Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 727: Biến đổi bất ngờ -- giấu không được phong thái tài hoa tuyệt thế 05

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Một khi sự non nớt không còn nữa, diễm quang bắn ra bốn phía sẽ khiến người ta chói mắt.Hắn nhướng mày cười,“Trẫm chuẩn tấu. Mạt nhi muốn làm cái gì, mọi người đều cần phải phối hợp.”Lại kêu hoàng quý phi, nhóm hoàng tử, người lão phu nhân, Quốc Công, các phu nhân …vân vân đều an tọa.Chỉ có vài đương sự đứng ở chỗ đó.Tô Mạt hành lễ xong, đi đến trước mặt mọi người, nàng trước nhìn thoáng qua Tống Dung Hoa, cười nói:“Tống tiểu thư, ta hỏi ngươi mấy vấn đề.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng.Tô Mạt lẳng lặng nhìn nàng,“Ngươi và thập tam công chúa là bạn tốt.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng, giống như nàng đang hỏi cái vấn đề ngu ngốc, căn bản không cần trả lời.Tô Mạt tiếp tục nói:“Tâm sự của ngươi, tâm sự của công chúa, các ngươi sẽ đều nói cho nhau nghe. Nếucông chúa không thèm để ý tới ngươi, ngươi sẽ rất buồn.”Tống Dung Hoa mím môi, lần này lại không có vênh váo tự đắc nữa, mà là nhìn Hoàng Phủ Kha liếc mắt một cái.Hoàng Phủ Kha lập tức nói:“Ta sẽ không bao giờ không để ý ngươi. Chúng ta là bạn tốt.”Nhóm đại nhân cười,“Thật sự là tiểu hài tử.”Tô Mạt bĩu môi, tiểu hài tử? Vài năm trước là tiểu hài tử, nay đều đã mười một mười hai mười ba tuổi rồi.Còn nhỏ sao?Nàng tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi thực xem thường tam tỷ tỷ ta, cảm thấy chân nàng ấy thiếu linh hoạt, có phải hay không?”Tống Dung Hoa sửng sốt một chút, nahats thời do dự, mới nói câu,“Mới không có.”Tô Mạt lắc đầu cười yếu ớt, quay đầu nhìn phương hướng hoàng đế liếc mắt một cái,“Tống tiểu thư nói dối một việc.”Lập tức có nội thị đi theo hoàng đế cầm bút ghi lại.Mà bên cạnh phụ trách ghi lại những điều tực tế trong cuộc sống của hoàng đế càng không muốn bỏ qua màn này, ngòi bút vung lên như phượng múa.Tống Dung Hoa tuy rằng buồn bực, nhưng cũng không phát tác, trừng mắt nhìn Tô Mạt.Tô Mạt tiếp tục nói:“Ngươi rất tức giận.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng, người mù cũng nhìn ra được.Tô Mạt lại hỏi:“Ngươi thực coi thường ngươi vị tứ tỷ tỷ kia, vài tỷ muội các ngươi cùng nhau trêu cợt nàng ấy, tặng cho nàng rất nhiều thứ tuy rằng là vàng ròng, nhưng lại là trang sức tục khí dáng vẻ quê mùa. Chính là vì khiến cho nàng ấy hôm nay trước mặt mọi người xấu mặt, để các ngươi xem náo nhiệt. Có phải thế không?”Tống Dung Hoa lập tức bối rối.

Một khi sự non nớt không còn nữa, diễm quang bắn ra bốn phía sẽ khiến người ta chói mắt.

Hắn nhướng mày cười,“Trẫm chuẩn tấu. Mạt nhi muốn làm cái gì, mọi người đều cần phải phối hợp.”

Lại kêu hoàng quý phi, nhóm hoàng tử, người lão phu nhân, Quốc Công, các phu nhân …vân vân đều an tọa.

Chỉ có vài đương sự đứng ở chỗ đó.

Tô Mạt hành lễ xong, đi đến trước mặt mọi người, nàng trước nhìn thoáng
qua Tống Dung Hoa, cười nói:“Tống tiểu thư, ta hỏi ngươi mấy vấn đề.”

Tống Dung Hoa hừ một tiếng.

Tô Mạt lẳng lặng nhìn nàng,“Ngươi và thập tam công chúa là bạn tốt.”

Tống Dung Hoa hừ một tiếng, giống như nàng đang hỏi cái vấn đề ngu ngốc, căn bản không cần trả lời.

Tô Mạt tiếp tục nói:“Tâm sự của ngươi, tâm sự của công chúa, các ngươi sẽ
đều nói cho nhau nghe. Nếucông chúa không thèm để ý tới ngươi, ngươi sẽ
rất buồn.”

Tống Dung Hoa mím môi, lần này lại không có vênh váo tự đắc nữa, mà là nhìn Hoàng Phủ Kha liếc mắt một cái.

Hoàng Phủ Kha lập tức nói:“Ta sẽ không bao giờ không để ý ngươi. Chúng ta là bạn tốt.”

Nhóm đại nhân cười,“Thật sự là tiểu hài tử.”

Tô Mạt bĩu môi, tiểu hài tử? Vài năm trước là tiểu hài tử, nay đều đã mười một mười hai mười ba tuổi rồi.

Còn nhỏ sao?

Nàng tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi thực xem thường tam tỷ tỷ ta, cảm thấy chân nàng ấy thiếu linh hoạt, có phải hay không?”

Tống Dung Hoa sửng sốt một chút, nahats thời do dự, mới nói câu,“Mới không có.”

Tô Mạt lắc đầu cười yếu ớt, quay đầu nhìn phương hướng hoàng đế liếc mắt một cái,“Tống tiểu thư nói dối một việc.”

Lập tức có nội thị đi theo hoàng đế cầm bút ghi lại.

Mà bên cạnh phụ trách ghi lại những điều tực tế trong cuộc sống của hoàng
đế càng không muốn bỏ qua màn này, ngòi bút vung lên như phượng múa.

Tống Dung Hoa tuy rằng buồn bực, nhưng cũng không phát tác, trừng mắt nhìn Tô Mạt.

Tô Mạt tiếp tục nói:“Ngươi rất tức giận.”

Tống Dung Hoa hừ một tiếng, người mù cũng nhìn ra được.

Tô Mạt lại hỏi:“Ngươi thực coi thường ngươi vị tứ tỷ tỷ kia, vài tỷ muội
các ngươi cùng nhau trêu cợt nàng ấy, tặng cho nàng rất nhiều thứ tuy
rằng là vàng ròng, nhưng lại là trang sức tục khí dáng vẻ quê mùa. Chính là vì khiến cho nàng ấy hôm nay trước mặt mọi người xấu mặt, để các
ngươi xem náo nhiệt. Có phải thế không?”

Tống Dung Hoa lập tức bối rối.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Một khi sự non nớt không còn nữa, diễm quang bắn ra bốn phía sẽ khiến người ta chói mắt.Hắn nhướng mày cười,“Trẫm chuẩn tấu. Mạt nhi muốn làm cái gì, mọi người đều cần phải phối hợp.”Lại kêu hoàng quý phi, nhóm hoàng tử, người lão phu nhân, Quốc Công, các phu nhân …vân vân đều an tọa.Chỉ có vài đương sự đứng ở chỗ đó.Tô Mạt hành lễ xong, đi đến trước mặt mọi người, nàng trước nhìn thoáng qua Tống Dung Hoa, cười nói:“Tống tiểu thư, ta hỏi ngươi mấy vấn đề.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng.Tô Mạt lẳng lặng nhìn nàng,“Ngươi và thập tam công chúa là bạn tốt.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng, giống như nàng đang hỏi cái vấn đề ngu ngốc, căn bản không cần trả lời.Tô Mạt tiếp tục nói:“Tâm sự của ngươi, tâm sự của công chúa, các ngươi sẽ đều nói cho nhau nghe. Nếucông chúa không thèm để ý tới ngươi, ngươi sẽ rất buồn.”Tống Dung Hoa mím môi, lần này lại không có vênh váo tự đắc nữa, mà là nhìn Hoàng Phủ Kha liếc mắt một cái.Hoàng Phủ Kha lập tức nói:“Ta sẽ không bao giờ không để ý ngươi. Chúng ta là bạn tốt.”Nhóm đại nhân cười,“Thật sự là tiểu hài tử.”Tô Mạt bĩu môi, tiểu hài tử? Vài năm trước là tiểu hài tử, nay đều đã mười một mười hai mười ba tuổi rồi.Còn nhỏ sao?Nàng tiếp tục hỏi Tống Dung Hoa,“Ngươi thực xem thường tam tỷ tỷ ta, cảm thấy chân nàng ấy thiếu linh hoạt, có phải hay không?”Tống Dung Hoa sửng sốt một chút, nahats thời do dự, mới nói câu,“Mới không có.”Tô Mạt lắc đầu cười yếu ớt, quay đầu nhìn phương hướng hoàng đế liếc mắt một cái,“Tống tiểu thư nói dối một việc.”Lập tức có nội thị đi theo hoàng đế cầm bút ghi lại.Mà bên cạnh phụ trách ghi lại những điều tực tế trong cuộc sống của hoàng đế càng không muốn bỏ qua màn này, ngòi bút vung lên như phượng múa.Tống Dung Hoa tuy rằng buồn bực, nhưng cũng không phát tác, trừng mắt nhìn Tô Mạt.Tô Mạt tiếp tục nói:“Ngươi rất tức giận.”Tống Dung Hoa hừ một tiếng, người mù cũng nhìn ra được.Tô Mạt lại hỏi:“Ngươi thực coi thường ngươi vị tứ tỷ tỷ kia, vài tỷ muội các ngươi cùng nhau trêu cợt nàng ấy, tặng cho nàng rất nhiều thứ tuy rằng là vàng ròng, nhưng lại là trang sức tục khí dáng vẻ quê mùa. Chính là vì khiến cho nàng ấy hôm nay trước mặt mọi người xấu mặt, để các ngươi xem náo nhiệt. Có phải thế không?”Tống Dung Hoa lập tức bối rối.

Chương 727: Biến đổi bất ngờ -- giấu không được phong thái tài hoa tuyệt thế 05