Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 21: Đỗ di nương xui xẻo (2)

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Nhân Vũ liền lộ ra thần sắc chán ghét vô cùng, loại tiện nhân này, bình thường lấy nữ nhi ra trút giận, hôm nay nữ nhi xông đến đòi lại thân phận địa vị, nàng ta dường như không màng nguy hiểm, lại liều mình sấn tới.Hay là muốn hắn lại sủng hạnh nàng?Hắn hừ lạnh một tiếng : “ Cho dù là ta đồng ý thì ngươi cũng là chất vấn phụ mẫu, cãi lại trưởng bối, Hỷ Thước lấy gia pháp.”Hỷ Thước biến sắc, lập tức quỳ xuống van xin.Quốc công phu nhân trừng mắt nhìn nàng, nàng ta tức khắc đi lấy gia pháp.Tô Nhân Vũ khoanh tay trước ngực, hừ nói: “ Dẫn vào tiểu nha đầu này đi ra ngoài sân viện.”Tô Mạt biết hôm nay thoát không khỏi trận đòn này, chịu đựng một lát sẽ qua thôi, làm tứ tiểu thư nàng mới có thể phát huy khả năng của mình.Tô Nhân Vũ chỉ là bậc thềm cho nàng bước lên thôi, hắn không coi nàng là nữ nhi của hắn, nàng cũng không coi hắn là cha.Gia pháp rất nhanh được đem tới, được đặt trên một cái khay lót miếng vải tơ lụa. Tô Nhân Vũ cầm lên, cân nhắc một lát.Gia pháp của Tô gia chính là roi da bò được ngâm qua mỡ ngựa đặc chế, thanh âm vừa giòn vừa sắc, tùy theo thủ pháp khác nhau, có thể một roi nứt xương, cũng có thể chỉ vang lên mà không đau đớn.Hắn quét mắt nhìn Tô Mạt, roi đầu tiên đánh vào cằm nàng lạnh nhạt hỏi: “ Quỳ xuống nhận sai, ta sẽ tha cho ngươi.”Tô Mạt mím chặt môi, bây giờ nhận sai, sau này hắn sẽ xem thường mình. Cho dù nhận được sự đỗi đãi xứng đáng được nhận thì cũng sẽ không có sự tôn trọng.Nàng lạnh lùng nói: “ Ta không sai, nếu lão gia muốn đánh, thì lão gia sẽ sai trước.”Tô Nhân Vũ hít sâu một cái, tiểu nha đầu xấu xa này dường như khiến người khác muốn phát điên a !“Đỗ di nương dạy nữ nhi không nghiêm, đối xử lạnh nhạt vô tình, không dạy bảo không yêu quý, phạt 5 roi. Tô Mạt chống đối trưởng bối, niệm tình tuổi còn nhỏ, lần đầu phạm lỗi, nợ lại hai roi, nếu còn tái phạm sẽ cộng vào xử phạt.” Tô Nhân Vũ cất giọng vang dội, khiến Đỗ di nương nằm liệt ở trên đất.Nếu như tâm của nam nhân này độc ác, một roi có thể quất chết nàng ta. Tô Mạt lạnh lùng nhìn, nếu như nàng ta không tàn nhẫn, nàng nhất định sẽ cứu nàng ta, nhưng hiện tại cũng muốn nàng ta nếm thử mùi vị bị người khác đánh đập, miễn cho nàng ta cứ gặp trẻ nhỏ là giơ nanh múa vuốt.

Tô Nhân Vũ liền lộ ra
thần sắc chán ghét vô cùng, loại tiện nhân này, bình thường lấy nữ nhi
ra trút giận, hôm nay nữ nhi xông đến đòi lại thân phận địa vị, nàng ta
dường như không màng nguy hiểm, lại liều mình sấn tới.

Hay là muốn hắn lại sủng hạnh nàng?

Hắn hừ lạnh một tiếng : “ Cho dù là ta đồng ý thì ngươi cũng là chất vấn phụ mẫu, cãi lại trưởng bối, Hỷ Thước lấy gia pháp.”

Hỷ Thước biến sắc, lập tức quỳ xuống van xin.

Quốc công phu nhân trừng mắt nhìn nàng, nàng ta tức khắc đi lấy gia pháp.

Tô Nhân Vũ khoanh tay trước ngực, hừ nói: “ Dẫn vào tiểu nha đầu này đi ra ngoài sân viện.”

Tô Mạt biết hôm nay thoát không khỏi trận đòn này, chịu đựng một lát sẽ
qua thôi, làm tứ tiểu thư nàng mới có thể phát huy khả năng của mình.

Tô Nhân Vũ chỉ là bậc thềm cho nàng bước lên thôi, hắn không coi nàng là nữ nhi của hắn, nàng cũng không coi hắn là cha.

Gia pháp rất nhanh được đem tới, được đặt trên một cái khay lót miếng vải tơ lụa. Tô Nhân Vũ cầm lên, cân nhắc một lát.

Gia pháp của Tô gia chính là roi da bò được ngâm qua mỡ ngựa đặc chế, thanh âm vừa giòn vừa sắc, tùy theo thủ pháp khác nhau, có thể một roi nứt
xương, cũng có thể chỉ vang lên mà không đau đớn.

Hắn quét mắt nhìn Tô Mạt, roi đầu tiên đánh vào cằm nàng lạnh nhạt hỏi: “ Quỳ xuống nhận sai, ta sẽ tha cho ngươi.”

Tô Mạt mím chặt môi, bây giờ nhận sai, sau này hắn sẽ xem thường mình. Cho dù nhận được sự đỗi đãi xứng đáng được nhận thì cũng sẽ không có sự tôn trọng.

Nàng lạnh lùng nói: “ Ta không sai, nếu lão gia muốn đánh, thì lão gia sẽ sai trước.”

Tô Nhân Vũ hít sâu một cái, tiểu nha đầu xấu xa này dường như khiến người khác muốn phát điên a !

“Đỗ di nương dạy nữ nhi không nghiêm, đối xử lạnh nhạt vô tình, không dạy
bảo không yêu quý, phạt 5 roi. Tô Mạt chống đối trưởng bối, niệm tình
tuổi còn nhỏ, lần đầu phạm lỗi, nợ lại hai roi, nếu còn tái phạm sẽ cộng vào xử phạt.” Tô Nhân Vũ cất giọng vang dội, khiến Đỗ di nương nằm liệt ở trên đất.

Nếu như tâm của nam nhân này độc ác, một roi có thể
quất chết nàng ta. Tô Mạt lạnh lùng nhìn, nếu như nàng ta không tàn
nhẫn, nàng nhất định sẽ cứu nàng ta, nhưng hiện tại cũng muốn nàng ta
nếm thử mùi vị bị người khác đánh đập, miễn cho nàng ta cứ gặp trẻ nhỏ
là giơ nanh múa vuốt.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Nhân Vũ liền lộ ra thần sắc chán ghét vô cùng, loại tiện nhân này, bình thường lấy nữ nhi ra trút giận, hôm nay nữ nhi xông đến đòi lại thân phận địa vị, nàng ta dường như không màng nguy hiểm, lại liều mình sấn tới.Hay là muốn hắn lại sủng hạnh nàng?Hắn hừ lạnh một tiếng : “ Cho dù là ta đồng ý thì ngươi cũng là chất vấn phụ mẫu, cãi lại trưởng bối, Hỷ Thước lấy gia pháp.”Hỷ Thước biến sắc, lập tức quỳ xuống van xin.Quốc công phu nhân trừng mắt nhìn nàng, nàng ta tức khắc đi lấy gia pháp.Tô Nhân Vũ khoanh tay trước ngực, hừ nói: “ Dẫn vào tiểu nha đầu này đi ra ngoài sân viện.”Tô Mạt biết hôm nay thoát không khỏi trận đòn này, chịu đựng một lát sẽ qua thôi, làm tứ tiểu thư nàng mới có thể phát huy khả năng của mình.Tô Nhân Vũ chỉ là bậc thềm cho nàng bước lên thôi, hắn không coi nàng là nữ nhi của hắn, nàng cũng không coi hắn là cha.Gia pháp rất nhanh được đem tới, được đặt trên một cái khay lót miếng vải tơ lụa. Tô Nhân Vũ cầm lên, cân nhắc một lát.Gia pháp của Tô gia chính là roi da bò được ngâm qua mỡ ngựa đặc chế, thanh âm vừa giòn vừa sắc, tùy theo thủ pháp khác nhau, có thể một roi nứt xương, cũng có thể chỉ vang lên mà không đau đớn.Hắn quét mắt nhìn Tô Mạt, roi đầu tiên đánh vào cằm nàng lạnh nhạt hỏi: “ Quỳ xuống nhận sai, ta sẽ tha cho ngươi.”Tô Mạt mím chặt môi, bây giờ nhận sai, sau này hắn sẽ xem thường mình. Cho dù nhận được sự đỗi đãi xứng đáng được nhận thì cũng sẽ không có sự tôn trọng.Nàng lạnh lùng nói: “ Ta không sai, nếu lão gia muốn đánh, thì lão gia sẽ sai trước.”Tô Nhân Vũ hít sâu một cái, tiểu nha đầu xấu xa này dường như khiến người khác muốn phát điên a !“Đỗ di nương dạy nữ nhi không nghiêm, đối xử lạnh nhạt vô tình, không dạy bảo không yêu quý, phạt 5 roi. Tô Mạt chống đối trưởng bối, niệm tình tuổi còn nhỏ, lần đầu phạm lỗi, nợ lại hai roi, nếu còn tái phạm sẽ cộng vào xử phạt.” Tô Nhân Vũ cất giọng vang dội, khiến Đỗ di nương nằm liệt ở trên đất.Nếu như tâm của nam nhân này độc ác, một roi có thể quất chết nàng ta. Tô Mạt lạnh lùng nhìn, nếu như nàng ta không tàn nhẫn, nàng nhất định sẽ cứu nàng ta, nhưng hiện tại cũng muốn nàng ta nếm thử mùi vị bị người khác đánh đập, miễn cho nàng ta cứ gặp trẻ nhỏ là giơ nanh múa vuốt.

Chương 21: Đỗ di nương xui xẻo (2)