Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 711: Một trận giao tranh lợi dụng & lợi dụng ngược 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt vẻ mặt đau khổ, hành lễ xong,“Ta đã biết.”Thật sự là lão thái thái giảo hoạt!Lão phu nhân lại nói với Lăng Nhược:“Thỉnh cô nương đi truyền tin cho nhị tiểu tử cùng đại tiểu thư của nhà chúng ta, để bọn họ nhanh trở về, đừng ở nơi đó quấy rầy Triệu tiên sinh người ta.”Lăng Nhược đáp ứng , liền đi.Tô Mạt chép sách vèo một cái đã tới năm sau.Trận đại tuyết lớn thứ hai, hoàng đế cùng hoàng quý phi đặc chiêu Tô gia, Tống gia hai nhà vào cung yết kiến.Đây là thứ nhất, hơn nữa không có mời các triều thần khác.Xem như ân điển vô thượng.Hai nhà đương nhiên phải cẩn thận ứng phó.Dù sao cho dù là được sủng ái đi nữa, rất nhiều phương diện phải cẩn thận chú ý, miễn cho bị người ta lợi dụng bắt lấy nhược điểm.Hoặc là bị coi như sự cố để gây sự.Hoàng đế nói là tìm bọn họ họp mặt nói chuyện tất niên, giống như là người nhà vậy, không cần quá câu thúc.Cho nên cũng không ở Thái Hòa cung, mà là đi Tuyên Hòa điện.Tuyên Hòa điện hai bên chính điện dùng màn che thật dày để ngăn cách.Bên trái là nơi đám thanh niên nam nữ nói chuyện.Bên phải là nơi dành cho nữ tử trưởng thành cùng đám phụ nữ nói chuyện.Mà ở chính giữa là hoàng đế dẫn theo quý phi cùng với các vị hoàng tử, công chúa chưa thành niên, còn có hai nhà Quốc Công, lão phu nhân….Cả tòa đại điện bố trí đẹp đẽ quý giá mà khiêm tốn, thoải mái, cũng không giống với những cung điện rộng lớn tráng lệ khác làm cho người ta cảm thấy áp lực.Rượu quá sau ba tuần, hoàng đế hơi hơi cười hỏi Tô Nhân Vũ,“Mạt nhi đâu, trẫm như thế nào không nhìn thấy nha đầu đó đến kính rượu?”Tô Nhân Vũ vội hỏi:“Bệ hạ, Mạt nhi đều lớn rồi, đang ở bên phải cùng các tỷ tỷ và Tống gia các tiểu thư cùng nhau tán gẫu chuyện may vá thêu thùa.”Tán gẫu may vá thì không, tranh đấu gay gắt thì có đó.Đám người tiểu thư khuê các đó, ngày thường cơ bản không ra khỏi đại môn, nhị môn cũng không bước qua.Ngoài việc ở nhà so sánh sắc đẹp với các tỷ muội, tranh thủ tình cảm ra, cũng không có việc gì làm.Nay thật vất vả mới được đi ra một chuyến, xuất hiện ở trong cung, làm sao có thể yên tĩnh?Ngoại trừ Tô Mạt cùng đại tiểu thư ra, tất cả các nàng ấy đều trang điểm lộng lẫy xinh đẹp.Nhưng trình độ các tiểu thư khuê cũng là bất đồng .Mấy vị tiểu thư con vợ cả của Tống gia, tuy rằng mạnh hơn, có sự sắc sảo, nhưn thần thái, dáng vẻ, ngôn ngữ …cũng không khiến người ta thấy có gì đặc biệt.

Tô Mạt vẻ mặt đau khổ, hành lễ xong,“Ta đã biết.”

Thật sự là lão thái thái giảo hoạt!

Lão phu nhân lại nói với Lăng Nhược:“Thỉnh cô nương đi truyền tin cho nhị
tiểu tử cùng đại tiểu thư của nhà chúng ta, để bọn họ nhanh trở về, đừng ở nơi đó quấy rầy Triệu tiên sinh người ta.”

Lăng Nhược đáp ứng , liền đi.

Tô Mạt chép sách vèo một cái đã tới năm sau.

Trận đại tuyết lớn thứ hai, hoàng đế cùng hoàng quý phi đặc chiêu Tô gia, Tống gia hai nhà vào cung yết kiến.

Đây là thứ nhất, hơn nữa không có mời các triều thần khác.

Xem như ân điển vô thượng.

Hai nhà đương nhiên phải cẩn thận ứng phó.

Dù sao cho dù là được sủng ái đi nữa, rất nhiều phương diện phải cẩn thận
chú ý, miễn cho bị người ta lợi dụng bắt lấy nhược điểm.

Hoặc là bị coi như sự cố để gây sự.

Hoàng đế nói là tìm bọn họ họp mặt nói chuyện tất niên, giống như là người nhà vậy, không cần quá câu thúc.

Cho nên cũng không ở Thái Hòa cung, mà là đi Tuyên Hòa điện.

Tuyên Hòa điện hai bên chính điện dùng màn che thật dày để ngăn cách.

Bên trái là nơi đám thanh niên nam nữ nói chuyện.

Bên phải là nơi dành cho nữ tử trưởng thành cùng đám phụ nữ nói chuyện.

Mà ở chính giữa là hoàng đế dẫn theo quý phi cùng với các vị hoàng tử,
công chúa chưa thành niên, còn có hai nhà Quốc Công, lão phu nhân….

Cả tòa đại điện bố trí đẹp đẽ quý giá mà khiêm tốn, thoải mái, cũng không
giống với những cung điện rộng lớn tráng lệ khác làm cho người ta cảm
thấy áp lực.

Rượu quá sau ba tuần, hoàng đế hơi hơi cười hỏi Tô
Nhân Vũ,“Mạt nhi đâu, trẫm như thế nào không nhìn thấy nha đầu đó đến
kính rượu?”

Tô Nhân Vũ vội hỏi:“Bệ hạ, Mạt nhi đều lớn rồi, đang ở bên phải cùng các tỷ tỷ và Tống gia các tiểu thư cùng nhau tán gẫu
chuyện may vá thêu thùa.”

Tán gẫu may vá thì không, tranh đấu gay gắt thì có đó.

Đám người tiểu thư khuê các đó, ngày thường cơ bản không ra khỏi đại môn, nhị môn cũng không bước qua.

Ngoài việc ở nhà so sánh sắc đẹp với các tỷ muội, tranh thủ tình cảm ra, cũng không có việc gì làm.

Nay thật vất vả mới được đi ra một chuyến, xuất hiện ở trong cung, làm sao có thể yên tĩnh?

Ngoại trừ Tô Mạt cùng đại tiểu thư ra, tất cả các nàng ấy đều trang điểm lộng lẫy xinh đẹp.

Nhưng trình độ các tiểu thư khuê cũng là bất đồng .

Mấy vị tiểu thư con vợ cả của Tống gia, tuy rằng mạnh hơn, có sự sắc sảo,
nhưn thần thái, dáng vẻ, ngôn ngữ …cũng không khiến người ta thấy có gì
đặc biệt.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt vẻ mặt đau khổ, hành lễ xong,“Ta đã biết.”Thật sự là lão thái thái giảo hoạt!Lão phu nhân lại nói với Lăng Nhược:“Thỉnh cô nương đi truyền tin cho nhị tiểu tử cùng đại tiểu thư của nhà chúng ta, để bọn họ nhanh trở về, đừng ở nơi đó quấy rầy Triệu tiên sinh người ta.”Lăng Nhược đáp ứng , liền đi.Tô Mạt chép sách vèo một cái đã tới năm sau.Trận đại tuyết lớn thứ hai, hoàng đế cùng hoàng quý phi đặc chiêu Tô gia, Tống gia hai nhà vào cung yết kiến.Đây là thứ nhất, hơn nữa không có mời các triều thần khác.Xem như ân điển vô thượng.Hai nhà đương nhiên phải cẩn thận ứng phó.Dù sao cho dù là được sủng ái đi nữa, rất nhiều phương diện phải cẩn thận chú ý, miễn cho bị người ta lợi dụng bắt lấy nhược điểm.Hoặc là bị coi như sự cố để gây sự.Hoàng đế nói là tìm bọn họ họp mặt nói chuyện tất niên, giống như là người nhà vậy, không cần quá câu thúc.Cho nên cũng không ở Thái Hòa cung, mà là đi Tuyên Hòa điện.Tuyên Hòa điện hai bên chính điện dùng màn che thật dày để ngăn cách.Bên trái là nơi đám thanh niên nam nữ nói chuyện.Bên phải là nơi dành cho nữ tử trưởng thành cùng đám phụ nữ nói chuyện.Mà ở chính giữa là hoàng đế dẫn theo quý phi cùng với các vị hoàng tử, công chúa chưa thành niên, còn có hai nhà Quốc Công, lão phu nhân….Cả tòa đại điện bố trí đẹp đẽ quý giá mà khiêm tốn, thoải mái, cũng không giống với những cung điện rộng lớn tráng lệ khác làm cho người ta cảm thấy áp lực.Rượu quá sau ba tuần, hoàng đế hơi hơi cười hỏi Tô Nhân Vũ,“Mạt nhi đâu, trẫm như thế nào không nhìn thấy nha đầu đó đến kính rượu?”Tô Nhân Vũ vội hỏi:“Bệ hạ, Mạt nhi đều lớn rồi, đang ở bên phải cùng các tỷ tỷ và Tống gia các tiểu thư cùng nhau tán gẫu chuyện may vá thêu thùa.”Tán gẫu may vá thì không, tranh đấu gay gắt thì có đó.Đám người tiểu thư khuê các đó, ngày thường cơ bản không ra khỏi đại môn, nhị môn cũng không bước qua.Ngoài việc ở nhà so sánh sắc đẹp với các tỷ muội, tranh thủ tình cảm ra, cũng không có việc gì làm.Nay thật vất vả mới được đi ra một chuyến, xuất hiện ở trong cung, làm sao có thể yên tĩnh?Ngoại trừ Tô Mạt cùng đại tiểu thư ra, tất cả các nàng ấy đều trang điểm lộng lẫy xinh đẹp.Nhưng trình độ các tiểu thư khuê cũng là bất đồng .Mấy vị tiểu thư con vợ cả của Tống gia, tuy rằng mạnh hơn, có sự sắc sảo, nhưn thần thái, dáng vẻ, ngôn ngữ …cũng không khiến người ta thấy có gì đặc biệt.

Chương 711: Một trận giao tranh lợi dụng & lợi dụng ngược 01