Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 106: Nguy hiểm lớn hơn nữa đang tiến đến 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Buổi trưa tỷ muội ba người cùng nhau dùng bữa, lúc gần tối, đại tiểu thư nói:“Sáng mai, các ngươi đến nữa nhé.”Hai người đồng ý rồi cáo từ trở về.Lúc ở lối rẽ sắp tách ra, nhị tiểu thư cười nói:“Tứ muội muội cùng phụ thân đọc sách mấy ngày nay, bên kia hận chết , đành phải mỗi ngày đánh bài chơi đùa. Phụ thân đối với tứ muội muội tốt như vậy, tứ muội muội cũng không biết chỉ cho nhị tỷ tỷ.”Tô Mạt ra vẻ không biết,“Chỉ cái gì? Ta bất quá là đi xem hai trang sách. Phụ thân có rảnh mới đi, hiện tại hắn không rảnh, cũng không cho ta xem. Làm sao gần đây đối xử với ta rất tốt được?”Nhị tiểu thư trong lòng hừ lạnh, thế nào mới tốt đây, cứ để nàng đắc ý, muốn dẫm lên đầu nhị tỷ này à.Tiếp cận phụ thân như vậy cũng không tốt, cũng không phá lệ đối xử tốt một chút.Tô Mạt trở lại sân nhà mình, Kim Kết còn chưa trở về, Hoàng Oanh bước nhanh tiến lên đón nàng, Hạ Vũ biết ý liền rời đi một chút.Tô Mạt biết Hoàng Oanh có chuyện nói, liền cùng nàng nhìn thấy chỗ khô héo phía trước mà chạy tới,“Sao lại thế này?”Hoàng Oanh ghé sát lỗ tai nói:“Tiểu thư, nô tỳ phát hiện có chuyện kì lạ.”Sau đó đem tất cả sự tình nói cho nàng.Tô Mạt cả kinh, Đỗ di nương này! Một chút cũng không ngồi yên.Nguyên lai là do tiểu nha đầu nhìn thấy Đỗ di nương lén lút ở phía sau phòng không biết làm gì, liền nói cho Hoàng Oanh, Hoàng Oanh lặng lẽ theo dõi, kết quả phát hiện nàng là kẻ tiểu nhân.Nhìn xiêm y của tứ tiểu thư.Nàng cảm thấy không phải là chuyện nhỏ, cho nên không dám chậm trễ, lập tức báo lại cho Tô Mạt.Tô Mạt tuy rằng bề ngoài nhỏ bé, nhưng nói về đầu óc nhiều chỗ còn hơn Đỗ di nương.Nàng suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy sự tình bên trong không đơn giản như vậy, liền giao cho Hoàng Oanh vài việc.Hoàng Oanh mặt biến sắc,“Tiểu thư, có thể thành không?”Tô Mạt định liệu trước,“Ngươi cứ việc đi, chuyện này cần phải vạch trần ra, cho dù chúng ta không vạch trần ra, các nàng tự nhiên cũng không chịu để yên.”Mấy ngày nay nàng được Tô Nhân Vũ đối đãi tốt một chút, tam tiểu thư, nhị tiểu thư, Vương phu nhân, Lâm di nương, liền nghiến răng nghiến lợi .Nếu nàng suy nghĩ lại, không tránh khỏi sẽ sử dụng thủ đoạn với nàng, nhưng nàng nay không nghĩ tới, cho nên nếu đối phó cũng chỉ có một hai cách như vậy thôi.Nàng chưa bao giờ lãng phí công sức của mình, mặc kệ làm cái gì, đều phải chủ yếu là lợi dụng mâu thuẫn.Lúc ăn cơm chiều, Hạ Vũ tự mình đi quả nhiên, gần đây đại phu nhân muốn lạnh nhạt với Tô Mạt, cho nên không cho nàng đi qua ăn cơm .

Buổi trưa tỷ muội ba người cùng nhau dùng bữa, lúc gần tối, đại tiểu thư nói:“Sáng mai, các ngươi đến nữa nhé.”

Hai người đồng ý rồi cáo từ trở về.

Lúc ở lối rẽ sắp tách ra, nhị tiểu thư cười nói:“Tứ muội muội cùng phụ thân đọc sách mấy ngày nay, bên kia hận chết , đành phải mỗi ngày đánh bài
chơi đùa. Phụ thân đối với tứ muội muội tốt như vậy, tứ muội muội cũng
không biết chỉ cho nhị tỷ tỷ.”

Tô Mạt ra vẻ không biết,“Chỉ cái
gì? Ta bất quá là đi xem hai trang sách. Phụ thân có rảnh mới đi, hiện
tại hắn không rảnh, cũng không cho ta xem. Làm sao gần đây đối xử với ta rất tốt được?”

Nhị tiểu thư trong lòng hừ lạnh, thế nào mới tốt đây, cứ để nàng đắc ý, muốn dẫm lên đầu nhị tỷ này à.

Tiếp cận phụ thân như vậy cũng không tốt, cũng không phá lệ đối xử tốt một chút.

Tô Mạt trở lại sân nhà mình, Kim Kết còn chưa trở về, Hoàng Oanh bước
nhanh tiến lên đón nàng, Hạ Vũ biết ý liền rời đi một chút.

Tô Mạt biết Hoàng Oanh có chuyện nói, liền cùng nàng nhìn thấy chỗ khô héo phía trước mà chạy tới,“Sao lại thế này?”

Hoàng Oanh ghé sát lỗ tai nói:“Tiểu thư, nô tỳ phát hiện có chuyện kì lạ.”

Sau đó đem tất cả sự tình nói cho nàng.

Tô Mạt cả kinh, Đỗ di nương này! Một chút cũng không ngồi yên.

Nguyên lai là do tiểu nha đầu nhìn thấy Đỗ di nương lén lút ở phía sau phòng
không biết làm gì, liền nói cho Hoàng Oanh, Hoàng Oanh lặng lẽ theo dõi, kết quả phát hiện nàng là kẻ tiểu nhân.

Nhìn xiêm y của tứ tiểu thư.

Nàng cảm thấy không phải là chuyện nhỏ, cho nên không dám chậm trễ, lập tức báo lại cho Tô Mạt.

Tô Mạt tuy rằng bề ngoài nhỏ bé, nhưng nói về đầu óc nhiều chỗ còn hơn Đỗ di nương.

Nàng suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy sự tình bên trong không đơn giản như vậy, liền giao cho Hoàng Oanh vài việc.

Hoàng Oanh mặt biến sắc,“Tiểu thư, có thể thành không?”

Tô Mạt định liệu trước,“Ngươi cứ việc đi, chuyện này cần phải vạch trần
ra, cho dù chúng ta không vạch trần ra, các nàng tự nhiên cũng không
chịu để yên.”

Mấy ngày nay nàng được Tô Nhân Vũ đối đãi tốt một
chút, tam tiểu thư, nhị tiểu thư, Vương phu nhân, Lâm di nương, liền
nghiến răng nghiến lợi .

Nếu nàng suy nghĩ lại, không tránh khỏi
sẽ sử dụng thủ đoạn với nàng, nhưng nàng nay không nghĩ tới, cho nên nếu đối phó cũng chỉ có một hai cách như vậy thôi.

Nàng chưa bao giờ lãng phí công sức của mình, mặc kệ làm cái gì, đều phải chủ yếu là lợi dụng mâu thuẫn.

Lúc ăn cơm chiều, Hạ Vũ tự mình đi quả nhiên, gần đây đại phu nhân muốn
lạnh nhạt với Tô Mạt, cho nên không cho nàng đi qua ăn cơm .

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Buổi trưa tỷ muội ba người cùng nhau dùng bữa, lúc gần tối, đại tiểu thư nói:“Sáng mai, các ngươi đến nữa nhé.”Hai người đồng ý rồi cáo từ trở về.Lúc ở lối rẽ sắp tách ra, nhị tiểu thư cười nói:“Tứ muội muội cùng phụ thân đọc sách mấy ngày nay, bên kia hận chết , đành phải mỗi ngày đánh bài chơi đùa. Phụ thân đối với tứ muội muội tốt như vậy, tứ muội muội cũng không biết chỉ cho nhị tỷ tỷ.”Tô Mạt ra vẻ không biết,“Chỉ cái gì? Ta bất quá là đi xem hai trang sách. Phụ thân có rảnh mới đi, hiện tại hắn không rảnh, cũng không cho ta xem. Làm sao gần đây đối xử với ta rất tốt được?”Nhị tiểu thư trong lòng hừ lạnh, thế nào mới tốt đây, cứ để nàng đắc ý, muốn dẫm lên đầu nhị tỷ này à.Tiếp cận phụ thân như vậy cũng không tốt, cũng không phá lệ đối xử tốt một chút.Tô Mạt trở lại sân nhà mình, Kim Kết còn chưa trở về, Hoàng Oanh bước nhanh tiến lên đón nàng, Hạ Vũ biết ý liền rời đi một chút.Tô Mạt biết Hoàng Oanh có chuyện nói, liền cùng nàng nhìn thấy chỗ khô héo phía trước mà chạy tới,“Sao lại thế này?”Hoàng Oanh ghé sát lỗ tai nói:“Tiểu thư, nô tỳ phát hiện có chuyện kì lạ.”Sau đó đem tất cả sự tình nói cho nàng.Tô Mạt cả kinh, Đỗ di nương này! Một chút cũng không ngồi yên.Nguyên lai là do tiểu nha đầu nhìn thấy Đỗ di nương lén lút ở phía sau phòng không biết làm gì, liền nói cho Hoàng Oanh, Hoàng Oanh lặng lẽ theo dõi, kết quả phát hiện nàng là kẻ tiểu nhân.Nhìn xiêm y của tứ tiểu thư.Nàng cảm thấy không phải là chuyện nhỏ, cho nên không dám chậm trễ, lập tức báo lại cho Tô Mạt.Tô Mạt tuy rằng bề ngoài nhỏ bé, nhưng nói về đầu óc nhiều chỗ còn hơn Đỗ di nương.Nàng suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy sự tình bên trong không đơn giản như vậy, liền giao cho Hoàng Oanh vài việc.Hoàng Oanh mặt biến sắc,“Tiểu thư, có thể thành không?”Tô Mạt định liệu trước,“Ngươi cứ việc đi, chuyện này cần phải vạch trần ra, cho dù chúng ta không vạch trần ra, các nàng tự nhiên cũng không chịu để yên.”Mấy ngày nay nàng được Tô Nhân Vũ đối đãi tốt một chút, tam tiểu thư, nhị tiểu thư, Vương phu nhân, Lâm di nương, liền nghiến răng nghiến lợi .Nếu nàng suy nghĩ lại, không tránh khỏi sẽ sử dụng thủ đoạn với nàng, nhưng nàng nay không nghĩ tới, cho nên nếu đối phó cũng chỉ có một hai cách như vậy thôi.Nàng chưa bao giờ lãng phí công sức của mình, mặc kệ làm cái gì, đều phải chủ yếu là lợi dụng mâu thuẫn.Lúc ăn cơm chiều, Hạ Vũ tự mình đi quả nhiên, gần đây đại phu nhân muốn lạnh nhạt với Tô Mạt, cho nên không cho nàng đi qua ăn cơm .

Chương 106: Nguy hiểm lớn hơn nữa đang tiến đến 01