Vũ Quân cách đó không xa lập tức trở nên trắng bệch!Diệp Quân hơi thất thần nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian trước mặt, nhẹ giọng nói: “Có thể cứu cô ấy không?”Kiếm Chủ Nhân Gian gật đầu: “Có thể!”Nói xong, ông ấy đột nhiên phất ống tay áo, một tia kiếm quang xé ngang màn trời, ngay sau đó, dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người, một con đường màu đen xuất hiện ở cuối chân trời, bên trong con đường màu đen đó thấp thoáng có thể thấy được vô số điểm sáng màu xanh đang lắc lư!Tất cả mọi người đều ngơ ngác!Đây là gì?“Hỗn xược!”Đúng vào lúc này, một tiếng gầm phẫn nộ đột nhiên vang lên từ nơi xa thẳm của tinh không vô tận: “Kẻ nào dám khởi động đường Luân Hồi, quấy nhiễu sự luân hồi bình thường của sinh linh, không muốn sống nữa sao?”Giọng nói tới từ nơi sâu thẳm của vũ trụ tinh không vô tận, nhưng lại giống như kinh lôi vang lên trong lòng mọi người, đinh tai nhức óc!Tất cả mọi người đều khiếp sợ, run lên không ngừng!Sắc mặt của An Vũ Quân lập tức biến đổi!Đường Luân Hồi!Ông ta biết, bên trong thư viện có một hệ thống luân hồi, vận chuyển chúng sinh luân hồi!Mà ông ta cũng chỉ từng nghe chứ chưa từng được thấy!Hóa ra thế gian thật sự có!Một kiếm mở luân hồi!Không giống với lẽ thường!Trong lòng An Vũ Quân chấn động không thôi, vội vàng quỳ rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.Đúng vào lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, cùng với sự xuất hiện của hư ảnh này, cả đất trời trở nên vô cùng hư ảo!Đồng thời, một áp lực kh ủng bố cứ thế bao trùm lấy cả đất trời, khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều chẳng thể hô hấp!Bao gồm cả An Vũ Quân!Khoảnh khắc này, trong lòng An Vũ Quân khiếp sợ tới cực điểm!Vốn dĩ ông ta cho rằng bản thân cũng được coi là một nhân vật lớn trong thư viện, bây giờ xem ra suy nghĩ này thật nực cười!Nhân vật ở đẳng cấp như vậy mới có thể là ông lớn thật sự của thư viện!Luân Hồi Chi Chủ!Quản lý luân hồi thế gian!Lúc này, Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu liếc nhìn hư ảnh kia, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.Lúc hư ảnh kia nhìn thấy Kiếm Chủ Nhân Gian thì sắc mặt lập tức biến đổi, sau đó quỳ gối xuống, run giọng nói: “Thuộc hạ tham kiến Kiếm Chủ!”Kiếm Chủ Nhân Gian bình tĩnh nói: “Lui xuống!”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 642Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Lục Hiên và An Vũ Quân cách đó không xa lập tức trở nên trắng bệch!Diệp Quân hơi thất thần nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian trước mặt, nhẹ giọng nói: “Có thể cứu cô ấy không?”Kiếm Chủ Nhân Gian gật đầu: “Có thể!”Nói xong, ông ấy đột nhiên phất ống tay áo, một tia kiếm quang xé ngang màn trời, ngay sau đó, dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người, một con đường màu đen xuất hiện ở cuối chân trời, bên trong con đường màu đen đó thấp thoáng có thể thấy được vô số điểm sáng màu xanh đang lắc lư!Tất cả mọi người đều ngơ ngác!Đây là gì?“Hỗn xược!”Đúng vào lúc này, một tiếng gầm phẫn nộ đột nhiên vang lên từ nơi xa thẳm của tinh không vô tận: “Kẻ nào dám khởi động đường Luân Hồi, quấy nhiễu sự luân hồi bình thường của sinh linh, không muốn sống nữa sao?”Giọng nói tới từ nơi sâu thẳm của vũ trụ tinh không vô tận, nhưng lại giống như kinh lôi vang lên trong lòng mọi người, đinh tai nhức óc!Tất cả mọi người đều khiếp sợ, run lên không ngừng!Sắc mặt của An Vũ Quân lập tức biến đổi!Đường Luân Hồi!Ông ta biết, bên trong thư viện có một hệ thống luân hồi, vận chuyển chúng sinh luân hồi!Mà ông ta cũng chỉ từng nghe chứ chưa từng được thấy!Hóa ra thế gian thật sự có!Một kiếm mở luân hồi!Không giống với lẽ thường!Trong lòng An Vũ Quân chấn động không thôi, vội vàng quỳ rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.Đúng vào lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, cùng với sự xuất hiện của hư ảnh này, cả đất trời trở nên vô cùng hư ảo!Đồng thời, một áp lực kh ủng bố cứ thế bao trùm lấy cả đất trời, khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều chẳng thể hô hấp!Bao gồm cả An Vũ Quân!Khoảnh khắc này, trong lòng An Vũ Quân khiếp sợ tới cực điểm!Vốn dĩ ông ta cho rằng bản thân cũng được coi là một nhân vật lớn trong thư viện, bây giờ xem ra suy nghĩ này thật nực cười!Nhân vật ở đẳng cấp như vậy mới có thể là ông lớn thật sự của thư viện!Luân Hồi Chi Chủ!Quản lý luân hồi thế gian!Lúc này, Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu liếc nhìn hư ảnh kia, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.Lúc hư ảnh kia nhìn thấy Kiếm Chủ Nhân Gian thì sắc mặt lập tức biến đổi, sau đó quỳ gối xuống, run giọng nói: “Thuộc hạ tham kiến Kiếm Chủ!”Kiếm Chủ Nhân Gian bình tĩnh nói: “Lui xuống!”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 642Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Lục Hiên và An Vũ Quân cách đó không xa lập tức trở nên trắng bệch!Diệp Quân hơi thất thần nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian trước mặt, nhẹ giọng nói: “Có thể cứu cô ấy không?”Kiếm Chủ Nhân Gian gật đầu: “Có thể!”Nói xong, ông ấy đột nhiên phất ống tay áo, một tia kiếm quang xé ngang màn trời, ngay sau đó, dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người, một con đường màu đen xuất hiện ở cuối chân trời, bên trong con đường màu đen đó thấp thoáng có thể thấy được vô số điểm sáng màu xanh đang lắc lư!Tất cả mọi người đều ngơ ngác!Đây là gì?“Hỗn xược!”Đúng vào lúc này, một tiếng gầm phẫn nộ đột nhiên vang lên từ nơi xa thẳm của tinh không vô tận: “Kẻ nào dám khởi động đường Luân Hồi, quấy nhiễu sự luân hồi bình thường của sinh linh, không muốn sống nữa sao?”Giọng nói tới từ nơi sâu thẳm của vũ trụ tinh không vô tận, nhưng lại giống như kinh lôi vang lên trong lòng mọi người, đinh tai nhức óc!Tất cả mọi người đều khiếp sợ, run lên không ngừng!Sắc mặt của An Vũ Quân lập tức biến đổi!Đường Luân Hồi!Ông ta biết, bên trong thư viện có một hệ thống luân hồi, vận chuyển chúng sinh luân hồi!Mà ông ta cũng chỉ từng nghe chứ chưa từng được thấy!Hóa ra thế gian thật sự có!Một kiếm mở luân hồi!Không giống với lẽ thường!Trong lòng An Vũ Quân chấn động không thôi, vội vàng quỳ rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.Đúng vào lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, cùng với sự xuất hiện của hư ảnh này, cả đất trời trở nên vô cùng hư ảo!Đồng thời, một áp lực kh ủng bố cứ thế bao trùm lấy cả đất trời, khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều chẳng thể hô hấp!Bao gồm cả An Vũ Quân!Khoảnh khắc này, trong lòng An Vũ Quân khiếp sợ tới cực điểm!Vốn dĩ ông ta cho rằng bản thân cũng được coi là một nhân vật lớn trong thư viện, bây giờ xem ra suy nghĩ này thật nực cười!Nhân vật ở đẳng cấp như vậy mới có thể là ông lớn thật sự của thư viện!Luân Hồi Chi Chủ!Quản lý luân hồi thế gian!Lúc này, Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu liếc nhìn hư ảnh kia, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.Lúc hư ảnh kia nhìn thấy Kiếm Chủ Nhân Gian thì sắc mặt lập tức biến đổi, sau đó quỳ gối xuống, run giọng nói: “Thuộc hạ tham kiến Kiếm Chủ!”Kiếm Chủ Nhân Gian bình tĩnh nói: “Lui xuống!”