Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 796

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 796Mấy chục năm trước, gã đã rời khỏi thư viện, đi tới thế giới Hư Chân trong truyền thuyết, mọi người không ngờ gã đã trở về.Thấy Ngộ Minh trở về, đám đệ tử Võ Viện sau lưng Lục Thiên bỗng trở nên náo động.Ngộ Minh đứng trước mặt Diệp Quân mười trượng, gã nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng: “Chẳng phải Kiếm Tông muốn chiến sao? Lên đi, một mình ta đấu trận sinh tử này!”“Chiến!”Lúc này, đám đệ tử Võ Viện phía sau Lục Thiên đồng loạt hô lớn, đám đệ tử thế gia và tông môn cũng hào hứng hét lớn.“Chiến!”Âm thanh như sấm sét, vang vọng khắp nơi, chấn động trời đất.Diệp Quân quay đầu nhìn Tào Bạch: “Tào huynh, trận sinh tử có quy trình gì không?”Tào Bạch nói: “Không có, lên đài sinh tử chính là trận sinh tử!”Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn Ngộ Minh, đột nhiên, hắn biến mất tại chỗ.Vụt!Một tia sáng xẹt qua sân.Tốc độ nhanh đến mức người trong sân đều không nhìn rõ.Thấy tốc độ của Diệp Quân nhanh đến vậy, Ngộ Minh hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, gã không ngờ tốc độ của kiếm tu trước mặt lại nhanh đến vậy, nên không dám khinh thường, gã lùi về phía sau, cơ thể hắn lập tức trở nên hư ảo.Vụt.Diệp Quân đột nhiên phóng kiếm ra.Trong nháy mắt, một bóng người xuất hiện sau lưng Diệp Quân, nhưng Diệp Quân không quay người lại, cùng lúc đó, sau bóng lưng người kia xuất hiện một thanh kiếm.Thanh kiếm đó mới là sát chiêu.Con ngươi Ngộ Minh co lại, gã không ngờ thanh niên trước mắt đã đoán được cách đánh lén của gã, gã không dám khinh suất, dùng hai tay ép xuống đất.Bùm!Trong nháy mắt, không xung quanh gã hóa thành một chiếc lồng bảo vệ gã.Xẹt!Kiếm của Diệp Quân đâm vào lồng không gian, tốc độ bỗng chậm lại, lúc này, Ngộ Minh đã xuất hiện cách bên phải mấy chục trượng, nhưng gã vừa dừng lại, không gian giữa lông mày gã nứt lìa, một nhát kiếm đâm tới.Ngộ Minh kinh hãi, hai tay hợp lại, một tia sáng màu vàng lóe lên.Bùm!Gã đã chặn được phi kiếm của Diệp Quân, nhưng lúc này, không gian trên đầu gã nứt ra, một thanh phi kiếm khác đâm xuống.Con ngươi Ngộ Minh co rút cực hạn, chân phải giậm mạnh xuống mặt đất: “Thiên Địa Pháp Tướng!”Bùm!Một tia sáng bắn ra từ trên người gã, trong nháy mắt, trên đầu gã xuất hiện một hư ảnh màu vàng to lớn, đạo Thiên Địa Pháp Tướng này chặn phi kiếm của Diệp Quân lại.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 796Mấy chục năm trước, gã đã rời khỏi thư viện, đi tới thế giới Hư Chân trong truyền thuyết, mọi người không ngờ gã đã trở về.Thấy Ngộ Minh trở về, đám đệ tử Võ Viện sau lưng Lục Thiên bỗng trở nên náo động.Ngộ Minh đứng trước mặt Diệp Quân mười trượng, gã nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng: “Chẳng phải Kiếm Tông muốn chiến sao? Lên đi, một mình ta đấu trận sinh tử này!”“Chiến!”Lúc này, đám đệ tử Võ Viện phía sau Lục Thiên đồng loạt hô lớn, đám đệ tử thế gia và tông môn cũng hào hứng hét lớn.“Chiến!”Âm thanh như sấm sét, vang vọng khắp nơi, chấn động trời đất.Diệp Quân quay đầu nhìn Tào Bạch: “Tào huynh, trận sinh tử có quy trình gì không?”Tào Bạch nói: “Không có, lên đài sinh tử chính là trận sinh tử!”Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn Ngộ Minh, đột nhiên, hắn biến mất tại chỗ.Vụt!Một tia sáng xẹt qua sân.Tốc độ nhanh đến mức người trong sân đều không nhìn rõ.Thấy tốc độ của Diệp Quân nhanh đến vậy, Ngộ Minh hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, gã không ngờ tốc độ của kiếm tu trước mặt lại nhanh đến vậy, nên không dám khinh thường, gã lùi về phía sau, cơ thể hắn lập tức trở nên hư ảo.Vụt.Diệp Quân đột nhiên phóng kiếm ra.Trong nháy mắt, một bóng người xuất hiện sau lưng Diệp Quân, nhưng Diệp Quân không quay người lại, cùng lúc đó, sau bóng lưng người kia xuất hiện một thanh kiếm.Thanh kiếm đó mới là sát chiêu.Con ngươi Ngộ Minh co lại, gã không ngờ thanh niên trước mắt đã đoán được cách đánh lén của gã, gã không dám khinh suất, dùng hai tay ép xuống đất.Bùm!Trong nháy mắt, không xung quanh gã hóa thành một chiếc lồng bảo vệ gã.Xẹt!Kiếm của Diệp Quân đâm vào lồng không gian, tốc độ bỗng chậm lại, lúc này, Ngộ Minh đã xuất hiện cách bên phải mấy chục trượng, nhưng gã vừa dừng lại, không gian giữa lông mày gã nứt lìa, một nhát kiếm đâm tới.Ngộ Minh kinh hãi, hai tay hợp lại, một tia sáng màu vàng lóe lên.Bùm!Gã đã chặn được phi kiếm của Diệp Quân, nhưng lúc này, không gian trên đầu gã nứt ra, một thanh phi kiếm khác đâm xuống.Con ngươi Ngộ Minh co rút cực hạn, chân phải giậm mạnh xuống mặt đất: “Thiên Địa Pháp Tướng!”Bùm!Một tia sáng bắn ra từ trên người gã, trong nháy mắt, trên đầu gã xuất hiện một hư ảnh màu vàng to lớn, đạo Thiên Địa Pháp Tướng này chặn phi kiếm của Diệp Quân lại.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 796Mấy chục năm trước, gã đã rời khỏi thư viện, đi tới thế giới Hư Chân trong truyền thuyết, mọi người không ngờ gã đã trở về.Thấy Ngộ Minh trở về, đám đệ tử Võ Viện sau lưng Lục Thiên bỗng trở nên náo động.Ngộ Minh đứng trước mặt Diệp Quân mười trượng, gã nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng: “Chẳng phải Kiếm Tông muốn chiến sao? Lên đi, một mình ta đấu trận sinh tử này!”“Chiến!”Lúc này, đám đệ tử Võ Viện phía sau Lục Thiên đồng loạt hô lớn, đám đệ tử thế gia và tông môn cũng hào hứng hét lớn.“Chiến!”Âm thanh như sấm sét, vang vọng khắp nơi, chấn động trời đất.Diệp Quân quay đầu nhìn Tào Bạch: “Tào huynh, trận sinh tử có quy trình gì không?”Tào Bạch nói: “Không có, lên đài sinh tử chính là trận sinh tử!”Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn Ngộ Minh, đột nhiên, hắn biến mất tại chỗ.Vụt!Một tia sáng xẹt qua sân.Tốc độ nhanh đến mức người trong sân đều không nhìn rõ.Thấy tốc độ của Diệp Quân nhanh đến vậy, Ngộ Minh hơi nheo mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, gã không ngờ tốc độ của kiếm tu trước mặt lại nhanh đến vậy, nên không dám khinh thường, gã lùi về phía sau, cơ thể hắn lập tức trở nên hư ảo.Vụt.Diệp Quân đột nhiên phóng kiếm ra.Trong nháy mắt, một bóng người xuất hiện sau lưng Diệp Quân, nhưng Diệp Quân không quay người lại, cùng lúc đó, sau bóng lưng người kia xuất hiện một thanh kiếm.Thanh kiếm đó mới là sát chiêu.Con ngươi Ngộ Minh co lại, gã không ngờ thanh niên trước mắt đã đoán được cách đánh lén của gã, gã không dám khinh suất, dùng hai tay ép xuống đất.Bùm!Trong nháy mắt, không xung quanh gã hóa thành một chiếc lồng bảo vệ gã.Xẹt!Kiếm của Diệp Quân đâm vào lồng không gian, tốc độ bỗng chậm lại, lúc này, Ngộ Minh đã xuất hiện cách bên phải mấy chục trượng, nhưng gã vừa dừng lại, không gian giữa lông mày gã nứt lìa, một nhát kiếm đâm tới.Ngộ Minh kinh hãi, hai tay hợp lại, một tia sáng màu vàng lóe lên.Bùm!Gã đã chặn được phi kiếm của Diệp Quân, nhưng lúc này, không gian trên đầu gã nứt ra, một thanh phi kiếm khác đâm xuống.Con ngươi Ngộ Minh co rút cực hạn, chân phải giậm mạnh xuống mặt đất: “Thiên Địa Pháp Tướng!”Bùm!Một tia sáng bắn ra từ trên người gã, trong nháy mắt, trên đầu gã xuất hiện một hư ảnh màu vàng to lớn, đạo Thiên Địa Pháp Tướng này chặn phi kiếm của Diệp Quân lại.

Chương 796