Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1161
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1161Nhưng nghĩ lại, vừa nãy mới ăn một bữa cơm của người ta, không được quá đáng, thế nên cô ấy từ bỏ ý định thừa thắng xông lên.Bấy giờ, Diệp Quân từ từ đứng dậy, hắn lắc đầu thật mạnh, cơn choáng váng dần dần tan biến.Diệp Quân quay đầu nhìn Bát Uyển đứng trước nhà tranh, ngờ vực hỏi: “Bát Uyển cô nương, sao cô lại tập kích ta?”Bát Uyển nhìn chằm chằm Diệp Quân, ngờ vực hỏi: “Tập kích là gì?”Diệp Quân trầm giọng nói: “Chính là đánh lén!”Bát Uyển nhíu mày: “Là ngươi nói muốn cọ xát mà!”Diệp Quân gật đầu: “Đúng là ta nói muốn cọ xát, nhưng chúng ta phải ra khỏi nhà tranh, tìm một nơi rộng rãi để cọ xát chứ? Sao cô lại đột ngột đánh lén như vậy chứ?”Bát Uyển hỏi: “Người ở thế giới bên ngoài các ngươi đánh nhau đều rắc rối vậy à?”Diệp Quân trầm mặc.Bát Uyển lại nói: “Đánh lại lần nữa không?”Diệp Quân gật đầu: “Đánh!”Nói rồi, hắn vội bổ sung: “Chúng ta ra ngoài tìm một nơi rộng rãi để đánh!”Người trong thôn này đều là người bình thường, không chịu nổi trận đánh của hai bọn họ đâu!Bát Uyển gật đầu: “Được!”Diệp Quân quay người ngự kiếm bay tới một vùng thảo nguyên cách thôn trăm dặm, hắn vừa dừng lại thì Bát Uyển đã xuất hiện cách hắn không xa rồi!Diệp Quân nhìn Bát Uyển với vẻ mặt nặng nề.Tốc độ của Bát Uyển không hề chậm hơn hắn, đây là lần đầu tiên hắn gặp người trẻ có tốc độ tương đương hắn!Bát Uyển cầm gậy mồi lửa, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Đánh nhau tốn sức lắm, thế nên ngươi lo cơm cho ta, được không?”Diệp Quân cười nói: “Bao no!”Nghe vậy, khóe miệng Bát Uyển khẽ nhếch lên, để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ: “Ăn cơm! À nhầm, đánh thôi!”Nói xong, cô ấy bỗng nhún người nhảy lên, tốc độ nhanh như sét đánh, những nơi cô ấy lướt qua đều có một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh nát thời không, cực kỳ ghê rợn.Chớp mắt, cô ấy đã tới trước mặt Diệp Quân, khẽ quát một tiếng rồi vung gậy đánh xuống ót của Diệp Quân.Ầm!Gậy này đánh xuống, thời không trong vòng trăm trượng xung quanh Diệp Quân lõm xuống.Vẻ mặt Diệp Quân nặng nề, trong lòng cũng vô cùng chấn động.Hắn không tránh né, cũng không có cách nào tránh né, vì gậy này đã phong tỏa tất cả đường lui của hắn!Đành phải đối đầu trực diện thôi!Diệp Quân đâm một kiếm ra!Ba mươi nhát kiếm!Lần này hắn dùng kiếm ý vô địch!
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1161Nhưng nghĩ lại, vừa nãy mới ăn một bữa cơm của người ta, không được quá đáng, thế nên cô ấy từ bỏ ý định thừa thắng xông lên.Bấy giờ, Diệp Quân từ từ đứng dậy, hắn lắc đầu thật mạnh, cơn choáng váng dần dần tan biến.Diệp Quân quay đầu nhìn Bát Uyển đứng trước nhà tranh, ngờ vực hỏi: “Bát Uyển cô nương, sao cô lại tập kích ta?”Bát Uyển nhìn chằm chằm Diệp Quân, ngờ vực hỏi: “Tập kích là gì?”Diệp Quân trầm giọng nói: “Chính là đánh lén!”Bát Uyển nhíu mày: “Là ngươi nói muốn cọ xát mà!”Diệp Quân gật đầu: “Đúng là ta nói muốn cọ xát, nhưng chúng ta phải ra khỏi nhà tranh, tìm một nơi rộng rãi để cọ xát chứ? Sao cô lại đột ngột đánh lén như vậy chứ?”Bát Uyển hỏi: “Người ở thế giới bên ngoài các ngươi đánh nhau đều rắc rối vậy à?”Diệp Quân trầm mặc.Bát Uyển lại nói: “Đánh lại lần nữa không?”Diệp Quân gật đầu: “Đánh!”Nói rồi, hắn vội bổ sung: “Chúng ta ra ngoài tìm một nơi rộng rãi để đánh!”Người trong thôn này đều là người bình thường, không chịu nổi trận đánh của hai bọn họ đâu!Bát Uyển gật đầu: “Được!”Diệp Quân quay người ngự kiếm bay tới một vùng thảo nguyên cách thôn trăm dặm, hắn vừa dừng lại thì Bát Uyển đã xuất hiện cách hắn không xa rồi!Diệp Quân nhìn Bát Uyển với vẻ mặt nặng nề.Tốc độ của Bát Uyển không hề chậm hơn hắn, đây là lần đầu tiên hắn gặp người trẻ có tốc độ tương đương hắn!Bát Uyển cầm gậy mồi lửa, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Đánh nhau tốn sức lắm, thế nên ngươi lo cơm cho ta, được không?”Diệp Quân cười nói: “Bao no!”Nghe vậy, khóe miệng Bát Uyển khẽ nhếch lên, để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ: “Ăn cơm! À nhầm, đánh thôi!”Nói xong, cô ấy bỗng nhún người nhảy lên, tốc độ nhanh như sét đánh, những nơi cô ấy lướt qua đều có một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh nát thời không, cực kỳ ghê rợn.Chớp mắt, cô ấy đã tới trước mặt Diệp Quân, khẽ quát một tiếng rồi vung gậy đánh xuống ót của Diệp Quân.Ầm!Gậy này đánh xuống, thời không trong vòng trăm trượng xung quanh Diệp Quân lõm xuống.Vẻ mặt Diệp Quân nặng nề, trong lòng cũng vô cùng chấn động.Hắn không tránh né, cũng không có cách nào tránh né, vì gậy này đã phong tỏa tất cả đường lui của hắn!Đành phải đối đầu trực diện thôi!Diệp Quân đâm một kiếm ra!Ba mươi nhát kiếm!Lần này hắn dùng kiếm ý vô địch!
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1161Nhưng nghĩ lại, vừa nãy mới ăn một bữa cơm của người ta, không được quá đáng, thế nên cô ấy từ bỏ ý định thừa thắng xông lên.Bấy giờ, Diệp Quân từ từ đứng dậy, hắn lắc đầu thật mạnh, cơn choáng váng dần dần tan biến.Diệp Quân quay đầu nhìn Bát Uyển đứng trước nhà tranh, ngờ vực hỏi: “Bát Uyển cô nương, sao cô lại tập kích ta?”Bát Uyển nhìn chằm chằm Diệp Quân, ngờ vực hỏi: “Tập kích là gì?”Diệp Quân trầm giọng nói: “Chính là đánh lén!”Bát Uyển nhíu mày: “Là ngươi nói muốn cọ xát mà!”Diệp Quân gật đầu: “Đúng là ta nói muốn cọ xát, nhưng chúng ta phải ra khỏi nhà tranh, tìm một nơi rộng rãi để cọ xát chứ? Sao cô lại đột ngột đánh lén như vậy chứ?”Bát Uyển hỏi: “Người ở thế giới bên ngoài các ngươi đánh nhau đều rắc rối vậy à?”Diệp Quân trầm mặc.Bát Uyển lại nói: “Đánh lại lần nữa không?”Diệp Quân gật đầu: “Đánh!”Nói rồi, hắn vội bổ sung: “Chúng ta ra ngoài tìm một nơi rộng rãi để đánh!”Người trong thôn này đều là người bình thường, không chịu nổi trận đánh của hai bọn họ đâu!Bát Uyển gật đầu: “Được!”Diệp Quân quay người ngự kiếm bay tới một vùng thảo nguyên cách thôn trăm dặm, hắn vừa dừng lại thì Bát Uyển đã xuất hiện cách hắn không xa rồi!Diệp Quân nhìn Bát Uyển với vẻ mặt nặng nề.Tốc độ của Bát Uyển không hề chậm hơn hắn, đây là lần đầu tiên hắn gặp người trẻ có tốc độ tương đương hắn!Bát Uyển cầm gậy mồi lửa, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Đánh nhau tốn sức lắm, thế nên ngươi lo cơm cho ta, được không?”Diệp Quân cười nói: “Bao no!”Nghe vậy, khóe miệng Bát Uyển khẽ nhếch lên, để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ: “Ăn cơm! À nhầm, đánh thôi!”Nói xong, cô ấy bỗng nhún người nhảy lên, tốc độ nhanh như sét đánh, những nơi cô ấy lướt qua đều có một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh nát thời không, cực kỳ ghê rợn.Chớp mắt, cô ấy đã tới trước mặt Diệp Quân, khẽ quát một tiếng rồi vung gậy đánh xuống ót của Diệp Quân.Ầm!Gậy này đánh xuống, thời không trong vòng trăm trượng xung quanh Diệp Quân lõm xuống.Vẻ mặt Diệp Quân nặng nề, trong lòng cũng vô cùng chấn động.Hắn không tránh né, cũng không có cách nào tránh né, vì gậy này đã phong tỏa tất cả đường lui của hắn!Đành phải đối đầu trực diện thôi!Diệp Quân đâm một kiếm ra!Ba mươi nhát kiếm!Lần này hắn dùng kiếm ý vô địch!