Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 728: Biến đổi bất ngờ -- giấu không được phong thái tài hoa tuyệt thế 06

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tống Dung Hoa bất ngờ thấy bối rối, chuyện này có làm thì thôi đi, nhưng nếu là nói ra, bị cha mẹ cùng lão phu nhân biết được, đó sẽ bị mắng.Dù sao cũng là thể diện của Tống gia.Nàng bối rối chớp mắt một cái, cả giận:“Ngươi nói bậy bạ. Chẳng lẽ ngươi sẽ khoang tay đứng nhìn tam tỷ tỷ ngươi bị chê cười?”Tô Mạt hừ nói:“Ngươi biện hộ, bởi vì ta nói trúng chỗ đau của ngươi, ngươi lại nói dối.”Nàng khinh thường liếc Tống Dung Hoa,“Ta nói thật với ngươi, ta ở nhà ban đầu cũng từng ở đằng sau chê cười tam tỷ tỷ ta, nhưng sau này chỉ có đồng tình, hy vọng chân của tỷ ấy sẽ khỏe lại, cũng âm thầm tìm kiếm đại phu trị liệu có kỹ thuật tốt. Tỷ muội với nhau cũng có lúc mâu thuẫn, nhưng là – muốn trước mặt người bên ngoài hại chính tỷ muội mình, đó thật đúng là......”Nàng nhướng mi, không cần nói hết câu.Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía nhị tiểu thư.Nhị tiểu thư gắt gao cắn môi, hàm răng tuyết trắng cắn ra những vết đỏ au.Tô Mạt tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi luôn chán ghét ta.”Tống Dung Hoa hừ nói:“Ngươi biết là tốt rồi.”Tô Mạt gật gù,“Ta biết. Cho nên ta cũng chán ghét ngươi. Nhưng ta chưa từng có chủ động chọc qua ngươi, cũng không có hại qua ngươi. Ngược lại là ngươi hết lần này tới lần khác châm chọc, trêu chọc hãm hại ta. Đúng không.”Tống Dung Hoa muốn nói là đúng lại cảm thấy có gì không đúng, thiếu chút nữa sập bẫy của nàng, nàng hừ nói:“Ta hãm hại ngươi làm cái gì, ta chính là chán ghét ngươi.”Tô Mạt cười lạnh,“Tuy rằng ngươi ẩn náu rất tốt, nhưng ngươi vẫn là nói dối . Ngươi chán ghét ta là sự thật, cũng hãm hại ta, lúc nói dối, ngươi có một cái tật , liếc mắt một cái có thể nhìn ra.”Tống Dung Hoa lập tức bối rối, nàng sao lại không biết chính mình có cái tật ấy?Nàng trừng mắt với Tô Mạt,“Ngươi đừng đoán bậy đoán bạ.”Tô Mạt yên lặng nhìn nàng, “ ta hỏi lại ngươi một câu, Ngươi có phải rất muốn gả vào cung!”Lời vừa nói ra, đại nhân Tống gia đều là cả kinh, quả thực mồ hôi lạnh toát ra như mưa .Tô Mạt nha đầu này quá lợi hại.Tống phu nhân cùng Tống tả tướng nhịn không được khụ khụ ra vài tiếng.Tống Dung Hoa thích Hoàng Phủ Cẩn, bọn họ đều biết, tiểu nha đầu tuổi còn nhỏ đã luôn miệng muốn nói gả cho hắn.Hơn nữa nữ nhi Tống gia của bọn họ, hơn phân nửa cũng đều là liên hôn với hoàng gia.Không gả cho Hoàng Phủ Cẩn, còn có Hoàng Phủ Giới.

Tống Dung Hoa bất ngờ
thấy bối rối, chuyện này có làm thì thôi đi, nhưng nếu là nói ra, bị cha mẹ cùng lão phu nhân biết được, đó sẽ bị mắng.

Dù sao cũng là thể diện của Tống gia.

Nàng bối rối chớp mắt một cái, cả giận:“Ngươi nói bậy bạ. Chẳng lẽ ngươi sẽ khoang tay đứng nhìn tam tỷ tỷ ngươi bị chê cười?”

Tô Mạt hừ nói:“Ngươi biện hộ, bởi vì ta nói trúng chỗ đau của ngươi, ngươi lại nói dối.”

Nàng khinh thường liếc Tống Dung Hoa,“Ta nói thật với ngươi, ta ở nhà ban
đầu cũng từng ở đằng sau chê cười tam tỷ tỷ ta, nhưng sau này chỉ có
đồng tình, hy vọng chân của tỷ ấy sẽ khỏe lại, cũng âm thầm tìm kiếm đại phu trị liệu có kỹ thuật tốt. Tỷ muội với nhau cũng có lúc mâu thuẫn,
nhưng là – muốn trước mặt người bên ngoài hại chính tỷ muội mình, đó
thật đúng là......”

Nàng nhướng mi, không cần nói hết câu.

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía nhị tiểu thư.

Nhị tiểu thư gắt gao cắn môi, hàm răng tuyết trắng cắn ra những vết đỏ au.

Tô Mạt tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi luôn chán ghét ta.”

Tống Dung Hoa hừ nói:“Ngươi biết là tốt rồi.”

Tô Mạt gật gù,“Ta biết. Cho nên ta cũng chán ghét ngươi. Nhưng ta chưa
từng có chủ động chọc qua ngươi, cũng không có hại qua ngươi. Ngược lại
là ngươi hết lần này tới lần khác châm chọc, trêu chọc hãm hại ta. Đúng
không.”

Tống Dung Hoa muốn nói là đúng lại cảm thấy có gì không
đúng, thiếu chút nữa sập bẫy của nàng, nàng hừ nói:“Ta hãm hại ngươi làm cái gì, ta chính là chán ghét ngươi.”

Tô Mạt cười lạnh,“Tuy rằng ngươi ẩn náu rất tốt, nhưng ngươi vẫn là nói dối . Ngươi chán ghét ta
là sự thật, cũng hãm hại ta, lúc nói dối, ngươi có một cái tật , liếc
mắt một cái có thể nhìn ra.”

Tống Dung Hoa lập tức bối rối, nàng sao lại không biết chính mình có cái tật ấy?

Nàng trừng mắt với Tô Mạt,“Ngươi đừng đoán bậy đoán bạ.”

Tô Mạt yên lặng nhìn nàng, “ ta hỏi lại ngươi một câu, Ngươi có phải rất muốn gả vào cung!”

Lời vừa nói ra, đại nhân Tống gia đều là cả kinh, quả thực mồ hôi lạnh toát ra như mưa .

Tô Mạt nha đầu này quá lợi hại.

Tống phu nhân cùng Tống tả tướng nhịn không được khụ khụ ra vài tiếng.

Tống Dung Hoa thích Hoàng Phủ Cẩn, bọn họ đều biết, tiểu nha đầu tuổi còn nhỏ đã luôn miệng muốn nói gả cho hắn.

Hơn nữa nữ nhi Tống gia của bọn họ, hơn phân nửa cũng đều là liên hôn với hoàng gia.

Không gả cho Hoàng Phủ Cẩn, còn có Hoàng Phủ Giới.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tống Dung Hoa bất ngờ thấy bối rối, chuyện này có làm thì thôi đi, nhưng nếu là nói ra, bị cha mẹ cùng lão phu nhân biết được, đó sẽ bị mắng.Dù sao cũng là thể diện của Tống gia.Nàng bối rối chớp mắt một cái, cả giận:“Ngươi nói bậy bạ. Chẳng lẽ ngươi sẽ khoang tay đứng nhìn tam tỷ tỷ ngươi bị chê cười?”Tô Mạt hừ nói:“Ngươi biện hộ, bởi vì ta nói trúng chỗ đau của ngươi, ngươi lại nói dối.”Nàng khinh thường liếc Tống Dung Hoa,“Ta nói thật với ngươi, ta ở nhà ban đầu cũng từng ở đằng sau chê cười tam tỷ tỷ ta, nhưng sau này chỉ có đồng tình, hy vọng chân của tỷ ấy sẽ khỏe lại, cũng âm thầm tìm kiếm đại phu trị liệu có kỹ thuật tốt. Tỷ muội với nhau cũng có lúc mâu thuẫn, nhưng là – muốn trước mặt người bên ngoài hại chính tỷ muội mình, đó thật đúng là......”Nàng nhướng mi, không cần nói hết câu.Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía nhị tiểu thư.Nhị tiểu thư gắt gao cắn môi, hàm răng tuyết trắng cắn ra những vết đỏ au.Tô Mạt tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi luôn chán ghét ta.”Tống Dung Hoa hừ nói:“Ngươi biết là tốt rồi.”Tô Mạt gật gù,“Ta biết. Cho nên ta cũng chán ghét ngươi. Nhưng ta chưa từng có chủ động chọc qua ngươi, cũng không có hại qua ngươi. Ngược lại là ngươi hết lần này tới lần khác châm chọc, trêu chọc hãm hại ta. Đúng không.”Tống Dung Hoa muốn nói là đúng lại cảm thấy có gì không đúng, thiếu chút nữa sập bẫy của nàng, nàng hừ nói:“Ta hãm hại ngươi làm cái gì, ta chính là chán ghét ngươi.”Tô Mạt cười lạnh,“Tuy rằng ngươi ẩn náu rất tốt, nhưng ngươi vẫn là nói dối . Ngươi chán ghét ta là sự thật, cũng hãm hại ta, lúc nói dối, ngươi có một cái tật , liếc mắt một cái có thể nhìn ra.”Tống Dung Hoa lập tức bối rối, nàng sao lại không biết chính mình có cái tật ấy?Nàng trừng mắt với Tô Mạt,“Ngươi đừng đoán bậy đoán bạ.”Tô Mạt yên lặng nhìn nàng, “ ta hỏi lại ngươi một câu, Ngươi có phải rất muốn gả vào cung!”Lời vừa nói ra, đại nhân Tống gia đều là cả kinh, quả thực mồ hôi lạnh toát ra như mưa .Tô Mạt nha đầu này quá lợi hại.Tống phu nhân cùng Tống tả tướng nhịn không được khụ khụ ra vài tiếng.Tống Dung Hoa thích Hoàng Phủ Cẩn, bọn họ đều biết, tiểu nha đầu tuổi còn nhỏ đã luôn miệng muốn nói gả cho hắn.Hơn nữa nữ nhi Tống gia của bọn họ, hơn phân nửa cũng đều là liên hôn với hoàng gia.Không gả cho Hoàng Phủ Cẩn, còn có Hoàng Phủ Giới.

Chương 728: Biến đổi bất ngờ -- giấu không được phong thái tài hoa tuyệt thế 06