Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 116: Tô Mạt thiết lập kế kim thiền thoát xác *
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… *Kim thiền thoát xác là kế thứ 21 trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử. Ve sầu lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm quân địch bất ngờ trở tay không kịp.Nếu nàng lưu luyến Tô Nhân Vũ, muốn ở Tô gia làm tứ tiểu thư, vậy nàng sẽ lập tức nói cho Tô Nhân Vũ, để bọn họ điều tra, nhưng nàng hiện tại đối Tô Nhân Vũ đã thất vọng tột đỉnh.Hắn không đáng nàng vì hắn mà cố gắng.Đỗ di nương với bộ dáng không tín nhiệm nhìn nàng, Tô Mạt mỉm cười :“ Ngươi yên tâm, ta thật sự sẽ không nói, ta thề.”Nàng thật sự nhấc tay phát lên phát thệ.Đỗ di nương sắc khá hơn một ít :“ Ngươi, ngươi đừng hận ta. Ta, ta cũng không muốn, chỉ là bất đắc dĩ thôi.”Tô Mạt gật gật đầu,“Tuy rằng không đồng tình, nhưng là ta có thể hiểu.”Nhìn nàng một cái, Tô Mạt xoay người bước đi. Về sau nàng sẽ không lại đến thăm Đỗ di nương nữa, xem như là cáo biệt với bà ta.Dù sao, nếu không có Đỗ di nương , Tô Mạt chân chính cũng đã sớm chết.Rời đi nơi đó đi, Tô Mạt phân phó Kim Kết đi tới Hồ tiên sinh đưa tin, đem tình huống nơi này nói cho hắn nghe, sau đó nói cho hắn kế hoạch của nàng.Nàng không nghĩ tiếp tục ở nơi này .Nhà bà ngoại của Kim Kết ở nông thôn, cách nơi này rất xa, đến lúc đó nàng muốn đi nơi đó ở một thời gian.Đến lúc đó nàng sẽ nghĩ biện pháp kiếm tiền, đối với nàng mà nói, muốn kiếm tiền, đó là chuyện thực dễ dàng.Nàng còn muốn nghĩ biện pháp mang Kim Kết cùng Hoàng Oanh cùng nhau đi.Ba người đã thương lượng với nha, các nàng nguyện ý đi theo nàng.Vì không muốn bại lộ, Tô Mạt đem hết số tiền dành dụm lại, đến lúc đó để cho Hoàng Oanh chuộc thân trước thoát ra, sau đó Tô Mạt lại tiếp tục thực thi kế hoạch của mình.Mà Kim Kết bởi vì sinh ra đã là nô tỳ củaTô phủ, cùng Vương phu nhân không có quan hệ gì, là từ quê mang vào phủ, đến lúc đó nàng chủ động vì tứ tiểu thư giữ đạo hiếu, khiến lão phu nhân cảm động, sẽ ở ba năm sau đó để nàng tự do.Đây là tính thiện tâm của lão phu nhân, vì vậy cũng thả không ít nô bộc đi ra ngoài.Trong phủ yên tĩnh mấy ngày, Tô Mạt sống cũng tự tại, kế hoạch tiến hành không sai biệt lắm.Hôm nay nàng mang theo Hoàng Oanh, Kim Kết, Hạ Vũ vài nha hoàn trong phủ đi tới hoa viên hồ nước xem cá chép.Mùa Xuân tan chảy băng, cỏ xuân khô phục sức sống, đám cá chép thổ bong bóng, rất là tự do tự tại.Tô Hinh Nhi cũng mang theo người đi tới, chen chúc tại đình nghỉ mát cạnh hồ nước, nàng lạnh lùng trừng Tô Mạt :“ Ngươi dám nguyền rủa ta.”Tô Mạt thản nhiên nói :“ Ai nguyền rủa ai, trong lòng tự biết.”
*Kim
thiền thoát xác là kế thứ 21 trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử. Ve sầu
lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm quân địch bất ngờ trở tay không kịp.
Nếu nàng lưu luyến Tô Nhân Vũ, muốn ở Tô gia làm tứ tiểu thư, vậy nàng sẽ
lập tức nói cho Tô Nhân Vũ, để bọn họ điều tra, nhưng nàng hiện tại đối
Tô Nhân Vũ đã thất vọng tột đỉnh.
Hắn không đáng nàng vì hắn mà cố gắng.
Đỗ di nương với bộ dáng không tín nhiệm nhìn nàng, Tô Mạt mỉm cười :“ Ngươi yên tâm, ta thật sự sẽ không nói, ta thề.”
Nàng thật sự nhấc tay phát lên phát thệ.
Đỗ di nương sắc khá hơn một ít :“ Ngươi, ngươi đừng hận ta. Ta, ta cũng không muốn, chỉ là bất đắc dĩ thôi.”
Tô Mạt gật gật đầu,“Tuy rằng không đồng tình, nhưng là ta có thể hiểu.”
Nhìn nàng một cái, Tô Mạt xoay người bước đi. Về sau nàng sẽ không lại đến thăm Đỗ di nương nữa, xem như là cáo biệt với bà ta.
Dù sao, nếu không có Đỗ di nương , Tô Mạt chân chính cũng đã sớm chết.
Rời đi nơi đó đi, Tô Mạt phân phó Kim Kết đi tới Hồ tiên sinh đưa tin, đem
tình huống nơi này nói cho hắn nghe, sau đó nói cho hắn kế hoạch của
nàng.
Nàng không nghĩ tiếp tục ở nơi này .
Nhà bà ngoại của Kim Kết ở nông thôn, cách nơi này rất xa, đến lúc đó nàng muốn đi nơi đó ở một thời gian.
Đến lúc đó nàng sẽ nghĩ biện pháp kiếm tiền, đối với nàng mà nói, muốn kiếm tiền, đó là chuyện thực dễ dàng.
Nàng còn muốn nghĩ biện pháp mang Kim Kết cùng Hoàng Oanh cùng nhau đi.
Ba người đã thương lượng với nha, các nàng nguyện ý đi theo nàng.
Vì không muốn bại lộ, Tô Mạt đem hết số tiền dành dụm lại, đến lúc đó để
cho Hoàng Oanh chuộc thân trước thoát ra, sau đó Tô Mạt lại tiếp tục
thực thi kế hoạch của mình.
Mà Kim Kết bởi vì sinh ra đã là nô tỳ củaTô phủ, cùng Vương phu nhân không có quan hệ gì, là từ quê mang vào
phủ, đến lúc đó nàng chủ động vì tứ tiểu thư giữ đạo hiếu, khiến lão phu nhân cảm động, sẽ ở ba năm sau đó để nàng tự do.
Đây là tính thiện tâm của lão phu nhân, vì vậy cũng thả không ít nô bộc đi ra ngoài.
Trong phủ yên tĩnh mấy ngày, Tô Mạt sống cũng tự tại, kế hoạch tiến hành không sai biệt lắm.
Hôm nay nàng mang theo Hoàng Oanh, Kim Kết, Hạ Vũ vài nha hoàn trong phủ đi tới hoa viên hồ nước xem cá chép.
Mùa Xuân tan chảy băng, cỏ xuân khô phục sức sống, đám cá chép thổ bong bóng, rất là tự do tự tại.
Tô Hinh Nhi cũng mang theo người đi tới, chen chúc tại đình nghỉ mát cạnh
hồ nước, nàng lạnh lùng trừng Tô Mạt :“ Ngươi dám nguyền rủa ta.”
Tô Mạt thản nhiên nói :“ Ai nguyền rủa ai, trong lòng tự biết.”
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… *Kim thiền thoát xác là kế thứ 21 trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử. Ve sầu lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm quân địch bất ngờ trở tay không kịp.Nếu nàng lưu luyến Tô Nhân Vũ, muốn ở Tô gia làm tứ tiểu thư, vậy nàng sẽ lập tức nói cho Tô Nhân Vũ, để bọn họ điều tra, nhưng nàng hiện tại đối Tô Nhân Vũ đã thất vọng tột đỉnh.Hắn không đáng nàng vì hắn mà cố gắng.Đỗ di nương với bộ dáng không tín nhiệm nhìn nàng, Tô Mạt mỉm cười :“ Ngươi yên tâm, ta thật sự sẽ không nói, ta thề.”Nàng thật sự nhấc tay phát lên phát thệ.Đỗ di nương sắc khá hơn một ít :“ Ngươi, ngươi đừng hận ta. Ta, ta cũng không muốn, chỉ là bất đắc dĩ thôi.”Tô Mạt gật gật đầu,“Tuy rằng không đồng tình, nhưng là ta có thể hiểu.”Nhìn nàng một cái, Tô Mạt xoay người bước đi. Về sau nàng sẽ không lại đến thăm Đỗ di nương nữa, xem như là cáo biệt với bà ta.Dù sao, nếu không có Đỗ di nương , Tô Mạt chân chính cũng đã sớm chết.Rời đi nơi đó đi, Tô Mạt phân phó Kim Kết đi tới Hồ tiên sinh đưa tin, đem tình huống nơi này nói cho hắn nghe, sau đó nói cho hắn kế hoạch của nàng.Nàng không nghĩ tiếp tục ở nơi này .Nhà bà ngoại của Kim Kết ở nông thôn, cách nơi này rất xa, đến lúc đó nàng muốn đi nơi đó ở một thời gian.Đến lúc đó nàng sẽ nghĩ biện pháp kiếm tiền, đối với nàng mà nói, muốn kiếm tiền, đó là chuyện thực dễ dàng.Nàng còn muốn nghĩ biện pháp mang Kim Kết cùng Hoàng Oanh cùng nhau đi.Ba người đã thương lượng với nha, các nàng nguyện ý đi theo nàng.Vì không muốn bại lộ, Tô Mạt đem hết số tiền dành dụm lại, đến lúc đó để cho Hoàng Oanh chuộc thân trước thoát ra, sau đó Tô Mạt lại tiếp tục thực thi kế hoạch của mình.Mà Kim Kết bởi vì sinh ra đã là nô tỳ củaTô phủ, cùng Vương phu nhân không có quan hệ gì, là từ quê mang vào phủ, đến lúc đó nàng chủ động vì tứ tiểu thư giữ đạo hiếu, khiến lão phu nhân cảm động, sẽ ở ba năm sau đó để nàng tự do.Đây là tính thiện tâm của lão phu nhân, vì vậy cũng thả không ít nô bộc đi ra ngoài.Trong phủ yên tĩnh mấy ngày, Tô Mạt sống cũng tự tại, kế hoạch tiến hành không sai biệt lắm.Hôm nay nàng mang theo Hoàng Oanh, Kim Kết, Hạ Vũ vài nha hoàn trong phủ đi tới hoa viên hồ nước xem cá chép.Mùa Xuân tan chảy băng, cỏ xuân khô phục sức sống, đám cá chép thổ bong bóng, rất là tự do tự tại.Tô Hinh Nhi cũng mang theo người đi tới, chen chúc tại đình nghỉ mát cạnh hồ nước, nàng lạnh lùng trừng Tô Mạt :“ Ngươi dám nguyền rủa ta.”Tô Mạt thản nhiên nói :“ Ai nguyền rủa ai, trong lòng tự biết.”