Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 646
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 646Ông ta biết ông ta cũng xong đời rồi!Tiền đồ hoàn toàn tiêu tan!Ông ta đột nhiên cười khổ, không đánh cược! Nếu như cược, đời người có thể đã hoàn toàn khác rồi!Tuy nhiên đời người không có nếu như, cũng không có thuốc hối hận!Lục Hiên xụi lơ trên mặt đất, khoảnh khắc này, ông ta giống như đã già đi rất nhiều!Trong bóng tối ở một nơi nào đó phía chân trời.Một cô gái đang cúi người nhìn xuống bên dưới, cô gái này chính là Ngao Thiên Thiên!Sau lưng cô ta còn có một đám cường giả tộc Thiên Long!Ngoài ra, ở bên cạnh Ngao Thiên Thiên còn có thêm một ông lão!Ông lão này chính là tộc trưởng Ngao Thành của tộc Thiên Long bây giờ!Lúc này, Ngao Thành và đám cường giả tộc Thiên Long đều đang vô cùng kinh ngạc!Lần này bọn chúng tới thật ra cũng là để giết Diệp Quân, nhưng bởi vì Ngao Thiên Thiên cản trở nên tới muộn một chút!Chính vì tới muộn một chút nên đã cứu được cả tộc Thiên Long!Ngao Thiên Thiên nhìn xuống dưới, trầm mặc không nói gì!Cô ta cược thắng rồi!Cô ta đã cứu được cả tộc Thiên Long!Lúc này, Ngao Thành đột nhiên khẽ thở dài: “Cô gái, vẫn là cô có tầm nhìn!”Ngao Thiên Thiên im lặng.Ban nãy không phải ông nói ta đàn bà đầu óc hạn hẹp sao?Không phải ông nói làm việc thì phải làm đến cùng sao?Haizz!Ngao Thiên Thiên nhẹ giọng thở dài, cũng không nói thêm gì mà quay người rời đi!…Dãy núi sau thư viện.Kiếm Chủ Nhân Gian dẫn Diệp Quân và Tịch Huyền tới trước một ngôi mộ, ông ấy từ từ quỳ xuống, sau đó khẽ nói: “Ông Kỷ, ta tới thăm ông đây”.Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.Nói xong, ông ấy khẽ cười, lại nói: “Thật nhớ những ngày tháng ở thư viện Thương Lan lúc trước! Đáng tiếc, bây giờ cố hương còn đó, nhưng lại chẳng thấy được người năm xưa…”Diệp Quân nhìn về phía Kiếm Chủ Nhân Gian, hắn nhìn thấy vẻ thương đau ở trong mắt ông ấy.Diệp Quân quay đầu nhìn về phía bia mộ, khẽ hỏi: “Tiền bối, người ở bên trong là?”Kiếm Chủ Nhân Gian khẽ cười: “Một người thầy của ta!”Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.Kiếm Chủ Nhân Gian chậm rãi đứng dậy, ông ấy bước sang một bên, cười nói: “Chúng ta cùng đi!”Diệp Quân gật đầu, cùng với Tịch Huyền đi theo Kiếm Chủ Nhân Gian.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 646Ông ta biết ông ta cũng xong đời rồi!Tiền đồ hoàn toàn tiêu tan!Ông ta đột nhiên cười khổ, không đánh cược! Nếu như cược, đời người có thể đã hoàn toàn khác rồi!Tuy nhiên đời người không có nếu như, cũng không có thuốc hối hận!Lục Hiên xụi lơ trên mặt đất, khoảnh khắc này, ông ta giống như đã già đi rất nhiều!Trong bóng tối ở một nơi nào đó phía chân trời.Một cô gái đang cúi người nhìn xuống bên dưới, cô gái này chính là Ngao Thiên Thiên!Sau lưng cô ta còn có một đám cường giả tộc Thiên Long!Ngoài ra, ở bên cạnh Ngao Thiên Thiên còn có thêm một ông lão!Ông lão này chính là tộc trưởng Ngao Thành của tộc Thiên Long bây giờ!Lúc này, Ngao Thành và đám cường giả tộc Thiên Long đều đang vô cùng kinh ngạc!Lần này bọn chúng tới thật ra cũng là để giết Diệp Quân, nhưng bởi vì Ngao Thiên Thiên cản trở nên tới muộn một chút!Chính vì tới muộn một chút nên đã cứu được cả tộc Thiên Long!Ngao Thiên Thiên nhìn xuống dưới, trầm mặc không nói gì!Cô ta cược thắng rồi!Cô ta đã cứu được cả tộc Thiên Long!Lúc này, Ngao Thành đột nhiên khẽ thở dài: “Cô gái, vẫn là cô có tầm nhìn!”Ngao Thiên Thiên im lặng.Ban nãy không phải ông nói ta đàn bà đầu óc hạn hẹp sao?Không phải ông nói làm việc thì phải làm đến cùng sao?Haizz!Ngao Thiên Thiên nhẹ giọng thở dài, cũng không nói thêm gì mà quay người rời đi!…Dãy núi sau thư viện.Kiếm Chủ Nhân Gian dẫn Diệp Quân và Tịch Huyền tới trước một ngôi mộ, ông ấy từ từ quỳ xuống, sau đó khẽ nói: “Ông Kỷ, ta tới thăm ông đây”.Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.Nói xong, ông ấy khẽ cười, lại nói: “Thật nhớ những ngày tháng ở thư viện Thương Lan lúc trước! Đáng tiếc, bây giờ cố hương còn đó, nhưng lại chẳng thấy được người năm xưa…”Diệp Quân nhìn về phía Kiếm Chủ Nhân Gian, hắn nhìn thấy vẻ thương đau ở trong mắt ông ấy.Diệp Quân quay đầu nhìn về phía bia mộ, khẽ hỏi: “Tiền bối, người ở bên trong là?”Kiếm Chủ Nhân Gian khẽ cười: “Một người thầy của ta!”Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.Kiếm Chủ Nhân Gian chậm rãi đứng dậy, ông ấy bước sang một bên, cười nói: “Chúng ta cùng đi!”Diệp Quân gật đầu, cùng với Tịch Huyền đi theo Kiếm Chủ Nhân Gian.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 646Ông ta biết ông ta cũng xong đời rồi!Tiền đồ hoàn toàn tiêu tan!Ông ta đột nhiên cười khổ, không đánh cược! Nếu như cược, đời người có thể đã hoàn toàn khác rồi!Tuy nhiên đời người không có nếu như, cũng không có thuốc hối hận!Lục Hiên xụi lơ trên mặt đất, khoảnh khắc này, ông ta giống như đã già đi rất nhiều!Trong bóng tối ở một nơi nào đó phía chân trời.Một cô gái đang cúi người nhìn xuống bên dưới, cô gái này chính là Ngao Thiên Thiên!Sau lưng cô ta còn có một đám cường giả tộc Thiên Long!Ngoài ra, ở bên cạnh Ngao Thiên Thiên còn có thêm một ông lão!Ông lão này chính là tộc trưởng Ngao Thành của tộc Thiên Long bây giờ!Lúc này, Ngao Thành và đám cường giả tộc Thiên Long đều đang vô cùng kinh ngạc!Lần này bọn chúng tới thật ra cũng là để giết Diệp Quân, nhưng bởi vì Ngao Thiên Thiên cản trở nên tới muộn một chút!Chính vì tới muộn một chút nên đã cứu được cả tộc Thiên Long!Ngao Thiên Thiên nhìn xuống dưới, trầm mặc không nói gì!Cô ta cược thắng rồi!Cô ta đã cứu được cả tộc Thiên Long!Lúc này, Ngao Thành đột nhiên khẽ thở dài: “Cô gái, vẫn là cô có tầm nhìn!”Ngao Thiên Thiên im lặng.Ban nãy không phải ông nói ta đàn bà đầu óc hạn hẹp sao?Không phải ông nói làm việc thì phải làm đến cùng sao?Haizz!Ngao Thiên Thiên nhẹ giọng thở dài, cũng không nói thêm gì mà quay người rời đi!…Dãy núi sau thư viện.Kiếm Chủ Nhân Gian dẫn Diệp Quân và Tịch Huyền tới trước một ngôi mộ, ông ấy từ từ quỳ xuống, sau đó khẽ nói: “Ông Kỷ, ta tới thăm ông đây”.Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.Nói xong, ông ấy khẽ cười, lại nói: “Thật nhớ những ngày tháng ở thư viện Thương Lan lúc trước! Đáng tiếc, bây giờ cố hương còn đó, nhưng lại chẳng thấy được người năm xưa…”Diệp Quân nhìn về phía Kiếm Chủ Nhân Gian, hắn nhìn thấy vẻ thương đau ở trong mắt ông ấy.Diệp Quân quay đầu nhìn về phía bia mộ, khẽ hỏi: “Tiền bối, người ở bên trong là?”Kiếm Chủ Nhân Gian khẽ cười: “Một người thầy của ta!”Diệp Quân khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.Kiếm Chủ Nhân Gian chậm rãi đứng dậy, ông ấy bước sang một bên, cười nói: “Chúng ta cùng đi!”Diệp Quân gật đầu, cùng với Tịch Huyền đi theo Kiếm Chủ Nhân Gian.