Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 85: Năm mới tranh giành nổi bật 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nếu nói binh pháp, đọc thuộc lòng sẽ hữu dụng sao? Mấu chốt là phải biết sử dụng linh hoạt.Các nàng những người được nuôi trong khuê phòng, học thế nào cũng sẽ hữu dụng sao?Tô Mạt chính là ông nội từ nhỏ đào tạo thành, ở trong quân đội, mưa dầm thấm đất, lại thường nghe thấy nhìn thấy nên rành rẽ.Nhị tiểu thư tuy thông minh, cứ cho đọc vài cuốn sách, đọc thuộc lòng đi nữa thì có tác dụng gì?Đến lúc đó có đại phu nhân nhìn chòng chọc như hổ vồ mồi, Tô Hinh Nhi châm chọc khiêu khích, Tô Nhân Vũ bất công, chỉ có thể……..Tháng giêng họ hàng thân xa đến chúc mừng, nhà mẹ đẻ Vương phu nhân ở tại kinh thành, chỉ là có đệ đệ đi nhậm chức xa vừa vặn ở cách Ninh Châu một huyện làm Tri phủ, có một người muội phu làm Tri châu ở Lâm Châu.Mồng 06 tháng giêng, bọn họ dẫn thê nữ đến phủ quốc công chúc tết bái phỏng.Đệ đệ của Vương phu nhân gọi là Vương Kiến Ninh, thê tử họ Lưu, dẫn theo tiểu nhi tử Vương Phượng Lâm , tiểu nữ nhi Vương Nguyệt Kiều.Muội phu gọi là Trần Trường Canh, thê tử họ Vương, dẫn theo nữ nhi là Trần Tố Nga.Phòng khách cho nam nhân là ngoại viện đại sảnh do Tô Nhân Vũ tiếp đón, phu nhân bọn họ thì ở nội viện Vương phu nhân đang ở. Chỉ có đại tiểu thư và tam tiểu thư có thể đi tới đó, nhị tiểu thư và tứ tiểu thư bị cấm xuất hiện trước viện, sợ bọn họ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa làm mất mặt Tô gia.Nhị tiểu thư rảnh quá đâm buồn chán, thì đi tìm Tô Mạt kêu ca.“ Tứ muội, ngươi nói tam tiểu thư có thể đi, tại sao không cho ngươi đi?”Tô Mạt trong lòng cười lạnh, ngươi cũng không tự nhìn xem ngươi cũng bị cấm? tại sao lại chỉ lấy ta so với tam tiểu thư ?Nhị tiểu thư có lúc rất phiền phức, tự sướng, luôn lấy bản thân mình so sánh với người khác mới vui, còn luôn so với người không so bì được.Ít ra là hiện tại không so sánh được.Không dùng cách thức chính xác nỗ lực, chỉ toàn nghĩ cách phát bực tức kêu ca, có tác dụng sao?Đột nhiên nàng ta kéo tay Tô Mạt nói : " Tứ muội, không bằng chúng ta lén đi đến trước viện xem xem? Ta nghe nói phụ thân muốn cùng với vài biểu ca thảo luận đọc sách đó. Rất thú vị."Tô Mạt tránh né : " Nhị tỷ, lúc này đi, sẽ bị phụ thân đánh chết."Đi đến trước mặt họ hàng làm mất mặt Tô gia sao?Nàng ta cũng quá nóng vội đi.Nhị tiểu thư thấy Tô Mạt không đồng ý, có chút vội vàng, nàng ta đã thăm dò kĩ rồi, cậu là có ý để biểu ca qua đây cùng với phụ thân học hỏi, có ý định khi trưởng thành sẽ xin phụ thân cho một chức vụ trong quân doanh.

Nếu nói binh pháp, đọc thuộc lòng sẽ hữu dụng sao? Mấu chốt là phải biết sử dụng linh hoạt.

Các nàng những người được nuôi trong khuê phòng, học thế nào cũng sẽ hữu dụng sao?

Tô Mạt chính là ông nội từ nhỏ đào tạo thành, ở trong quân đội, mưa dầm thấm đất, lại thường nghe thấy nhìn thấy nên rành rẽ.

Nhị tiểu thư tuy thông minh, cứ cho đọc vài cuốn sách, đọc thuộc lòng đi nữa thì có tác dụng gì?

Đến lúc đó có đại phu nhân nhìn chòng chọc như hổ vồ mồi, Tô Hinh Nhi châm chọc khiêu khích, Tô Nhân Vũ bất công, chỉ có thể……..

Tháng
giêng họ hàng thân xa đến chúc mừng, nhà mẹ đẻ Vương phu nhân ở tại kinh thành, chỉ là có đệ đệ đi nhậm chức xa vừa vặn ở cách Ninh Châu một
huyện làm Tri phủ, có một người muội phu làm Tri châu ở Lâm Châu.

Mồng 06 tháng giêng, bọn họ dẫn thê nữ đến phủ quốc công chúc tết bái phỏng.

Đệ đệ của Vương phu nhân gọi là Vương Kiến Ninh, thê tử họ Lưu, dẫn theo
tiểu nhi tử Vương Phượng Lâm , tiểu nữ nhi Vương Nguyệt Kiều.

Muội phu gọi là Trần Trường Canh, thê tử họ Vương, dẫn theo nữ nhi là Trần Tố Nga.

Phòng khách cho nam nhân là ngoại viện đại sảnh do Tô Nhân Vũ tiếp đón, phu
nhân bọn họ thì ở nội viện Vương phu nhân đang ở. Chỉ có đại tiểu thư và tam tiểu thư có thể đi tới đó, nhị tiểu thư và tứ tiểu thư bị cấm xuất
hiện trước viện, sợ bọn họ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa làm mất mặt Tô
gia.

Nhị tiểu thư rảnh quá đâm buồn chán, thì đi tìm Tô Mạt kêu ca.

“ Tứ muội, ngươi nói tam tiểu thư có thể đi, tại sao không cho ngươi đi?”

Tô Mạt trong lòng cười lạnh, ngươi cũng không tự nhìn xem ngươi cũng bị cấm? tại sao lại chỉ lấy ta so với tam tiểu thư ?

Nhị tiểu thư có lúc rất phiền phức, tự sướng, luôn lấy bản thân mình so
sánh với người khác mới vui, còn luôn so với người không so bì được.

Ít ra là hiện tại không so sánh được.

Không dùng cách thức chính xác nỗ lực, chỉ toàn nghĩ cách phát bực tức kêu ca, có tác dụng sao?

Đột nhiên nàng ta kéo tay Tô Mạt nói : " Tứ muội, không bằng chúng ta lén
đi đến trước viện xem xem? Ta nghe nói phụ thân muốn cùng với vài biểu
ca thảo luận đọc sách đó. Rất thú vị."

Tô Mạt tránh né : " Nhị tỷ, lúc này đi, sẽ bị phụ thân đánh chết."

Đi đến trước mặt họ hàng làm mất mặt Tô gia sao?

Nàng ta cũng quá nóng vội đi.

Nhị tiểu thư thấy Tô Mạt không đồng ý, có chút vội vàng, nàng ta đã thăm dò kĩ rồi, cậu là có ý để biểu ca qua đây cùng với phụ thân học hỏi, có ý
định khi trưởng thành sẽ xin phụ thân cho một chức vụ trong quân doanh.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nếu nói binh pháp, đọc thuộc lòng sẽ hữu dụng sao? Mấu chốt là phải biết sử dụng linh hoạt.Các nàng những người được nuôi trong khuê phòng, học thế nào cũng sẽ hữu dụng sao?Tô Mạt chính là ông nội từ nhỏ đào tạo thành, ở trong quân đội, mưa dầm thấm đất, lại thường nghe thấy nhìn thấy nên rành rẽ.Nhị tiểu thư tuy thông minh, cứ cho đọc vài cuốn sách, đọc thuộc lòng đi nữa thì có tác dụng gì?Đến lúc đó có đại phu nhân nhìn chòng chọc như hổ vồ mồi, Tô Hinh Nhi châm chọc khiêu khích, Tô Nhân Vũ bất công, chỉ có thể……..Tháng giêng họ hàng thân xa đến chúc mừng, nhà mẹ đẻ Vương phu nhân ở tại kinh thành, chỉ là có đệ đệ đi nhậm chức xa vừa vặn ở cách Ninh Châu một huyện làm Tri phủ, có một người muội phu làm Tri châu ở Lâm Châu.Mồng 06 tháng giêng, bọn họ dẫn thê nữ đến phủ quốc công chúc tết bái phỏng.Đệ đệ của Vương phu nhân gọi là Vương Kiến Ninh, thê tử họ Lưu, dẫn theo tiểu nhi tử Vương Phượng Lâm , tiểu nữ nhi Vương Nguyệt Kiều.Muội phu gọi là Trần Trường Canh, thê tử họ Vương, dẫn theo nữ nhi là Trần Tố Nga.Phòng khách cho nam nhân là ngoại viện đại sảnh do Tô Nhân Vũ tiếp đón, phu nhân bọn họ thì ở nội viện Vương phu nhân đang ở. Chỉ có đại tiểu thư và tam tiểu thư có thể đi tới đó, nhị tiểu thư và tứ tiểu thư bị cấm xuất hiện trước viện, sợ bọn họ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa làm mất mặt Tô gia.Nhị tiểu thư rảnh quá đâm buồn chán, thì đi tìm Tô Mạt kêu ca.“ Tứ muội, ngươi nói tam tiểu thư có thể đi, tại sao không cho ngươi đi?”Tô Mạt trong lòng cười lạnh, ngươi cũng không tự nhìn xem ngươi cũng bị cấm? tại sao lại chỉ lấy ta so với tam tiểu thư ?Nhị tiểu thư có lúc rất phiền phức, tự sướng, luôn lấy bản thân mình so sánh với người khác mới vui, còn luôn so với người không so bì được.Ít ra là hiện tại không so sánh được.Không dùng cách thức chính xác nỗ lực, chỉ toàn nghĩ cách phát bực tức kêu ca, có tác dụng sao?Đột nhiên nàng ta kéo tay Tô Mạt nói : " Tứ muội, không bằng chúng ta lén đi đến trước viện xem xem? Ta nghe nói phụ thân muốn cùng với vài biểu ca thảo luận đọc sách đó. Rất thú vị."Tô Mạt tránh né : " Nhị tỷ, lúc này đi, sẽ bị phụ thân đánh chết."Đi đến trước mặt họ hàng làm mất mặt Tô gia sao?Nàng ta cũng quá nóng vội đi.Nhị tiểu thư thấy Tô Mạt không đồng ý, có chút vội vàng, nàng ta đã thăm dò kĩ rồi, cậu là có ý để biểu ca qua đây cùng với phụ thân học hỏi, có ý định khi trưởng thành sẽ xin phụ thân cho một chức vụ trong quân doanh.

Chương 85: Năm mới tranh giành nổi bật 01