Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 713: Một trận giao tranh lợi dụng & lợi dụng ngược 03
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ta từ trước đến nay vốn không có cái thứ gì tốt, vừa thấy các nàng ấy chịu cho mượn, tự nhiên đều đeo lên.Hơn nữa ngày thường những tỷ muội vốn không thèm nhìn nàng một cái đều giúp nàng đeo lên, nàng đương nhiên là rất vui mừng.Chỉ cảm thấy chính mình kỳ thật rất đẹp, chẳng qua là bị mọi người lãng quên mà thôi.Vào cung, nói không chừng có thể được hoàng đế coi trọng, để mình vào cung hầu hạ.Hoàng đế thoạt nhìn mới có ba mươi lăm ba sáu tuổi, so với tuổi thực tế còn trẻ hơn rất nhiều.Vào cung, có con nối dòng, ai còn dám khinh thị nàng?Nàng đang mơ giấc mộng đẹp, vừa nghe Tống Dung Hoa nói Tô Mạt khinh thị nàng, lập tức liền phản ứng.Nàng cắn môi ánh mắt đáng thương nhìn Tô Mạt.Tô Mạt lười cùng các nàng ta so đo, dù sao nàng cứ như vậy ngồi yên một ngày, ngồi cho hết giờ rồi về nhà.Nàng cũng không tin bọn họ có thể làm gì nàng.Bên kia vài vị phu nhân của Tống gia cùng Vương phu nhân nói chuyện.Nói nói cười cười, thanh âm liền chui vào lỗ tai của Tô Mạt.Tống đại phu nhân nói:“Ai nói không phải chứ. Đại tiểu thư, nhị tiểu thư của chúng ta cũng đều đến tuổi lấy chồng rồi, đang lặng lẽ tìm hiểu nàh tốt a.”Vương phu nhân cười nói:“Đại tiểu thư đoan trang hào phóng, lại có tri thức hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền lành. Thật sự là hiếm có trong thiên hạ. Quý phi nương nương chẳng lẽ không muốn tự mình lưu giữ lại sao?”Tuy rằng trong lòng nhận thức chuẩn vị trí thái tử phi là nữ nhi của mình.Nhưng trước mặt vẫn là làm bộ như không biết.Hơn nữa, cũng muốn thử Tống gia một chút.Có phải hay không cũng đang ngắm nghía vào vị trí đó.Dù sao hoàng hậu đều thích tìm người từ gia tộc của mình chọn vào vị trí thái tử phi của con mình và làm hoàng hậu tương lai.Hiện tại bọn họ đều lôi kéo Tô gia bọn họ.Nhưng vạn nhất có biến cố thì sao?Hơn nữa, Vương phu nhân cũng nhìn trúng Tống gia đại tiểu thư, nghĩ có thể gả cho Tô Trì.Lời này, trước đây nàng nói bóng nói gió để tẩu tử thăm dò trước ý của hoàng quý phi.Cũng dể tẩu tử làm bộ như cố ý vô tình đề cập tới Tống gia.Bọn họ cảm thấy mọi chuyện đều sắp có tác dụng rồi.Cho nên Vương phu nhân lần đó mới vội vã đề cập với lão phu nhân.Lão phu nhân lại cố tình cản trở.Cho nên lần này nàng muốn cùng Tống gia phu nhân đề cập sơ qua, nếu Tống phu nhân có cái ý tứ kia.Vậy xem như tam phương đều đồng ý .Có hoàng quý phi làm mai, cho dù lão phu nhân không cho phép, cũng vô dụng .
Nàng ta từ trước đến nay vốn không có cái thứ gì tốt, vừa thấy các nàng ấy chịu cho mượn, tự nhiên đều đeo lên.
Hơn nữa ngày thường những tỷ muội vốn không thèm nhìn nàng một cái đều giúp nàng đeo lên, nàng đương nhiên là rất vui mừng.
Chỉ cảm thấy chính mình kỳ thật rất đẹp, chẳng qua là bị mọi người lãng quên mà thôi.
Vào cung, nói không chừng có thể được hoàng đế coi trọng, để mình vào cung hầu hạ.
Hoàng đế thoạt nhìn mới có ba mươi lăm ba sáu tuổi, so với tuổi thực tế còn trẻ hơn rất nhiều.
Vào cung, có con nối dòng, ai còn dám khinh thị nàng?
Nàng đang mơ giấc mộng đẹp, vừa nghe Tống Dung Hoa nói Tô Mạt khinh thị nàng, lập tức liền phản ứng.
Nàng cắn môi ánh mắt đáng thương nhìn Tô Mạt.
Tô Mạt lười cùng các nàng ta so đo, dù sao nàng cứ như vậy ngồi yên một ngày, ngồi cho hết giờ rồi về nhà.
Nàng cũng không tin bọn họ có thể làm gì nàng.
Bên kia vài vị phu nhân của Tống gia cùng Vương phu nhân nói chuyện.
Nói nói cười cười, thanh âm liền chui vào lỗ tai của Tô Mạt.
Tống đại phu nhân nói:“Ai nói không phải chứ. Đại tiểu thư, nhị tiểu thư của chúng ta cũng đều đến tuổi lấy chồng rồi, đang lặng lẽ tìm hiểu nàh tốt a.”
Vương phu nhân cười nói:“Đại tiểu thư đoan trang hào phóng,
lại có tri thức hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền lành. Thật sự là hiếm có
trong thiên hạ. Quý phi nương nương chẳng lẽ không muốn tự mình lưu giữ
lại sao?”
Tuy rằng trong lòng nhận thức chuẩn vị trí thái tử phi là nữ nhi của mình.
Nhưng trước mặt vẫn là làm bộ như không biết.
Hơn nữa, cũng muốn thử Tống gia một chút.
Có phải hay không cũng đang ngắm nghía vào vị trí đó.
Dù sao hoàng hậu đều thích tìm người từ gia tộc của mình chọn vào vị trí thái tử phi của con mình và làm hoàng hậu tương lai.
Hiện tại bọn họ đều lôi kéo Tô gia bọn họ.
Nhưng vạn nhất có biến cố thì sao?
Hơn nữa, Vương phu nhân cũng nhìn trúng Tống gia đại tiểu thư, nghĩ có thể gả cho Tô Trì.
Lời này, trước đây nàng nói bóng nói gió để tẩu tử thăm dò trước ý của hoàng quý phi.
Cũng dể tẩu tử làm bộ như cố ý vô tình đề cập tới Tống gia.
Bọn họ cảm thấy mọi chuyện đều sắp có tác dụng rồi.
Cho nên Vương phu nhân lần đó mới vội vã đề cập với lão phu nhân.
Lão phu nhân lại cố tình cản trở.
Cho nên lần này nàng muốn cùng Tống gia phu nhân đề cập sơ qua, nếu Tống phu nhân có cái ý tứ kia.
Vậy xem như tam phương đều đồng ý .
Có hoàng quý phi làm mai, cho dù lão phu nhân không cho phép, cũng vô dụng .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ta từ trước đến nay vốn không có cái thứ gì tốt, vừa thấy các nàng ấy chịu cho mượn, tự nhiên đều đeo lên.Hơn nữa ngày thường những tỷ muội vốn không thèm nhìn nàng một cái đều giúp nàng đeo lên, nàng đương nhiên là rất vui mừng.Chỉ cảm thấy chính mình kỳ thật rất đẹp, chẳng qua là bị mọi người lãng quên mà thôi.Vào cung, nói không chừng có thể được hoàng đế coi trọng, để mình vào cung hầu hạ.Hoàng đế thoạt nhìn mới có ba mươi lăm ba sáu tuổi, so với tuổi thực tế còn trẻ hơn rất nhiều.Vào cung, có con nối dòng, ai còn dám khinh thị nàng?Nàng đang mơ giấc mộng đẹp, vừa nghe Tống Dung Hoa nói Tô Mạt khinh thị nàng, lập tức liền phản ứng.Nàng cắn môi ánh mắt đáng thương nhìn Tô Mạt.Tô Mạt lười cùng các nàng ta so đo, dù sao nàng cứ như vậy ngồi yên một ngày, ngồi cho hết giờ rồi về nhà.Nàng cũng không tin bọn họ có thể làm gì nàng.Bên kia vài vị phu nhân của Tống gia cùng Vương phu nhân nói chuyện.Nói nói cười cười, thanh âm liền chui vào lỗ tai của Tô Mạt.Tống đại phu nhân nói:“Ai nói không phải chứ. Đại tiểu thư, nhị tiểu thư của chúng ta cũng đều đến tuổi lấy chồng rồi, đang lặng lẽ tìm hiểu nàh tốt a.”Vương phu nhân cười nói:“Đại tiểu thư đoan trang hào phóng, lại có tri thức hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền lành. Thật sự là hiếm có trong thiên hạ. Quý phi nương nương chẳng lẽ không muốn tự mình lưu giữ lại sao?”Tuy rằng trong lòng nhận thức chuẩn vị trí thái tử phi là nữ nhi của mình.Nhưng trước mặt vẫn là làm bộ như không biết.Hơn nữa, cũng muốn thử Tống gia một chút.Có phải hay không cũng đang ngắm nghía vào vị trí đó.Dù sao hoàng hậu đều thích tìm người từ gia tộc của mình chọn vào vị trí thái tử phi của con mình và làm hoàng hậu tương lai.Hiện tại bọn họ đều lôi kéo Tô gia bọn họ.Nhưng vạn nhất có biến cố thì sao?Hơn nữa, Vương phu nhân cũng nhìn trúng Tống gia đại tiểu thư, nghĩ có thể gả cho Tô Trì.Lời này, trước đây nàng nói bóng nói gió để tẩu tử thăm dò trước ý của hoàng quý phi.Cũng dể tẩu tử làm bộ như cố ý vô tình đề cập tới Tống gia.Bọn họ cảm thấy mọi chuyện đều sắp có tác dụng rồi.Cho nên Vương phu nhân lần đó mới vội vã đề cập với lão phu nhân.Lão phu nhân lại cố tình cản trở.Cho nên lần này nàng muốn cùng Tống gia phu nhân đề cập sơ qua, nếu Tống phu nhân có cái ý tứ kia.Vậy xem như tam phương đều đồng ý .Có hoàng quý phi làm mai, cho dù lão phu nhân không cho phép, cũng vô dụng .