Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 368: Nàng không dễ bị điều khiển 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi.”Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại.Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.Hắn khoát tay áo, cố ý nhìn Tô Mạt một cái, không che dấu được ý cười treeb khóe miệng, nói với lão phu nhân:“Nương chắc đã nghe nói có vài tên khỉ đại náo học đường rồi chứ.”Lão phu nhân cười rộ lên ha ha,“Đã làm ta tức chết mà, thật là...... tiểu nha đầu vừa đáng yêu lại đáng giận kia.”Tô Nhân Vũ cười nói:“Cũng không có gì, bệ hạ còn nói là, cũng phải có nha đầu không sợ chuyện này giúp kìm chế Thập tam công chúa, nếu không sẽ trở nên kiêu căng không biết thành bộ dáng gì nữa. Trừ Tống tiểu thư ra, các tiểu thư khác tiến cung, không có một ai không bị nàng ta âm thầm bắt nạt. Thiên kim tiểu thư Lý đại nhân năm đó đi theo mẫu thân tiến cung, đã bị nàng ta đẩy xuống ao Sen, đến bây giờ vẫn còn để lại bênh tật.”Lão phu nhân cười đến rất là nhã nhặn,“Vẫn là Mạt nhi của chúng ta tốt, có gan có trí, đương nhiên không phải là dạng mềm mại yếu ớt như tiểu thư Lý gia có thể so sánh được.”Tô Trì tức giận đến cắn răng phất tay áo, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao trong nhà có lão phu nhân cùng phụ thân, hắn bất quá là tôn tử, chỉ có phục tùng chứ không có tư cách được phản kháng.Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tô Mạt một cái, tiểu nha đầu này nếu không phải còn có một chút giá trị lợi dụng thì tuyệt đối là sẽ không để cho nàng ta sống ở trên thế gian này.Hoàng Phủ Cẩn là hoàng tử không được sủng ái, lại cũng thật sự quái lạ, hoàng đế một bên chán ghét hắn, một bên trọng dụng hắn.Binh quyền có một nửa ở trong tay hắn, thật sự làm cho người ta khó bề tưởng tượng.Tô Trì trong lòng cáu kỉnh, bèn nói:“Ta còn có việc, muốn về trong cung trước.” Thỉnh an xong liền vội vàng cáo lui.Hắn đi rồi, những người khác cũng đều tự mình trở về viện của mình, lão phu nhân tựa vào trên gối kê đầu, sắc mặt ủ dột.Vương phu nhân tiến lên nói:“Nương, như vậy cũng không phải là biện pháp. Nếu để Thái tử cho là chúng ta một dạ hai lòng......”Lão phu nhân thản nhiên nói:“Yên tâm, sẽ không đâu. Ta bảo ngươi liệt kê ra mối quan hệ giữa các gia tộc, đã có chưa?”Vương phu nhân lập tức sai nha đầu đi lấy, nay nàng ta tuy rằng đương gia, nhưng bất quá là con rối của lão phu nhân, quyết định nằm ở trong tay lão phu nhân, nàng ta chỉ thi hành mệnh lệnh thôi.Lão phu nhân nhìn thoáng qua,“Đem cái này đi dạy cho bọn nhỏ biết, về sau ở trong cung, xa cách hay gần gũi, trong lòng cũng biết nên làm sao.”

Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi.”

Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại.

Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.

Hắn khoát tay áo, cố ý nhìn Tô Mạt một cái, không che dấu được ý cười treeb khóe miệng, nói với lão phu nhân:“Nương chắc đã nghe nói có vài tên khỉ đại náo học đường rồi chứ.”

Lão phu nhân cười rộ lên ha ha,“Đã làm ta tức chết mà, thật là...... tiểu nha đầu vừa đáng yêu lại đáng giận kia.”

Tô Nhân Vũ cười nói:“Cũng không có gì, bệ hạ còn nói là, cũng phải có nha
đầu không sợ chuyện này giúp kìm chế Thập tam công chúa, nếu không sẽ
trở nên kiêu căng không biết thành bộ dáng gì nữa. Trừ Tống tiểu thư
ra, các tiểu thư khác tiến cung, không có một ai không bị nàng ta âm
thầm bắt nạt. Thiên kim tiểu thư Lý đại nhân năm đó đi theo mẫu thân
tiến cung, đã bị nàng ta đẩy xuống ao Sen, đến bây giờ vẫn còn để lại
bênh tật.”

Lão phu nhân cười đến rất là nhã nhặn,“Vẫn là Mạt nhi
của chúng ta tốt, có gan có trí, đương nhiên không phải là dạng mềm mại
yếu ớt như tiểu thư Lý gia có thể so sánh được.”

Tô Trì tức giận
đến cắn răng phất tay áo, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao trong
nhà có lão phu nhân cùng phụ thân, hắn bất quá là tôn tử, chỉ có phục
tùng chứ không có tư cách được phản kháng.

Hắn hung hăng trừng
mắt nhìn Tô Mạt một cái, tiểu nha đầu này nếu không phải còn có một chút giá trị lợi dụng thì tuyệt đối là sẽ không để cho nàng ta sống ở trên
thế gian này.

Hoàng Phủ Cẩn là hoàng tử không được sủng ái, lại cũng thật sự quái lạ, hoàng đế một bên chán ghét hắn, một bên trọng dụng hắn.

Binh quyền có một nửa ở trong tay hắn, thật sự làm cho người ta khó bề tưởng tượng.

Tô Trì trong lòng cáu kỉnh, bèn nói:“Ta còn có việc, muốn về trong cung trước.” Thỉnh an xong liền vội vàng cáo lui.

Hắn đi rồi, những người khác cũng đều tự mình trở về viện của mình, lão phu nhân tựa vào trên gối kê đầu, sắc mặt ủ dột.

Vương phu nhân tiến lên nói:“Nương, như vậy cũng không phải là biện pháp. Nếu để Thái tử cho là chúng ta một dạ hai lòng......”

Lão phu nhân thản nhiên nói:“Yên tâm, sẽ không đâu. Ta bảo ngươi liệt kê ra mối quan hệ giữa các gia tộc, đã có chưa?”

Vương phu nhân lập tức sai nha đầu đi lấy, nay nàng ta tuy rằng đương gia,
nhưng bất quá là con rối của lão phu nhân, quyết định nằm ở trong tay
lão phu nhân, nàng ta chỉ thi hành mệnh lệnh thôi.

Lão phu nhân
nhìn thoáng qua,“Đem cái này đi dạy cho bọn nhỏ biết, về sau ở trong
cung, xa cách hay gần gũi, trong lòng cũng biết nên làm sao.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi.”Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại.Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.Hắn khoát tay áo, cố ý nhìn Tô Mạt một cái, không che dấu được ý cười treeb khóe miệng, nói với lão phu nhân:“Nương chắc đã nghe nói có vài tên khỉ đại náo học đường rồi chứ.”Lão phu nhân cười rộ lên ha ha,“Đã làm ta tức chết mà, thật là...... tiểu nha đầu vừa đáng yêu lại đáng giận kia.”Tô Nhân Vũ cười nói:“Cũng không có gì, bệ hạ còn nói là, cũng phải có nha đầu không sợ chuyện này giúp kìm chế Thập tam công chúa, nếu không sẽ trở nên kiêu căng không biết thành bộ dáng gì nữa. Trừ Tống tiểu thư ra, các tiểu thư khác tiến cung, không có một ai không bị nàng ta âm thầm bắt nạt. Thiên kim tiểu thư Lý đại nhân năm đó đi theo mẫu thân tiến cung, đã bị nàng ta đẩy xuống ao Sen, đến bây giờ vẫn còn để lại bênh tật.”Lão phu nhân cười đến rất là nhã nhặn,“Vẫn là Mạt nhi của chúng ta tốt, có gan có trí, đương nhiên không phải là dạng mềm mại yếu ớt như tiểu thư Lý gia có thể so sánh được.”Tô Trì tức giận đến cắn răng phất tay áo, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao trong nhà có lão phu nhân cùng phụ thân, hắn bất quá là tôn tử, chỉ có phục tùng chứ không có tư cách được phản kháng.Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tô Mạt một cái, tiểu nha đầu này nếu không phải còn có một chút giá trị lợi dụng thì tuyệt đối là sẽ không để cho nàng ta sống ở trên thế gian này.Hoàng Phủ Cẩn là hoàng tử không được sủng ái, lại cũng thật sự quái lạ, hoàng đế một bên chán ghét hắn, một bên trọng dụng hắn.Binh quyền có một nửa ở trong tay hắn, thật sự làm cho người ta khó bề tưởng tượng.Tô Trì trong lòng cáu kỉnh, bèn nói:“Ta còn có việc, muốn về trong cung trước.” Thỉnh an xong liền vội vàng cáo lui.Hắn đi rồi, những người khác cũng đều tự mình trở về viện của mình, lão phu nhân tựa vào trên gối kê đầu, sắc mặt ủ dột.Vương phu nhân tiến lên nói:“Nương, như vậy cũng không phải là biện pháp. Nếu để Thái tử cho là chúng ta một dạ hai lòng......”Lão phu nhân thản nhiên nói:“Yên tâm, sẽ không đâu. Ta bảo ngươi liệt kê ra mối quan hệ giữa các gia tộc, đã có chưa?”Vương phu nhân lập tức sai nha đầu đi lấy, nay nàng ta tuy rằng đương gia, nhưng bất quá là con rối của lão phu nhân, quyết định nằm ở trong tay lão phu nhân, nàng ta chỉ thi hành mệnh lệnh thôi.Lão phu nhân nhìn thoáng qua,“Đem cái này đi dạy cho bọn nhỏ biết, về sau ở trong cung, xa cách hay gần gũi, trong lòng cũng biết nên làm sao.”

Chương 368: Nàng không dễ bị điều khiển 02