Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 1329

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1329Diệp Quân nhú mày: “Tỷ tỷ?”Bát Uyển gật đầu: “Tỷ ấy nói với ta…”Nói đến đây cô ấy bỗng dừng lại.Diệp Quân hơi tò mò: “Cô ấy nói gì với cô?”Bát Uyển im lặng một lúc, bỗng cười nói: “Tỷ ấy nói nếu gặp được người mình thích thì… thì ngủ với hắn”.Diệp Quân sửng sốt.Tỷ tỷ của cô mạnh dạn thế!Bát Uyển nhìn Diệp Quân, ánh mắt đó nóng rực.Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Bát Uyển, ờ thì…”Bát Uyển bỗng nói: “Ta đói rồi”.Diệp Quân sửng sốt.Bảo ta nấu cơm cho cô vào lúc này sao?Bát Uyển bật cười, cô ấy đè lên Diệp Quân chớp mắt: “Hôm nay ăn cái khác”.Diệp Quân: “…”Vì có một sức mạnh hòa hợp mạnh bao quanh nơi này nên không thể nói cho người khác biết cảnh tượng ở đây.Nhưng sau đó có bài thơ rằng:Trời xanh mây trắng nước trong vắt.Ngọc mềm, hương thơm ấm áp vô tận.Đỉnh mây và hạt mưa xuân nhẹ bay.Một tiếng kêu yêu kiều, cùng hòa vào nhau.Bọn họ bắt đầu so tài.Hai người lần đầu tiên giao chiến, thế mà Diệp Quân tấn công dũng mãnh vô cùng, khiến Bát Uyển cũng có phần chịu không nổi.Đến nước suýt nữa cũng cạn kiệt!Đang nói nước trong suối.Thì ai bảo gần đây thời tiết khô khan nực nội làm gì…Sau hai giờ đại chiến, song phương đều mệt đến rã cả người. Nói rồi nhé, là vì trời nóng…Một hồi lâu sau, Diệp Quân nằm ở một bên.Cảm giác như mình vừa mơ một giấc mộng.Nhưng người trong lòng lại chân thực vô cùng.Đúng lúc này, một luồng khí tức hùng hậu ập đến từ chân trời khiến thời không nơi ấy trở nên vặn vẹo.Hai người lập tức rời khỏi suối nước nóng, mặc quần áo lại chỉnh tề.Diệp Quân nhìn lên, thấy Âm Thần đang lao tới.Nhưng bà ta lại đang bị Tháp gia ngăn cản.Quanh tòa tháp tản ra một quầng sáng đỏ nhạt.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1329Diệp Quân nhú mày: “Tỷ tỷ?”Bát Uyển gật đầu: “Tỷ ấy nói với ta…”Nói đến đây cô ấy bỗng dừng lại.Diệp Quân hơi tò mò: “Cô ấy nói gì với cô?”Bát Uyển im lặng một lúc, bỗng cười nói: “Tỷ ấy nói nếu gặp được người mình thích thì… thì ngủ với hắn”.Diệp Quân sửng sốt.Tỷ tỷ của cô mạnh dạn thế!Bát Uyển nhìn Diệp Quân, ánh mắt đó nóng rực.Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Bát Uyển, ờ thì…”Bát Uyển bỗng nói: “Ta đói rồi”.Diệp Quân sửng sốt.Bảo ta nấu cơm cho cô vào lúc này sao?Bát Uyển bật cười, cô ấy đè lên Diệp Quân chớp mắt: “Hôm nay ăn cái khác”.Diệp Quân: “…”Vì có một sức mạnh hòa hợp mạnh bao quanh nơi này nên không thể nói cho người khác biết cảnh tượng ở đây.Nhưng sau đó có bài thơ rằng:Trời xanh mây trắng nước trong vắt.Ngọc mềm, hương thơm ấm áp vô tận.Đỉnh mây và hạt mưa xuân nhẹ bay.Một tiếng kêu yêu kiều, cùng hòa vào nhau.Bọn họ bắt đầu so tài.Hai người lần đầu tiên giao chiến, thế mà Diệp Quân tấn công dũng mãnh vô cùng, khiến Bát Uyển cũng có phần chịu không nổi.Đến nước suýt nữa cũng cạn kiệt!Đang nói nước trong suối.Thì ai bảo gần đây thời tiết khô khan nực nội làm gì…Sau hai giờ đại chiến, song phương đều mệt đến rã cả người. Nói rồi nhé, là vì trời nóng…Một hồi lâu sau, Diệp Quân nằm ở một bên.Cảm giác như mình vừa mơ một giấc mộng.Nhưng người trong lòng lại chân thực vô cùng.Đúng lúc này, một luồng khí tức hùng hậu ập đến từ chân trời khiến thời không nơi ấy trở nên vặn vẹo.Hai người lập tức rời khỏi suối nước nóng, mặc quần áo lại chỉnh tề.Diệp Quân nhìn lên, thấy Âm Thần đang lao tới.Nhưng bà ta lại đang bị Tháp gia ngăn cản.Quanh tòa tháp tản ra một quầng sáng đỏ nhạt.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1329Diệp Quân nhú mày: “Tỷ tỷ?”Bát Uyển gật đầu: “Tỷ ấy nói với ta…”Nói đến đây cô ấy bỗng dừng lại.Diệp Quân hơi tò mò: “Cô ấy nói gì với cô?”Bát Uyển im lặng một lúc, bỗng cười nói: “Tỷ ấy nói nếu gặp được người mình thích thì… thì ngủ với hắn”.Diệp Quân sửng sốt.Tỷ tỷ của cô mạnh dạn thế!Bát Uyển nhìn Diệp Quân, ánh mắt đó nóng rực.Diệp Quân do dự, sau đó nói: “Bát Uyển, ờ thì…”Bát Uyển bỗng nói: “Ta đói rồi”.Diệp Quân sửng sốt.Bảo ta nấu cơm cho cô vào lúc này sao?Bát Uyển bật cười, cô ấy đè lên Diệp Quân chớp mắt: “Hôm nay ăn cái khác”.Diệp Quân: “…”Vì có một sức mạnh hòa hợp mạnh bao quanh nơi này nên không thể nói cho người khác biết cảnh tượng ở đây.Nhưng sau đó có bài thơ rằng:Trời xanh mây trắng nước trong vắt.Ngọc mềm, hương thơm ấm áp vô tận.Đỉnh mây và hạt mưa xuân nhẹ bay.Một tiếng kêu yêu kiều, cùng hòa vào nhau.Bọn họ bắt đầu so tài.Hai người lần đầu tiên giao chiến, thế mà Diệp Quân tấn công dũng mãnh vô cùng, khiến Bát Uyển cũng có phần chịu không nổi.Đến nước suýt nữa cũng cạn kiệt!Đang nói nước trong suối.Thì ai bảo gần đây thời tiết khô khan nực nội làm gì…Sau hai giờ đại chiến, song phương đều mệt đến rã cả người. Nói rồi nhé, là vì trời nóng…Một hồi lâu sau, Diệp Quân nằm ở một bên.Cảm giác như mình vừa mơ một giấc mộng.Nhưng người trong lòng lại chân thực vô cùng.Đúng lúc này, một luồng khí tức hùng hậu ập đến từ chân trời khiến thời không nơi ấy trở nên vặn vẹo.Hai người lập tức rời khỏi suối nước nóng, mặc quần áo lại chỉnh tề.Diệp Quân nhìn lên, thấy Âm Thần đang lao tới.Nhưng bà ta lại đang bị Tháp gia ngăn cản.Quanh tòa tháp tản ra một quầng sáng đỏ nhạt.

Chương 1329