Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 474: Thả con tép, bắt con tôm tính kế lẫn nhau 08

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quả nhiên, Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, tiểu nữ muốn dựa vào vườn hoa này, ở tại trong kinh thành mở một cửa tiệm hương liệu thật lớn, sau đó vì muốn có thêm những đồ đựng hương liệu tốt nhất, tiểu nữ còn muốn mở thêm một tòa Trân Bảo các. Bệ hạ nếu hỏi tới rồi, không bằng chung vốn làm cùng tiểu nữ đi. Bệ hạ cái gì cũng không cần quản, chỉ cần chờ đếm tiền là được rồi.”Lão phu nhân, Tô Nhân Vũ cùng vài người khác cười rộ lên,“ Nha đầu này, thật biết tính kế a, dám tính kế cả với bệ hạ, ngươi lá gan không nhỏ a.”Tô Mạt vén váy đứng dậy, liền dập đầu hành lễ với hoàng đế,“Bệ hạ, nếu ngài đáp ứng tiểu nữ, còn thỉnh phái tới hai vị đến hỗ trợ.”Lời vừa nói ra, Hoàng Phủ Giác hơi hơi nhíu mi, nha đầu này, hắn bất quá chỉ là chỉ điểm cho nàng một chút thôi, trong thời gian ngắn ngủn như vậy nàng chẳng những sắp xếp bố cục, ngay cả mặt bằng nhà cửa cũng bắt tay vào xây rồi.Hoàng đế cũng không đáp ứng ngay, ngược lại hỏi:“Ngươi muốn ai?”Tô Mạt nhìn hắn một cái, bất cứ giá nào cũng phải liều thôi, nàng giả bộ khó nghĩ, tầm mắt xẹt qua dừng trên mặt chúng hoàng tử, cười nói:“Thái tử điện hạ đi theo bệ hạ học tập trị quốc khẳng định bề bộn nhiều việc đã rất mệt mỏi. Tiểu nữ không dám quấy nhiễu. Ngũ điện hạ học vấn rất tốt, tinh thông cổ kim, lại thông thái học rộng, lại tinh thông hồ Ngữ, thực quá tốt đi.”Nghe nàng nói ngũ hoàng tử, hoàng đế tươi cười sâu sa, hơi hơi vuốt cằm, ngũ hoàng tử ngưng mắt nhìn nàng, thấy trên khuôn mặt nàng là đôi mắt đen như hạt nho, cực kì linh động nhanh nhẹn, không khỏi mỉm cười.Ai ngờ Tô Mạt tiếp tục nói:“Nhưng đám gian thương này tính tình điêu ngoa, lại giả dối, ngũ điện hạ là quân tử, ôn nhã đoan chính, khẳng định sẽ không theo dùng vũ lực đả thương người. Đến lúc đó chúng ta chẳng phải là sẽ bị người ta khi dễ sao, cho nên thần nữ thỉnh cầu bệ hạ, phái Nhị điện hạ tới giúp tiểu nữ. Để Nhị điện hạ đứng ở đó thôi, đám thương nhân này liền sợ tới mức run cầm cập a. Làm sao còn dám dùng tới mánh lới nữa!”Nói xong chính nàng cười khanh khách lên trước.Không khí thoáng chốc lạnh lùng, trong con ngươi sâu thẳm hoàng đế tia lạnh lùng chợt lóe rồi biến mất, lập tức khôi phục như lúc ban đầu, chính là cười cười, chỉ vào nàng nói:“Ngươi tiểu nha đầu giảo hoạt này......”Ngũ hoàng tử có chút đăm chiêu nhìn nàng, quả nhiên là thông minh vô cùng, giỏi nhất là hành sự tùy theo hoàn cảnh, xem xét thời thế.Nguyên bản hắn muốn lợi dụng nàng đả kích thái tử một chút, kết quả ngược lại bị nàng tính kế.Nguyên bản Hoàng Phủ Cẩn sau khi mang binh trở về, hiện nay chỉ ở nhà nhàn rỗi, gần đây lại cần phải xây hoàng tử phủ, hoàng tử vượt qua mười sáu tuổi tuổi sẽ bị đưa ra khỏi cung.

Quả nhiên, Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, tiểu nữ muốn dựa vào vườn hoa này, ở tại trong kinh thành
mở một cửa tiệm hương liệu thật lớn, sau đó vì muốn có thêm những đồ
đựng hương liệu tốt nhất, tiểu nữ còn muốn mở thêm một tòa Trân Bảo các. Bệ hạ nếu hỏi tới rồi, không bằng chung vốn làm cùng tiểu nữ đi. Bệ hạ
cái gì cũng không cần quản, chỉ cần chờ đếm tiền là được rồi.”

Lão phu nhân, Tô Nhân Vũ cùng vài người khác cười rộ lên,“ Nha đầu này,
thật biết tính kế a, dám tính kế cả với bệ hạ, ngươi lá gan không nhỏ
a.”

Tô Mạt vén váy đứng dậy, liền dập đầu hành lễ với hoàng
đế,“Bệ hạ, nếu ngài đáp ứng tiểu nữ, còn thỉnh phái tới hai vị đến hỗ
trợ.”

Lời vừa nói ra, Hoàng Phủ Giác hơi hơi nhíu mi, nha đầu
này, hắn bất quá chỉ là chỉ điểm cho nàng một chút thôi, trong thời gian ngắn ngủn như vậy nàng chẳng những sắp xếp bố cục, ngay cả mặt bằng nhà cửa cũng bắt tay vào xây rồi.

Hoàng đế cũng không đáp ứng ngay, ngược lại hỏi:“Ngươi muốn ai?”

Tô Mạt nhìn hắn một cái, bất cứ giá nào cũng phải liều thôi, nàng giả bộ
khó nghĩ, tầm mắt xẹt qua dừng trên mặt chúng hoàng tử, cười nói:“Thái
tử điện hạ đi theo bệ hạ học tập trị quốc khẳng định bề bộn nhiều việc
đã rất mệt mỏi. Tiểu nữ không dám quấy nhiễu. Ngũ điện hạ học vấn rất
tốt, tinh thông cổ kim, lại thông thái học rộng, lại tinh thông hồ Ngữ,
thực quá tốt đi.”

Nghe nàng nói ngũ hoàng tử, hoàng đế tươi cười
sâu sa, hơi hơi vuốt cằm, ngũ hoàng tử ngưng mắt nhìn nàng, thấy trên
khuôn mặt nàng là đôi mắt đen như hạt nho, cực kì linh động nhanh nhẹn,
không khỏi mỉm cười.

Ai ngờ Tô Mạt tiếp tục nói:“Nhưng đám gian
thương này tính tình điêu ngoa, lại giả dối, ngũ điện hạ là quân tử, ôn
nhã đoan chính, khẳng định sẽ không theo dùng vũ lực đả thương người.
Đến lúc đó chúng ta chẳng phải là sẽ bị người ta khi dễ sao, cho nên
thần nữ thỉnh cầu bệ hạ, phái Nhị điện hạ tới giúp tiểu nữ. Để Nhị điện
hạ đứng ở đó thôi, đám thương nhân này liền sợ tới mức run cầm cập a.
Làm sao còn dám dùng tới mánh lới nữa!”

Nói xong chính nàng cười khanh khách lên trước.

Không khí thoáng chốc lạnh lùng, trong con ngươi sâu thẳm hoàng đế tia lạnh
lùng chợt lóe rồi biến mất, lập tức khôi phục như lúc ban đầu, chính là
cười cười, chỉ vào nàng nói:“Ngươi tiểu nha đầu giảo hoạt này......”

Ngũ hoàng tử có chút đăm chiêu nhìn nàng, quả nhiên là thông minh vô cùng,
giỏi nhất là hành sự tùy theo hoàn cảnh, xem xét thời thế.

Nguyên bản hắn muốn lợi dụng nàng đả kích thái tử một chút, kết quả ngược lại bị nàng tính kế.

Nguyên bản Hoàng Phủ Cẩn sau khi mang binh trở về, hiện nay chỉ ở nhà nhàn
rỗi, gần đây lại cần phải xây hoàng tử phủ, hoàng tử vượt qua mười sáu
tuổi tuổi sẽ bị đưa ra khỏi cung.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Quả nhiên, Tô Mạt cười nói:“Bệ hạ, tiểu nữ muốn dựa vào vườn hoa này, ở tại trong kinh thành mở một cửa tiệm hương liệu thật lớn, sau đó vì muốn có thêm những đồ đựng hương liệu tốt nhất, tiểu nữ còn muốn mở thêm một tòa Trân Bảo các. Bệ hạ nếu hỏi tới rồi, không bằng chung vốn làm cùng tiểu nữ đi. Bệ hạ cái gì cũng không cần quản, chỉ cần chờ đếm tiền là được rồi.”Lão phu nhân, Tô Nhân Vũ cùng vài người khác cười rộ lên,“ Nha đầu này, thật biết tính kế a, dám tính kế cả với bệ hạ, ngươi lá gan không nhỏ a.”Tô Mạt vén váy đứng dậy, liền dập đầu hành lễ với hoàng đế,“Bệ hạ, nếu ngài đáp ứng tiểu nữ, còn thỉnh phái tới hai vị đến hỗ trợ.”Lời vừa nói ra, Hoàng Phủ Giác hơi hơi nhíu mi, nha đầu này, hắn bất quá chỉ là chỉ điểm cho nàng một chút thôi, trong thời gian ngắn ngủn như vậy nàng chẳng những sắp xếp bố cục, ngay cả mặt bằng nhà cửa cũng bắt tay vào xây rồi.Hoàng đế cũng không đáp ứng ngay, ngược lại hỏi:“Ngươi muốn ai?”Tô Mạt nhìn hắn một cái, bất cứ giá nào cũng phải liều thôi, nàng giả bộ khó nghĩ, tầm mắt xẹt qua dừng trên mặt chúng hoàng tử, cười nói:“Thái tử điện hạ đi theo bệ hạ học tập trị quốc khẳng định bề bộn nhiều việc đã rất mệt mỏi. Tiểu nữ không dám quấy nhiễu. Ngũ điện hạ học vấn rất tốt, tinh thông cổ kim, lại thông thái học rộng, lại tinh thông hồ Ngữ, thực quá tốt đi.”Nghe nàng nói ngũ hoàng tử, hoàng đế tươi cười sâu sa, hơi hơi vuốt cằm, ngũ hoàng tử ngưng mắt nhìn nàng, thấy trên khuôn mặt nàng là đôi mắt đen như hạt nho, cực kì linh động nhanh nhẹn, không khỏi mỉm cười.Ai ngờ Tô Mạt tiếp tục nói:“Nhưng đám gian thương này tính tình điêu ngoa, lại giả dối, ngũ điện hạ là quân tử, ôn nhã đoan chính, khẳng định sẽ không theo dùng vũ lực đả thương người. Đến lúc đó chúng ta chẳng phải là sẽ bị người ta khi dễ sao, cho nên thần nữ thỉnh cầu bệ hạ, phái Nhị điện hạ tới giúp tiểu nữ. Để Nhị điện hạ đứng ở đó thôi, đám thương nhân này liền sợ tới mức run cầm cập a. Làm sao còn dám dùng tới mánh lới nữa!”Nói xong chính nàng cười khanh khách lên trước.Không khí thoáng chốc lạnh lùng, trong con ngươi sâu thẳm hoàng đế tia lạnh lùng chợt lóe rồi biến mất, lập tức khôi phục như lúc ban đầu, chính là cười cười, chỉ vào nàng nói:“Ngươi tiểu nha đầu giảo hoạt này......”Ngũ hoàng tử có chút đăm chiêu nhìn nàng, quả nhiên là thông minh vô cùng, giỏi nhất là hành sự tùy theo hoàn cảnh, xem xét thời thế.Nguyên bản hắn muốn lợi dụng nàng đả kích thái tử một chút, kết quả ngược lại bị nàng tính kế.Nguyên bản Hoàng Phủ Cẩn sau khi mang binh trở về, hiện nay chỉ ở nhà nhàn rỗi, gần đây lại cần phải xây hoàng tử phủ, hoàng tử vượt qua mười sáu tuổi tuổi sẽ bị đưa ra khỏi cung.

Chương 474: Thả con tép, bắt con tôm tính kế lẫn nhau 08