Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 1816

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1816Diệp Quân nhăn mày, tỏ vẻ không hiểu: “Đèn đỏ gì cơ?”Cô gái chớp chớp mắt nhìn Diệp Quân: “Anh… Anh…”Nói đến đó, cô ấy đột nhiên quay đầu chạy ra ngoài.Diệp Quân ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn nhìn quanh, nhận ra lúc này mình đang nằm trên một chiếc giường, bên phải còn có một ông lão đang nằm.Đây là nơi nào?Trong lòng hắn nghi hoặc trùng trùng.Bên kia, một ông già vận blouse trắng trầm tư một lát rồi nói: “Có lẽ cậu ta bị đâm ngã đập đầu nên đầu óc gặp vấn đề”.Đầu óc có vấn đề!Nghe thấy ông già nói thế, cô gái sửng sốt, sau đó ảm đảm ỉu xìu, lòng cảm thấy băn khoăn, bèn vội hỏi: “Có thể chữa được không ạ?”Ông già nói: “Cần có thời gian, nếu may mắn thì nhanh thôi, còn nếu không may…”Cô gái khẽ thở dài, quay đầu trở về phòng bệnh. Khi về đến nơi, cô ấy thấy Diệp Quân đang đờ đẫn ngồi nhìn.Cô gái do dự giây lát rồi đi tới bên cạnh Diệp Quân, ngập ngừng hỏi: “Anh… còn nhớ mình là ai không?”Diệp Quân liếc nhìn cô gái trước mặt: “Đương nhiên”.Cô gái vội hỏi lại: “Anh là?”Diệp Quân đáp: “Diệp Quân”.Cô gái hỏi tiếp: “Nhà anh ở đâu?”Diệp Quân trầm mặc.Nhà ở đâu?Ở vũ trụ Quan Huyên?Thấy Diệp Quân trầm mặc, cô gái hỏi: “Anh không nhớ rõ à?”Diệp Quân thở dài khe khẽ, nói: “Cô nương, tôi cũng muốn nói thật với cô, chỉ có điều, lời tôi nói ra, có lẽ cô sẽ không tin lắm”.Cô gái vội nói: “Anh cứ nói đi”.Diệp Quân nhìn cô ấy: “Nhà tôi ở vũ trụ Quan Huyên, tôi là vua của vũ trụ Quan Huyên, hệ Ngân Hà này cũng là của nhà tôi, lần này tôi tới đây là để kế thừa hệ Ngân Hà”.Nghe Diệp Quân nói xong, cô gái rơi vào trầm mặc, cuối cùng, cô ấy thở dài thật khẽ, lòng áy náy vô cùng, vết thương của người này có vẻ nặng đây!Ông lão nằm ở giường bên chợt nói với qua: “Đưa đến bệnh viện tâm thần đi”.Diệp Quân liếc nhìn ông lão, ông lão cũng nhìn hắn, trong mắt tràn đầy thương hại, như là muốn nói: cậu hết thuốc chữa rồi.Diệp Quân không nói gì.Cô gái lại bảo: “Anh còn nhớ rõ nhà anh ở đâu không? Hoặc là cho tôi một phương thức liên lạc, tôi liên hệ với người nhà anh”.Phương thức liên lạc?Diệp Quân trầm mặc.Liên lạc cái quỷ gì!

Chương 1816

Diệp Quân nhăn mày, tỏ vẻ không hiểu: “Đèn đỏ gì cơ?”

Cô gái chớp chớp mắt nhìn Diệp Quân: “Anh… Anh…”

Nói đến đó, cô ấy đột nhiên quay đầu chạy ra ngoài.

Diệp Quân ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn nhìn quanh, nhận ra lúc này mình đang nằm trên một chiếc giường, bên phải còn có một ông lão đang nằm.

Đây là nơi nào?

Trong lòng hắn nghi hoặc trùng trùng.

Bên kia, một ông già vận blouse trắng trầm tư một lát rồi nói: “Có lẽ cậu ta bị đâm ngã đập đầu nên đầu óc gặp vấn đề”.

Đầu óc có vấn đề!

Nghe thấy ông già nói thế, cô gái sửng sốt, sau đó ảm đảm ỉu xìu, lòng cảm thấy băn khoăn, bèn vội hỏi: “Có thể chữa được không ạ?”

Ông già nói: “Cần có thời gian, nếu may mắn thì nhanh thôi, còn nếu không may…”

Cô gái khẽ thở dài, quay đầu trở về phòng bệnh. Khi về đến nơi, cô ấy thấy Diệp Quân đang đờ đẫn ngồi nhìn.

Cô gái do dự giây lát rồi đi tới bên cạnh Diệp Quân, ngập ngừng hỏi: “Anh… còn nhớ mình là ai không?”

Diệp Quân liếc nhìn cô gái trước mặt: “Đương nhiên”.

Cô gái vội hỏi lại: “Anh là?”

Diệp Quân đáp: “Diệp Quân”.

Cô gái hỏi tiếp: “Nhà anh ở đâu?”

Diệp Quân trầm mặc.

Nhà ở đâu?

Ở vũ trụ Quan Huyên?

Thấy Diệp Quân trầm mặc, cô gái hỏi: “Anh không nhớ rõ à?”

Diệp Quân thở dài khe khẽ, nói: “Cô nương, tôi cũng muốn nói thật với cô, chỉ có điều, lời tôi nói ra, có lẽ cô sẽ không tin lắm”.

Cô gái vội nói: “Anh cứ nói đi”.

Diệp Quân nhìn cô ấy: “Nhà tôi ở vũ trụ Quan Huyên, tôi là vua của vũ trụ Quan Huyên, hệ Ngân Hà này cũng là của nhà tôi, lần này tôi tới đây là để kế thừa hệ Ngân Hà”.

Nghe Diệp Quân nói xong, cô gái rơi vào trầm mặc, cuối cùng, cô ấy thở dài thật khẽ, lòng áy náy vô cùng, vết thương của người này có vẻ nặng đây!

Ông lão nằm ở giường bên chợt nói với qua: “Đưa đến bệnh viện tâm thần đi”.

Diệp Quân liếc nhìn ông lão, ông lão cũng nhìn hắn, trong mắt tràn đầy thương hại, như là muốn nói: cậu hết thuốc chữa rồi.

Diệp Quân không nói gì.

Cô gái lại bảo: “Anh còn nhớ rõ nhà anh ở đâu không? Hoặc là cho tôi một phương thức liên lạc, tôi liên hệ với người nhà anh”.

Phương thức liên lạc?

Diệp Quân trầm mặc.

Liên lạc cái quỷ gì!

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 1816Diệp Quân nhăn mày, tỏ vẻ không hiểu: “Đèn đỏ gì cơ?”Cô gái chớp chớp mắt nhìn Diệp Quân: “Anh… Anh…”Nói đến đó, cô ấy đột nhiên quay đầu chạy ra ngoài.Diệp Quân ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn nhìn quanh, nhận ra lúc này mình đang nằm trên một chiếc giường, bên phải còn có một ông lão đang nằm.Đây là nơi nào?Trong lòng hắn nghi hoặc trùng trùng.Bên kia, một ông già vận blouse trắng trầm tư một lát rồi nói: “Có lẽ cậu ta bị đâm ngã đập đầu nên đầu óc gặp vấn đề”.Đầu óc có vấn đề!Nghe thấy ông già nói thế, cô gái sửng sốt, sau đó ảm đảm ỉu xìu, lòng cảm thấy băn khoăn, bèn vội hỏi: “Có thể chữa được không ạ?”Ông già nói: “Cần có thời gian, nếu may mắn thì nhanh thôi, còn nếu không may…”Cô gái khẽ thở dài, quay đầu trở về phòng bệnh. Khi về đến nơi, cô ấy thấy Diệp Quân đang đờ đẫn ngồi nhìn.Cô gái do dự giây lát rồi đi tới bên cạnh Diệp Quân, ngập ngừng hỏi: “Anh… còn nhớ mình là ai không?”Diệp Quân liếc nhìn cô gái trước mặt: “Đương nhiên”.Cô gái vội hỏi lại: “Anh là?”Diệp Quân đáp: “Diệp Quân”.Cô gái hỏi tiếp: “Nhà anh ở đâu?”Diệp Quân trầm mặc.Nhà ở đâu?Ở vũ trụ Quan Huyên?Thấy Diệp Quân trầm mặc, cô gái hỏi: “Anh không nhớ rõ à?”Diệp Quân thở dài khe khẽ, nói: “Cô nương, tôi cũng muốn nói thật với cô, chỉ có điều, lời tôi nói ra, có lẽ cô sẽ không tin lắm”.Cô gái vội nói: “Anh cứ nói đi”.Diệp Quân nhìn cô ấy: “Nhà tôi ở vũ trụ Quan Huyên, tôi là vua của vũ trụ Quan Huyên, hệ Ngân Hà này cũng là của nhà tôi, lần này tôi tới đây là để kế thừa hệ Ngân Hà”.Nghe Diệp Quân nói xong, cô gái rơi vào trầm mặc, cuối cùng, cô ấy thở dài thật khẽ, lòng áy náy vô cùng, vết thương của người này có vẻ nặng đây!Ông lão nằm ở giường bên chợt nói với qua: “Đưa đến bệnh viện tâm thần đi”.Diệp Quân liếc nhìn ông lão, ông lão cũng nhìn hắn, trong mắt tràn đầy thương hại, như là muốn nói: cậu hết thuốc chữa rồi.Diệp Quân không nói gì.Cô gái lại bảo: “Anh còn nhớ rõ nhà anh ở đâu không? Hoặc là cho tôi một phương thức liên lạc, tôi liên hệ với người nhà anh”.Phương thức liên lạc?Diệp Quân trầm mặc.Liên lạc cái quỷ gì!

Chương 1816