Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 384: Dụ địch bại lộ 09

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt nhìn hắn liều lĩnh nhảy ra bảo hộ mình, trong lòng thấy cảm động, nàng cười giòn giã nói,“Bệ hạ, người không biết đọc thuộc lòng, kể cả giao tiền rồi, cũng không phải là khỏi cần bị đọc thuộc a. Mà là càng biết đọc hơn a .”Hoàng đế nghe vậy kinh ngạc nhìn nàng,“Quả đúng như vậy sao?”Tô Mạt gật đầu, chỉ vào Hoàng Phủ Liễn nói:“Thập tứ điện hạ, hôm nay hai trang “ Đại học” kia ngươi chưa biết đọc, lấy 5 lượng bạc đổi lấy giấy thông hành, nếu ta hiện tại tới hỏi ngươi, ngươi sẽ biết đọc thuộc chứ ?”Nàng ngẩng đầu lên, Hoàng Phủ Liễn vốn còn đang nức nở, nay thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, lại nghĩ mình tuy rằng là hoàng tử, nhưng căn bản là không có tiền, những lời nói như vậy sáng mai mọi người biết đọc đều đi rồi, kẻ có tiền cũng được đi rồi, đến cuối cùng chỉ còn lại người không biết đọc, chẳng phải là rất mất mặt sao.Cho nên hắn tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng cũng có điểm kiên cường. Hắn lớn tiếng nói:“Ta biết đọc thuộc !”Giọng nói non nớt của vị hoàng tử kia vang lên rất có khí phách.Hoàng đế giương mi lên ,“Vậy đọc nghe thử xem.”Hoàng Phủ Liễn quả nhiên một chữ không thiếu đọc hết ra, tuy rằng hơi chút có sai mấy chỗ, so với lần trước là tốt hơn rất nhiều.Hoàng đế nghe được lại cảm thấy thật không đơn giản.Nguyên bản Triệu tiên sinh đối với vài vị hoàng tử này cũng không thực sự để tâm, tầm tuổi này học ‘Bách gia tính, Ngàn tự văn, Thanh luật các sách nhập môn cũng được rồi, nay hắn lại để cho bọn họ học sách ‘ Đại học, Luận Ngữ’, cũng bất quá là điệu bộ thả dê ăn cỏ thôi.Dù sao bọn họ chỉ cần đọc sách biết chữ là được, dù sao thì về sau bọn chúng bất quá chỉ là kiểu vương gia nhàn hạ, nếu như có tham vọng lớn lao, đối với triều đình, đối vị vua mới lên ngôi sau này đều là bất lợi.Hoàng đế nhịn không được cười ha ha, sự uất giận lúc trước trở thành hư không, hắn hướng Tô Mạt vẫy tay,“Ngươi tới đây.”Tô Mạt đứng dậy, vững vàng đi qua, Hoàng đế bảo nàng ngồi ở đối diện chính mình, hỏi:“ Nói tỉ mỉ cho trẫm nghe, ngươi vì sao lại muốn thu bạc của bọn chúng?”Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, ngài để cho các vị hoàng tử công chúa đều đi đến học đường đọc sách, điểm ấy Triệu học sĩ thực khổ não. Bởi vì nếu là người muốn học, không cần tiên sinh quản thúc, bọn họ cũng sẽ chủ động đi học, có nghi vấn gì không hiểu cũng sẽ cầu tiên sinh giải thích. Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ đều là người như vậy. Nhưng là đại đa số trẻ nhỏ 7, 8 tuổi, đều ham chơi ham vui, nếu cả ngày đều bắt đọc sách, mọi người rất nhanh sẽ chán ngấy. Miệng thì học bài nhưng trong lòng lại chỉ nghĩ đến chuyện chơi đùa. Đương nhiên sẽ học không tốt ......”

Tô Mạt nhìn hắn liều
lĩnh nhảy ra bảo hộ mình, trong lòng thấy cảm động, nàng cười giòn giã
nói,“Bệ hạ, người không biết đọc thuộc lòng, kể cả giao tiền rồi, cũng
không phải là khỏi cần bị đọc thuộc a. Mà là càng biết đọc hơn a .”

Hoàng đế nghe vậy kinh ngạc nhìn nàng,“Quả đúng như vậy sao?”

Tô Mạt gật đầu, chỉ vào Hoàng Phủ Liễn nói:“Thập tứ điện hạ, hôm nay hai
trang “ Đại học” kia ngươi chưa biết đọc, lấy 5 lượng bạc đổi lấy giấy
thông hành, nếu ta hiện tại tới hỏi ngươi, ngươi sẽ biết đọc thuộc chứ
?”

Nàng ngẩng đầu lên, Hoàng Phủ Liễn vốn còn đang nức nở, nay
thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, lại nghĩ mình tuy rằng là
hoàng tử, nhưng căn bản là không có tiền, những lời nói như vậy sáng
mai mọi người biết đọc đều đi rồi, kẻ có tiền cũng được đi rồi, đến
cuối cùng chỉ còn lại người không biết đọc, chẳng phải là rất mất mặt
sao.

Cho nên hắn tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng cũng có điểm kiên cường. Hắn lớn tiếng nói:“Ta biết đọc thuộc !”

Giọng nói non nớt của vị hoàng tử kia vang lên rất có khí phách.

Hoàng đế giương mi lên ,“Vậy đọc nghe thử xem.”

Hoàng Phủ Liễn quả nhiên một chữ không thiếu đọc hết ra, tuy rằng hơi chút có sai mấy chỗ, so với lần trước là tốt hơn rất nhiều.

Hoàng đế nghe được lại cảm thấy thật không đơn giản.

Nguyên bản Triệu tiên sinh đối với vài vị hoàng tử này cũng không thực sự để
tâm, tầm tuổi này học ‘Bách gia tính, Ngàn tự văn, Thanh luật các sách
nhập môn cũng được rồi, nay hắn lại để cho bọn họ học sách ‘ Đại học,
Luận Ngữ’, cũng bất quá là điệu bộ thả dê ăn cỏ thôi.

Dù sao bọn
họ chỉ cần đọc sách biết chữ là được, dù sao thì về sau bọn chúng bất
quá chỉ là kiểu vương gia nhàn hạ, nếu như có tham vọng lớn lao, đối với triều đình, đối vị vua mới lên ngôi sau này đều là bất lợi.

Hoàng đế nhịn không được cười ha ha, sự uất giận lúc trước trở thành hư không, hắn hướng Tô Mạt vẫy tay,“Ngươi tới đây.”

Tô Mạt đứng dậy, vững vàng đi qua, Hoàng đế bảo nàng ngồi ở đối diện chính mình, hỏi:“ Nói tỉ mỉ cho trẫm nghe, ngươi vì sao lại muốn thu bạc của
bọn chúng?”

Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, ngài để cho các vị hoàng tử
công chúa đều đi đến học đường đọc sách, điểm ấy Triệu học sĩ thực khổ
não. Bởi vì nếu là người muốn học, không cần tiên sinh quản thúc, bọn họ cũng sẽ chủ động đi học, có nghi vấn gì không hiểu cũng sẽ cầu tiên
sinh giải thích. Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ đều là người như vậy.
Nhưng là đại đa số trẻ nhỏ 7, 8 tuổi, đều ham chơi ham vui, nếu cả ngày
đều bắt đọc sách, mọi người rất nhanh sẽ chán ngấy. Miệng thì học bài
nhưng trong lòng lại chỉ nghĩ đến chuyện chơi đùa. Đương nhiên sẽ học
không tốt ......”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt nhìn hắn liều lĩnh nhảy ra bảo hộ mình, trong lòng thấy cảm động, nàng cười giòn giã nói,“Bệ hạ, người không biết đọc thuộc lòng, kể cả giao tiền rồi, cũng không phải là khỏi cần bị đọc thuộc a. Mà là càng biết đọc hơn a .”Hoàng đế nghe vậy kinh ngạc nhìn nàng,“Quả đúng như vậy sao?”Tô Mạt gật đầu, chỉ vào Hoàng Phủ Liễn nói:“Thập tứ điện hạ, hôm nay hai trang “ Đại học” kia ngươi chưa biết đọc, lấy 5 lượng bạc đổi lấy giấy thông hành, nếu ta hiện tại tới hỏi ngươi, ngươi sẽ biết đọc thuộc chứ ?”Nàng ngẩng đầu lên, Hoàng Phủ Liễn vốn còn đang nức nở, nay thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, lại nghĩ mình tuy rằng là hoàng tử, nhưng căn bản là không có tiền, những lời nói như vậy sáng mai mọi người biết đọc đều đi rồi, kẻ có tiền cũng được đi rồi, đến cuối cùng chỉ còn lại người không biết đọc, chẳng phải là rất mất mặt sao.Cho nên hắn tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng cũng có điểm kiên cường. Hắn lớn tiếng nói:“Ta biết đọc thuộc !”Giọng nói non nớt của vị hoàng tử kia vang lên rất có khí phách.Hoàng đế giương mi lên ,“Vậy đọc nghe thử xem.”Hoàng Phủ Liễn quả nhiên một chữ không thiếu đọc hết ra, tuy rằng hơi chút có sai mấy chỗ, so với lần trước là tốt hơn rất nhiều.Hoàng đế nghe được lại cảm thấy thật không đơn giản.Nguyên bản Triệu tiên sinh đối với vài vị hoàng tử này cũng không thực sự để tâm, tầm tuổi này học ‘Bách gia tính, Ngàn tự văn, Thanh luật các sách nhập môn cũng được rồi, nay hắn lại để cho bọn họ học sách ‘ Đại học, Luận Ngữ’, cũng bất quá là điệu bộ thả dê ăn cỏ thôi.Dù sao bọn họ chỉ cần đọc sách biết chữ là được, dù sao thì về sau bọn chúng bất quá chỉ là kiểu vương gia nhàn hạ, nếu như có tham vọng lớn lao, đối với triều đình, đối vị vua mới lên ngôi sau này đều là bất lợi.Hoàng đế nhịn không được cười ha ha, sự uất giận lúc trước trở thành hư không, hắn hướng Tô Mạt vẫy tay,“Ngươi tới đây.”Tô Mạt đứng dậy, vững vàng đi qua, Hoàng đế bảo nàng ngồi ở đối diện chính mình, hỏi:“ Nói tỉ mỉ cho trẫm nghe, ngươi vì sao lại muốn thu bạc của bọn chúng?”Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, ngài để cho các vị hoàng tử công chúa đều đi đến học đường đọc sách, điểm ấy Triệu học sĩ thực khổ não. Bởi vì nếu là người muốn học, không cần tiên sinh quản thúc, bọn họ cũng sẽ chủ động đi học, có nghi vấn gì không hiểu cũng sẽ cầu tiên sinh giải thích. Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ đều là người như vậy. Nhưng là đại đa số trẻ nhỏ 7, 8 tuổi, đều ham chơi ham vui, nếu cả ngày đều bắt đọc sách, mọi người rất nhanh sẽ chán ngấy. Miệng thì học bài nhưng trong lòng lại chỉ nghĩ đến chuyện chơi đùa. Đương nhiên sẽ học không tốt ......”

Chương 384: Dụ địch bại lộ 09