Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 22: Chính thức trở thành tứ tiểu thư

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đỗ di nương chỉ là Di nương không có tư cách quản giáo nhi tử. Vì vậy nếu dùng điểm này, Tô Nhân Vũ sẽ không thể trách phát nàng ta. Nhưng mà Quốc công phu nhân rất hận Đỗ di nương tự nhiên sẽ không tham gia, Tô Mạt đã từng bị ngược đãi nên càng không xen vào. Thế là Đỗ di nương liền bị báo ứng, ngọn roi nổ chíp chíp quất trên thân thể nàng ta, giống như rắn độc, đau đớn như chết đi sống lại.Tô Nhân Vũ lại không có chút cảm giác nào muốn nương tay, nhưng cũng không cố ý gia tăng lực đạo.Đánh xong, Đỗ di nương vẫn phủ phục dưới đất miệng thổ huyết, khấu đầu tạ ơn lão gia phu nhân đã dạy dỗ.Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói : " Cho bọn họ một tòa viện mới, cử nha hoàn bà mụ tới hầu hạ giống như hệt đại tiểu thư bọn họ "Tô phu nhân lập tức đáp ứng bắt tay vào phân phó. Mỗi tiểu thư có 4 mụ mụ dạy dỗ, hai bà vú, hai đại nha hoàn, 4 tiểu nha hoàn, 7,8 nha hoàn sai làm công việc nặng nhọc, 4,5 bà mụ sai làm công việc nặng nhọc, Di nương cũng chỉ có hai nha hoàn, hai bà mụ, đương nhiên lão gia không đả động tới thì nàng ta cũng không ngoại lệ.Quốc công phu nhân liếc Tô Nhân Vũ một cái cười nói : " lão gia cũng góp ý giúp thiếp thân với, tứ tiểu thư vừa mới quay về có phải hay không nên có nha hoàn nhiều hơn những người khác. Tứ tiểu thư không có nha hoàn theo sát từ nhỏ, thiếp thân đang suy nghĩ có nên đem Hỷ Thước bọn họ cho tiểu thư sai bảo không."Tô Nhân Vũ lấy khăn lau tay, thản nhiên nói : " Chỉ là nữ nhi do thiếp sinh ra, không thể dùng nha hoàn của ngươi. Không cho phép làm sai quy củ. Như cũ là được." Quốc công phu nhân cười theo liền lập tức thu xếp.Tô Mạt và người bị người ta khiêng trên cáng Đỗ di nương đi vào viện Phù Dung. Nhìn thấy đình đài lầu các, giả sơn, hồ nước lớn, sân vườn, kinh ngạc thán phục không thôi. Thật sự rất đẹp, vào mùa này hoa ngọc lan nở rộ, hạnh hoa tô điểm càng thêm mỹ lệ vô song.Tiểu thư phủ Quốc công được đãi ngộ quá tốt đi một tọa viện lớn, chia làm hai lối vào, phía trước là sảnh lớn, sau là phòng ở. Mặt trước có ba gian sảnh phòng nhỏ, khắp nơi trồng hoa phù dung, ngẫu nhiên đan xen thúy trúc. Sau viện có ba gian chính phòng, kèm theo hai gian sát nách, sương phòng có ba gian, trong sân viện có những cục đá sỏi nhỏ dưới đường đi, hai bên có trồng nhiều loai hoa phù dung, mẫu đơn…vân vân.Ba gian chính phòng thông nhau nhưng chỉ là dùng giàn hoa, lồng treo, màn chướng ngăn cách ba gian lại với nhau. Mỗi gian đi vào lại có ba gian giống như vậy nên rất rộng rãi.Tô Mạt nhìn không rời mắt, thật không dám tin bản thân có thể sống ở phòng tiểu thư. Xem ra vẫn phải tiếp tục cố gắng, tuyệt không bao giờ quay lại gian phòng hạ nhân kia.Lúc này Kim Kết lén lút kéo nàng, tỏ ý có điều bí mật muốn nói.

Đỗ di nương chỉ là Di
nương không có tư cách quản giáo nhi tử. Vì vậy nếu dùng điểm này, Tô
Nhân Vũ sẽ không thể trách phát nàng ta. Nhưng mà Quốc công phu nhân rất hận Đỗ di nương tự nhiên sẽ không tham gia, Tô Mạt đã từng bị ngược đãi nên càng không xen vào. Thế là Đỗ di nương liền bị báo ứng, ngọn roi nổ chíp chíp quất trên thân thể nàng ta, giống như rắn độc, đau đớn như
chết đi sống lại.

Tô Nhân Vũ lại không có chút cảm giác nào muốn nương tay, nhưng cũng không cố ý gia tăng lực đạo.

Đánh xong, Đỗ di nương vẫn phủ phục dưới đất miệng thổ huyết, khấu đầu tạ ơn lão gia phu nhân đã dạy dỗ.

Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói : " Cho bọn họ một tòa viện mới, cử nha hoàn bà mụ tới hầu hạ giống như hệt đại tiểu thư bọn họ "

Tô phu nhân lập tức đáp ứng bắt tay vào phân phó. Mỗi tiểu thư có 4 mụ mụ
dạy dỗ, hai bà vú, hai đại nha hoàn, 4 tiểu nha hoàn, 7,8 nha hoàn sai
làm công việc nặng nhọc, 4,5 bà mụ sai làm công việc nặng nhọc, Di nương cũng chỉ có hai nha hoàn, hai bà mụ, đương nhiên lão gia không đả động tới thì nàng ta cũng không ngoại lệ.

Quốc công phu nhân liếc Tô
Nhân Vũ một cái cười nói : " lão gia cũng góp ý giúp thiếp thân với, tứ
tiểu thư vừa mới quay về có phải hay không nên có nha hoàn nhiều hơn
những người khác. Tứ tiểu thư không có nha hoàn theo sát từ nhỏ, thiếp
thân đang suy nghĩ có nên đem Hỷ Thước bọn họ cho tiểu thư sai bảo
không."

Tô Nhân Vũ lấy khăn lau tay, thản nhiên nói : " Chỉ là nữ nhi do thiếp sinh ra, không thể dùng nha hoàn của ngươi. Không cho phép làm sai quy củ. Như cũ là được." Quốc công phu nhân cười theo liền lập tức thu xếp.

Tô Mạt và người bị người ta khiêng trên cáng Đỗ di
nương đi vào viện Phù Dung. Nhìn thấy đình đài lầu các, giả sơn, hồ nước lớn, sân vườn, kinh ngạc thán phục không thôi. Thật sự rất đẹp, vào mùa này hoa ngọc lan nở rộ, hạnh hoa tô điểm càng thêm mỹ lệ vô song.

Tiểu thư phủ Quốc công được đãi ngộ quá tốt đi một tọa viện lớn, chia làm
hai lối vào, phía trước là sảnh lớn, sau là phòng ở. Mặt trước có ba
gian sảnh phòng nhỏ, khắp nơi trồng hoa phù dung, ngẫu nhiên đan xen
thúy trúc. Sau viện có ba gian chính phòng, kèm theo hai gian sát nách,
sương phòng có ba gian, trong sân viện có những cục đá sỏi nhỏ dưới
đường đi, hai bên có trồng nhiều loai hoa phù dung, mẫu đơn…vân vân.

Ba gian chính phòng thông nhau nhưng chỉ là dùng giàn hoa, lồng treo, màn
chướng ngăn cách ba gian lại với nhau. Mỗi gian đi vào lại có ba gian
giống như vậy nên rất rộng rãi.

Tô Mạt nhìn không rời mắt, thật
không dám tin bản thân có thể sống ở phòng tiểu thư. Xem ra vẫn phải
tiếp tục cố gắng, tuyệt không bao giờ quay lại gian phòng hạ nhân kia.

Lúc này Kim Kết lén lút kéo nàng, tỏ ý có điều bí mật muốn nói.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đỗ di nương chỉ là Di nương không có tư cách quản giáo nhi tử. Vì vậy nếu dùng điểm này, Tô Nhân Vũ sẽ không thể trách phát nàng ta. Nhưng mà Quốc công phu nhân rất hận Đỗ di nương tự nhiên sẽ không tham gia, Tô Mạt đã từng bị ngược đãi nên càng không xen vào. Thế là Đỗ di nương liền bị báo ứng, ngọn roi nổ chíp chíp quất trên thân thể nàng ta, giống như rắn độc, đau đớn như chết đi sống lại.Tô Nhân Vũ lại không có chút cảm giác nào muốn nương tay, nhưng cũng không cố ý gia tăng lực đạo.Đánh xong, Đỗ di nương vẫn phủ phục dưới đất miệng thổ huyết, khấu đầu tạ ơn lão gia phu nhân đã dạy dỗ.Tô Nhân Vũ lạnh lùng nói : " Cho bọn họ một tòa viện mới, cử nha hoàn bà mụ tới hầu hạ giống như hệt đại tiểu thư bọn họ "Tô phu nhân lập tức đáp ứng bắt tay vào phân phó. Mỗi tiểu thư có 4 mụ mụ dạy dỗ, hai bà vú, hai đại nha hoàn, 4 tiểu nha hoàn, 7,8 nha hoàn sai làm công việc nặng nhọc, 4,5 bà mụ sai làm công việc nặng nhọc, Di nương cũng chỉ có hai nha hoàn, hai bà mụ, đương nhiên lão gia không đả động tới thì nàng ta cũng không ngoại lệ.Quốc công phu nhân liếc Tô Nhân Vũ một cái cười nói : " lão gia cũng góp ý giúp thiếp thân với, tứ tiểu thư vừa mới quay về có phải hay không nên có nha hoàn nhiều hơn những người khác. Tứ tiểu thư không có nha hoàn theo sát từ nhỏ, thiếp thân đang suy nghĩ có nên đem Hỷ Thước bọn họ cho tiểu thư sai bảo không."Tô Nhân Vũ lấy khăn lau tay, thản nhiên nói : " Chỉ là nữ nhi do thiếp sinh ra, không thể dùng nha hoàn của ngươi. Không cho phép làm sai quy củ. Như cũ là được." Quốc công phu nhân cười theo liền lập tức thu xếp.Tô Mạt và người bị người ta khiêng trên cáng Đỗ di nương đi vào viện Phù Dung. Nhìn thấy đình đài lầu các, giả sơn, hồ nước lớn, sân vườn, kinh ngạc thán phục không thôi. Thật sự rất đẹp, vào mùa này hoa ngọc lan nở rộ, hạnh hoa tô điểm càng thêm mỹ lệ vô song.Tiểu thư phủ Quốc công được đãi ngộ quá tốt đi một tọa viện lớn, chia làm hai lối vào, phía trước là sảnh lớn, sau là phòng ở. Mặt trước có ba gian sảnh phòng nhỏ, khắp nơi trồng hoa phù dung, ngẫu nhiên đan xen thúy trúc. Sau viện có ba gian chính phòng, kèm theo hai gian sát nách, sương phòng có ba gian, trong sân viện có những cục đá sỏi nhỏ dưới đường đi, hai bên có trồng nhiều loai hoa phù dung, mẫu đơn…vân vân.Ba gian chính phòng thông nhau nhưng chỉ là dùng giàn hoa, lồng treo, màn chướng ngăn cách ba gian lại với nhau. Mỗi gian đi vào lại có ba gian giống như vậy nên rất rộng rãi.Tô Mạt nhìn không rời mắt, thật không dám tin bản thân có thể sống ở phòng tiểu thư. Xem ra vẫn phải tiếp tục cố gắng, tuyệt không bao giờ quay lại gian phòng hạ nhân kia.Lúc này Kim Kết lén lút kéo nàng, tỏ ý có điều bí mật muốn nói.

Chương 22: Chính thức trở thành tứ tiểu thư