Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 804: 12345678910 [ 02 ]
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt kêu Hình chưởng quầy tìm những người phụ nữ như vậy, yêu cầu thành thật tin cậy, an phận thủ thường đứng đắn, trải qua một đoạn thời gian quan sát trước, sau đó mới để các nàng vào phòng hậu viện nội trướng, giúp đỡ đại tiểu thư các nàng tính toán sổ sách.Nay đại tiểu thư đã lớn, lão phu nhân không cho nàng tùy tiện xuất môn, phải ở nhà tự may áo cưới cho mình.Tam tiểu thư bởi vì chân đi lại không tiện, tuổi cũng còn nhỏ, muốn đi ra ngoài, lão phu nhân cũng không quá câu nệ trói buộc, còn cổ vũ nàng qua lại với Tô Mạt nhiều hơn nữa, giúp đỡ Tô Mạt làm chút ít chuyện.Hiện tại Tô Việt đang bận bịu chuyện tiến vào Thị MậuTư, hiện nay Hương lâu chỉ có Tô Hinh Nhi thường đến.Thấy Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tiến vào, Tô Hinh Nhi vội buông chiếc bút được làm bằng lông sói xuống, đứng dậy hành lễ.Hoàng Phủ Cẩn thật ra trong lòng rất giật mình, tuy rằng mặt ngoài không lộ ra, trong trí nhớ hắn Tô Hinh Nhi với Tô Mạt đó là hai thế bất lưỡng lập .Mỗi lần không phải là châm chọc khiêu khích thì là trợn mắt với nhau, hoặc là quấy rối, hoặc là ghen tị.Tóm lại tuyệt đối sẽ không xuất hiện sắc mặt hòa nhã ...Hiện tại nàng ta thế nhưng lại đang ở Hương lâu hỗ trợ?Mạt nhi của hắn rốt cuộc là một tiểu ma nữ như thế nào? Thế nhưng có thể đem từng kẻ địch một thu phục dưới trướng mình?Quả thực làm cho hắn rất giật mình .Tô Mạt đã tiến lên kéo tay Tô Hinh Nhi nói chuyện, nha đầu thanh tú hầu hạ trong nội viện Hương lâu đã tiến lên dâng trà.Hoàng Phủ Cẩn cũng không uống trà, lững thững đi trong sân tùy tiện đi dạo một chút.Tô Hinh Nhi theo cửa sổ liếc mắt nhìn hắn, khả năng bởi vì nguyên nhân mình cùng Tô Mạt quan hệ tốt lên, Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tựa hồ cũng không còn lạnh lùng như trước nữa.Trước kia mỗi lần thấy hắn, hắn đều dùng một loại có thể đem người ta đông cứng lại nhìn nàng, lần này thế nhưng......Nàng mỉm cười, nói với Tô Mạt:“Ta vừa học được cách tính sổ chi tiết, chỉ sợ làm không tốt. Ngươi giúp ta nhìn xem.”Quản lý và làm sổ ở Hương lâu, đều là thông qua Tô Mạt cải cách, rất khác so với truyền thống.Đương nhiên, vì không muốn quá khác người, sổ sách ở ngoài quầy vẫn y như cũ.Nhưng sổ sách đưa cho nàng kiểm tra nhất định phải đơn giản, vừa xem là hiểu ngay .Chỉ dùng bảng biểu loại cải cách, phân loại, dựa theo thu chi, thời gian, hạng mục …để ghi chép lại.Tuyệt đối không thể hiện ra cái loại như năm Bính Tuất mười tám tháng ba giấy thu bạc 74509 lượng 5 tiền 4 xu 4 hào giống như vậy, trên một trang giấy chỉ ghi lại được có hai đơn hàng vừa khó thanh khoản, lại tốn thời gian.
Tô Mạt kêu Hình chưởng quầy tìm những người phụ nữ như vậy, yêu cầu thành thật tin cậy, an
phận thủ thường đứng đắn, trải qua một đoạn thời gian quan sát trước,
sau đó mới để các nàng vào phòng hậu viện nội trướng, giúp đỡ đại tiểu
thư các nàng tính toán sổ sách.
Nay đại tiểu thư đã lớn, lão phu nhân không cho nàng tùy tiện xuất môn, phải ở nhà tự may áo cưới cho mình.
Tam tiểu thư bởi vì chân đi lại không tiện, tuổi cũng còn nhỏ, muốn đi ra
ngoài, lão phu nhân cũng không quá câu nệ trói buộc, còn cổ vũ nàng qua
lại với Tô Mạt nhiều hơn nữa, giúp đỡ Tô Mạt làm chút ít chuyện.
Hiện tại Tô Việt đang bận bịu chuyện tiến vào Thị MậuTư, hiện nay Hương lâu chỉ có Tô Hinh Nhi thường đến.
Thấy Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tiến vào, Tô Hinh Nhi vội buông chiếc bút được làm bằng lông sói xuống, đứng dậy hành lễ.
Hoàng Phủ Cẩn thật ra trong lòng rất giật mình, tuy rằng mặt ngoài không lộ
ra, trong trí nhớ hắn Tô Hinh Nhi với Tô Mạt đó là hai thế bất lưỡng lập .
Mỗi lần không phải là châm chọc khiêu khích thì là trợn mắt với nhau, hoặc là quấy rối, hoặc là ghen tị.
Tóm lại tuyệt đối sẽ không xuất hiện sắc mặt hòa nhã ...
Hiện tại nàng ta thế nhưng lại đang ở Hương lâu hỗ trợ?
Mạt nhi của hắn rốt cuộc là một tiểu ma nữ như thế nào? Thế nhưng có thể đem từng kẻ địch một thu phục dưới trướng mình?
Quả thực làm cho hắn rất giật mình .
Tô Mạt đã tiến lên kéo tay Tô Hinh Nhi nói chuyện, nha đầu thanh tú hầu hạ trong nội viện Hương lâu đã tiến lên dâng trà.
Hoàng Phủ Cẩn cũng không uống trà, lững thững đi trong sân tùy tiện đi dạo một chút.
Tô Hinh Nhi theo cửa sổ liếc mắt nhìn hắn, khả năng bởi vì nguyên nhân
mình cùng Tô Mạt quan hệ tốt lên, Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tựa hồ cũng không còn lạnh lùng như trước nữa.
Trước kia mỗi lần thấy hắn, hắn đều dùng một loại có thể đem người ta đông cứng lại nhìn nàng, lần này thế nhưng......
Nàng mỉm cười, nói với Tô Mạt:“Ta vừa học được cách tính sổ chi tiết, chỉ sợ làm không tốt. Ngươi giúp ta nhìn xem.”
Quản lý và làm sổ ở Hương lâu, đều là thông qua Tô Mạt cải cách, rất khác so với truyền thống.
Đương nhiên, vì không muốn quá khác người, sổ sách ở ngoài quầy vẫn y như cũ.
Nhưng sổ sách đưa cho nàng kiểm tra nhất định phải đơn giản, vừa xem là hiểu ngay .
Chỉ dùng bảng biểu loại cải cách, phân loại, dựa theo thu chi, thời gian, hạng mục …để ghi chép lại.
Tuyệt đối không thể hiện ra cái loại như năm Bính Tuất mười tám tháng ba giấy thu bạc 74509 lượng 5 tiền 4 xu 4 hào giống như vậy, trên một trang
giấy chỉ ghi lại được có hai đơn hàng vừa khó thanh khoản, lại tốn thời
gian.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt kêu Hình chưởng quầy tìm những người phụ nữ như vậy, yêu cầu thành thật tin cậy, an phận thủ thường đứng đắn, trải qua một đoạn thời gian quan sát trước, sau đó mới để các nàng vào phòng hậu viện nội trướng, giúp đỡ đại tiểu thư các nàng tính toán sổ sách.Nay đại tiểu thư đã lớn, lão phu nhân không cho nàng tùy tiện xuất môn, phải ở nhà tự may áo cưới cho mình.Tam tiểu thư bởi vì chân đi lại không tiện, tuổi cũng còn nhỏ, muốn đi ra ngoài, lão phu nhân cũng không quá câu nệ trói buộc, còn cổ vũ nàng qua lại với Tô Mạt nhiều hơn nữa, giúp đỡ Tô Mạt làm chút ít chuyện.Hiện tại Tô Việt đang bận bịu chuyện tiến vào Thị MậuTư, hiện nay Hương lâu chỉ có Tô Hinh Nhi thường đến.Thấy Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn tiến vào, Tô Hinh Nhi vội buông chiếc bút được làm bằng lông sói xuống, đứng dậy hành lễ.Hoàng Phủ Cẩn thật ra trong lòng rất giật mình, tuy rằng mặt ngoài không lộ ra, trong trí nhớ hắn Tô Hinh Nhi với Tô Mạt đó là hai thế bất lưỡng lập .Mỗi lần không phải là châm chọc khiêu khích thì là trợn mắt với nhau, hoặc là quấy rối, hoặc là ghen tị.Tóm lại tuyệt đối sẽ không xuất hiện sắc mặt hòa nhã ...Hiện tại nàng ta thế nhưng lại đang ở Hương lâu hỗ trợ?Mạt nhi của hắn rốt cuộc là một tiểu ma nữ như thế nào? Thế nhưng có thể đem từng kẻ địch một thu phục dưới trướng mình?Quả thực làm cho hắn rất giật mình .Tô Mạt đã tiến lên kéo tay Tô Hinh Nhi nói chuyện, nha đầu thanh tú hầu hạ trong nội viện Hương lâu đã tiến lên dâng trà.Hoàng Phủ Cẩn cũng không uống trà, lững thững đi trong sân tùy tiện đi dạo một chút.Tô Hinh Nhi theo cửa sổ liếc mắt nhìn hắn, khả năng bởi vì nguyên nhân mình cùng Tô Mạt quan hệ tốt lên, Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tựa hồ cũng không còn lạnh lùng như trước nữa.Trước kia mỗi lần thấy hắn, hắn đều dùng một loại có thể đem người ta đông cứng lại nhìn nàng, lần này thế nhưng......Nàng mỉm cười, nói với Tô Mạt:“Ta vừa học được cách tính sổ chi tiết, chỉ sợ làm không tốt. Ngươi giúp ta nhìn xem.”Quản lý và làm sổ ở Hương lâu, đều là thông qua Tô Mạt cải cách, rất khác so với truyền thống.Đương nhiên, vì không muốn quá khác người, sổ sách ở ngoài quầy vẫn y như cũ.Nhưng sổ sách đưa cho nàng kiểm tra nhất định phải đơn giản, vừa xem là hiểu ngay .Chỉ dùng bảng biểu loại cải cách, phân loại, dựa theo thu chi, thời gian, hạng mục …để ghi chép lại.Tuyệt đối không thể hiện ra cái loại như năm Bính Tuất mười tám tháng ba giấy thu bạc 74509 lượng 5 tiền 4 xu 4 hào giống như vậy, trên một trang giấy chỉ ghi lại được có hai đơn hàng vừa khó thanh khoản, lại tốn thời gian.