Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 760: Kế hoạch thương nghiệp -- huynh đệ ra tay 09

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Trì lãnh nghiêm mặt đi đến hướng bọn họ, lạnh giọng nói:“Tô Việt, ai cho ngươi đến?”Tô Việt vội hành lễ, gặp qua đại ca, lại nói:“Là các bằng hữu tiến cử, hôm nay ngũ điện hạ phái người thông tri .”Tô Trì lạnh lùng nhìn sát hắn,“Đã bẩm báo tổ mẫu cùng phụ thân xin chỉ thị chưa?”Tô Việt gật đầu,“Đã nói qua. Tổ mẫu để cho ta tới thử xem. Phụ thân cũng đồng ý.”Tô Trì tức giận đến sắc mặt xanh mét, hắn còn có thể làm cho mình càng khó xử càng khó làm người hơn sao?Lại là Hoàng Phủ Giác!Hắn hừ nói:“Phụ thân cùng tổ mẫu chưa nói cùng ta, ngươi còn không mau trở về!”Chẳng lẽ chỉ bằng một tên Hoàng Phủ Giác thì có thể đem Tô gia bọn họ tách thành hai nửa sao?Từ Minh Khôn một người bằng hữu tốt của Tô Việt nói:“Tô đại thiếu gia cũng quá khí thế bức ép người khác đi . Nếu là......”“Câm miệng!” ánh mắt Tô Trì lạnh lẽo ngó hắn, ngạo nghễ nói:“Ngươi là thứ gì? Ta giáo huấn đệ đệ của mình, có phần ngươi xen mồm vào sao? Chẳng lẽ của phụ thân cùng huynh trưởng ngươi, không có giáo dục cho ngươi cái gì gọi là tôn trọng huynh trưởng sao?”Từ Minh Khôn cũng là cái cứng rắn tính tình , cả giận:“Rõ ràng là ngươi không đúng, ta xem ngươi đệ đệ biết như thế nào đệ cung, hắn học hảo. Phụ thân ngươi cùng tổ mẫu một cái giáo pháp, vì sao ngươi sẽ không biết đạo huynh hữu đâu?”Tô Trì sắc mặt nhất thời âm hàn đến cực điểm, dương tay chính là một quyền, Tô Việt tay mắt lanh lẹ, việc xông về phía trước đi cái trụ Tô Trì cổ tay,“Đại ca, từ thiếu gia bất quá là vì bằng hữu lời nói nói, ngươi không cần động khí.”Tô Trì căm hận cực kì, nhấc chân đạp một cước vào bụng Tô Việt, một cước đem hắn đá bay xa, phịch một tiếng, rớt ở bên ngoài lan can trên thềm đá.Tô Trì đi theo thái tử học cưỡi ngựa bắn tên, võ thuật không tệ.Tô Việt lại không biết võ công, nhất thời quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích được.Vài người bằng hữu của Tô Việt lờ mờ nhìn thấy, vội tiến lên xem Tô Việt có sao không.Từ Thiểu Khôn thấy Tô Việt không động đậy cựa quậy gì, nóng nảy, cả giận nói:“Các huynh đệ, đấm cho tên khốn khốn khiếp không có tính người kia một trận mau.”Vài người đồng loạt xông lên, quyền cước giao nhau, tuy rằng Tô Việt không biết võ công, nhưng mấy tên huynh đệ này bình thường lúc rảnh rỗi cũng luyện ít quyền cước phòng thân, tuy rằng đơn đả độc đấu không phải đối thủ của Tô Trì.Nhưng người ít không đánh lại đông, không mất bao lâu, Tô Trì cũng bị đánh cho rách khóe miệng chảy máu, quần áo rách nát.Búi tóc của mấy tên huynh đệ cũng xiêu vẹo, khăn chít đầu bị rớt xuống, chật vật không chịu nổi.Lúc này có một người hô to lên một tiếng:“Dừng tay!”

Tô Trì lãnh nghiêm mặt đi đến hướng bọn họ, lạnh giọng nói:“Tô Việt, ai cho ngươi đến?”

Tô Việt vội hành lễ, gặp qua đại ca, lại nói:“Là các bằng hữu tiến cử, hôm nay ngũ điện hạ phái người thông tri .”

Tô Trì lạnh lùng nhìn sát hắn,“Đã bẩm báo tổ mẫu cùng phụ thân xin chỉ thị chưa?”

Tô Việt gật đầu,“Đã nói qua. Tổ mẫu để cho ta tới thử xem. Phụ thân cũng đồng ý.”

Tô Trì tức giận đến sắc mặt xanh mét, hắn còn có thể làm cho mình càng khó xử càng khó làm người hơn sao?

Lại là Hoàng Phủ Giác!

Hắn hừ nói:“Phụ thân cùng tổ mẫu chưa nói cùng ta, ngươi còn không mau trở về!”

Chẳng lẽ chỉ bằng một tên Hoàng Phủ Giác thì có thể đem Tô gia bọn họ tách thành hai nửa sao?

Từ Minh Khôn một người bằng hữu tốt của Tô Việt nói:“Tô đại thiếu gia cũng quá khí thế bức ép người khác đi . Nếu là......”

“Câm miệng!” ánh mắt Tô Trì lạnh lẽo ngó hắn, ngạo nghễ nói:“Ngươi là thứ
gì? Ta giáo huấn đệ đệ của mình, có phần ngươi xen mồm vào sao? Chẳng lẽ của phụ thân cùng huynh trưởng ngươi, không có giáo dục cho ngươi cái
gì gọi là tôn trọng huynh trưởng sao?”

Từ Minh Khôn cũng là cái
cứng rắn tính tình , cả giận:“Rõ ràng là ngươi không đúng, ta xem ngươi
đệ đệ biết như thế nào đệ cung, hắn học hảo. Phụ thân ngươi cùng tổ mẫu
một cái giáo pháp, vì sao ngươi sẽ không biết đạo huynh hữu đâu?”


Trì sắc mặt nhất thời âm hàn đến cực điểm, dương tay chính là một quyền, Tô Việt tay mắt lanh lẹ, việc xông về phía trước đi cái trụ Tô Trì cổ
tay,“Đại ca, từ thiếu gia bất quá là vì bằng hữu lời nói nói, ngươi
không cần động khí.”

Tô Trì căm hận cực kì, nhấc chân đạp một cước
vào bụng Tô Việt, một cước đem hắn đá bay xa, phịch một tiếng, rớt ở bên ngoài lan can trên thềm đá.

Tô Trì đi theo thái tử học cưỡi ngựa bắn tên, võ thuật không tệ.

Tô Việt lại không biết võ công, nhất thời quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích được.

Vài người bằng hữu của Tô Việt lờ mờ nhìn thấy, vội tiến lên xem Tô Việt có sao không.

Từ Thiểu Khôn thấy Tô Việt không động đậy cựa quậy gì, nóng nảy, cả giận
nói:“Các huynh đệ, đấm cho tên khốn khốn khiếp không có tính người kia
một trận mau.”

Vài người đồng loạt xông lên, quyền cước giao
nhau, tuy rằng Tô Việt không biết võ công, nhưng mấy tên huynh đệ này
bình thường lúc rảnh rỗi cũng luyện ít quyền cước phòng thân, tuy rằng
đơn đả độc đấu không phải đối thủ của Tô Trì.

Nhưng người ít không đánh lại đông, không mất bao lâu, Tô Trì cũng bị đánh cho rách khóe miệng chảy máu, quần áo rách nát.

Búi tóc của mấy tên huynh đệ cũng xiêu vẹo, khăn chít đầu bị rớt xuống, chật vật không chịu nổi.

Lúc này có một người hô to lên một tiếng:“Dừng tay!”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Trì lãnh nghiêm mặt đi đến hướng bọn họ, lạnh giọng nói:“Tô Việt, ai cho ngươi đến?”Tô Việt vội hành lễ, gặp qua đại ca, lại nói:“Là các bằng hữu tiến cử, hôm nay ngũ điện hạ phái người thông tri .”Tô Trì lạnh lùng nhìn sát hắn,“Đã bẩm báo tổ mẫu cùng phụ thân xin chỉ thị chưa?”Tô Việt gật đầu,“Đã nói qua. Tổ mẫu để cho ta tới thử xem. Phụ thân cũng đồng ý.”Tô Trì tức giận đến sắc mặt xanh mét, hắn còn có thể làm cho mình càng khó xử càng khó làm người hơn sao?Lại là Hoàng Phủ Giác!Hắn hừ nói:“Phụ thân cùng tổ mẫu chưa nói cùng ta, ngươi còn không mau trở về!”Chẳng lẽ chỉ bằng một tên Hoàng Phủ Giác thì có thể đem Tô gia bọn họ tách thành hai nửa sao?Từ Minh Khôn một người bằng hữu tốt của Tô Việt nói:“Tô đại thiếu gia cũng quá khí thế bức ép người khác đi . Nếu là......”“Câm miệng!” ánh mắt Tô Trì lạnh lẽo ngó hắn, ngạo nghễ nói:“Ngươi là thứ gì? Ta giáo huấn đệ đệ của mình, có phần ngươi xen mồm vào sao? Chẳng lẽ của phụ thân cùng huynh trưởng ngươi, không có giáo dục cho ngươi cái gì gọi là tôn trọng huynh trưởng sao?”Từ Minh Khôn cũng là cái cứng rắn tính tình , cả giận:“Rõ ràng là ngươi không đúng, ta xem ngươi đệ đệ biết như thế nào đệ cung, hắn học hảo. Phụ thân ngươi cùng tổ mẫu một cái giáo pháp, vì sao ngươi sẽ không biết đạo huynh hữu đâu?”Tô Trì sắc mặt nhất thời âm hàn đến cực điểm, dương tay chính là một quyền, Tô Việt tay mắt lanh lẹ, việc xông về phía trước đi cái trụ Tô Trì cổ tay,“Đại ca, từ thiếu gia bất quá là vì bằng hữu lời nói nói, ngươi không cần động khí.”Tô Trì căm hận cực kì, nhấc chân đạp một cước vào bụng Tô Việt, một cước đem hắn đá bay xa, phịch một tiếng, rớt ở bên ngoài lan can trên thềm đá.Tô Trì đi theo thái tử học cưỡi ngựa bắn tên, võ thuật không tệ.Tô Việt lại không biết võ công, nhất thời quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích được.Vài người bằng hữu của Tô Việt lờ mờ nhìn thấy, vội tiến lên xem Tô Việt có sao không.Từ Thiểu Khôn thấy Tô Việt không động đậy cựa quậy gì, nóng nảy, cả giận nói:“Các huynh đệ, đấm cho tên khốn khốn khiếp không có tính người kia một trận mau.”Vài người đồng loạt xông lên, quyền cước giao nhau, tuy rằng Tô Việt không biết võ công, nhưng mấy tên huynh đệ này bình thường lúc rảnh rỗi cũng luyện ít quyền cước phòng thân, tuy rằng đơn đả độc đấu không phải đối thủ của Tô Trì.Nhưng người ít không đánh lại đông, không mất bao lâu, Tô Trì cũng bị đánh cho rách khóe miệng chảy máu, quần áo rách nát.Búi tóc của mấy tên huynh đệ cũng xiêu vẹo, khăn chít đầu bị rớt xuống, chật vật không chịu nổi.Lúc này có một người hô to lên một tiếng:“Dừng tay!”

Chương 760: Kế hoạch thương nghiệp -- huynh đệ ra tay 09