Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1107
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1107Hắn dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Như vừa nãy, gặp chàng trai kia, ta có thể giết hắn bằng một nhát kiếm, vì hắn không phải là đối thủ của ta mà. Nhưng giết hắn rồi, chắc chắn gia tộc của hắn sẽ tới trả thù, đương nhiên cha ta là Kiếm Chủ Nhân Gian, mẹ ta là các chủ Tiên Bảo Các, bọn ta chắc chắn sẽ không sợ họ, song…”Nói đến đây, hắn khẽ cười rồi mới tiếp tục: “Cứ tiếp tục như vậy ta sẽ sinh ra tính ỷ lại, làm chuyện gì cũng sẽ cho rằng có cha mẹ chống lưng, mình muốn làm gì cũng được, dù sao cũng có cha mẹ lo rồi. Lâu dần, ta sẽ ngày càng ỷ lại, không nhìn rõ bản thân mình”.Dứt lời, kiếm Hành Đạo trong cơ thể Diệp Quân bỗng rung lên, xung quanh hắn tràn ra một luồng kiếm ý.Tuy chưa đột phá nhưng lúc này, kiếm ý của hắn cũng đang lặng lẽ xảy ra biến hóa.Giọng nói bí ẩn cười nói: “Ngươi có thể nghĩ được như vậy là một điều rất tốt”.Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó nói: “Nếu ta có thực lực như cô cô váy trắng thì ta cũng có thể làm việc tùy ý, nhưng tiếc là ta không có! Đã không có thì phải khiêm tốn thôi. Trẻ tuổi, không có thực lực thì tính tình không được quá quắc. Không có thực lực mà còn lếu láo thì chỉ là trò cười trong mắt người khác thôi!”Giọng nói bí ẩn khẽ nói: “Những lời ngươi vừa nói là cảm ngộ được sau khi nhìn thấy sự kiêu ngạo của chàng trai kia à?”Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn chàng trai kia có gia thế không đơn giản nên mới kiêu căng như vậy, nhìn đời bằng nửa con mắt. Thật ra, ta cũng vậy, từ sau trận chiến ở Chân vũ trụ, bây giờ thậm chí ta còn nghĩ Thần Đế cũng chỉ đến thế thôi. Sao ta lại kiêu ngạo như vậy? Vì ta có cha mẹ chống lưng. Nếu không có bọn họ, để mình ta chiến đấu với một vị Thần Đế sẽ ra sao? Chắc chắn ta sẽ bị người ta treo lên mà đánh, không có sức đánh trả nữa cơ”.Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tu hành chính là tu tâm, tu thân, diệt tà niệm, giữ gìn ý nguyện ban đầu, điều khó nhất trên con đường tu hành chính là lội ngược dòng nước, như đi trên phiến băng mỏng, bất cẩn một chút sẽ vạn kiếp không ngóc đầu lên được. Thế nên vào lúc này mà ngươi vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo đúng là một điều cực kỳ hiếm thấy, ngươi phải giữ gìn, sau này lúc tu tâm cảnh thì sẽ thoải mái hơn rất nhiều!”Diệp Quân tò mò: “Tu tâm cảnh?”Giọng nói bí ẩn cười nhẹ: “Là một loại cảnh giới mà ta tự sáng tạo ra, một thời gian nữa ta sẽ dạy ngươi, ngươi bằng lòng học không?”Diệp Quân vội đáp: “Đương nhiên là bằng lòng!”Trong tháp, Tiểu Tháp nói: “Ngươi định dạy hắn à?”Giọng nói bí ẩn: “Ngươi có biết bây giờ hắn đang ở tâm cảnh nào không?”Tiểu Tháp hỏi: “Tâm cảnh nào?”Giọng nói bí ẩn cười đáp: “Hiện giờ hắn đã bước vào phạm trù tâm cảnh rồi. Vốn ta tưởng phải qua một thời gian nữa hắn mới tới được tầng cấp này, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà hắn đã có thể cảm ngộ được, bước vào được tầng cấp tâm cảnh này thật sự là quá yêu nghiệt”.Tiểu Tháp cười nói: “Phải xem là ai dạy hắn được như vậy chứ!”Giọng nói bí ẩn: “…”Một lúc sau, giọng nói bí ẩn tiếp tục nói: “Năng lực cảnh tỉnh bản thân mọi lúc mọi nơi của hắn thật sự quá thích hợp để tu tâm đạo của ta!”Tiểu Tháp do dự rồi nói: “Nhưng hắn đã tu kiếm đạo, hơn nữa còn tu cả võ đạo!”Giọng nói bí ẩn bình tĩnh nói: “Thêm tâm đạo nữa thì có sao?”Tiểu Tháp cạn lời.
Chương 1107
Hắn dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Như vừa nãy, gặp chàng trai kia, ta có thể giết hắn bằng một nhát kiếm, vì hắn không phải là đối thủ của ta mà. Nhưng giết hắn rồi, chắc chắn gia tộc của hắn sẽ tới trả thù, đương nhiên cha ta là Kiếm Chủ Nhân Gian, mẹ ta là các chủ Tiên Bảo Các, bọn ta chắc chắn sẽ không sợ họ, song…”
Nói đến đây, hắn khẽ cười rồi mới tiếp tục: “Cứ tiếp tục như vậy ta sẽ sinh ra tính ỷ lại, làm chuyện gì cũng sẽ cho rằng có cha mẹ chống lưng, mình muốn làm gì cũng được, dù sao cũng có cha mẹ lo rồi. Lâu dần, ta sẽ ngày càng ỷ lại, không nhìn rõ bản thân mình”.
Dứt lời, kiếm Hành Đạo trong cơ thể Diệp Quân bỗng rung lên, xung quanh hắn tràn ra một luồng kiếm ý.
Tuy chưa đột phá nhưng lúc này, kiếm ý của hắn cũng đang lặng lẽ xảy ra biến hóa.
Giọng nói bí ẩn cười nói: “Ngươi có thể nghĩ được như vậy là một điều rất tốt”.
Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó nói: “Nếu ta có thực lực như cô cô váy trắng thì ta cũng có thể làm việc tùy ý, nhưng tiếc là ta không có! Đã không có thì phải khiêm tốn thôi. Trẻ tuổi, không có thực lực thì tính tình không được quá quắc. Không có thực lực mà còn lếu láo thì chỉ là trò cười trong mắt người khác thôi!”
Giọng nói bí ẩn khẽ nói: “Những lời ngươi vừa nói là cảm ngộ được sau khi nhìn thấy sự kiêu ngạo của chàng trai kia à?”
Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn chàng trai kia có gia thế không đơn giản nên mới kiêu căng như vậy, nhìn đời bằng nửa con mắt. Thật ra, ta cũng vậy, từ sau trận chiến ở Chân vũ trụ, bây giờ thậm chí ta còn nghĩ Thần Đế cũng chỉ đến thế thôi. Sao ta lại kiêu ngạo như vậy? Vì ta có cha mẹ chống lưng. Nếu không có bọn họ, để mình ta chiến đấu với một vị Thần Đế sẽ ra sao? Chắc chắn ta sẽ bị người ta treo lên mà đánh, không có sức đánh trả nữa cơ”.
Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tu hành chính là tu tâm, tu thân, diệt tà niệm, giữ gìn ý nguyện ban đầu, điều khó nhất trên con đường tu hành chính là lội ngược dòng nước, như đi trên phiến băng mỏng, bất cẩn một chút sẽ vạn kiếp không ngóc đầu lên được. Thế nên vào lúc này mà ngươi vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo đúng là một điều cực kỳ hiếm thấy, ngươi phải giữ gìn, sau này lúc tu tâm cảnh thì sẽ thoải mái hơn rất nhiều!”
Diệp Quân tò mò: “Tu tâm cảnh?”
Giọng nói bí ẩn cười nhẹ: “Là một loại cảnh giới mà ta tự sáng tạo ra, một thời gian nữa ta sẽ dạy ngươi, ngươi bằng lòng học không?”
Diệp Quân vội đáp: “Đương nhiên là bằng lòng!”
Trong tháp, Tiểu Tháp nói: “Ngươi định dạy hắn à?”
Giọng nói bí ẩn: “Ngươi có biết bây giờ hắn đang ở tâm cảnh nào không?”
Tiểu Tháp hỏi: “Tâm cảnh nào?”
Giọng nói bí ẩn cười đáp: “Hiện giờ hắn đã bước vào phạm trù tâm cảnh rồi. Vốn ta tưởng phải qua một thời gian nữa hắn mới tới được tầng cấp này, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà hắn đã có thể cảm ngộ được, bước vào được tầng cấp tâm cảnh này thật sự là quá yêu nghiệt”.
Tiểu Tháp cười nói: “Phải xem là ai dạy hắn được như vậy chứ!”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Một lúc sau, giọng nói bí ẩn tiếp tục nói: “Năng lực cảnh tỉnh bản thân mọi lúc mọi nơi của hắn thật sự quá thích hợp để tu tâm đạo của ta!”
Tiểu Tháp do dự rồi nói: “Nhưng hắn đã tu kiếm đạo, hơn nữa còn tu cả võ đạo!”
Giọng nói bí ẩn bình tĩnh nói: “Thêm tâm đạo nữa thì có sao?”
Tiểu Tháp cạn lời.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1107Hắn dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Như vừa nãy, gặp chàng trai kia, ta có thể giết hắn bằng một nhát kiếm, vì hắn không phải là đối thủ của ta mà. Nhưng giết hắn rồi, chắc chắn gia tộc của hắn sẽ tới trả thù, đương nhiên cha ta là Kiếm Chủ Nhân Gian, mẹ ta là các chủ Tiên Bảo Các, bọn ta chắc chắn sẽ không sợ họ, song…”Nói đến đây, hắn khẽ cười rồi mới tiếp tục: “Cứ tiếp tục như vậy ta sẽ sinh ra tính ỷ lại, làm chuyện gì cũng sẽ cho rằng có cha mẹ chống lưng, mình muốn làm gì cũng được, dù sao cũng có cha mẹ lo rồi. Lâu dần, ta sẽ ngày càng ỷ lại, không nhìn rõ bản thân mình”.Dứt lời, kiếm Hành Đạo trong cơ thể Diệp Quân bỗng rung lên, xung quanh hắn tràn ra một luồng kiếm ý.Tuy chưa đột phá nhưng lúc này, kiếm ý của hắn cũng đang lặng lẽ xảy ra biến hóa.Giọng nói bí ẩn cười nói: “Ngươi có thể nghĩ được như vậy là một điều rất tốt”.Diệp Quân hít sâu vào một hơi, sau đó nói: “Nếu ta có thực lực như cô cô váy trắng thì ta cũng có thể làm việc tùy ý, nhưng tiếc là ta không có! Đã không có thì phải khiêm tốn thôi. Trẻ tuổi, không có thực lực thì tính tình không được quá quắc. Không có thực lực mà còn lếu láo thì chỉ là trò cười trong mắt người khác thôi!”Giọng nói bí ẩn khẽ nói: “Những lời ngươi vừa nói là cảm ngộ được sau khi nhìn thấy sự kiêu ngạo của chàng trai kia à?”Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn chàng trai kia có gia thế không đơn giản nên mới kiêu căng như vậy, nhìn đời bằng nửa con mắt. Thật ra, ta cũng vậy, từ sau trận chiến ở Chân vũ trụ, bây giờ thậm chí ta còn nghĩ Thần Đế cũng chỉ đến thế thôi. Sao ta lại kiêu ngạo như vậy? Vì ta có cha mẹ chống lưng. Nếu không có bọn họ, để mình ta chiến đấu với một vị Thần Đế sẽ ra sao? Chắc chắn ta sẽ bị người ta treo lên mà đánh, không có sức đánh trả nữa cơ”.Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tu hành chính là tu tâm, tu thân, diệt tà niệm, giữ gìn ý nguyện ban đầu, điều khó nhất trên con đường tu hành chính là lội ngược dòng nước, như đi trên phiến băng mỏng, bất cẩn một chút sẽ vạn kiếp không ngóc đầu lên được. Thế nên vào lúc này mà ngươi vẫn giữ được đầu óc tỉnh táo đúng là một điều cực kỳ hiếm thấy, ngươi phải giữ gìn, sau này lúc tu tâm cảnh thì sẽ thoải mái hơn rất nhiều!”Diệp Quân tò mò: “Tu tâm cảnh?”Giọng nói bí ẩn cười nhẹ: “Là một loại cảnh giới mà ta tự sáng tạo ra, một thời gian nữa ta sẽ dạy ngươi, ngươi bằng lòng học không?”Diệp Quân vội đáp: “Đương nhiên là bằng lòng!”Trong tháp, Tiểu Tháp nói: “Ngươi định dạy hắn à?”Giọng nói bí ẩn: “Ngươi có biết bây giờ hắn đang ở tâm cảnh nào không?”Tiểu Tháp hỏi: “Tâm cảnh nào?”Giọng nói bí ẩn cười đáp: “Hiện giờ hắn đã bước vào phạm trù tâm cảnh rồi. Vốn ta tưởng phải qua một thời gian nữa hắn mới tới được tầng cấp này, nhưng không ngờ nhanh như vậy mà hắn đã có thể cảm ngộ được, bước vào được tầng cấp tâm cảnh này thật sự là quá yêu nghiệt”.Tiểu Tháp cười nói: “Phải xem là ai dạy hắn được như vậy chứ!”Giọng nói bí ẩn: “…”Một lúc sau, giọng nói bí ẩn tiếp tục nói: “Năng lực cảnh tỉnh bản thân mọi lúc mọi nơi của hắn thật sự quá thích hợp để tu tâm đạo của ta!”Tiểu Tháp do dự rồi nói: “Nhưng hắn đã tu kiếm đạo, hơn nữa còn tu cả võ đạo!”Giọng nói bí ẩn bình tĩnh nói: “Thêm tâm đạo nữa thì có sao?”Tiểu Tháp cạn lời.