Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 122: Vương đối Vương ai mạnh hơn?02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nếu không có giường sưởi cùng chậu than , trẻ nhỏ sẽ chịu không nổi.Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng không đến mức bị lạnh.Hồng Mai Uyển của đại tiểu thư toàn bộ sân tuy rằng so với Mẫu Đơn viên nhỏ hơn một chút, nhưng ba gian chính hai gian phụ ở nhà giữa là không hề nhỏ. Lớn hơn gian của Tô Mạt rất nhiều, đi sâu vào bên trong có 9 khung , bên trong tấm vách ngăn, bình phong, ô cửa nhỏ, trạm trỗ nhiều hoa văn khác nhau, đem không gian to lớn của ngôi nhà chia thành rất nhiều bộ phận nhỏ.Có thư phòng, chỗ thiết yến, phòng khách, phòng ngủ, buồng lò sưởi …vân vân tổng hơn mười chỗ.Bởi vì hiện chưa bước vào tháng hai cho nên cửa sổ đều dùng đinh đóng lại, vì muốn chắn gió, cửa cũng là hai tầng tránh cho gió lùa vào phòng, cửa sau cũng đóng lại, chỉ chờ trời ấm lên là mở ra.Mấy nữ hài tử ở góc khuất nhất của buồng sưởi xem sách, thưởng ngắm hoa, hoặc là chơi cờ, đánh bài, nô đùa nghịch ngợm.Bởi vì Vương phu nhân có mệnh lệnh, cho nên liên tục mấy ngày, đều tụ tập ở chỗ đại tiểu thư chơi đùa, Vương phu nhân còn tự mình đưa trà bánh qua, nhìn bọn chúng nô đùa thấy không có chuyện gì khác lạ mới yên tâm, cứ để bọn họ tiếp tục chơi, bên chỗ lão gia đã có phu nhân phụ trách.Bởi vì Hỉ Thước nhắc nhở, Tô Mạt đã hạ quyết tâm, trước khi đi Lăng Hư quan xem trốn chạy thoát thân, phải ở cùng chỗ với đại tiểu thư, tránh phát sinh những chuyện khác ngoài ý muốn.Rời khỏi Tô phủ cũng là dựa theo của nàng kế hoạch, tuyệt đối không để bị người khác chơi xấu.Vương phu nhân cho dù muốn làm chuyện xấu, nhưng có thể sẽ nể mặt đại tiểu thư thân mật với nàng tạm thời chưa tìm ra biện pháp.Vì muốn cùng đại tiểu thư ngày đêm ở cùng nhau, cho đến tận lúc đi Lăng Hư quan, Tô Mạt cố ý dùng kế dụ cho đại tiểu thư đi qua phòng ở của nàng, bên trong lạnh như băng , căn bản không có đốt lửa.Đại tiểu thư lúc ấy đầu chân mày nhíu lại, một tay lôi Tô Mạt, một tay sai Kim Kết, Hạ Vũ đi theo đi hầu hạ,trước khi thời tiết ấm áp lên, bắt Tô Mạt ở tại trong phòng của nàng.Tô Mạt cảm kích vạn phần, đốivới đại tiểu thư càng thêm tôn kính.Tô gia cũng có người tốt.Đại tiểu thư dẫn Tô Mạt cùng nhị tiểu thư, đi Liên trì (hồ hoa Sen) xem cá chép bơi lội, tam tiểu thư lại dẫn người xông qua đó, lạnh lùng nhìn các nàng.Đại tiểu thư cho tới nay đối với Tô Hinh Nhi chưa từng lộ ra vẻ mặt hoà nhã, Tô Hinh Nhi vẫn ghi hận trong lòng, cho dù nàng ta khóc lóc om sòm hay giở trò thế nào, phụ thân cũng không trách phạt đại tiểu thư.Tô Hinh Nhi tức chết nhưng cũng không có cách nào, thấy Tô Mạt thế mà lại khiến đại tỷ vui vẻ, bộ dáng hai người thân thiết, nàng ta tức điên người.

Nếu không có giường sưởi cùng chậu than , trẻ nhỏ sẽ chịu không nổi.

Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các
nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng không đến mức bị lạnh.

Hồng Mai Uyển của đại tiểu thư toàn bộ sân tuy rằng so với Mẫu Đơn viên nhỏ
hơn một chút, nhưng ba gian chính hai gian phụ ở nhà giữa là không hề
nhỏ. Lớn hơn gian của Tô Mạt rất nhiều, đi sâu vào bên trong có 9 khung , bên trong tấm vách ngăn, bình phong, ô cửa nhỏ, trạm trỗ nhiều hoa văn
khác nhau, đem không gian to lớn của ngôi nhà chia thành rất nhiều bộ
phận nhỏ.

Có thư phòng, chỗ thiết yến, phòng khách, phòng ngủ, buồng lò sưởi …vân vân tổng hơn mười chỗ.

Bởi vì hiện chưa bước vào tháng hai cho nên cửa sổ đều dùng đinh đóng lại,
vì muốn chắn gió, cửa cũng là hai tầng tránh cho gió lùa vào phòng, cửa
sau cũng đóng lại, chỉ chờ trời ấm lên là mở ra.

Mấy nữ hài tử ở góc khuất nhất của buồng sưởi xem sách, thưởng ngắm hoa, hoặc là chơi cờ, đánh bài, nô đùa nghịch ngợm.

Bởi vì Vương phu nhân có mệnh lệnh, cho nên liên tục mấy ngày, đều tụ tập ở chỗ đại tiểu thư chơi đùa, Vương phu nhân còn tự mình đưa trà bánh qua, nhìn bọn chúng nô đùa thấy không có chuyện gì khác lạ mới yên tâm, cứ
để bọn họ tiếp tục chơi, bên chỗ lão gia đã có phu nhân phụ trách.

Bởi vì Hỉ Thước nhắc nhở, Tô Mạt đã hạ quyết tâm, trước khi đi Lăng Hư quan xem trốn chạy thoát thân, phải ở cùng chỗ với đại tiểu thư, tránh phát
sinh những chuyện khác ngoài ý muốn.

Rời khỏi Tô phủ cũng là dựa theo của nàng kế hoạch, tuyệt đối không để bị người khác chơi xấu.

Vương phu nhân cho dù muốn làm chuyện xấu, nhưng có thể sẽ nể mặt đại tiểu thư thân mật với nàng tạm thời chưa tìm ra biện pháp.

Vì muốn cùng đại tiểu thư ngày đêm ở cùng nhau, cho đến tận lúc đi Lăng Hư quan, Tô Mạt cố ý dùng kế dụ cho đại tiểu thư đi qua phòng ở của nàng,
bên trong lạnh như băng , căn bản không có đốt lửa.

Đại tiểu thư
lúc ấy đầu chân mày nhíu lại, một tay lôi Tô Mạt, một tay sai Kim Kết,
Hạ Vũ đi theo đi hầu hạ,trước khi thời tiết ấm áp lên, bắt Tô Mạt ở tại
trong phòng của nàng.

Tô Mạt cảm kích vạn phần, đốivới đại tiểu thư càng thêm tôn kính.

Tô gia cũng có người tốt.

Đại tiểu thư dẫn Tô Mạt cùng nhị tiểu thư, đi Liên trì (hồ hoa Sen) xem cá
chép bơi lội, tam tiểu thư lại dẫn người xông qua đó, lạnh lùng nhìn các nàng.

Đại tiểu thư cho tới nay đối với Tô Hinh Nhi chưa từng lộ
ra vẻ mặt hoà nhã, Tô Hinh Nhi vẫn ghi hận trong lòng, cho dù nàng ta
khóc lóc om sòm hay giở trò thế nào, phụ thân cũng không trách phạt đại
tiểu thư.

Tô Hinh Nhi tức chết nhưng cũng không có cách nào, thấy Tô Mạt thế mà lại khiến đại tỷ vui vẻ, bộ dáng hai người thân thiết,
nàng ta tức điên người.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nếu không có giường sưởi cùng chậu than , trẻ nhỏ sẽ chịu không nổi.Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng không đến mức bị lạnh.Hồng Mai Uyển của đại tiểu thư toàn bộ sân tuy rằng so với Mẫu Đơn viên nhỏ hơn một chút, nhưng ba gian chính hai gian phụ ở nhà giữa là không hề nhỏ. Lớn hơn gian của Tô Mạt rất nhiều, đi sâu vào bên trong có 9 khung , bên trong tấm vách ngăn, bình phong, ô cửa nhỏ, trạm trỗ nhiều hoa văn khác nhau, đem không gian to lớn của ngôi nhà chia thành rất nhiều bộ phận nhỏ.Có thư phòng, chỗ thiết yến, phòng khách, phòng ngủ, buồng lò sưởi …vân vân tổng hơn mười chỗ.Bởi vì hiện chưa bước vào tháng hai cho nên cửa sổ đều dùng đinh đóng lại, vì muốn chắn gió, cửa cũng là hai tầng tránh cho gió lùa vào phòng, cửa sau cũng đóng lại, chỉ chờ trời ấm lên là mở ra.Mấy nữ hài tử ở góc khuất nhất của buồng sưởi xem sách, thưởng ngắm hoa, hoặc là chơi cờ, đánh bài, nô đùa nghịch ngợm.Bởi vì Vương phu nhân có mệnh lệnh, cho nên liên tục mấy ngày, đều tụ tập ở chỗ đại tiểu thư chơi đùa, Vương phu nhân còn tự mình đưa trà bánh qua, nhìn bọn chúng nô đùa thấy không có chuyện gì khác lạ mới yên tâm, cứ để bọn họ tiếp tục chơi, bên chỗ lão gia đã có phu nhân phụ trách.Bởi vì Hỉ Thước nhắc nhở, Tô Mạt đã hạ quyết tâm, trước khi đi Lăng Hư quan xem trốn chạy thoát thân, phải ở cùng chỗ với đại tiểu thư, tránh phát sinh những chuyện khác ngoài ý muốn.Rời khỏi Tô phủ cũng là dựa theo của nàng kế hoạch, tuyệt đối không để bị người khác chơi xấu.Vương phu nhân cho dù muốn làm chuyện xấu, nhưng có thể sẽ nể mặt đại tiểu thư thân mật với nàng tạm thời chưa tìm ra biện pháp.Vì muốn cùng đại tiểu thư ngày đêm ở cùng nhau, cho đến tận lúc đi Lăng Hư quan, Tô Mạt cố ý dùng kế dụ cho đại tiểu thư đi qua phòng ở của nàng, bên trong lạnh như băng , căn bản không có đốt lửa.Đại tiểu thư lúc ấy đầu chân mày nhíu lại, một tay lôi Tô Mạt, một tay sai Kim Kết, Hạ Vũ đi theo đi hầu hạ,trước khi thời tiết ấm áp lên, bắt Tô Mạt ở tại trong phòng của nàng.Tô Mạt cảm kích vạn phần, đốivới đại tiểu thư càng thêm tôn kính.Tô gia cũng có người tốt.Đại tiểu thư dẫn Tô Mạt cùng nhị tiểu thư, đi Liên trì (hồ hoa Sen) xem cá chép bơi lội, tam tiểu thư lại dẫn người xông qua đó, lạnh lùng nhìn các nàng.Đại tiểu thư cho tới nay đối với Tô Hinh Nhi chưa từng lộ ra vẻ mặt hoà nhã, Tô Hinh Nhi vẫn ghi hận trong lòng, cho dù nàng ta khóc lóc om sòm hay giở trò thế nào, phụ thân cũng không trách phạt đại tiểu thư.Tô Hinh Nhi tức chết nhưng cũng không có cách nào, thấy Tô Mạt thế mà lại khiến đại tỷ vui vẻ, bộ dáng hai người thân thiết, nàng ta tức điên người.

Chương 122: Vương đối Vương ai mạnh hơn?02