Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 303: Ai làm hỏng lễ phục của Mạt Mạt 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Các nàng đã là thiễu nữ quyến rũ đáng yêu, đương nhiên so với một đứa nhỏ như Tô Mạt là có sức quyến rũ hơn nhiều.Nàng mới không tin Tĩnh thiếu gia sẽ thật sự thích Tô Mạt.Còn nói cái gì là biểu ca biểu muội, phi! Coi nàng là kẻ ngốc cái gì cũng không biết sao chứ.Trước kia không biết, hiện tại cũng đã biết a.Đại tiểu thư nhíu mi, nhìn nhị tiểu thư một cái,“Tĩnh thiếu gia đem các nàng tặng cho ngũ muội muội, đối với ngũ muội muội cũng thật tốt a.”Nói xong cầm tay Tô Mạt.Tô Mạt căn bản là không thèm để ý lời nói của nhị tiểu thư, nàng cười cười, lôi kéo đại tiểu thư đứng sang một bên.Lão phu nhân hơi cười, sai đám người Trương mụ mụ, Xuân Thủy mở thùng ra,“Trong đây ta có chuẩn bị mấy bộ xiêm y, các ngươi đến xem, thích kiểu dáng nào.”Nhị tiểu thư lập tức xông về phía trước, chỉ thấy thùng gỗ chứa đầy một đống phục trang đẹp đẽ, xiêm y dệt đủ màu sắc tơ lụa quý giá, chỉ thêu lấp lánh ánh vàng ánh bạc, mẫu đơn, thược dược, hoa văn họa tiết phú quý, cái nào cái đó đều là tinh phẩm, các gia đình bình thường khác không thể có.Tầm mắt nhị tiểu thư liếc nhoay nhoáy, liền nhìn trúng một chiếc váy áo màu đỏ hoa hải đường, thân áo, cổ tay áo, vạt áo đều có sợi thêu vàng bạc lấp lánh, hoa văn tinh xảo, nàng đánh giá một bộ quần áo như vậy ít nhất cũng muốn phải hai ba mươi lượng bạc. So với loại quần áo trước đây mặc có giá vài lượng một chiếc, đương nhiên là tốt hơn rất nhiều.Tô Mạt bởi vì vóc người nhỏ, nên không chọn được quần áo thích hợp , đều là tay áo dài quá một khúc.Hoàng Oanh nói:“Dù sao còn hai ngày nữa tiến cung, không bằng chúng ta suốt đêm sửa lại, bóp eo lại, đem tay áo cùng vạt áo sửa ngắn đi một chút.”Lão phu nhân nhìn,“Cũng phải, ngũ nha đầu hình dạng quá nhỏ, về sau phải chú ý nhiều hơn đồ ăn thức uống.”Lão phu nhân phân phó Trương mụ mụ hai câu, lại nói:“Để Xuân Thủy giúp đỡ làm cùng. Tay nghề khâu vá của nha đầu đó rất tốt.”Trương mụ mụ lập tức đi chuẩn bị, ít nhất phải sửa 3 bộ, tiến cung không phải chỉ mặc một bộ váy, khoảng giữa thời gian tham gia yến hội cũng phải thay hai lần.Lễ nghi tiến cung, phục sức..vân vân, các vấn đề đó đều không thể có nửa điểm sai lầm, nếu không rơi vào mắt mọi người chính là khi quân phạm thượng, có thể mất đầu chu di tam tộc.Cho nên mỗi người cũng không thể có nửa điểm qua loa đại khái.Mấy ngày nay đều vội vàng sửa quần áo cho Tô Mạt, nàng lại cảm thấy không quan trọng, lôi kéo hai tỷ muội Lan Nhược thì thầm to nhỏ suốt.Hai tỷ muội họ khinh công trác tuyệt, Tô Mạt phân phó họ ôm vai nàng bay lên chỗ cao nhất ở hoa viên Lãm Nguyệt Lâu.

Các nàng đã là thiễu nữ quyến rũ đáng yêu, đương nhiên so với một đứa nhỏ như Tô Mạt là có sức quyến rũ hơn nhiều.

Nàng mới không tin Tĩnh thiếu gia sẽ thật sự thích Tô Mạt.

Còn nói cái gì là biểu ca biểu muội, phi! Coi nàng là kẻ ngốc cái gì cũng không biết sao chứ.

Trước kia không biết, hiện tại cũng đã biết a.

Đại tiểu thư nhíu mi, nhìn nhị tiểu thư một cái,“Tĩnh thiếu gia đem các
nàng tặng cho ngũ muội muội, đối với ngũ muội muội cũng thật tốt a.”

Nói xong cầm tay Tô Mạt.

Tô Mạt căn bản là không thèm để ý lời nói của nhị tiểu thư, nàng cười cười, lôi kéo đại tiểu thư đứng sang một bên.

Lão phu nhân hơi cười, sai đám người Trương mụ mụ, Xuân Thủy mở thùng
ra,“Trong đây ta có chuẩn bị mấy bộ xiêm y, các ngươi đến xem, thích
kiểu dáng nào.”

Nhị tiểu thư lập tức xông về phía trước, chỉ thấy thùng gỗ chứa đầy một đống phục trang đẹp đẽ, xiêm y dệt đủ màu sắc tơ
lụa quý giá, chỉ thêu lấp lánh ánh vàng ánh bạc, mẫu đơn, thược dược,
hoa văn họa tiết phú quý, cái nào cái đó đều là tinh phẩm, các gia đình
bình thường khác không thể có.

Tầm mắt nhị tiểu thư liếc nhoay
nhoáy, liền nhìn trúng một chiếc váy áo màu đỏ hoa hải đường, thân áo,
cổ tay áo, vạt áo đều có sợi thêu vàng bạc lấp lánh, hoa văn tinh xảo,
nàng đánh giá một bộ quần áo như vậy ít nhất cũng muốn phải hai ba mươi
lượng bạc. So với loại quần áo trước đây mặc có giá vài lượng một chiếc, đương nhiên là tốt hơn rất nhiều

.

Tô Mạt bởi vì vóc người nhỏ, nên không chọn được quần áo thích hợp , đều là tay áo dài quá một khúc.

Hoàng Oanh nói:“Dù sao còn hai ngày nữa tiến cung, không bằng chúng ta suốt
đêm sửa lại, bóp eo lại, đem tay áo cùng vạt áo sửa ngắn đi một chút.”

Lão phu nhân nhìn,“Cũng phải, ngũ nha đầu hình dạng quá nhỏ, về sau phải chú ý nhiều hơn đồ ăn thức uống.”

Lão phu nhân phân phó Trương mụ mụ hai câu, lại nói:“Để Xuân Thủy giúp đỡ làm cùng. Tay nghề khâu vá của nha đầu đó rất tốt.”

Trương mụ mụ lập tức đi chuẩn bị, ít nhất phải sửa 3 bộ, tiến cung không phải
chỉ mặc một bộ váy, khoảng giữa thời gian tham gia yến hội cũng phải
thay hai lần.

Lễ nghi tiến cung, phục sức..vân vân, các vấn đề đó đều không thể có nửa điểm sai lầm, nếu không rơi vào mắt mọi người
chính là khi quân phạm thượng, có thể mất đầu chu di tam tộc.

Cho nên mỗi người cũng không thể có nửa điểm qua loa đại khái.

Mấy ngày nay đều vội vàng sửa quần áo cho Tô Mạt, nàng lại cảm thấy không
quan trọng, lôi kéo hai tỷ muội Lan Nhược thì thầm to nhỏ suốt.

Hai tỷ muội họ khinh công trác tuyệt, Tô Mạt phân phó họ ôm vai nàng bay lên chỗ cao nhất ở hoa viên Lãm Nguyệt Lâu.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Các nàng đã là thiễu nữ quyến rũ đáng yêu, đương nhiên so với một đứa nhỏ như Tô Mạt là có sức quyến rũ hơn nhiều.Nàng mới không tin Tĩnh thiếu gia sẽ thật sự thích Tô Mạt.Còn nói cái gì là biểu ca biểu muội, phi! Coi nàng là kẻ ngốc cái gì cũng không biết sao chứ.Trước kia không biết, hiện tại cũng đã biết a.Đại tiểu thư nhíu mi, nhìn nhị tiểu thư một cái,“Tĩnh thiếu gia đem các nàng tặng cho ngũ muội muội, đối với ngũ muội muội cũng thật tốt a.”Nói xong cầm tay Tô Mạt.Tô Mạt căn bản là không thèm để ý lời nói của nhị tiểu thư, nàng cười cười, lôi kéo đại tiểu thư đứng sang một bên.Lão phu nhân hơi cười, sai đám người Trương mụ mụ, Xuân Thủy mở thùng ra,“Trong đây ta có chuẩn bị mấy bộ xiêm y, các ngươi đến xem, thích kiểu dáng nào.”Nhị tiểu thư lập tức xông về phía trước, chỉ thấy thùng gỗ chứa đầy một đống phục trang đẹp đẽ, xiêm y dệt đủ màu sắc tơ lụa quý giá, chỉ thêu lấp lánh ánh vàng ánh bạc, mẫu đơn, thược dược, hoa văn họa tiết phú quý, cái nào cái đó đều là tinh phẩm, các gia đình bình thường khác không thể có.Tầm mắt nhị tiểu thư liếc nhoay nhoáy, liền nhìn trúng một chiếc váy áo màu đỏ hoa hải đường, thân áo, cổ tay áo, vạt áo đều có sợi thêu vàng bạc lấp lánh, hoa văn tinh xảo, nàng đánh giá một bộ quần áo như vậy ít nhất cũng muốn phải hai ba mươi lượng bạc. So với loại quần áo trước đây mặc có giá vài lượng một chiếc, đương nhiên là tốt hơn rất nhiều.Tô Mạt bởi vì vóc người nhỏ, nên không chọn được quần áo thích hợp , đều là tay áo dài quá một khúc.Hoàng Oanh nói:“Dù sao còn hai ngày nữa tiến cung, không bằng chúng ta suốt đêm sửa lại, bóp eo lại, đem tay áo cùng vạt áo sửa ngắn đi một chút.”Lão phu nhân nhìn,“Cũng phải, ngũ nha đầu hình dạng quá nhỏ, về sau phải chú ý nhiều hơn đồ ăn thức uống.”Lão phu nhân phân phó Trương mụ mụ hai câu, lại nói:“Để Xuân Thủy giúp đỡ làm cùng. Tay nghề khâu vá của nha đầu đó rất tốt.”Trương mụ mụ lập tức đi chuẩn bị, ít nhất phải sửa 3 bộ, tiến cung không phải chỉ mặc một bộ váy, khoảng giữa thời gian tham gia yến hội cũng phải thay hai lần.Lễ nghi tiến cung, phục sức..vân vân, các vấn đề đó đều không thể có nửa điểm sai lầm, nếu không rơi vào mắt mọi người chính là khi quân phạm thượng, có thể mất đầu chu di tam tộc.Cho nên mỗi người cũng không thể có nửa điểm qua loa đại khái.Mấy ngày nay đều vội vàng sửa quần áo cho Tô Mạt, nàng lại cảm thấy không quan trọng, lôi kéo hai tỷ muội Lan Nhược thì thầm to nhỏ suốt.Hai tỷ muội họ khinh công trác tuyệt, Tô Mạt phân phó họ ôm vai nàng bay lên chỗ cao nhất ở hoa viên Lãm Nguyệt Lâu.

Chương 303: Ai làm hỏng lễ phục của Mạt Mạt 02