Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 105: Tình cảm thật của đại tiểu thư

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt tiến lên, tới trước mặt đại tiểu thư cười nói:“Tỷ tỷ, môn cắm hoa này cũng có kiến thức, nếu cắm hoa tốt, hoa này có thể nở hơn mười ngày.”Ánh mắt Tô Nhu sáng lên,“Thật sao?”Thanh âm trước sau như một trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt lại nhu hòa hơn chút.Tô Mạt gật đầu, việc này mẹ nàng rất giỏi, nàng tuy rằng là bác sĩ ngoại khoa, ngày thường bàn luận về chuyện sinh tử đều lạnh như băng, nhưng mà nói đến chuyện hoa cỏ, lại rất giỏi nhất, ông nội nói mẹ trời sinh ra đã có tài năng cắm hoa, không cần đi học kĩ thuật cắm hoa cũng biết, so với các giáo viên mở ra các lớp cắm hoa còn giỏi hơn.Tô Mạt nghiêng cúi đầu nghĩ, nói:“ Trong thư phòng phụ thân, có một quyển " Hàn trai tạp đàm ", bên trong nói không ít về kiến thức này, có triển lãm, có cắm hoa, có thiết kế bình hoa, khá nhiều loại.”Tô Nhu chớp chớp hàng lông mi thật dài, quay sang nha đầu Thu Cúc nói:“Ngươi đi đến chỗ lão gia nói cho ta mượn một chút, xong rồi cầm về đây.”Tô Mạt vô tình đang giúp nàng, làm cho quan hệ của nàng cùng Tô Nhân Vũ có thể hòa hợp hơn một chút.Nữ hài tử này cử chỉ lịch sự tao nhã, lại hiểu chuyện, nam nhân sẽ rất yêu thích.Cha lúc trước xem mẹ cắm hoa, hai mắt liền sáng lên, nhìn chằm chằm.Phụ thân đối với nữ nhi, cũng là hy vọng nàng có thể ôn nhu hiền lành, nhất là thời cổ đại.Quả nhiên, Thu Cúc đến đúng lúc, lão gia đang phê duyệt công hàm, nghe nói đại tiểu thư đến muốn mượn sách, hắn rất cao hứng, tự mình tìm mấy quyển sách, còn dùng mấy tờ giấy phân loại cho rõ ràng.Tô Nhu ánh mắt trong trẻo hào quang chợt lóe, môi nhếch lên, dường như đang cười.Nhị tiểu thư lập tức nói:“Đại tỷ, mau dọc cho chúng ta nghe với, để muội đi theo học hỏi nữa.”Đại tiểu thư tìm ra, đọc một lần, nhìn theo phương pháp mà làm theo, trước tiên cắt một đoạn hoa mai rồi hơ qua lửa một chút, sau đó lại dùng loại bình thanh đồng có chứa nước tuyết còn tồn lại năm ngoái, đem cắm hoa mai vào, đặt ở trên bàn dưới cửa sổ, thanh nhã dật lệ, nói ko hết sự sự lịch sự tao nhã.Đại tiểu thư trước nay gương mặt thanh cao, nhưng lộ ra vài phần vô cùng mềm mại, nhìn Tô Mạt nói:“Nghe người ta nói, ngươi đến thư phòng cùng phụ thân xem binh pháp, mấy ngày nay sao lại không đi ?”Nếu người khác hỏi chuyện này chắc là có ý khiêu khích, nhưng là đại tiểu thư trong trẻo nhưng lạnh lùng thì nhất định không phải, chỉ là ăn ngay nói thật thôi.Tô Mạt cũng ăn ngay nói thật,“Phụ thân bận quá .”Nhị tiểu thư bĩu môi.Ba người chơi một ngày, đại tiểu thư đối với Tô Mạt hòa khí rất nhiều

Tô Mạt tiến lên, tới
trước mặt đại tiểu thư cười nói:“Tỷ tỷ, môn cắm hoa này cũng có kiến
thức, nếu cắm hoa tốt, hoa này có thể nở hơn mười ngày.”

Ánh mắt Tô Nhu sáng lên,“Thật sao?”

Thanh âm trước sau như một trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt lại nhu hòa hơn chút.

Tô Mạt gật đầu, việc này mẹ nàng rất giỏi, nàng tuy rằng là bác sĩ ngoại
khoa, ngày thường bàn luận về chuyện sinh tử đều lạnh như băng, nhưng mà nói đến chuyện hoa cỏ, lại rất giỏi nhất, ông nội nói mẹ trời sinh ra
đã có tài năng cắm hoa, không cần đi học kĩ thuật cắm hoa cũng biết, so
với các giáo viên mở ra các lớp cắm hoa còn giỏi hơn.

Tô Mạt
nghiêng cúi đầu nghĩ, nói:“ Trong thư phòng phụ thân, có một quyển " Hàn trai tạp đàm ", bên trong nói không ít về kiến thức này, có triển lãm,
có cắm hoa, có thiết kế bình hoa, khá nhiều loại.”

Tô Nhu chớp
chớp hàng lông mi thật dài, quay sang nha đầu Thu Cúc nói:“Ngươi đi đến
chỗ lão gia nói cho ta mượn một chút, xong rồi cầm về đây.”

Tô Mạt vô tình đang giúp nàng, làm cho quan hệ của nàng cùng Tô Nhân Vũ có thể hòa hợp hơn một chút.

Nữ hài tử này cử chỉ lịch sự tao nhã, lại hiểu chuyện, nam nhân sẽ rất yêu thích.

Cha lúc trước xem mẹ cắm hoa, hai mắt liền sáng lên, nhìn chằm chằm.

Phụ thân đối với nữ nhi, cũng là hy vọng nàng có thể ôn nhu hiền lành, nhất là thời cổ đại.

Quả nhiên, Thu Cúc đến đúng lúc, lão gia đang phê duyệt công hàm, nghe nói
đại tiểu thư đến muốn mượn sách, hắn rất cao hứng, tự mình tìm mấy quyển sách, còn dùng mấy tờ giấy phân loại cho rõ ràng.

Tô Nhu ánh mắt trong trẻo hào quang chợt lóe, môi nhếch lên, dường như đang cười.

Nhị tiểu thư lập tức nói:“Đại tỷ, mau dọc cho chúng ta nghe với, để muội đi theo học hỏi nữa.”

Đại tiểu thư tìm ra, đọc một lần, nhìn theo phương pháp mà làm theo, trước
tiên cắt một đoạn hoa mai rồi hơ qua lửa một chút, sau đó lại dùng loại
bình thanh đồng có chứa nước tuyết còn tồn lại năm ngoái, đem cắm hoa
mai vào, đặt ở trên bàn dưới cửa sổ, thanh nhã dật lệ, nói ko hết sự sự
lịch sự tao nhã.

Đại tiểu thư trước nay gương mặt thanh cao,
nhưng lộ ra vài phần vô cùng mềm mại, nhìn Tô Mạt nói:“Nghe người ta
nói, ngươi đến thư phòng cùng phụ thân xem binh pháp, mấy ngày nay sao
lại không đi ?”

Nếu người khác hỏi chuyện này chắc là có ý khiêu
khích, nhưng là đại tiểu thư trong trẻo nhưng lạnh lùng thì nhất định
không phải, chỉ là ăn ngay nói thật thôi.

Tô Mạt cũng ăn ngay nói thật,“Phụ thân bận quá .”

Nhị tiểu thư bĩu môi.

Ba người chơi một ngày, đại tiểu thư đối với Tô Mạt hòa khí rất nhiều

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt tiến lên, tới trước mặt đại tiểu thư cười nói:“Tỷ tỷ, môn cắm hoa này cũng có kiến thức, nếu cắm hoa tốt, hoa này có thể nở hơn mười ngày.”Ánh mắt Tô Nhu sáng lên,“Thật sao?”Thanh âm trước sau như một trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt lại nhu hòa hơn chút.Tô Mạt gật đầu, việc này mẹ nàng rất giỏi, nàng tuy rằng là bác sĩ ngoại khoa, ngày thường bàn luận về chuyện sinh tử đều lạnh như băng, nhưng mà nói đến chuyện hoa cỏ, lại rất giỏi nhất, ông nội nói mẹ trời sinh ra đã có tài năng cắm hoa, không cần đi học kĩ thuật cắm hoa cũng biết, so với các giáo viên mở ra các lớp cắm hoa còn giỏi hơn.Tô Mạt nghiêng cúi đầu nghĩ, nói:“ Trong thư phòng phụ thân, có một quyển " Hàn trai tạp đàm ", bên trong nói không ít về kiến thức này, có triển lãm, có cắm hoa, có thiết kế bình hoa, khá nhiều loại.”Tô Nhu chớp chớp hàng lông mi thật dài, quay sang nha đầu Thu Cúc nói:“Ngươi đi đến chỗ lão gia nói cho ta mượn một chút, xong rồi cầm về đây.”Tô Mạt vô tình đang giúp nàng, làm cho quan hệ của nàng cùng Tô Nhân Vũ có thể hòa hợp hơn một chút.Nữ hài tử này cử chỉ lịch sự tao nhã, lại hiểu chuyện, nam nhân sẽ rất yêu thích.Cha lúc trước xem mẹ cắm hoa, hai mắt liền sáng lên, nhìn chằm chằm.Phụ thân đối với nữ nhi, cũng là hy vọng nàng có thể ôn nhu hiền lành, nhất là thời cổ đại.Quả nhiên, Thu Cúc đến đúng lúc, lão gia đang phê duyệt công hàm, nghe nói đại tiểu thư đến muốn mượn sách, hắn rất cao hứng, tự mình tìm mấy quyển sách, còn dùng mấy tờ giấy phân loại cho rõ ràng.Tô Nhu ánh mắt trong trẻo hào quang chợt lóe, môi nhếch lên, dường như đang cười.Nhị tiểu thư lập tức nói:“Đại tỷ, mau dọc cho chúng ta nghe với, để muội đi theo học hỏi nữa.”Đại tiểu thư tìm ra, đọc một lần, nhìn theo phương pháp mà làm theo, trước tiên cắt một đoạn hoa mai rồi hơ qua lửa một chút, sau đó lại dùng loại bình thanh đồng có chứa nước tuyết còn tồn lại năm ngoái, đem cắm hoa mai vào, đặt ở trên bàn dưới cửa sổ, thanh nhã dật lệ, nói ko hết sự sự lịch sự tao nhã.Đại tiểu thư trước nay gương mặt thanh cao, nhưng lộ ra vài phần vô cùng mềm mại, nhìn Tô Mạt nói:“Nghe người ta nói, ngươi đến thư phòng cùng phụ thân xem binh pháp, mấy ngày nay sao lại không đi ?”Nếu người khác hỏi chuyện này chắc là có ý khiêu khích, nhưng là đại tiểu thư trong trẻo nhưng lạnh lùng thì nhất định không phải, chỉ là ăn ngay nói thật thôi.Tô Mạt cũng ăn ngay nói thật,“Phụ thân bận quá .”Nhị tiểu thư bĩu môi.Ba người chơi một ngày, đại tiểu thư đối với Tô Mạt hòa khí rất nhiều

Chương 105: Tình cảm thật của đại tiểu thư