Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 1727
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1727Diệp Quân gật đầu: “Ta từng gặp mặt chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng thật sự không phải người của ông ta”.Ông lão hỏi thẳng: “Ngươi muốn làm gì?”Diệp Quân chân thành đáp: “Ta nghe nói quý tông có rất nhiều cường giả bị ông ta phong ấn nên muốn đến giải phong ấn cho”.Ông lão cười: “Rồi muốn chúng ta phục tùng ngươi?”Diệp Quân cười: “Tiền bối nhầm rồi”.Ông lão sửng sốt.Diệp Quân: “Không cần các vị làm gì hết, ta chỉ cầu được một phần truyền thừa về kiếm đạo của Thượng Kiếm Tông. Chỉ dạy ta một ít kiến thức là được”.Ông lão nhìn xoáy vào hắn: “Chỉ thế thôi?”Diệp Quân đẩy tay, để đạo ấn bay tới trước mặt ông ta: “Ta có thể đưa đạo ấn cho tiền bối tạm dùng, tin rằng tiền bối có thể dễ dàng phá giải phong ấn Thượng Kiếm Tông”.Ông lão không nhận nó mà chỉ chăm chú nhìn vào mắt hắn như muốn xem lời này là thật hay giả.Ông ta chỉ thấy một đôi mắt trong suốt, không hề yếu thế hay né tránh.Một hồi lâu sau, ông phá ra cười lớn: “Thiếu niên ngươi rất biết điều đấy, thú vị hơn tên Vĩnh Sinh Đại Đế kia nhiều! Ha ha ha!”Diệp Quân ngạc nhiên: “Vĩnh Sinh Đại Đế đã đến đây?”Ông lão gật đầu: “Vừa mới cách đây không lâu. Ông ta nói chỉ cần Thượng Kiếm Tông ta nguyện ý làm việc cho thì ông ta sẽ giúp chúng ta thoát khỏi khốn cảnh”.Diệp Quân: “Các vị đã từ chối”.Ông lão cười mỉa: “Thượng Kiếm Tông ta cốt cách như sắt thép, sao có thể cam tâm khom lưng làm tay sai?”Diệp Quân im lặng.Hắn biết rất nhiều kiếm tu… nói dễ nghe thì có ngạo khí, nói khó nghe thì là lì lợm, nhưng thường đều là những nhân vật khiến người kính nể.Thà gãy không cong, chết cũng bất khuất.Ông lão lại nói: “Ngươi thật sự bằng lòng cho ta mượn đạo ấn?”Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.Ông lão lại hỏi: “Chỉ cần truyền thừa kiếm đạo, không cần gì khác?”Diệp Quân cười: “Cầu thêm một phần thiện duyên”.Ông lão sững ra rồi bật cười: “Ha ha… Hay cho một phần thiện duyên! Thiếu niên, phần thiện duyên này, Thượng Kiếm Tông ta đồng ý!”Nói xong, ông ta cầm lấy đạo ấn rồi khởi động. Một luồng sức mạnh bí ẩn lan tràn khắp đại điện.Uỳnh!Trời đất bên ngoài rung động kịch liệt. Phù ấn Đại Đạo khổng lồ xuất hiện ở chân trời, đạo ấn bay vút ra từ bên trong điện, hòa vào phù ấn.Ầm!Phù ấn run lên bần bật trước khi vỡ nát tan tành.U u u!Tiếng kiếm minh lảnh lót vọng lên từ lòng đất, theo sau là vô số tiếng kiếm minh khác.
Chương 1727
Diệp Quân gật đầu: “Ta từng gặp mặt chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng thật sự không phải người của ông ta”.
Ông lão hỏi thẳng: “Ngươi muốn làm gì?”
Diệp Quân chân thành đáp: “Ta nghe nói quý tông có rất nhiều cường giả bị ông ta phong ấn nên muốn đến giải phong ấn cho”.
Ông lão cười: “Rồi muốn chúng ta phục tùng ngươi?”
Diệp Quân cười: “Tiền bối nhầm rồi”.
Ông lão sửng sốt.
Diệp Quân: “Không cần các vị làm gì hết, ta chỉ cầu được một phần truyền thừa về kiếm đạo của Thượng Kiếm Tông. Chỉ dạy ta một ít kiến thức là được”.
Ông lão nhìn xoáy vào hắn: “Chỉ thế thôi?”
Diệp Quân đẩy tay, để đạo ấn bay tới trước mặt ông ta: “Ta có thể đưa đạo ấn cho tiền bối tạm dùng, tin rằng tiền bối có thể dễ dàng phá giải phong ấn Thượng Kiếm Tông”.
Ông lão không nhận nó mà chỉ chăm chú nhìn vào mắt hắn như muốn xem lời này là thật hay giả.
Ông ta chỉ thấy một đôi mắt trong suốt, không hề yếu thế hay né tránh.
Một hồi lâu sau, ông phá ra cười lớn: “Thiếu niên ngươi rất biết điều đấy, thú vị hơn tên Vĩnh Sinh Đại Đế kia nhiều! Ha ha ha!”
Diệp Quân ngạc nhiên: “Vĩnh Sinh Đại Đế đã đến đây?”
Ông lão gật đầu: “Vừa mới cách đây không lâu. Ông ta nói chỉ cần Thượng Kiếm Tông ta nguyện ý làm việc cho thì ông ta sẽ giúp chúng ta thoát khỏi khốn cảnh”.
Diệp Quân: “Các vị đã từ chối”.
Ông lão cười mỉa: “Thượng Kiếm Tông ta cốt cách như sắt thép, sao có thể cam tâm khom lưng làm tay sai?”
Diệp Quân im lặng.
Hắn biết rất nhiều kiếm tu… nói dễ nghe thì có ngạo khí, nói khó nghe thì là lì lợm, nhưng thường đều là những nhân vật khiến người kính nể.
Thà gãy không cong, chết cũng bất khuất.
Ông lão lại nói: “Ngươi thật sự bằng lòng cho ta mượn đạo ấn?”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.
Ông lão lại hỏi: “Chỉ cần truyền thừa kiếm đạo, không cần gì khác?”
Diệp Quân cười: “Cầu thêm một phần thiện duyên”.
Ông lão sững ra rồi bật cười: “Ha ha… Hay cho một phần thiện duyên! Thiếu niên, phần thiện duyên này, Thượng Kiếm Tông ta đồng ý!”
Nói xong, ông ta cầm lấy đạo ấn rồi khởi động. Một luồng sức mạnh bí ẩn lan tràn khắp đại điện.
Uỳnh!
Trời đất bên ngoài rung động kịch liệt. Phù ấn Đại Đạo khổng lồ xuất hiện ở chân trời, đạo ấn bay vút ra từ bên trong điện, hòa vào phù ấn.
Ầm!
Phù ấn run lên bần bật trước khi vỡ nát tan tành.
U u u!
Tiếng kiếm minh lảnh lót vọng lên từ lòng đất, theo sau là vô số tiếng kiếm minh khác.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1727Diệp Quân gật đầu: “Ta từng gặp mặt chủ nhân bút Đại Đạo, nhưng thật sự không phải người của ông ta”.Ông lão hỏi thẳng: “Ngươi muốn làm gì?”Diệp Quân chân thành đáp: “Ta nghe nói quý tông có rất nhiều cường giả bị ông ta phong ấn nên muốn đến giải phong ấn cho”.Ông lão cười: “Rồi muốn chúng ta phục tùng ngươi?”Diệp Quân cười: “Tiền bối nhầm rồi”.Ông lão sửng sốt.Diệp Quân: “Không cần các vị làm gì hết, ta chỉ cầu được một phần truyền thừa về kiếm đạo của Thượng Kiếm Tông. Chỉ dạy ta một ít kiến thức là được”.Ông lão nhìn xoáy vào hắn: “Chỉ thế thôi?”Diệp Quân đẩy tay, để đạo ấn bay tới trước mặt ông ta: “Ta có thể đưa đạo ấn cho tiền bối tạm dùng, tin rằng tiền bối có thể dễ dàng phá giải phong ấn Thượng Kiếm Tông”.Ông lão không nhận nó mà chỉ chăm chú nhìn vào mắt hắn như muốn xem lời này là thật hay giả.Ông ta chỉ thấy một đôi mắt trong suốt, không hề yếu thế hay né tránh.Một hồi lâu sau, ông phá ra cười lớn: “Thiếu niên ngươi rất biết điều đấy, thú vị hơn tên Vĩnh Sinh Đại Đế kia nhiều! Ha ha ha!”Diệp Quân ngạc nhiên: “Vĩnh Sinh Đại Đế đã đến đây?”Ông lão gật đầu: “Vừa mới cách đây không lâu. Ông ta nói chỉ cần Thượng Kiếm Tông ta nguyện ý làm việc cho thì ông ta sẽ giúp chúng ta thoát khỏi khốn cảnh”.Diệp Quân: “Các vị đã từ chối”.Ông lão cười mỉa: “Thượng Kiếm Tông ta cốt cách như sắt thép, sao có thể cam tâm khom lưng làm tay sai?”Diệp Quân im lặng.Hắn biết rất nhiều kiếm tu… nói dễ nghe thì có ngạo khí, nói khó nghe thì là lì lợm, nhưng thường đều là những nhân vật khiến người kính nể.Thà gãy không cong, chết cũng bất khuất.Ông lão lại nói: “Ngươi thật sự bằng lòng cho ta mượn đạo ấn?”Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.Ông lão lại hỏi: “Chỉ cần truyền thừa kiếm đạo, không cần gì khác?”Diệp Quân cười: “Cầu thêm một phần thiện duyên”.Ông lão sững ra rồi bật cười: “Ha ha… Hay cho một phần thiện duyên! Thiếu niên, phần thiện duyên này, Thượng Kiếm Tông ta đồng ý!”Nói xong, ông ta cầm lấy đạo ấn rồi khởi động. Một luồng sức mạnh bí ẩn lan tràn khắp đại điện.Uỳnh!Trời đất bên ngoài rung động kịch liệt. Phù ấn Đại Đạo khổng lồ xuất hiện ở chân trời, đạo ấn bay vút ra từ bên trong điện, hòa vào phù ấn.Ầm!Phù ấn run lên bần bật trước khi vỡ nát tan tành.U u u!Tiếng kiếm minh lảnh lót vọng lên từ lòng đất, theo sau là vô số tiếng kiếm minh khác.