Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 491: Phong vương phong hầu thì sao chứ?01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thật sự là phiền muộn nga, mọi người thế nhưng cũng không để ý đến hắn, nhị ca lạnh như băng , Ngũ Ca cùng tam ca nói chuyện.Tô Mạt liền tránh ở trong xe vô thanh vô tức, hắn muốn tìm người nói chuyện cũng chẳng tìm được ai.Hoàng Phủ Giác cười cười, ôn nhu nói:“Ngươi cũng lớn lớn rồi không thể ham chơi như vậy.”Hoàng Phủ Giới buồn bực nói:“Ngũ Ca, ta ham chơi bao giờ ?”Hoàng Phủ Giác nhìn hắn một cái,“ Không biết thật?”Hoàng Phủ Giới lập tức cười ha ha,“A, ta đi trước a.” Đánh ngựa đào tẩu .Hoàng Phủ Giác cũng không quản hắn, vài Cẩm Y vệ tiến lên,“Ngũ gia, buổi tối muốn hay không uống rượu đi? Chúng tiểu nhân nhớ ngài lắm.”Hoàng Phủ Giác liếc bọn họ liếc mắt một cái, cảnh cáo nói:“Khi nào thì cho ta lên làm gia rồi? Ta nay chính là hoàng tử, phải gọi là công tử mới phải .”Thị vệ vội hỏi khiểm,“Điện hạ khiêm cung, là chúng tiểu nhân rối rắm. Ngũ điện hạ, uống rượu đi, các huynh đệ rất nhớ ngài.”Hoàng Phủ Giác cười nói:“Ngươi thay ta mời khách, hai ngày nay ta có việc, không còn thời gian lĩnh thêm việc khác nữa .”Thị vệ một bên chúc mừng một bên vui mừng, ngũ điện hạ hướng đến hào phóng, hắn nói mời khách khẳng định phải là nhất bút xa xỉ vào .Hoàng Phủ Giác ruổi ngựa vào cung, bên kia hoàng đế đã muốn xuống xe ngựa, lên kiệu, được vũ lâm vệ nâng đến ngự thư phòng.Đi được chốc lát, hoàng đế nhớ tới đến cái gì, liền phân phó:“Đi truyền tả hữu tướng, Tô quốc Công, còn có bộ binh Thượng Thư, lại bộ Thượng Thư, Lễ bộ Thượng Thư cùng Thị Lang đến.”Lưu Ngọc khó hiểu, vừa trở về chẳng lẽ lại làm đại sự? Trong cung cùng kinh thành cũng không có đại sự gì a.Nghĩ thì nghĩ thế nhưng một phút hắn cũng không dám trì hoãn, lập tức phân phó người đi kêu.Tô Mạt về tới nhà, không thiếu được vừa thông suốt bận việc, các món lễ vật đều được chia ra đưa các nha đầu đem dến cho các vị di nương mỗi người một phần, chỉ duy nhât Vương phu nhân không có.Nàng cảm thấy mình không cần có cái nghĩa vụ đi lấy lòng, hiếu kính nàng ta.Vì chuyện lễ phục của Tô Mạt mà Dương di nương bị lão phu nhân hung hăng trách phạt một phen, nay chỉ có thể ở trong tiểu viện không được tùy tiện bước ra ngoài.Tô Mạt mang theo Kim Kết cùng một tiểu nha đầu mang theo nước hoa của vườn hoa mang đên phòng cũ của Hoàng Oanh.Hạ nhân ở đây đáng tin cậy nhất đối với nàng là Kim Kết cùng Hoàng Oanh.Kim Kết hoạt bát hiếu động, Hoàng Oanh văn tĩnh cẩn thận, một người đi theo nàng, một thủ ở nhà, mỗi người một công việc, mỗi người một nhiệm vụ không hề có sai lầm.

Thật sự là phiền muộn nga, mọi người thế nhưng cũng không để ý đến hắn, nhị ca lạnh như băng , Ngũ Ca cùng tam ca nói chuyện.

Tô Mạt liền tránh ở trong xe vô thanh vô tức, hắn muốn tìm người nói chuyện cũng chẳng tìm được ai.

Hoàng Phủ Giác cười cười, ôn nhu nói:“Ngươi cũng lớn lớn rồi không thể ham chơi như vậy.”

Hoàng Phủ Giới buồn bực nói:“Ngũ Ca, ta ham chơi bao giờ ?”

Hoàng Phủ Giác nhìn hắn một cái,“ Không biết thật?”

Hoàng Phủ Giới lập tức cười ha ha,“A, ta đi trước a.” Đánh ngựa đào tẩu .

Hoàng Phủ Giác cũng không quản hắn, vài Cẩm Y vệ tiến lên,“Ngũ gia, buổi tối
muốn hay không uống rượu đi? Chúng tiểu nhân nhớ ngài lắm.”

Hoàng Phủ Giác liếc bọn họ liếc mắt một cái, cảnh cáo nói:“Khi nào thì cho ta lên làm gia rồi? Ta nay chính là hoàng tử, phải gọi là công tử mới phải .”

Thị vệ vội hỏi khiểm,“Điện hạ khiêm cung, là chúng tiểu nhân rối rắm. Ngũ điện hạ, uống rượu đi, các huynh đệ rất nhớ ngài.”

Hoàng Phủ Giác cười nói:“Ngươi thay ta mời khách, hai ngày nay ta có việc, không còn thời gian lĩnh thêm việc khác nữa .”

Thị vệ một bên chúc mừng một bên vui mừng, ngũ điện hạ hướng đến hào phóng, hắn nói mời khách khẳng định phải là nhất bút xa xỉ vào .

Hoàng Phủ Giác ruổi ngựa vào cung, bên kia hoàng đế đã muốn xuống xe ngựa, lên kiệu, được vũ lâm vệ nâng đến ngự thư phòng.

Đi được chốc lát, hoàng đế nhớ tới đến cái gì, liền phân phó:“Đi truyền tả hữu tướng, Tô quốc Công, còn có bộ binh Thượng Thư, lại bộ Thượng Thư,
Lễ bộ Thượng Thư cùng Thị Lang đến.”

Lưu Ngọc khó hiểu, vừa trở về chẳng lẽ lại làm đại sự? Trong cung cùng kinh thành cũng không có đại sự gì a.

Nghĩ thì nghĩ thế nhưng một phút hắn cũng không dám trì hoãn, lập tức phân phó người đi kêu.

Tô Mạt về tới nhà, không thiếu được vừa thông suốt bận việc, các món lễ
vật đều được chia ra đưa các nha đầu đem dến cho các vị di nương mỗi
người một phần, chỉ duy nhât Vương phu nhân không có.

Nàng cảm thấy mình không cần có cái nghĩa vụ đi lấy lòng, hiếu kính nàng ta.

Vì chuyện lễ phục của Tô Mạt mà Dương di nương bị lão phu nhân hung hăng
trách phạt một phen, nay chỉ có thể ở trong tiểu viện không được tùy
tiện bước ra ngoài.

Tô Mạt mang theo Kim Kết cùng một tiểu nha đầu mang theo nước hoa của vườn hoa mang đên phòng cũ của Hoàng Oanh.

Hạ nhân ở đây đáng tin cậy nhất đối với nàng là Kim Kết cùng Hoàng Oanh.

Kim Kết hoạt bát hiếu động, Hoàng Oanh văn tĩnh cẩn thận, một người đi theo nàng, một thủ ở nhà, mỗi người một công việc, mỗi người một nhiệm vụ
không hề có sai lầm.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thật sự là phiền muộn nga, mọi người thế nhưng cũng không để ý đến hắn, nhị ca lạnh như băng , Ngũ Ca cùng tam ca nói chuyện.Tô Mạt liền tránh ở trong xe vô thanh vô tức, hắn muốn tìm người nói chuyện cũng chẳng tìm được ai.Hoàng Phủ Giác cười cười, ôn nhu nói:“Ngươi cũng lớn lớn rồi không thể ham chơi như vậy.”Hoàng Phủ Giới buồn bực nói:“Ngũ Ca, ta ham chơi bao giờ ?”Hoàng Phủ Giác nhìn hắn một cái,“ Không biết thật?”Hoàng Phủ Giới lập tức cười ha ha,“A, ta đi trước a.” Đánh ngựa đào tẩu .Hoàng Phủ Giác cũng không quản hắn, vài Cẩm Y vệ tiến lên,“Ngũ gia, buổi tối muốn hay không uống rượu đi? Chúng tiểu nhân nhớ ngài lắm.”Hoàng Phủ Giác liếc bọn họ liếc mắt một cái, cảnh cáo nói:“Khi nào thì cho ta lên làm gia rồi? Ta nay chính là hoàng tử, phải gọi là công tử mới phải .”Thị vệ vội hỏi khiểm,“Điện hạ khiêm cung, là chúng tiểu nhân rối rắm. Ngũ điện hạ, uống rượu đi, các huynh đệ rất nhớ ngài.”Hoàng Phủ Giác cười nói:“Ngươi thay ta mời khách, hai ngày nay ta có việc, không còn thời gian lĩnh thêm việc khác nữa .”Thị vệ một bên chúc mừng một bên vui mừng, ngũ điện hạ hướng đến hào phóng, hắn nói mời khách khẳng định phải là nhất bút xa xỉ vào .Hoàng Phủ Giác ruổi ngựa vào cung, bên kia hoàng đế đã muốn xuống xe ngựa, lên kiệu, được vũ lâm vệ nâng đến ngự thư phòng.Đi được chốc lát, hoàng đế nhớ tới đến cái gì, liền phân phó:“Đi truyền tả hữu tướng, Tô quốc Công, còn có bộ binh Thượng Thư, lại bộ Thượng Thư, Lễ bộ Thượng Thư cùng Thị Lang đến.”Lưu Ngọc khó hiểu, vừa trở về chẳng lẽ lại làm đại sự? Trong cung cùng kinh thành cũng không có đại sự gì a.Nghĩ thì nghĩ thế nhưng một phút hắn cũng không dám trì hoãn, lập tức phân phó người đi kêu.Tô Mạt về tới nhà, không thiếu được vừa thông suốt bận việc, các món lễ vật đều được chia ra đưa các nha đầu đem dến cho các vị di nương mỗi người một phần, chỉ duy nhât Vương phu nhân không có.Nàng cảm thấy mình không cần có cái nghĩa vụ đi lấy lòng, hiếu kính nàng ta.Vì chuyện lễ phục của Tô Mạt mà Dương di nương bị lão phu nhân hung hăng trách phạt một phen, nay chỉ có thể ở trong tiểu viện không được tùy tiện bước ra ngoài.Tô Mạt mang theo Kim Kết cùng một tiểu nha đầu mang theo nước hoa của vườn hoa mang đên phòng cũ của Hoàng Oanh.Hạ nhân ở đây đáng tin cậy nhất đối với nàng là Kim Kết cùng Hoàng Oanh.Kim Kết hoạt bát hiếu động, Hoàng Oanh văn tĩnh cẩn thận, một người đi theo nàng, một thủ ở nhà, mỗi người một công việc, mỗi người một nhiệm vụ không hề có sai lầm.

Chương 491: Phong vương phong hầu thì sao chứ?01